Muốn Động Phòng
Giang Mạt
2024-08-17 21:46:22
Suy nghĩ đầu tiên của Tô Tú Tú là từ chối: “Nếu chuyển về, vậy có phải sẽ ảnh hưởng đến chuyện học hành của tướng công không?”
Hứa Văn Lễ nhếch môi nhìn chằm chằm Tô Tú Tú, một lúc sau mới lắc đầu.
"Thôi bỏ đi."
Tô Tú Tú bị hành động của Hứa Văn Lễ làm cho choáng váng.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nghĩ gì nhiều, khẽ ừm một tiếng, quay người chuẩn bị ra ngoài.
Lại không nghĩ rằng, vừa mới đi được nửa bước thì đã bị người ta kéo trở về.
Bộp một tiếng, chiếc bát rơi vỡ tan.
Mà Tô Tú Tú, bị ép ngồi trên thân Hứa Văn Lễ.
Phía sau là lồng ngực nóng rực của nam nhân, trái tim Tô Tú Tú nhảy dựng lên.
Nàng thậm chí có thể cảm giác được hơi thở nóng rực của Hứa Văn Lễ đang phả vào cổ nàng. Da thịt nàng cũng không nhịn được mà nóng bừng lên.
Nàng theo bản năng giãy dụa: "Hứa Văn Lễ, chàng thả ta ra!”
Nhưng đáp lại nàng là sức lực của hắn ta lại tăng lên gấp đôi.
Tô Tú Tú càng giãy dụa mạnh mẽ hơn.
Không biết nàng đụng phải địa phương nào mà Hứa Văn Lễ đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, dáng vẻ trông vô cùng thống khổ.
Tô Tú Tú cứng ngắc, quên cả giãy dụa: “Hứa Văn Lễ, chàng không sao chứ?”
Vừa rồi nàng quên mất Hứa Văn Lễ còn đang bị thương, lúc giãy dụa không biết có đụng trúng vết thương của hắn không nữa...
Hứa Văn Lễ mất một lúc lâu mới có thể lên tiếng được: “Không có việc gì.”
Giọng nói của hắn ta khàn khàn, Tô Tú Tú nhíu chặt lông mày: “Hứa Văn Lễ, đây không phải chuyện nhỏ, chàng để ta xem một chút.”
Hứa Văn Lễ chế trụ eo nàng, thà chết không chịu buông tay.
Tô Tú Tú thở dài: "Tướng công, chàng còn phải thi khoa cử nữa, còn có lý tưởng rộng lớn của mình. Nếu như chàng thực sự bị thương thì phải kiểm tra ngay, tránh sau này lưu lại tiếc nuối.”
Hứa Văn Lễ cũng hiểu chuyện đó, hắn ta chậm rãi buông eo nàng ra.
Hắn ta vừa buông tay thì Tô Tú Tú lập tức quay lại xem hắn ta như thế nào, nàng vừa quay lại thì đã giật nảy cả mình.
"Hứa Văn Lễ, mặt của chàng... Sao lại đỏ như thế?”
Đôi mắt luôn trong sáng và dịu dàng của Hứa Văn Lễ lúc này đỏ ửng lên, động tác và lời nói cũng chậm nửa nhịp.
“Ta hơi nóng.”
Vừa nói, cổ họng hắn ta vừa giật giật, theo bản năng cởi quần áo ra.
Nhìn bộ dáng của hắn ta, Tô Tú Tú vô thức nói: “Trong phòng đâu có nóng đến mức đó, tướng công, chàng sốt à?”
Không phải là không thể xảy ra.
Hắn ta ngã xuống vách núi, nói không chừng sẽ bị sốt.
Tô Tú Tú đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng Hứa bà bà từ bên ngoài vang lên: “Lễ Nhi, cái gì vỡ thế?”
Tô Tú Tú vội vàng trả lời: “Mẹ, là bát canh gà vỡ. Tướng công của con đột nhiên bị sốt, mẹ xem xem có cần mới Vương thúc đến khám cho chàng ấy không?”
Vừa nghe nói con trai mình bị sốt thì Hứa bà bà vội vàng xông vào, đặt tay lên trán Hứa Văn Lễ.
Nhiệt độ khiến bà ta sửng sốt: “Ôi trời, nóng quá.”
Bà ta nói xong thì lo lắng định chạy ra ngoài, nhưng bỗng nhiên lại nhớ đến cái gì đó: “Ta bưng cho ngươi bát canh gà, ngươi uống hay Lễ Nhi uống?”
Tô Tú Tú không hề nghĩ ngợi, theo bản năng chỉ về phía Hứa Văn Lễ.
Hứa bà bà lập tức trợn trừng mắt.
Bà ta cắn răng, cố nặn ra một nụ cười: “Không sao, trong bát canh có nhiều thuốc bổ, Lễ Nhi uống nên nóng một chút cũng phải thôi. Tú Tú, ngươi cứ an ổn ở bên chăm sóc rồi giải nhiệt cho tướng công của ngươi là được.”
Tô Tú Tú khẽ giật mình, nhưng Hứa bà bà đã nhanh chóng đóng cửa lại rồi.
“Nhanh lên, để thân thể nóng quá là sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy!”
Cửa bị đóng chặt lại.
Tô Tú Tú nhìn về phía Hứa Văn Lễ, người mà nàng đã gả cho tận hai năm.
Hôm nay ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn ta chỉ uống một bát canh gà mà cũng có thể nóng đến mức này, phải động phòng mới có thể hóa giải được.
Điều này có nghĩa là, không cần biết hắn ta thích nàng hay là chán ghét nàng, hôm nay hắn ta nhất định phải có được thân thể của nàng!
Hứa Văn Lễ nhếch môi nhìn chằm chằm Tô Tú Tú, một lúc sau mới lắc đầu.
"Thôi bỏ đi."
Tô Tú Tú bị hành động của Hứa Văn Lễ làm cho choáng váng.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nghĩ gì nhiều, khẽ ừm một tiếng, quay người chuẩn bị ra ngoài.
Lại không nghĩ rằng, vừa mới đi được nửa bước thì đã bị người ta kéo trở về.
Bộp một tiếng, chiếc bát rơi vỡ tan.
Mà Tô Tú Tú, bị ép ngồi trên thân Hứa Văn Lễ.
Phía sau là lồng ngực nóng rực của nam nhân, trái tim Tô Tú Tú nhảy dựng lên.
Nàng thậm chí có thể cảm giác được hơi thở nóng rực của Hứa Văn Lễ đang phả vào cổ nàng. Da thịt nàng cũng không nhịn được mà nóng bừng lên.
Nàng theo bản năng giãy dụa: "Hứa Văn Lễ, chàng thả ta ra!”
Nhưng đáp lại nàng là sức lực của hắn ta lại tăng lên gấp đôi.
Tô Tú Tú càng giãy dụa mạnh mẽ hơn.
Không biết nàng đụng phải địa phương nào mà Hứa Văn Lễ đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, dáng vẻ trông vô cùng thống khổ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tú Tú cứng ngắc, quên cả giãy dụa: “Hứa Văn Lễ, chàng không sao chứ?”
Vừa rồi nàng quên mất Hứa Văn Lễ còn đang bị thương, lúc giãy dụa không biết có đụng trúng vết thương của hắn không nữa...
Hứa Văn Lễ mất một lúc lâu mới có thể lên tiếng được: “Không có việc gì.”
Giọng nói của hắn ta khàn khàn, Tô Tú Tú nhíu chặt lông mày: “Hứa Văn Lễ, đây không phải chuyện nhỏ, chàng để ta xem một chút.”
Hứa Văn Lễ chế trụ eo nàng, thà chết không chịu buông tay.
Tô Tú Tú thở dài: "Tướng công, chàng còn phải thi khoa cử nữa, còn có lý tưởng rộng lớn của mình. Nếu như chàng thực sự bị thương thì phải kiểm tra ngay, tránh sau này lưu lại tiếc nuối.”
Hứa Văn Lễ cũng hiểu chuyện đó, hắn ta chậm rãi buông eo nàng ra.
Hắn ta vừa buông tay thì Tô Tú Tú lập tức quay lại xem hắn ta như thế nào, nàng vừa quay lại thì đã giật nảy cả mình.
"Hứa Văn Lễ, mặt của chàng... Sao lại đỏ như thế?”
Đôi mắt luôn trong sáng và dịu dàng của Hứa Văn Lễ lúc này đỏ ửng lên, động tác và lời nói cũng chậm nửa nhịp.
“Ta hơi nóng.”
Vừa nói, cổ họng hắn ta vừa giật giật, theo bản năng cởi quần áo ra.
Nhìn bộ dáng của hắn ta, Tô Tú Tú vô thức nói: “Trong phòng đâu có nóng đến mức đó, tướng công, chàng sốt à?”
Không phải là không thể xảy ra.
Hắn ta ngã xuống vách núi, nói không chừng sẽ bị sốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tú Tú đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng Hứa bà bà từ bên ngoài vang lên: “Lễ Nhi, cái gì vỡ thế?”
Tô Tú Tú vội vàng trả lời: “Mẹ, là bát canh gà vỡ. Tướng công của con đột nhiên bị sốt, mẹ xem xem có cần mới Vương thúc đến khám cho chàng ấy không?”
Vừa nghe nói con trai mình bị sốt thì Hứa bà bà vội vàng xông vào, đặt tay lên trán Hứa Văn Lễ.
Nhiệt độ khiến bà ta sửng sốt: “Ôi trời, nóng quá.”
Bà ta nói xong thì lo lắng định chạy ra ngoài, nhưng bỗng nhiên lại nhớ đến cái gì đó: “Ta bưng cho ngươi bát canh gà, ngươi uống hay Lễ Nhi uống?”
Tô Tú Tú không hề nghĩ ngợi, theo bản năng chỉ về phía Hứa Văn Lễ.
Hứa bà bà lập tức trợn trừng mắt.
Bà ta cắn răng, cố nặn ra một nụ cười: “Không sao, trong bát canh có nhiều thuốc bổ, Lễ Nhi uống nên nóng một chút cũng phải thôi. Tú Tú, ngươi cứ an ổn ở bên chăm sóc rồi giải nhiệt cho tướng công của ngươi là được.”
Tô Tú Tú khẽ giật mình, nhưng Hứa bà bà đã nhanh chóng đóng cửa lại rồi.
“Nhanh lên, để thân thể nóng quá là sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy!”
Cửa bị đóng chặt lại.
Tô Tú Tú nhìn về phía Hứa Văn Lễ, người mà nàng đã gả cho tận hai năm.
Hôm nay ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn ta chỉ uống một bát canh gà mà cũng có thể nóng đến mức này, phải động phòng mới có thể hóa giải được.
Điều này có nghĩa là, không cần biết hắn ta thích nàng hay là chán ghét nàng, hôm nay hắn ta nhất định phải có được thân thể của nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro