Gia Nhập Công T...
2024-08-07 19:20:09
Sự thật chứng minh, người có thể lên làm chức giám đốc thì cũng có chút thực lực, sau khi nhìn thấy Đồng Ngữ Hân giải đáp câu hỏi thì ông ấy lập tức quyết định chọn cô.
“Cô Đồng, hay tha thứ cho sự nông cạn trước đó của tôi, bây giờ tôi tin tưởng cô chính là nhân tài mà Long Huy chúng tôi đang cần, hy vọng cô có thể không để bụng hiềm khích trước đó mà gia nhập Long Huy, đãi ngộ theo mức cao nhất.”
Là giám đốc, quyền hành của Vương Thắng Nguyên vẫn rất lớn, có được quyền trực tiếp bổ nhiệm và miễn nhiệm tất cả vị trí dưới quyền.
Ông chủ đứng đằng sau thuộc kiểu người ngốc nhiều tiền, trung tâm thương mại chỉ là một phần nhỏ trong vô số đầu tư của đối phương, cuối năm có thể nhìn thấy lợi nhuận không đến mức thụt lùi là đã hài lòng rồi, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Vương Thắng Nguyên rất muốn chọn Đồng Ngữ Hân.
“Nếu sếp Vương bằng lòng cho tôi cơ hội thì tôi vui mừng còn không kịp nữa là, không biết là ngày nào có thể đi làm được, tôi đang rất mong được bắt đầu một công việc mới rồi.”
Vương Thắng Nguyên cười ha hả, sảng khoái nói: “Vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay làm thủ tục nhậm chức luôn đi, ngày mai bắt đầu đi làm.”
Thực ra Đồng Ngữ Hân cũng không ngờ là sẽ thuận lợi như vậy, cô chỉ là nghe có một cơ hội việc làm tốt như thế nên không đành lòng bỏ lỡ mà thôi.
Nhưng sâu trong nội tâm cô, cho dù cô rất tự tin về năng lực làm việc của mình nhưng đó là căn cứ vào kinh nghiệm đời trước, còn đời này thì thật là không có thành tích gì có thể đưa ra được, không ngờ vậy mà sếp Vương lại nghe theo đề nghị của cô cho cô phỏng vấn, chỉ nhìn từ điểm đó thôi thì đã biết sếp Vương là một người lãnh đạo rất dễ tính.
Trong quá trình làm thủ tục, trưởng phòng nhân sự suýt chút nữa thì trợn tròn mắt lồi ra khỏi đầu. Hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp ngành hộ lý? Sau khi nhìn thấy địa chỉ nhà của Đồng Ngữ Hân thì mới hiểu được sự ảo diệu trong đó.
Ở trong khu tập thể quân khu à… bảo sao….
Không biết đây có coi là một thành kiến hẹp hòi không.
Sau khi làm thủ tục nhậm chức xong Đồng Ngữ Hân cũng không khách sáo, thật sự chuẩn bị đi về.
Lúc đi qua cửa hàng đồ dùng nội thất của Phùng Lệ thì lúc đầu cô định đi vào nói lời cảm ơn, khi đi đến cửa lại đổi ý.
“Hay là đợi ngày mai chính thức đi làm rồi lại đến, chắc chắn chị ấy sẽ bất ngờ lắm.”
“Cô Đồng, hay tha thứ cho sự nông cạn trước đó của tôi, bây giờ tôi tin tưởng cô chính là nhân tài mà Long Huy chúng tôi đang cần, hy vọng cô có thể không để bụng hiềm khích trước đó mà gia nhập Long Huy, đãi ngộ theo mức cao nhất.”
Là giám đốc, quyền hành của Vương Thắng Nguyên vẫn rất lớn, có được quyền trực tiếp bổ nhiệm và miễn nhiệm tất cả vị trí dưới quyền.
Ông chủ đứng đằng sau thuộc kiểu người ngốc nhiều tiền, trung tâm thương mại chỉ là một phần nhỏ trong vô số đầu tư của đối phương, cuối năm có thể nhìn thấy lợi nhuận không đến mức thụt lùi là đã hài lòng rồi, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Vương Thắng Nguyên rất muốn chọn Đồng Ngữ Hân.
“Nếu sếp Vương bằng lòng cho tôi cơ hội thì tôi vui mừng còn không kịp nữa là, không biết là ngày nào có thể đi làm được, tôi đang rất mong được bắt đầu một công việc mới rồi.”
Vương Thắng Nguyên cười ha hả, sảng khoái nói: “Vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay làm thủ tục nhậm chức luôn đi, ngày mai bắt đầu đi làm.”
Thực ra Đồng Ngữ Hân cũng không ngờ là sẽ thuận lợi như vậy, cô chỉ là nghe có một cơ hội việc làm tốt như thế nên không đành lòng bỏ lỡ mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng sâu trong nội tâm cô, cho dù cô rất tự tin về năng lực làm việc của mình nhưng đó là căn cứ vào kinh nghiệm đời trước, còn đời này thì thật là không có thành tích gì có thể đưa ra được, không ngờ vậy mà sếp Vương lại nghe theo đề nghị của cô cho cô phỏng vấn, chỉ nhìn từ điểm đó thôi thì đã biết sếp Vương là một người lãnh đạo rất dễ tính.
Trong quá trình làm thủ tục, trưởng phòng nhân sự suýt chút nữa thì trợn tròn mắt lồi ra khỏi đầu. Hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp ngành hộ lý? Sau khi nhìn thấy địa chỉ nhà của Đồng Ngữ Hân thì mới hiểu được sự ảo diệu trong đó.
Ở trong khu tập thể quân khu à… bảo sao….
Không biết đây có coi là một thành kiến hẹp hòi không.
Sau khi làm thủ tục nhậm chức xong Đồng Ngữ Hân cũng không khách sáo, thật sự chuẩn bị đi về.
Lúc đi qua cửa hàng đồ dùng nội thất của Phùng Lệ thì lúc đầu cô định đi vào nói lời cảm ơn, khi đi đến cửa lại đổi ý.
“Hay là đợi ngày mai chính thức đi làm rồi lại đến, chắc chắn chị ấy sẽ bất ngờ lắm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro