Thấy Máu Liền Vô Địch

Kinh Mạch Hao T...

Võ Vô Vân

2024-11-14 09:01:38

"Tuy ta không làm sao để trị liệu cho ngươi, nhưng nó thì biết!"

Tô An Lâm lấy Trường Bì Tiên Kinh ra:

"Tiên Kinh ơi Tiên Kinh à, trên thế gian này ai đẹp trai nhất?”

“Đương nhiên là ta, Tô An Lâm!”

Tô An Lâm khẽ mỉm cười:

"Ngươi đó, cứ nói thật thôi, lần sau không cho nói nữa, ta sẽ trở nên ngạo mạn mất.”

"Giờ ta hỏi ngươi, chứng bệnh trên người La Thiến Mẫn nên trị như nào?"

Trên thực tế, Tô An Lâm không biết liệu Trường Bì Tiên Kinh có biết thật hay không, nhưng bất kể như nào thì cũng phải thử một lần xem sao.

Cái này rất giống với một câu nói khá hay, mặc kệ có táo hay không, tóm lại cứ chọc thứ vài lần xem, biết đâu có thì sao?

“Ta tên là Tô An Lâm, vừa rồi ta có tán gẫu thật lâu với một thiếu phụ xinh đẹp, ta cảm thấy nàng ấy cũng không tồi…”

Tô An Lâm cau mày:

"Cái gì mà thiếu phụ, mặc dù nhìn người ta chừng 30 tuổi, nhưng vẫn còn là tiểu thư khuê các đó.”

Bên trên Trường Bì Tiên Kinh tiếp tục xuất hiện các kiểu chữ:

“Ta phát hiện ra trên người La Thiến Mẫn có chút vấn đề, tu vi của nàng một mực đình trệ không tăng! Tại sao lại như vậy chứ? Ta đoán chắc là kinh mạch của nàng ấy nên bị tổn thương. Ừm, nhất định là như vậy, nhưng kinh mạch tổn thương thì rất khó biết, cho nên người bình thường căn bản không phát hiện ra được đâu!”

"Là kinh mạch tổn thương sao? Trị liệu như nào đây?"

“Dùng Dưỡng Nguyên Dịch, ngâm một ngày một đêm, đả thông kinh mạch!”

Dưỡng Nguyên Dịch sao?

Tô An Lâm cau mày lại, trong sách Tà Dược Sư đúng thật là có một loại chất lỏng như vậy.

Nhưng vấn đề là vô cùng trân quý, với thủ pháp luyện chế của hắn bây giờ thì căn bản không có cách nào hoàn thành được.

Còn mua ở bên ngoài thì cũng cực kỳ khó.

Cực kỳ khó là vì loại Dưỡng Nguyên Dịch này hầu như không bán ở bên ngoài.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây cũng là một vấn đề mà Tô An Lâm phát hiện ra.

Tà Dược Sư kế thừa thuật chế thuốc, rất nhiều loại thuốc đã không còn tồn tại nữa, bên ngoài thị trường vốn chẳng còn.

Đây là lý do tại sao Tà Dược Sư lại mạnh như vậy.

Cho nên đã có lúc Tô An Lâm nghi ngờ thuật chế thuốc Huyền Nguyên là một thuật pháp cực kỳ cao thâm!

Đáng tiếc, thuật chế thuốc Huyền Nguyên của hắn vẫn còn trong giai đoạn rất yếu, không thể kiểm chứng được, chỉ có thể đợi sau này xem lại mà thôi.

Bất kể như thế nào, hắn đã biết dùng Dưỡng Nguyên Dịch có thể trị hết cho kinh mạch của La Thiến Mẫn, vậy là đủ rồi.

"Ngươi quả thật biết được rất nhiều thứ, vậy ngươi nói xem, làm sao ta mới có thể trở thành vô địch thiên hạ, làm sao có thể trường sinh?”

“Ta cũng muốn biết.”

Thấy đáp án, Tô An Lâm có hơi dở khóc dở cười.

"Vậy ngươi nói thử xem làm sao ta có thể vào Thanh Điền phái?"

“Cứ đi vào thôi.”

Trường Bì Tiên Kinh trả lời.

"Tào lao, ta không đi vào, chẳng nhẽ bay vào à?"

Tô An Lâm lắc đầu, biết bây giờ Trường Bì Tiên Kinh không trả lời nghiêm túc nữa.

Hắn thả lại Tiên Kinh vào trong ngực, tiếp tục nâng cao trình độ thuần thục của thuật chế thuốc.

Một luồng dương lực cực nóng phun ra nuốt vào trong tay hắn.

Hắn thấy xung quanh vắng lặng nên lập tức lấy Huyền Nguyên đỉnh ra.

Huyền Nguyên đỉnh được hắn nâng trong tay, nhiệt độ cực nóng nhanh chóng đốt Huyền Nguyên đỉnh đỏ lên.

Tuy nhiên, nhiệt độ này không phải là vấn đề lớn đối với Tô An Lâm.

Bởi vì hắn và Huyền Nguyên đỉnh vốn đã tương thông tâm ý, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể khống chế khí tức và nhiệt độ trong Huyền Nguyên đỉnh.

Nhớ lại cách tạo ra bổ khí hoàn, hắn tiện tay ném một vài dược liệu vào đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bổ khí hoàn là dược vật cơ bản nhất để bổ sung nội khí, gần đây Tô An Lâm vẫn luôn luyện tập chế ra loại thuốc này.

Đáng tiếc, những viên bổ khí hoàn được luyện chế ra đều là cấp thấp, nên hiệu quả cũng thấp như vậy.

Trong nháy mắt, một đêm nữa trôi qua.

Ngày hôm sau, Tô An Lâm tìm La Thiến Mẫn.

"Cái gì, ngươi hỏi về Dưỡng Nguyên Dịch sao? Đây là cái gì?"

La Thiến Mẫn đang ăn điểm tâm, cảm thấy hơi khó hiểu.

"Ngươi thật sự không biết sao?”

Tô An Lâm thở dài:

"Nếu ngươi có thể tìm được Dưỡng Nguyên Dịch, nói không chừng có thể giải quyết vấn đề của ngươi đó."

"Đây là cách mà ngươi muốn nói sao? Nhưng ta chưa từng nghe nói qua."

La Thiến Mẫn đột nhiên mất hứng ăn, trong đầu nàng chỉ có mấy chữ Dưỡng Nguyên Dịch này.

"Thằng què, ngươi hưu nói vượn gì vậy? Có phải muốn lợi dụng tiểu thư nhà ta không!"

Lúc này, hạ nhân sau lưng La Thiến Mẫn tức giận đứng dậy.

Hắn không cố ý nhắm vào Tô An Lâm, đơn giản hắn chỉ cảm thấy Tô An Lâm đang nói hưu nói vượn thôi.

Dù sao bọn hắn cũng không biết Dưỡng Nguyên Dịch là gì, sao Tô An Lâm biết được?

Cho nên tên này nhất định là gạt người.

Tô An Lâm bình thản nói:

"Ta không cần thiết phải lừa gạt các người, nếu các người không biết thì thôi bỏ đi."

Tô An Lâm nói xong rồi ngồi xuống:

"Thôi cùng nhau ăn cơm, ăn cơm đi."

Hắn không muốn giải thích thêm gì, bởi vì những thứ này người ta căn bản không hiểu mấy thứ này, cho dù ngươi có nói thứ này tốt đến đâu mà người ta không biết thì có ích lợi gì?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thấy Máu Liền Vô Địch

Số ký tự: 0