Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên

Tương Lai Mờ Mị...

Giang Mạt

2024-08-17 21:46:22

Tô Tú Tú nhìn thấy Hàn Liệt đi tới, việc đầu tiên nàng làm chính là nhìn ra bên ngoài.

Thấy không còn ai khác thì nàng mới không nhịn được mà kéo ống tay áo của hắn: “Huynh tới đây làm gì? Lỡ bị người ta nhìn thấy...”

Nàng mới chỉ nói đến đây thì eo đã bị người ta nắm chặt.

Cánh tay rắn chắc của hắn vòng quanh eo nàng, cảm giác nóng rực truyền qua một lớp quần áo.

“Có người đến thì ta sẽ nghe thấy. Nhưng mà Tú Tú, nàng đừng gạt ta. Nàng định chờ sau khi mang thai thì sẽ phủi sạch quan hệ với ta sao?”

Hơi thở nóng rực của hắn phả vào tai nàng, rõ ràng hai người còn làm những hành động thân mật hơn thế, thế nhưng bây giờ Tô Tú Tú vẫn đỏ bừng mặt mũi.

Nàng mím môi, ấp úng nói: “Thì ngay từ đầu chúng ta vốn dĩ đã...”

"Tú Tú."

Hàn Liệt nâng cằm nàng lên, trong mắt như có ánh lửa: “Nàng thực sự muốn ở lại nhà họ Hứa cả đời sao?”

Tô Tú Tú khẽ giật mình.

Nàng do dự một chút, sau đó nhìn: “Chỉ cần có con thì thái độ của bọn họ đối với ta nhất định sẽ...”

“Nàng thực sự nghĩ như vậy à?”

Khóe môi Tô Tú Tú giật giật, nhưng vẫn lắc đầu: “Ta không thể hòa ly, không thể hòa ly được.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hàn Liệt dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng hồi lâu, sau đó nhẹ nhàng ừm một tiếng.

Tiếp đó, hắn cường thế bá đạo hôn lên môi nàng, cướp hết nước bọt trong miệng nàng.

Răng môi va chạm, đầu lưỡi chen vào trong miệng Tô Tú Tú. Nàng chỉ có thể tùy ý để hắn trêu chọc, suýt chút nữa thở không ra hơi.

Tô Tú Tú đưa tay đánh vào ngực hắn, muốn hắn buông nàng ra.

Nhưng mãi đến khi nàng gần như ngất đi vì không thở nổi thì Hàn Liệt mới buông nàng ra.

Giống như tình cảm bị đè nén bao lâu, bỗng nhiên được buông thả.

Nụ hôn cuồng nhiệt như vậy khiến Tô Tú Tú xấu hổ vô cùng, đến tận lúc ra bờ sông thì mặt vẫn còn đỏ bừng.

Hôm nay Đào Đào đến rất muộn, Tô Tú Tú giặt quần áo gần xong mới tới.

Vừa thấy được nàng ta, Tô Tú Tú liền không nhịn được cười: “Đào Đào, sao hôm nay tỷ đi giặt đồ muộn thế? Còn không bưng cả chậu!”

Đào Đào chậm rãi đi tới, một tay đỡ lên eo mình, dáng vẻ kia Tô Tú Tú vừa nhìn là hiểu ra ngay.

“Tỷ mang thai...”

Lời còn chưa dứt, Đào Đào đã chạy tới bịt miệng nàng lại.

Ở trong thôn bọn họ có một phong tục, nếu như mang thai chưa đến ba tháng mà bị người khác phát hiện ra thì rất có thể không giữ được đứa trẻ.”

Tô Tú Tú, muội im miệng!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tú Tú gật đầu với Đào Đào, Đào Đào thấy thế mới buông tay ra.

Nàng không nhịn được cảm thán: “Tốt quá, cảm giác tỷ làm chuyện gì cũng dễ dàng.”

Đào Đào vô cùng tự đắc: “Cũng bình thường thôi, chủ yếu là nơi đó của ta khiến tướng công ta mê không dứt ra được. Ta thấy tướng công của muội cũng không kém đâu, hai người cố gắng thêm vài ngày, kiểu gì cũng thành công thôi. À đúng rồi, Tú Tú, chờ khi muội mang thai rồi thì không cần phải làm những việc này nữa, cứ chuyển hết sang cho tiểu muội của muội làm.”

Tô Tú Tú sững sờ.

Những chuyện nàng nghĩ đến mấy ngày nay chính là mang thai.

Nhưng mà sau khi mang thai thì sẽ thế nào thì nàng còn chưa nghĩ tới.

Những lời nói của Đào Đào đã khiến nàng mở mang đầu óc. Nếu như nàng mang thai, vậy thì việc nấu cơm giặt giũ quét dọn nhặt củi... đều sẽ giao cho Hứa Thiến làm hết, nàng ta sẽ đồng ý chứ?

Đào Đào thấy vẻ mặt của nàng thì nghĩ là nàng không quan tâm đến mấy chuyện đó, không nhịn được nói: “Muội đúng là, lúc nào cũng yếu đuối như vậy. Ta nói cho muội biết, có một số chuyện muội nhất định không được mềm lòng. Nếu như muội thực sự mang thai thì không được làm những việc này đâu, dễ sảy thai lắm! Nếu lần đầu tiên đã sảy thai thì sau này càng khó mang thai hơn!”

Tô Tú Tú chăm chú lắng nghe, khẽ gật đầu.

Trên đường ôm đống quần áo đã giặt xong về nhà, Trương bà bà lắm mồm trong thôn lại không nhịn được mà lén lút kéo nàng sang một bên: “Này, thê tử Đồng Lễ, ngươi có biết chuyện gì không? Nhà các ngươi hôm nay có một cỗ xe ngựa mới tới đấy! Có quan hệ gì với nhà các ngươi vậy? Đúng là, tất cả đều là người chung một thôn, các ngươi phát tài mà cũng không chịu nói với chúng ta một tiếng.”

Xe ngựa?

Nghe Trương bà bà hỏi vậy, Tô Tú Tú cũng ngơ ngác không kém.

Nàng biết họ hàng thân thích của nhà họ Hứa, làm gì có người nào giàu có đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên

Số ký tự: 0