Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
Anh nghiêng về...
Bách Hương Mật
2024-08-26 11:24:45
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phía HF muốn thay đổi người phát ngôn nhanh chóng bị truyền ra ngoài…
Mặc Đình cũng rảnh rỗi hơn nhiều, lúc nhận được tin tức này, đối với anh mà nói, người phát ngôn của HF đặt ở Hải Thụy ngay cả nghệ sĩ kém nhất cũng thấy chướng mắt, nhưng đối với Đường Ninh mà nói đây chính là thành công dành về từ tay Mặc Vũ Nhu, cho nên anh lập tức gọi điện thoại cho cô: “Làm hay lắm.”
Đường Ninh cười khẽ, sau đó cảm thán: “Chẳng có gì vui vẻ hơn khi được anh khích lệ.”
“Anh chờ em…quay về vị trí số 1.”
Lần này Đường Ninh chỉ trả lời ngắn gọn hai chữ: “Nhất định.”
Đây cũng là lúc xem trò hề của Thiên Nghệ và Mặc Vũ Nhu.
Lúc tin tức bị truyền ra, Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm còn đang ở chung cư ngủ ngon lành, đêm qua cô ta từ bệnh viện chạy tới dùng khổ nhục kế kéo Hàn Vũ Phàm trở lại, hơn nữa còn giữ được anh ta cả đêm, không để cho anh ta gọi điện thoại cho Đường Ninh, chỉ cần đồ rơi vào tay Mặc Vũ Nhu này, người khác… đừng mơ lấy lại, nhất là Đường Ninh đối địch cô ta khắp nơi.
Trợ lý lòng nóng như lửa đốt tới chung cư, sau đó cho cô ta xem tin tức, lúc này Mặc Vũ Nhu vẫn không chịu tin: “Người phát ngôn của HF đã định ra, không thể nào thay đổi được.”
“Vũ Nhu, đây là sự thật, giữa trưa Hàn tổng nhận được điện thoại của HF, đối phương tự mình nói cho anh ta muốn hủy bỏ người phát ngôn cũ thay mới thành Đường Ninh, nếu không bọn họ sẽ hợp tác với nghệ sĩ khác.” Trợ lý chỉ vào tin tức, biểu tình nôn nóng: “Đường Ninh này rốt cuộc dùng cách gì lại dành được người phát ngôn về tay mình cơ chứ.”
“Về công ty, chuyện này tôi muốn chính miệng Vũ Phàm cho tôi một lời giải thích.” Mặc Vũ Nhu biết nếu ở trong điện thoại hoặc ở nhà chất vấn Hàn Vũ Phàm thì sẽ bị anh ta dùng lời ngon tiếng ngọt gạt đi, chỉ có ở công ty hai người đối chất với nhau thì anh ta mới có thể xử lý công bằng.
Thật ra lúc này Hàn Vũ Phàm cũng sứt đầu mẻ trán rồi, đối phương kiên định chỉ cần Đường Ninh, trực tiếp loại bỏ Mặc Vũ Nhu thay vào người mới, đây là tổn thương lớn đối với Mặc Vũ Nhu nhưng anh ta không có người nói chuyện, dù sao anh ta cũng không thể trở mặt với tiền tài.
Lúc Hàn Vũ Phàm đang suy nghĩ làm sao để trấn an Mặc Vũ Nhu thì Mặc Vũ Nhu được trợ lý giúp đỡ ngồi trên xe lăn tiến vào phòng tổng giám đốc.
“Vũ Phàm, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vì sao người phát ngôn lại bị Đường Ninh cướp đi?”
Hàn Vũ Phàm ra hiệu trợ lý ra ngoài, chờ đến khi văn phòng chỉ còn hai người, anh ta mới đi tới ôm lấy Mặc Vũ Nhu: “Vũ Nhu, đây cũng là chuyện không còn cách nào, anh giúp em chọn người phát ngôn lớn hơn.”
“Anh biết rõ Âu Nhân của HF và ban giám khảo top 10 người mẫu hàng năm Doãn Lâm tiểu thư là anh em, người phát ngôn này rất quan trọng với em, quan trọng nhất chính là sao lại bị Đường Ninh cướp đi chứ?” Mặc Vũ Nhu kích động đẩy Hàn Vũ Phàm ra, giọng điệu bất bình: “Cô ta cướp anh còn chưa đủ sao? Vì sao cái gì cũng muốn dành với em? Em mặc kệ… nếu em mất đi người phát ngôn này, như vậy em sẽ bỏ đứa bé, bỏ luôn cả Thiên Nghệ.”
“Em nói cái gì đấy?” Hàn Vũ Phàm vội vàng giữ chặt cô ta: “Sao có thể tùy tiện nói không cần con cơ chứ? Em biết rõ anh nghiêng về em, nhưng thái độ lần này của HF vô cùng kiên định…”
“Dù sao Đường Ninh cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi, thêm một lần thì có làm sao? Cô ta sắp kết hôn với anh, cô ta còn muốn vị trí người phát ngôn làm gì chứ?”
Hàn Vũ Phàm nghe Mặc Vũ Nhu nói xong cảm thấy rất có lý, dựa theo tính cách của Đường Ninh, nhiều cơ hội còn chẳng cần huống hồ lần này, nhất định cô ta sẽ không đồng ý cho nên Hàn Vũ Phàm trấn an Mặc Vũ Nhu: “Anh nhất định sẽ nói với cô ta, em đừng nóng giận, được không?”
Mặc Vũ Nhu khóc như mưa dựa vào lòng Hàn Vũ Phàm, mà lúc này trợ lý gõ cửa phòng Hàn Vũ Phàm thông báo Đường Ninh đã về công ty.
Mặc Vũ Nhu lập tức ngừng khóc, duy trì khoảng cách nhất định với Hàn Vũ Phàm, gương mặt vẫn vô cùng uất ức, mãi đến khi Đường Ninh đẩy cửa phòng Hàn Vũ Phàm ra.
“Đường Ninh, tối hôm qua em đi đâu? Em có biết anh tìm em suốt đêm hay không?” Hàn Vũ Phàm vừa thấy người đã mở miệng chất vấn.
Đường Ninh nhìn anh ta lại nhìn Mặc Vũ Nhu.
“Anh và Vũ Nhu chỉ là chuyện hiểu lầm, anh đã phát thông cáo làm rõ chuyện này, em không cần chuyện bé xé ra to được không?”
Đường Ninh dời đi tầm mắt, cô không nói chuyện, bởi vì cô rất rõ ràng, cái gọi là Hàn Vũ Phàm tìm cô cả đêm chính là lên giường với Mặc Vũ Nhu, nếu không anh ta cũng không thể nào không phát hiện cô đã không còn ở trong chung cư cũ.
“Nhưng mà em và Mặc tiểu thư lại không phải hiểu lầm gì?” Đường Ninh bình tĩnh nói: “Em giúp cô ta nhiều lần như vậy, ngược lại cô ta lại cắn em một cái, trong mắt các người có phải em dễ bắt nạt như vậy hay không?”
“Đường Ninh, lúc đó Vũ Nhu sợ có ‘chó săn’ ở đây cho nên chỉ có thể ứng đối như vậy!”
“Phải không?” Trong lòng Đường Ninh tràn đầy hoài nghi hỏi lại.
“Mặc kệ thế nào, chuyện này đều đã qua, em cũng đừng truy cứu nữa, còn có, chuyện vị trí người phát ngôn của HF em vẫn trả lại cho Vũ Nhu đi, vị trí này đối với cô ấy quá quan trọng, em đã ở ẩn sau này cũng không đi diễn nữa, cho nên… lấy được vị trí người phát ngôn cũng không làm được gì.” Hàn Vũ Phàm trực tiếp dùng giọng điệu ra lệnh để Đường Ninh nhường vị trí người phát ngôn cho Mặc Vũ Nhu.
“Những lời này, nếu phát ra từ trong miệng Mặc tiểu thư thì có hơi châm chọc nhỉ.” Đường Ninh lạnh lùng nói nhưng lại bị Hàn Vũ Phàm mắng một câu.
“Đường Ninh, trước giờ em không như vậy, hơn nữa nếu em còn yêu anh, em không cần nhận vị trí người phát ngôn này, vì lợi ích lâu dài cho công ty, Vũ Nhu cần vị trí kia, như vậy địa vị của chúng ta mới được nâng lên.”
Những lời của Hàn Vũ Phàm mang theo uy hiếp.
Nghe thấy lời này, Mặc Vũ Nhu âm thầm cười trong lòng, bởi vì cô ta biết Đường Ninh vì Hàn Vũ Phàm mà không màng tất cả, huống hồ vị trí người phát ngôn này.
“Vũ Phàm, anh nhanh liên hệ với công ty HF một chút đi, Đường Ninh đang lo lắng chuẩn bị hôn lễ cho nên không tiếp nhận vị trí người phát ngôn này…”
Hàn Vũ Phàm gật đầu, đang muốn dùng điện thoại bàn gọi đi thì Đường Ninh duỗi tay giữ phím chuyển: “Vị trí người phát ngôn này… em nhận.”
“Đường Ninh?” Hàn Vũ Phàm kinh ngạc, từ trước tới này Đường Ninh chưa bao giờ phản bác bất cứ quyết định nào của anh ta.
“Đừng quên, em cũng là người mẫu của giải trí Thiên Nghệ, hơn nữa, em đã nói với người sáng lập HF là tiên sinh Âu Nhân, ông ấy vô cùng chờ mong lần hợp tác này.”
Phía HF muốn thay đổi người phát ngôn nhanh chóng bị truyền ra ngoài…
Mặc Đình cũng rảnh rỗi hơn nhiều, lúc nhận được tin tức này, đối với anh mà nói, người phát ngôn của HF đặt ở Hải Thụy ngay cả nghệ sĩ kém nhất cũng thấy chướng mắt, nhưng đối với Đường Ninh mà nói đây chính là thành công dành về từ tay Mặc Vũ Nhu, cho nên anh lập tức gọi điện thoại cho cô: “Làm hay lắm.”
Đường Ninh cười khẽ, sau đó cảm thán: “Chẳng có gì vui vẻ hơn khi được anh khích lệ.”
“Anh chờ em…quay về vị trí số 1.”
Lần này Đường Ninh chỉ trả lời ngắn gọn hai chữ: “Nhất định.”
Đây cũng là lúc xem trò hề của Thiên Nghệ và Mặc Vũ Nhu.
Lúc tin tức bị truyền ra, Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm còn đang ở chung cư ngủ ngon lành, đêm qua cô ta từ bệnh viện chạy tới dùng khổ nhục kế kéo Hàn Vũ Phàm trở lại, hơn nữa còn giữ được anh ta cả đêm, không để cho anh ta gọi điện thoại cho Đường Ninh, chỉ cần đồ rơi vào tay Mặc Vũ Nhu này, người khác… đừng mơ lấy lại, nhất là Đường Ninh đối địch cô ta khắp nơi.
Trợ lý lòng nóng như lửa đốt tới chung cư, sau đó cho cô ta xem tin tức, lúc này Mặc Vũ Nhu vẫn không chịu tin: “Người phát ngôn của HF đã định ra, không thể nào thay đổi được.”
“Vũ Nhu, đây là sự thật, giữa trưa Hàn tổng nhận được điện thoại của HF, đối phương tự mình nói cho anh ta muốn hủy bỏ người phát ngôn cũ thay mới thành Đường Ninh, nếu không bọn họ sẽ hợp tác với nghệ sĩ khác.” Trợ lý chỉ vào tin tức, biểu tình nôn nóng: “Đường Ninh này rốt cuộc dùng cách gì lại dành được người phát ngôn về tay mình cơ chứ.”
“Về công ty, chuyện này tôi muốn chính miệng Vũ Phàm cho tôi một lời giải thích.” Mặc Vũ Nhu biết nếu ở trong điện thoại hoặc ở nhà chất vấn Hàn Vũ Phàm thì sẽ bị anh ta dùng lời ngon tiếng ngọt gạt đi, chỉ có ở công ty hai người đối chất với nhau thì anh ta mới có thể xử lý công bằng.
Thật ra lúc này Hàn Vũ Phàm cũng sứt đầu mẻ trán rồi, đối phương kiên định chỉ cần Đường Ninh, trực tiếp loại bỏ Mặc Vũ Nhu thay vào người mới, đây là tổn thương lớn đối với Mặc Vũ Nhu nhưng anh ta không có người nói chuyện, dù sao anh ta cũng không thể trở mặt với tiền tài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc Hàn Vũ Phàm đang suy nghĩ làm sao để trấn an Mặc Vũ Nhu thì Mặc Vũ Nhu được trợ lý giúp đỡ ngồi trên xe lăn tiến vào phòng tổng giám đốc.
“Vũ Phàm, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vì sao người phát ngôn lại bị Đường Ninh cướp đi?”
Hàn Vũ Phàm ra hiệu trợ lý ra ngoài, chờ đến khi văn phòng chỉ còn hai người, anh ta mới đi tới ôm lấy Mặc Vũ Nhu: “Vũ Nhu, đây cũng là chuyện không còn cách nào, anh giúp em chọn người phát ngôn lớn hơn.”
“Anh biết rõ Âu Nhân của HF và ban giám khảo top 10 người mẫu hàng năm Doãn Lâm tiểu thư là anh em, người phát ngôn này rất quan trọng với em, quan trọng nhất chính là sao lại bị Đường Ninh cướp đi chứ?” Mặc Vũ Nhu kích động đẩy Hàn Vũ Phàm ra, giọng điệu bất bình: “Cô ta cướp anh còn chưa đủ sao? Vì sao cái gì cũng muốn dành với em? Em mặc kệ… nếu em mất đi người phát ngôn này, như vậy em sẽ bỏ đứa bé, bỏ luôn cả Thiên Nghệ.”
“Em nói cái gì đấy?” Hàn Vũ Phàm vội vàng giữ chặt cô ta: “Sao có thể tùy tiện nói không cần con cơ chứ? Em biết rõ anh nghiêng về em, nhưng thái độ lần này của HF vô cùng kiên định…”
“Dù sao Đường Ninh cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi, thêm một lần thì có làm sao? Cô ta sắp kết hôn với anh, cô ta còn muốn vị trí người phát ngôn làm gì chứ?”
Hàn Vũ Phàm nghe Mặc Vũ Nhu nói xong cảm thấy rất có lý, dựa theo tính cách của Đường Ninh, nhiều cơ hội còn chẳng cần huống hồ lần này, nhất định cô ta sẽ không đồng ý cho nên Hàn Vũ Phàm trấn an Mặc Vũ Nhu: “Anh nhất định sẽ nói với cô ta, em đừng nóng giận, được không?”
Mặc Vũ Nhu khóc như mưa dựa vào lòng Hàn Vũ Phàm, mà lúc này trợ lý gõ cửa phòng Hàn Vũ Phàm thông báo Đường Ninh đã về công ty.
Mặc Vũ Nhu lập tức ngừng khóc, duy trì khoảng cách nhất định với Hàn Vũ Phàm, gương mặt vẫn vô cùng uất ức, mãi đến khi Đường Ninh đẩy cửa phòng Hàn Vũ Phàm ra.
“Đường Ninh, tối hôm qua em đi đâu? Em có biết anh tìm em suốt đêm hay không?” Hàn Vũ Phàm vừa thấy người đã mở miệng chất vấn.
Đường Ninh nhìn anh ta lại nhìn Mặc Vũ Nhu.
“Anh và Vũ Nhu chỉ là chuyện hiểu lầm, anh đã phát thông cáo làm rõ chuyện này, em không cần chuyện bé xé ra to được không?”
Đường Ninh dời đi tầm mắt, cô không nói chuyện, bởi vì cô rất rõ ràng, cái gọi là Hàn Vũ Phàm tìm cô cả đêm chính là lên giường với Mặc Vũ Nhu, nếu không anh ta cũng không thể nào không phát hiện cô đã không còn ở trong chung cư cũ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nhưng mà em và Mặc tiểu thư lại không phải hiểu lầm gì?” Đường Ninh bình tĩnh nói: “Em giúp cô ta nhiều lần như vậy, ngược lại cô ta lại cắn em một cái, trong mắt các người có phải em dễ bắt nạt như vậy hay không?”
“Đường Ninh, lúc đó Vũ Nhu sợ có ‘chó săn’ ở đây cho nên chỉ có thể ứng đối như vậy!”
“Phải không?” Trong lòng Đường Ninh tràn đầy hoài nghi hỏi lại.
“Mặc kệ thế nào, chuyện này đều đã qua, em cũng đừng truy cứu nữa, còn có, chuyện vị trí người phát ngôn của HF em vẫn trả lại cho Vũ Nhu đi, vị trí này đối với cô ấy quá quan trọng, em đã ở ẩn sau này cũng không đi diễn nữa, cho nên… lấy được vị trí người phát ngôn cũng không làm được gì.” Hàn Vũ Phàm trực tiếp dùng giọng điệu ra lệnh để Đường Ninh nhường vị trí người phát ngôn cho Mặc Vũ Nhu.
“Những lời này, nếu phát ra từ trong miệng Mặc tiểu thư thì có hơi châm chọc nhỉ.” Đường Ninh lạnh lùng nói nhưng lại bị Hàn Vũ Phàm mắng một câu.
“Đường Ninh, trước giờ em không như vậy, hơn nữa nếu em còn yêu anh, em không cần nhận vị trí người phát ngôn này, vì lợi ích lâu dài cho công ty, Vũ Nhu cần vị trí kia, như vậy địa vị của chúng ta mới được nâng lên.”
Những lời của Hàn Vũ Phàm mang theo uy hiếp.
Nghe thấy lời này, Mặc Vũ Nhu âm thầm cười trong lòng, bởi vì cô ta biết Đường Ninh vì Hàn Vũ Phàm mà không màng tất cả, huống hồ vị trí người phát ngôn này.
“Vũ Phàm, anh nhanh liên hệ với công ty HF một chút đi, Đường Ninh đang lo lắng chuẩn bị hôn lễ cho nên không tiếp nhận vị trí người phát ngôn này…”
Hàn Vũ Phàm gật đầu, đang muốn dùng điện thoại bàn gọi đi thì Đường Ninh duỗi tay giữ phím chuyển: “Vị trí người phát ngôn này… em nhận.”
“Đường Ninh?” Hàn Vũ Phàm kinh ngạc, từ trước tới này Đường Ninh chưa bao giờ phản bác bất cứ quyết định nào của anh ta.
“Đừng quên, em cũng là người mẫu của giải trí Thiên Nghệ, hơn nữa, em đã nói với người sáng lập HF là tiên sinh Âu Nhân, ông ấy vô cùng chờ mong lần hợp tác này.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro