Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
Trình diễn trò...
Bách Hương Mật
2024-08-26 11:24:45
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đường Ninh, tôi mới là tổng giám đốc giải trí Thiên Nghệ, quyết sách là quyền của tôi mà không phải là của cô.” Hàn Vũ Phàm tức giận nhìn Đường Ninh: “Vì sao cô cứ phải cướp vị trí người phát ngôn của Vũ Nhu chứ?”
“Vị trí người phát ngôn tôi nói cướp là cướp được sao? Phía HF yêu cầu đổi người, tôi chỉ sợ vị trí này sẽ bay mất nên mới giúp anh giữ lại. Vốn dĩ tôi cũng không tin chuyện giữa anh và Mặc Vũ Nhu đâu nhưng mà hiện tại anh tình nguyện tổn thất cũng muốn giữ vị trí người phát ngôn cho cô ta có phải chứng minh giữa các người…”
“Đương nhiên không phải, em nghĩ linh tinh cái gì thế hả?” Hàn Vũ Phàm lập tức phủ quyết nói: “Anh chỉ cảm thấy, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, em không thể yên tâm ở nhà chăm sóc gia đình hay sao?”
“Vậy anh đi mà giải thích với tiên sinh Âu Nhân của HF ấy.” Đường Ninh rũ tay, ánh mắt đầy thất vọng: “Còn có, cái gì mà nói tôi cướp vị trí người phát ngôn của Mặc Vũ Nhu? Chẳng lẽ trước kia tôi nhường cho cô ta còn ít hay sao? Vì đẩy cô ta đi lên mà tôi có thể đắc tội, đều đắc tội…Không nghĩ tới, cuối cùng căn bản người ta không nhớ ơn…”
“Đường Ninh, lúc đó là cô tuyên bố ở ẩn cho nên bọn họ mới thay đổi người mẫu, cô nói vậy là sao hả?” Mặc Vũ Nhu không phục, bởi vì cô ta hận nhất chính là có người nói cô ta dựa vào Đường Ninh: “Còn có, dựa vào thực lực và danh tiếng của cô, cô nói ra ai tin?”
“Được, nếu anh có thể khiến tiên sinh Âu Nhân thay đổi quyết định vậy tôi nhường vị trí người phát ngôn cũng không có ý kiến gì.”
Hàn Vũ Phàm bị kẹp ở giữa hai người đàn ông cho nên vô cùng khó xử, quan trọng nhất là Đường Ninh còn chưa hết giận, nếu không cô ta chưa bao giờ chống lại mệnh lệnh của anh ta, hơn nữa HD thật sự yêu cầu đổi thành Đường Ninh cho nên cuối cùng Hàn Vũ Phàm vẫn lên tiếng cắt ngang lời bọn họ: “Hai người đừng ầm ĩ nữa, nếu HF đã yêu cầu phải chúng ta làm theo đi, vị trí người phát ngôn để cho Đường Ninh làm đi.”
“Hàn tổng!” Mặc Vũ Nhu tức giận.
“Quyết định như vậy đi, hai người về trước, Đường Ninh để chị Long vào đây.” Hàn Vũ Phàm lạnh giọng ra lệnh, rất rõ ràng, người phát ngôn đổi thành Đường Ninh là chuyện không thể thay đổi, nhưng anh ta rất ghét cảm giá Đường Ninh cưỡi lên đầu lên cổ anh ta.
Thông minh như Đường Ninh đã sớm hiểu ý của Hàn Vũ Phàm nhưng anh ta cho là cô vẫn sẽ như trước kia lo lắng cho cảm nhận của anh ta hay sao?
Nằm mơ đi!
Mặc Vũ Nhu đi sau lưng Đường Ninh, trong lòng nổi giận lúc này cũng đã biểu hiện trên mặt, suýt chút nữa không khống chế được, cũng may Đường Ninh chỉ mới bắt đầu muốn quay lại ghề nhưng dù sao cũng chẳng có bao nhiêu danh tiếng, cô ta muốn phá hủy một người mẫu hết thời vẫn rất dễ dàng cho nên cô ta quay đầu nói với trợ lý: “Lát nữa chụp mấy bức hình tôi đang cố gắng hồi phục sức khỏe rồi tung lên mạng, sau đó kích động fan lên án Đường Ninh giành vị trí người phát ngôn của tôi, thứ không phải của tôi thì cô ta cũng đừng nghĩ sẽ có được.”
“Yên tâm đi, tôi biết nên làm như thế nào.” Trợ lý hiểu rõ, gật đầu đồng ý.
Đường Ninh quay trở lại phòng nghỉ liền chớp mắt với chị Long: “Đừng khẩn trương.”
“Khẩn trương? Đùa cái gì vậy? Tôi là ai chứ?” chị Long nhướn mày: “Tôi lại chẳng phải lần đầu làm quản lý, Hàn Vũ Phàm muốn hủy tôi? Không dễ vậy đâu, cứ chờ mà xem…” nói xong chị Long hùng hổ ra ngoài, trước kia là Đường Ninh không cầu tiến, nhưng hiện tại đã khác rồi, tình thế đã bắt đầu nghịch chuyển, đương nhiên cô sẽ không sợ hãi gì hết.
Một lúc sau chị Long tiến vào văn phòng của Hàn Vũ Phàm, mà Hàn Vũ Phàm trực tiếp ném hợp đồng vào mặt cô: “Cô chuẩn bị tiền vi phạm hợp đồng rồi cút khỏi công ty đi.”
“Cút?” chị Long cười nhạo: “Hàn tổng đúng là dễ quyên, lúc trước tôi ký hợp đồng với Thiên Nghệ, trong hợp đồng viết rõ tiền lương và hoạt động của tôi có liên quan tới Đường Ninh, nhưng mấy năm nay hoạt động của Đường Ninh vẫn bị Mặc Vũ Nhu thay thế, mà tiền lương của tôi vốn cách xa hứa hẹn của công ty đến cả ngàn dặm, là ai vi phạm trước đây? Hơn nữa tôi phát thông cáo chính là lấy lợi ích của Đường Ninh lên hàng đầu, tôi làm trái hợp đồng sao?”
“Cô...” Hàn Vũ Phàm không nghĩ tới anh ta lại bị một người quản lý vả mặt, vô cùng mất mặt.
“Nếu anh không sợ chuyện này ầm ĩ lên thì chúng ta có thể kiện cáo một chút, tôi thì không sao nhưng giới người mẫu còn ai tin tưởng vào giải trí Thiên Nghệ?” chị Long vô cùng gây hấn.
“Cô muốn thế nào?”
“Mọi người tụ được tán được, tôi chấm dứt hợp đồng, anh cũng đừng nghĩ đến chuyện đòi tiền vi phạm hợp đồng này nọ, từ nay về sau, không ai nợ ai!”
Hàn Vũ Phàm vô cùng tức giận nhìn chị Long nhưng bởi vì ở giữa xuất hiện Mặc Vũ Nhu cho nên anh ta có phản bác thế nào cũng không thể nói nên lời, mà lúc chị Long cùng Đường Ninh thương lượng vấn đề này cũng biết phải mượn cớ này cho nên Hàn Vũ Phàm chỉ có thể phẫn hận ký tên giải ước hợp đồng: “Cút cho tôi, tôi không bao giờ muốn nhìn đến cô nữa.”
“Hàn Vũ Phàm, cho anh một lời khuyên, thiên hạ không có tường nào mà không để lọt gió, anh đối xử với Đường Ninh như vậy sớm hay muộn cũng phải trả giá gấp trăm ngàn lần.” Nói xong, chị Long cầm hợp đồng giải ước rời khỏi văn phòng, nhưng Hàn Vũ Phàm lại vì lời của cô ấy mà trực tiếp xốc bàn.
Đường Ninh không hề lo lắng chị Long sẽ bị Hàn Vũ Phàm bắt nạt, dù sao… tìm ra được lỗ hổng thì quá dễ dàng, sẽ đã chịu Hàn vũ phàm khi dễ, rốt cuộc…muốn từ hiệp ước trung tìm ra một chút lỗ hổng, quá dễ dàng, quan trọng nhất chính là, Hàn vũ phàm tâm hư.
Sau khi chị Long chấm dứt hợp đồng với Thiên Nghệ cũng không rời công ty mà vẫn đi theo Đường Ninh, điều này thật khiến cho Hàn Vũ Phàm vừa từ văn phòng đi ra gặp phải: “Sao cô còn chưa cút đi?”
Đường Ninh sửng sốt, lúc này mới nói: ‘Bởi vì em ký hợp đồng riêng với chị Long rồi.”
“Đường Ninh, hợp đồng của em ở công ty, em có quyền ký người quản lý khác sao?” Hàn Vũ Phàm quả thật bị Đường Ninh làm cho giận điên rồi.
“À cái này, em ký hợp đồng trợ lý với chị ấy chứ không phải hợp đồng thuê quản lý nhé, tìm trợ lý là quyền của em đúng không?” Đường Ninh bình tĩnh cười: “Dù sao chị Long cũng đi theo em nhiều năm, em cũng quen chị ấy chăm sóc rồi.”
“Đường Ninh, rốt cuộc em bị sao vậy? Sao cứ muốn chống đối anh chứ?” Hàn Vũ Phàm trực tiếp kéo Đường Ninh sang bên cạnh, sắc mặt tức giận dò hỏi.
“Bởi vì chị Long càng nguyện ý nghĩ cho tôi hơn vị hôn thê là anh, sẽ không vì tôi nhận làm người phát ngôn mà cảm thấy tôi cướp của người khác…”
Nghe Đường Ninh nói những lời này, Hàn Vũ Phàm im lặng, lạnh lùng nhìn Đường Ninh: “Đường Ninh, em vẫn luôn ủng hộ công việc của anh… sao em lại biến thành như vậy chứ?”
“Tôi nói rồi, lúc làm thế thân biểu diễn Crown Star đó chính là lần cuối tôi bối nồi giúp anh.” Đường Ninh bình tĩnh, không cách nào nhìn ra cảm xúc trong mắt cô.
“Nếu cô cứ tùy hứng như vậy, tôi nghĩ… hôn nhân của chúng ta … tạm thời không làm thì hơn.” Hàn Vũ Phàm muốn dùng chuyện kết hôn để chèn ép Đường Ninh, dù sao nhiều năm qua đều là Đường Ninh xoay quanh anh ta, nguyện ý làm bất cứ điều gì vì anh ta.
Rất lâu sau… Đường Ninh vẫn không nói gì… nhìn thì như cô đang cân nhắc.
Hàn Vũ Phàm cảm thấy cô đã mềm lòng, hối hận vì chống đối mình…
Nhưng lại không nghĩ Đường Ninh lại nói ra một câu như vậy…
“Đường Ninh, tôi mới là tổng giám đốc giải trí Thiên Nghệ, quyết sách là quyền của tôi mà không phải là của cô.” Hàn Vũ Phàm tức giận nhìn Đường Ninh: “Vì sao cô cứ phải cướp vị trí người phát ngôn của Vũ Nhu chứ?”
“Vị trí người phát ngôn tôi nói cướp là cướp được sao? Phía HF yêu cầu đổi người, tôi chỉ sợ vị trí này sẽ bay mất nên mới giúp anh giữ lại. Vốn dĩ tôi cũng không tin chuyện giữa anh và Mặc Vũ Nhu đâu nhưng mà hiện tại anh tình nguyện tổn thất cũng muốn giữ vị trí người phát ngôn cho cô ta có phải chứng minh giữa các người…”
“Đương nhiên không phải, em nghĩ linh tinh cái gì thế hả?” Hàn Vũ Phàm lập tức phủ quyết nói: “Anh chỉ cảm thấy, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, em không thể yên tâm ở nhà chăm sóc gia đình hay sao?”
“Vậy anh đi mà giải thích với tiên sinh Âu Nhân của HF ấy.” Đường Ninh rũ tay, ánh mắt đầy thất vọng: “Còn có, cái gì mà nói tôi cướp vị trí người phát ngôn của Mặc Vũ Nhu? Chẳng lẽ trước kia tôi nhường cho cô ta còn ít hay sao? Vì đẩy cô ta đi lên mà tôi có thể đắc tội, đều đắc tội…Không nghĩ tới, cuối cùng căn bản người ta không nhớ ơn…”
“Đường Ninh, lúc đó là cô tuyên bố ở ẩn cho nên bọn họ mới thay đổi người mẫu, cô nói vậy là sao hả?” Mặc Vũ Nhu không phục, bởi vì cô ta hận nhất chính là có người nói cô ta dựa vào Đường Ninh: “Còn có, dựa vào thực lực và danh tiếng của cô, cô nói ra ai tin?”
“Được, nếu anh có thể khiến tiên sinh Âu Nhân thay đổi quyết định vậy tôi nhường vị trí người phát ngôn cũng không có ý kiến gì.”
Hàn Vũ Phàm bị kẹp ở giữa hai người đàn ông cho nên vô cùng khó xử, quan trọng nhất là Đường Ninh còn chưa hết giận, nếu không cô ta chưa bao giờ chống lại mệnh lệnh của anh ta, hơn nữa HD thật sự yêu cầu đổi thành Đường Ninh cho nên cuối cùng Hàn Vũ Phàm vẫn lên tiếng cắt ngang lời bọn họ: “Hai người đừng ầm ĩ nữa, nếu HF đã yêu cầu phải chúng ta làm theo đi, vị trí người phát ngôn để cho Đường Ninh làm đi.”
“Hàn tổng!” Mặc Vũ Nhu tức giận.
“Quyết định như vậy đi, hai người về trước, Đường Ninh để chị Long vào đây.” Hàn Vũ Phàm lạnh giọng ra lệnh, rất rõ ràng, người phát ngôn đổi thành Đường Ninh là chuyện không thể thay đổi, nhưng anh ta rất ghét cảm giá Đường Ninh cưỡi lên đầu lên cổ anh ta.
Thông minh như Đường Ninh đã sớm hiểu ý của Hàn Vũ Phàm nhưng anh ta cho là cô vẫn sẽ như trước kia lo lắng cho cảm nhận của anh ta hay sao?
Nằm mơ đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc Vũ Nhu đi sau lưng Đường Ninh, trong lòng nổi giận lúc này cũng đã biểu hiện trên mặt, suýt chút nữa không khống chế được, cũng may Đường Ninh chỉ mới bắt đầu muốn quay lại ghề nhưng dù sao cũng chẳng có bao nhiêu danh tiếng, cô ta muốn phá hủy một người mẫu hết thời vẫn rất dễ dàng cho nên cô ta quay đầu nói với trợ lý: “Lát nữa chụp mấy bức hình tôi đang cố gắng hồi phục sức khỏe rồi tung lên mạng, sau đó kích động fan lên án Đường Ninh giành vị trí người phát ngôn của tôi, thứ không phải của tôi thì cô ta cũng đừng nghĩ sẽ có được.”
“Yên tâm đi, tôi biết nên làm như thế nào.” Trợ lý hiểu rõ, gật đầu đồng ý.
Đường Ninh quay trở lại phòng nghỉ liền chớp mắt với chị Long: “Đừng khẩn trương.”
“Khẩn trương? Đùa cái gì vậy? Tôi là ai chứ?” chị Long nhướn mày: “Tôi lại chẳng phải lần đầu làm quản lý, Hàn Vũ Phàm muốn hủy tôi? Không dễ vậy đâu, cứ chờ mà xem…” nói xong chị Long hùng hổ ra ngoài, trước kia là Đường Ninh không cầu tiến, nhưng hiện tại đã khác rồi, tình thế đã bắt đầu nghịch chuyển, đương nhiên cô sẽ không sợ hãi gì hết.
Một lúc sau chị Long tiến vào văn phòng của Hàn Vũ Phàm, mà Hàn Vũ Phàm trực tiếp ném hợp đồng vào mặt cô: “Cô chuẩn bị tiền vi phạm hợp đồng rồi cút khỏi công ty đi.”
“Cút?” chị Long cười nhạo: “Hàn tổng đúng là dễ quyên, lúc trước tôi ký hợp đồng với Thiên Nghệ, trong hợp đồng viết rõ tiền lương và hoạt động của tôi có liên quan tới Đường Ninh, nhưng mấy năm nay hoạt động của Đường Ninh vẫn bị Mặc Vũ Nhu thay thế, mà tiền lương của tôi vốn cách xa hứa hẹn của công ty đến cả ngàn dặm, là ai vi phạm trước đây? Hơn nữa tôi phát thông cáo chính là lấy lợi ích của Đường Ninh lên hàng đầu, tôi làm trái hợp đồng sao?”
“Cô...” Hàn Vũ Phàm không nghĩ tới anh ta lại bị một người quản lý vả mặt, vô cùng mất mặt.
“Nếu anh không sợ chuyện này ầm ĩ lên thì chúng ta có thể kiện cáo một chút, tôi thì không sao nhưng giới người mẫu còn ai tin tưởng vào giải trí Thiên Nghệ?” chị Long vô cùng gây hấn.
“Cô muốn thế nào?”
“Mọi người tụ được tán được, tôi chấm dứt hợp đồng, anh cũng đừng nghĩ đến chuyện đòi tiền vi phạm hợp đồng này nọ, từ nay về sau, không ai nợ ai!”
Hàn Vũ Phàm vô cùng tức giận nhìn chị Long nhưng bởi vì ở giữa xuất hiện Mặc Vũ Nhu cho nên anh ta có phản bác thế nào cũng không thể nói nên lời, mà lúc chị Long cùng Đường Ninh thương lượng vấn đề này cũng biết phải mượn cớ này cho nên Hàn Vũ Phàm chỉ có thể phẫn hận ký tên giải ước hợp đồng: “Cút cho tôi, tôi không bao giờ muốn nhìn đến cô nữa.”
“Hàn Vũ Phàm, cho anh một lời khuyên, thiên hạ không có tường nào mà không để lọt gió, anh đối xử với Đường Ninh như vậy sớm hay muộn cũng phải trả giá gấp trăm ngàn lần.” Nói xong, chị Long cầm hợp đồng giải ước rời khỏi văn phòng, nhưng Hàn Vũ Phàm lại vì lời của cô ấy mà trực tiếp xốc bàn.
Đường Ninh không hề lo lắng chị Long sẽ bị Hàn Vũ Phàm bắt nạt, dù sao… tìm ra được lỗ hổng thì quá dễ dàng, sẽ đã chịu Hàn vũ phàm khi dễ, rốt cuộc…muốn từ hiệp ước trung tìm ra một chút lỗ hổng, quá dễ dàng, quan trọng nhất chính là, Hàn vũ phàm tâm hư.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi chị Long chấm dứt hợp đồng với Thiên Nghệ cũng không rời công ty mà vẫn đi theo Đường Ninh, điều này thật khiến cho Hàn Vũ Phàm vừa từ văn phòng đi ra gặp phải: “Sao cô còn chưa cút đi?”
Đường Ninh sửng sốt, lúc này mới nói: ‘Bởi vì em ký hợp đồng riêng với chị Long rồi.”
“Đường Ninh, hợp đồng của em ở công ty, em có quyền ký người quản lý khác sao?” Hàn Vũ Phàm quả thật bị Đường Ninh làm cho giận điên rồi.
“À cái này, em ký hợp đồng trợ lý với chị ấy chứ không phải hợp đồng thuê quản lý nhé, tìm trợ lý là quyền của em đúng không?” Đường Ninh bình tĩnh cười: “Dù sao chị Long cũng đi theo em nhiều năm, em cũng quen chị ấy chăm sóc rồi.”
“Đường Ninh, rốt cuộc em bị sao vậy? Sao cứ muốn chống đối anh chứ?” Hàn Vũ Phàm trực tiếp kéo Đường Ninh sang bên cạnh, sắc mặt tức giận dò hỏi.
“Bởi vì chị Long càng nguyện ý nghĩ cho tôi hơn vị hôn thê là anh, sẽ không vì tôi nhận làm người phát ngôn mà cảm thấy tôi cướp của người khác…”
Nghe Đường Ninh nói những lời này, Hàn Vũ Phàm im lặng, lạnh lùng nhìn Đường Ninh: “Đường Ninh, em vẫn luôn ủng hộ công việc của anh… sao em lại biến thành như vậy chứ?”
“Tôi nói rồi, lúc làm thế thân biểu diễn Crown Star đó chính là lần cuối tôi bối nồi giúp anh.” Đường Ninh bình tĩnh, không cách nào nhìn ra cảm xúc trong mắt cô.
“Nếu cô cứ tùy hứng như vậy, tôi nghĩ… hôn nhân của chúng ta … tạm thời không làm thì hơn.” Hàn Vũ Phàm muốn dùng chuyện kết hôn để chèn ép Đường Ninh, dù sao nhiều năm qua đều là Đường Ninh xoay quanh anh ta, nguyện ý làm bất cứ điều gì vì anh ta.
Rất lâu sau… Đường Ninh vẫn không nói gì… nhìn thì như cô đang cân nhắc.
Hàn Vũ Phàm cảm thấy cô đã mềm lòng, hối hận vì chống đối mình…
Nhưng lại không nghĩ Đường Ninh lại nói ra một câu như vậy…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro