Chương 31
Thường Đông
2024-07-24 14:26:49
Giang Kinh Tá vừa nói ra, cả trường quay nhịn không được bạo phát hét lên, ánh mắt nhìn về phía Nam Âm không khỏi thay đổi theo.
MC bởi vì ngạc nhiên mà mở to hai mắt nhìn, sau khi thu lại cảm xúc, đứng một bên xem náo nhiệt không ngại chuyện náo càng lớn, mở miệng, “Lời này của Tiểu Tá là có ý gì, chẳng lẽ Âm Âm hiểu rõ cậu hơn chính cậu sao.”
Giang Kinh Tá vuốt nhẹ chiếc bảng nhỏ, bộ dạng ngoan ngoãn không biết đang nghĩ gì, không khí trường quay sôi nổi lập tức trở nên yên tĩnh lại.
Chu Vãn Dạng ở một bên vừa định mở miệng dàn xếp, thì thấy Giang Kinh Tá chậm chạp giơ micro lên, vẻ mặt thoải mái, đuôi mắt hẹp dài hơi cong, dường như còn mang theo ý cười, tim Nam Âm như muốn nhảy lên cổ họng.
“Độ hiểu biết lẫn nhau thấp thì không phải sẽ có trừng phạt à? Tôi và Nam Âm vẫn nên là lấy được nhiều điểm một chút.” Anh nói vô cùng chân thành, vẻ mặt nghiêm túc, cũng không nhìn Nam Âm, giống như nguyên nhân thật sự chính là như vậy.
Đại khái là trò chơi này chưa từng xuất hiện việc thay đổi đáp án sau cùng, MC sửng sốt một lúc mới bắt đầu đáp lại.
Có người xem nhịn không được phát ra tiếng hít vào, giống như bệnh lây nhiễm, từng tiếng từng tiếng một theo sát vang lên, trong thanh âm ẩn chứa cảm xúc thất vọng mất mát, Nam Âm cũng nhẹ nhàng thở phào.
Vừa nãy cô còn cho rằng, trong khoảnh khắc Giang Kinh Tá trầm mặc, sẽ nói ra chuyện gì kinh thiên động địa. Dù sao loại chuyện này giải thích chỉ cần giải thích không tốt một chút thì mối quan hệ giữa cô và anh cũng chẳng khác nào bị lộ.
Nam Âm cũng không rõ cảm xúc của chính mình, có chút như trút được gánh nặng, càng nhiều vẫn là thấy không thoải mái.
Rõ ràng người nói không công khai là cô, nhưng vào lúc này, thấy anh phối hợp thực hiện, trong lòng cô ngược lại thấy mất mát, có chút hận không thể công khai.
Nam Âm cũng không biết sự thay đổi này là bắt đầu từ khi nào, hình như là từ khi Giang Kinh Tá từng bước một xâm lấn vào cuộc sống của cô, lại hình như là từ sau khi quan hệ của bọn họ càng ngày càng thân thiết, phát triển thuận theo tự nhiên.
Trở lại chỗ ngồi trên sân khấu. Nam Âm suy nghĩ có chút xuất thần, ngay cả trò chơi mới đã bắt đầu một lúc rồi cũng không biết.
Cô nghe được MC ở một bên, còn có tiếng hò hét của người xem ở dưới, theo bản năng ngẩng đầu, liền nhìn thấy bóng dáng cường tráng của Giang Kinh Tá ở đối diện, bay nhanh vượt qua lan can, hướng về phía cô bên này chạy tới.
Đại khái là vì vận động thuận tiện hơn, Giang Kinh Tá cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen, lúc chạy góc áo bay lên, khóe môi cười cười, lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt, nhìn qua đường hoàng mà lại tùy ý.
Dáng vẻ đơn giản của thiếu niên, từ trước đến nay luôn bình tĩnh trầm ổn, thỉnh thoảng nghịch ngợm phá phách, trước sau tương phản lại càng thêm hấp dẫn người khác.
Đối diện với đôi mắt mỉm cười của Giang Kinh Tá, hô hấp Nam Âm cứng lại, ánh mắt dời đi có chút không dám nhìn anh.
Rõ ràng cho cô thấy được sự hoạt bát thanh xuân của thiếu niên, nhưng mà đôi mắt kia lại thẳng tắp khóa chặt cô, lộ ra cảm giác xâm lược chỉ cô có thể hiểu được. Khí chất thiếu niên và đàn ông đan xen lẫn nhau làm cho tim Nam Âm hung hăng run lên.
Sau khi Giang Kinh Tá cùng những người khác từng bước một vượt qua lan can cuối cùng, cả trường quay liền vang lên một tràng vỗ tay vang dội.
Thời điểm anh thở gấp đi ngang qua người cô, tai Nam Âm liền nóng lên, mặt cũng trở nên hồng hồng.
Mọi người nhìn Giang Kinh Tá có chút kinh ngạc và tò mò, chỗ ngồi của anh rõ ràng là ở ngoài cùng, làm sao mà anh lại vòng đến trong cùng rồi mới về tới chỗ mình.
Hơn nữa, Giang Kinh Tá ngồi xuống không giấu được ý cười trên mặt, ở những trò chơi trong các chương trình khác, dù cuối cùng thắng cũng không thấy anh cười vui vẻ đến như vậy.
Nam Âm rủ mặt xuống, chỉ cảm thấy cả trường quay bao phủ một mảng trắng xóa, một dòng điện từ bả vai trái truyền xuống chạy toán loạn trên cánh tay.
Vừa nãy lúc Giang Kinh Tá đi ngang qua, cô cũng không tránh né, ai biết được cánh tay anh bỗng nhiên như vô tình đụng vào bả vai cô.
Đây là khán giả và những người khác có thể xuyên qua bả vai Nam Âm cao thấp khác thường mà nhìn đến, nhưng ở chỗ thấp nhất, bọn họ không thấy được chính là, tay của Giang Kinh Tá, nhẹ nhàng phủ lên tay phải của Nam Âm đặt trên thành ghế, mười ngón tay cùng đan vào nhau, rồi sau đó nhanh chóng tách ra.
Anh giống như không có việc gì, Nam Âm cũng bị động tác của anh mà kinh sợ đến đổ mồ hôi, thật lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại.
Một bên là sợ bị người ta nhìn thấy sự căng thẳng, một bên là chỉ hai người bọn họ biết hành động của nhau. Cuối cùng là sự ngọt ngào tràn ngập chiếm thế thượng phong, mặt Nam Âm không nhịn được mà đỏ lên.
Mấy MC đang nói đến tốc độ vừa nãy của Giang Kinh Tá, không khí sôi nổi, trong đó có một MC nhắc tới tên Giang Kinh Tá, cô theo bản năng nhìn về phía chỗ của Giang Kinh Tá, chỉ thấy anh cầm ghế dựa của mình đi vào trong cùng.
Người xem ở dưới phần lớn đều bị hành động của Giang Kinh Tá hấp dẫn, đặc biệt thấy anh cầm ghế ngồi vào bên cạnh Nam Âm, sắc mặt cũng vì vậy mà thay đổi theo.
Đối với khoảng cách tiếp xúc gần gũi của Giang Kinh Tá và Nam Âm, fan riêng của mỗi người đều tức giận, fan cp lại khó nén được kích động.
“Tiểu Tá, như thế nào lại ngồi vào bên kia rồi?” có một MC nhịn không được hỏi.
“Bên kia có chút trống trải, gió hơi lớn.” Giang Kinh Tá nghiêm túc trả lời, cũng không biết có phải là cố ý hay không, nhân lúc phần lớn máy quay đều tập trung vào cuộc thi đấu, anh thả lỏng cơ thể, nghiêng qua dựa vào bên Nam Âm.
Có fan đứng nhìn chằm chằm Giang Kinh Tá và Nam Âm, nhìn thấy hành động như vậy, lại xuất hiện hai loại phản ứng cực đoan.
Hiện tại đại khái đứa ngốc đều có thể nhìn ra, Tá ca rõ ràng chính là muốn nhân cơ hội tiếp cận Nam Âm, cùng người ta tương tác. Đám fan thầm nghĩ.
Trước kia lúc cùng chung sân khấu với mấy minh tinh nữ, Giang Kinh Tá đều cách xa hơn mười mét, thậm chí không ngại chen chúc với người khác, trái lại với trạng thái ở chung với Nam Âm, hận không thể dán lên người cô.
Đại khái là vì Nam Âm, chỉ mình Nam Âm, Giang Kinh Tá mới không kiêng dè gì, cơ hồ không tồn tại loại phong cách thân sĩ gì đó.
Khi MC thương lượng danh sách lượt chơi tiếp theo, lại đọc đến tên Giang Kinh Tá, máy quay liền chuyển đến lên người Giang Kinh Tá.
Vừa vặn liền nhìn thấy Giang Kinh Tá đứng lên, tầm mắt dời xuống, là anh bị người nào đó giữ chặt góc áo.
“Chú ý an toàn, đừng chạy quá nhanh.”
Chờ đến khi Nam Âm phản ứng lại, liền thấy cả trường quay đều chú ý đến bọn họ, cô nhanh chóng rút tay lại, cả người hận không thể co lại thành một khối.
Cô chỉ là nhớ đến bộ dáng vượt rào cản của Giang Kinh Tá lúc nãy, tốc độ quá nhanh, không cẩn thận sẽ bị thương, cho nên lúc anh đứng lên liền không nhịn được mà nhắc nhở, ai biết được.......
Vẻ mặt mấy MC khác nhau, có người cười trêu chọc, “Có thể nhìn ra được, quan hệ của Tiểu Tá và Âm Âm rất tốt nha.”
Giang Kinh Tá cúi đầu nhìn thoáng qua, khóe môi nhếch lên, thấy Nam Âm khẩn trương, anh liền cười vang, cũng không nói gì.
Vừa không phải ngầm thừa nhận, cũng không phải phủ nhận, thái độ mập mờ như vậy, làm cho fan càng thêm ngứa ngáy.
MC giải thích phần tiếp theo, trò chơi tăng độ khó, đầu tiên là nam minh tinh vượt rào cản, sau đó ôm một nữ minh tinh bất kỳ đi qua cầu.
Ngay khi MC vừa hô lên một tiếng bắt đầu, Giang Kinh Tá đã dẫn đầu vượt qua rào cản thứ nhất.
Nam Âm cùng những người khác ngẩng đầu, thân ảnh thiếu niên cuồn cuộn chạy đến như một cơn gió, lấy tốc độ không thể cản nổi bay nhanh vượt qua rào cản thứ hai.
Tóc ngắn màu đen tự tách ra, hỗn độn ở hai bên, thời điểm chuẩn bị vượt qua rào cản cuối cùng, Giang Kinh Tá đột nhiên ngẩng đầu lên.
Khóe môi anh giương lên một độ cong rõ ràng, ngay khi nhảy vượt lên giữa không trung, tay đưa lên, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, nhẹ nhàng dán lên môi, sau đó hướng về phía Nam Âm ra dấu.
“Anh thắng rồi.”
Nam Âm khiếp sợ trừng lớn hai mắt, môi đỏ mọng khẽ nhếch, tựa hồ có chút không phản ứng lại được.
Ai có thể nói cho cô, Giang Kinh Tá đây là đang hôn gió với cô, là có ý gì?
“A a a......”
Xung quanh đều là tiếng hò hét đinh tai nhức óc, Nam Âm kinh ngạc nhìn Giang Kinh Tá vượt qua rào cản cuối cùng, rồi sau đó bước nhanh về phía cô.
Tất cả mọi người đều nhìn ra, Giang Kinh Tá đã có mục tiêu kiên định mà rõ ràng, sau khi vượt qua rào cản, trực tiếp đi tới trước mặt Nam Âm, cúi người, một tay bế cô đứng lên.
Vừa nãy lúc MC giải thích quy tắc trò chơi, Nam Âm còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, căn bản không nghe vào, đối với việc Giang Kinh Tá ôm cô trước mặt khán giả, cô có chút ngơ ngác, ở trong lòng ngực anh, ánh mắt nhìn anh có chút mờ mịt.
Nam Âm chỉ cảm thấy choáng váng, cả người như đang đứng trên mây, trong nháy mắt mất đi trọng lực, cảm thấy xung quanh bốn phương tám hướng đều không chân thực.
Thời điểm đứng trên cầu, Nam Âm nhíu mày, cảm giác cơ thể mất thăng bằng, theo bản năng đưa tay lên nắm lấy áo của Giang Kinh Tá.
“Đang chơi trò chơi, đừng sợ.” Đại khái là đã nhận ra được sự khẩn trương của Nam Âm, Giang Kinh Tá cúi đầu nhẹ giọng nói với cô.
Không ít fan nhìn thấy cảnh Giang Kinh Tá cúi đầu nói gì đó với Nam Âm với vẻ mặt ôn nhu, lập tức càng thêm kích động.
Nam Âm sau khi quay xong phần trò chơi, cả người ngu ngốc như lọt vào sương mù. Kể cả lúc sau tiết mục hợp xướng với Giang Kinh Tá.
Trong phần đoán tên bài hát, tổ tiết mục phát bài hát của Nam Âm, MC hứng khởi bảo Nam Âm biểu diễn một lần ở đây, còn tâm lý để cô chọn người hát cùng.
“Hát chung, hát chung,” mọi người đều ồn ào, “Giang Kinh Tá, Giang Kinh Tá......”
Những người khác trên sân khấu cũng tự động đem vị trí bên cạnh Nam Âm nhường cho Giang Kinh Tá, anh từ chối thì bất kính, nên vô cùng tự nhiên đi đến cạnh cô.
Fan phía dưới hiển nhiên hoan hô ầm ĩ.
Phải biết rằng, Giang Kinh Tá debut nhiều năm, tham gia diễn xuất nhiều như vậy, nhưng từ trước đến nay chưa từng ca hát.
Những fan mới không biết gì, nhưng những fan lâu năm gắn bó với anh lại biết được, nam thần của bọn họ, ngũ âm quả thật không được tốt. Có điều có thể nghe được nam thần lần đầu tiên hát tình ca, nghĩ lại cũng vô cùng hưng phấn.
Nam Âm hơi xấu hổ, không chút nghĩ ngợi mở miệng, lấy tai nghe ra nhỏ giọng hỏi, “Không phải anh không biết hát sao?”
“Bài hát của em, anh làm sao lại có thể không biết được.” Giang Kinh Tá nói xong, cười đến ý vị thâm trường, nói với Nam Âm, “Đưa micro trong tay em cho anh đi.”
Fan ở dưới cố gắng căng lỗ tai muốn nghe đối thoại giữa hai bọn họ, bất đắc dĩ chỉ có thể nghe được âm thanh ầm ĩ không ngừng ở xung quanh.
Nam Âm nhìn ca từ hiện lên trên màn hình, khuôn mặt bắt đầu nóng lên.
Lúc khúc nhạc dạo bắt đầu, giọng hát trầm thấp khêu gợi của Giang Kinh Tá liền vang lên, những ca từ này vô cùng quen thuộc đối với anh, căn bản không cần nhìn màn hình nhắc nhở cũng có thể thuộc vanh vách.
Ngay khi Giang Kinh Tá cất tiếng hát, fan che miệng lại kìm nén lại tiếng hét của mình, để tránh quấy rầy nam thần nhà mình.
Nghe được thanh âm của Giang Kinh Tá, Nam Âm có chút kinh ngạc.
Anh vậy mà hát so với cô còn tốt hơn, hơn nữa cũng đã một hai năm trôi qua rồi, ngay cả cô cũng phải nhìn ca từ hiện trên màn hình mới hát được, thế mà Giang Kinh Tá lại thuộc lời đến như vậy. Đối với cô mà nói ngược lại không tốt chút nào.
Vì thay vì nhìn màn hình, anh lại giống như bây giờ nhìn chằm chằm cô không rời mắt.
Ánh mắt thâm tình chân thành, giọng hát tình ý kéo dài, làm cho Nam Âm trong lúc nhất thời cũng quên đây là trường quay có mấy trăm người, mà đi đối mặt với anh.
Ánh mắt của Giang Kinh Tá như lửa nóng, không chút che dấu, Nam Âm hoảng hốt luống cuống, suýt chút nữa không theo kịp nhịp. Cũng may là bài hát cuối cùng cũng kết thúc.
Nam Âm thả lỏng tinh thần, quay đầu nhìn về phía dưới sân khấu, mở miệng hát câu cuối cùng “Em cả đời sẽ chỉ yêu mình anh,” tay buông xuống đặt ở bên người lại rơi vào lòng bàn tay nóng bỏng nào đó.
Bàn tay của anh, dán chặt lên mu bàn tay cô, truyền đến nhiệt độ của da thịt.
Cầm tay chỉ là hành động lúc hát tình ca hay làm cho nên fan cũng không nghĩ nhiều, chỉ hoan hô reo hò theo.
Không ai chú ý tới sau khi Nam Âm hát xong câu cuối cùng, Giang Kinh Tá đã mở miệng nói một câu, Nam Âm thẹn thùng ngẩng đầu lên nhìn anh rồi nhanh chóng thu tầm mắt lại.
“Anh cũng vậy.” Anh tiến sát gần nhẹ giọng nói.
Cả đời chỉ yêu mình em.
MC bởi vì ngạc nhiên mà mở to hai mắt nhìn, sau khi thu lại cảm xúc, đứng một bên xem náo nhiệt không ngại chuyện náo càng lớn, mở miệng, “Lời này của Tiểu Tá là có ý gì, chẳng lẽ Âm Âm hiểu rõ cậu hơn chính cậu sao.”
Giang Kinh Tá vuốt nhẹ chiếc bảng nhỏ, bộ dạng ngoan ngoãn không biết đang nghĩ gì, không khí trường quay sôi nổi lập tức trở nên yên tĩnh lại.
Chu Vãn Dạng ở một bên vừa định mở miệng dàn xếp, thì thấy Giang Kinh Tá chậm chạp giơ micro lên, vẻ mặt thoải mái, đuôi mắt hẹp dài hơi cong, dường như còn mang theo ý cười, tim Nam Âm như muốn nhảy lên cổ họng.
“Độ hiểu biết lẫn nhau thấp thì không phải sẽ có trừng phạt à? Tôi và Nam Âm vẫn nên là lấy được nhiều điểm một chút.” Anh nói vô cùng chân thành, vẻ mặt nghiêm túc, cũng không nhìn Nam Âm, giống như nguyên nhân thật sự chính là như vậy.
Đại khái là trò chơi này chưa từng xuất hiện việc thay đổi đáp án sau cùng, MC sửng sốt một lúc mới bắt đầu đáp lại.
Có người xem nhịn không được phát ra tiếng hít vào, giống như bệnh lây nhiễm, từng tiếng từng tiếng một theo sát vang lên, trong thanh âm ẩn chứa cảm xúc thất vọng mất mát, Nam Âm cũng nhẹ nhàng thở phào.
Vừa nãy cô còn cho rằng, trong khoảnh khắc Giang Kinh Tá trầm mặc, sẽ nói ra chuyện gì kinh thiên động địa. Dù sao loại chuyện này giải thích chỉ cần giải thích không tốt một chút thì mối quan hệ giữa cô và anh cũng chẳng khác nào bị lộ.
Nam Âm cũng không rõ cảm xúc của chính mình, có chút như trút được gánh nặng, càng nhiều vẫn là thấy không thoải mái.
Rõ ràng người nói không công khai là cô, nhưng vào lúc này, thấy anh phối hợp thực hiện, trong lòng cô ngược lại thấy mất mát, có chút hận không thể công khai.
Nam Âm cũng không biết sự thay đổi này là bắt đầu từ khi nào, hình như là từ khi Giang Kinh Tá từng bước một xâm lấn vào cuộc sống của cô, lại hình như là từ sau khi quan hệ của bọn họ càng ngày càng thân thiết, phát triển thuận theo tự nhiên.
Trở lại chỗ ngồi trên sân khấu. Nam Âm suy nghĩ có chút xuất thần, ngay cả trò chơi mới đã bắt đầu một lúc rồi cũng không biết.
Cô nghe được MC ở một bên, còn có tiếng hò hét của người xem ở dưới, theo bản năng ngẩng đầu, liền nhìn thấy bóng dáng cường tráng của Giang Kinh Tá ở đối diện, bay nhanh vượt qua lan can, hướng về phía cô bên này chạy tới.
Đại khái là vì vận động thuận tiện hơn, Giang Kinh Tá cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen, lúc chạy góc áo bay lên, khóe môi cười cười, lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt, nhìn qua đường hoàng mà lại tùy ý.
Dáng vẻ đơn giản của thiếu niên, từ trước đến nay luôn bình tĩnh trầm ổn, thỉnh thoảng nghịch ngợm phá phách, trước sau tương phản lại càng thêm hấp dẫn người khác.
Đối diện với đôi mắt mỉm cười của Giang Kinh Tá, hô hấp Nam Âm cứng lại, ánh mắt dời đi có chút không dám nhìn anh.
Rõ ràng cho cô thấy được sự hoạt bát thanh xuân của thiếu niên, nhưng mà đôi mắt kia lại thẳng tắp khóa chặt cô, lộ ra cảm giác xâm lược chỉ cô có thể hiểu được. Khí chất thiếu niên và đàn ông đan xen lẫn nhau làm cho tim Nam Âm hung hăng run lên.
Sau khi Giang Kinh Tá cùng những người khác từng bước một vượt qua lan can cuối cùng, cả trường quay liền vang lên một tràng vỗ tay vang dội.
Thời điểm anh thở gấp đi ngang qua người cô, tai Nam Âm liền nóng lên, mặt cũng trở nên hồng hồng.
Mọi người nhìn Giang Kinh Tá có chút kinh ngạc và tò mò, chỗ ngồi của anh rõ ràng là ở ngoài cùng, làm sao mà anh lại vòng đến trong cùng rồi mới về tới chỗ mình.
Hơn nữa, Giang Kinh Tá ngồi xuống không giấu được ý cười trên mặt, ở những trò chơi trong các chương trình khác, dù cuối cùng thắng cũng không thấy anh cười vui vẻ đến như vậy.
Nam Âm rủ mặt xuống, chỉ cảm thấy cả trường quay bao phủ một mảng trắng xóa, một dòng điện từ bả vai trái truyền xuống chạy toán loạn trên cánh tay.
Vừa nãy lúc Giang Kinh Tá đi ngang qua, cô cũng không tránh né, ai biết được cánh tay anh bỗng nhiên như vô tình đụng vào bả vai cô.
Đây là khán giả và những người khác có thể xuyên qua bả vai Nam Âm cao thấp khác thường mà nhìn đến, nhưng ở chỗ thấp nhất, bọn họ không thấy được chính là, tay của Giang Kinh Tá, nhẹ nhàng phủ lên tay phải của Nam Âm đặt trên thành ghế, mười ngón tay cùng đan vào nhau, rồi sau đó nhanh chóng tách ra.
Anh giống như không có việc gì, Nam Âm cũng bị động tác của anh mà kinh sợ đến đổ mồ hôi, thật lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại.
Một bên là sợ bị người ta nhìn thấy sự căng thẳng, một bên là chỉ hai người bọn họ biết hành động của nhau. Cuối cùng là sự ngọt ngào tràn ngập chiếm thế thượng phong, mặt Nam Âm không nhịn được mà đỏ lên.
Mấy MC đang nói đến tốc độ vừa nãy của Giang Kinh Tá, không khí sôi nổi, trong đó có một MC nhắc tới tên Giang Kinh Tá, cô theo bản năng nhìn về phía chỗ của Giang Kinh Tá, chỉ thấy anh cầm ghế dựa của mình đi vào trong cùng.
Người xem ở dưới phần lớn đều bị hành động của Giang Kinh Tá hấp dẫn, đặc biệt thấy anh cầm ghế ngồi vào bên cạnh Nam Âm, sắc mặt cũng vì vậy mà thay đổi theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối với khoảng cách tiếp xúc gần gũi của Giang Kinh Tá và Nam Âm, fan riêng của mỗi người đều tức giận, fan cp lại khó nén được kích động.
“Tiểu Tá, như thế nào lại ngồi vào bên kia rồi?” có một MC nhịn không được hỏi.
“Bên kia có chút trống trải, gió hơi lớn.” Giang Kinh Tá nghiêm túc trả lời, cũng không biết có phải là cố ý hay không, nhân lúc phần lớn máy quay đều tập trung vào cuộc thi đấu, anh thả lỏng cơ thể, nghiêng qua dựa vào bên Nam Âm.
Có fan đứng nhìn chằm chằm Giang Kinh Tá và Nam Âm, nhìn thấy hành động như vậy, lại xuất hiện hai loại phản ứng cực đoan.
Hiện tại đại khái đứa ngốc đều có thể nhìn ra, Tá ca rõ ràng chính là muốn nhân cơ hội tiếp cận Nam Âm, cùng người ta tương tác. Đám fan thầm nghĩ.
Trước kia lúc cùng chung sân khấu với mấy minh tinh nữ, Giang Kinh Tá đều cách xa hơn mười mét, thậm chí không ngại chen chúc với người khác, trái lại với trạng thái ở chung với Nam Âm, hận không thể dán lên người cô.
Đại khái là vì Nam Âm, chỉ mình Nam Âm, Giang Kinh Tá mới không kiêng dè gì, cơ hồ không tồn tại loại phong cách thân sĩ gì đó.
Khi MC thương lượng danh sách lượt chơi tiếp theo, lại đọc đến tên Giang Kinh Tá, máy quay liền chuyển đến lên người Giang Kinh Tá.
Vừa vặn liền nhìn thấy Giang Kinh Tá đứng lên, tầm mắt dời xuống, là anh bị người nào đó giữ chặt góc áo.
“Chú ý an toàn, đừng chạy quá nhanh.”
Chờ đến khi Nam Âm phản ứng lại, liền thấy cả trường quay đều chú ý đến bọn họ, cô nhanh chóng rút tay lại, cả người hận không thể co lại thành một khối.
Cô chỉ là nhớ đến bộ dáng vượt rào cản của Giang Kinh Tá lúc nãy, tốc độ quá nhanh, không cẩn thận sẽ bị thương, cho nên lúc anh đứng lên liền không nhịn được mà nhắc nhở, ai biết được.......
Vẻ mặt mấy MC khác nhau, có người cười trêu chọc, “Có thể nhìn ra được, quan hệ của Tiểu Tá và Âm Âm rất tốt nha.”
Giang Kinh Tá cúi đầu nhìn thoáng qua, khóe môi nhếch lên, thấy Nam Âm khẩn trương, anh liền cười vang, cũng không nói gì.
Vừa không phải ngầm thừa nhận, cũng không phải phủ nhận, thái độ mập mờ như vậy, làm cho fan càng thêm ngứa ngáy.
MC giải thích phần tiếp theo, trò chơi tăng độ khó, đầu tiên là nam minh tinh vượt rào cản, sau đó ôm một nữ minh tinh bất kỳ đi qua cầu.
Ngay khi MC vừa hô lên một tiếng bắt đầu, Giang Kinh Tá đã dẫn đầu vượt qua rào cản thứ nhất.
Nam Âm cùng những người khác ngẩng đầu, thân ảnh thiếu niên cuồn cuộn chạy đến như một cơn gió, lấy tốc độ không thể cản nổi bay nhanh vượt qua rào cản thứ hai.
Tóc ngắn màu đen tự tách ra, hỗn độn ở hai bên, thời điểm chuẩn bị vượt qua rào cản cuối cùng, Giang Kinh Tá đột nhiên ngẩng đầu lên.
Khóe môi anh giương lên một độ cong rõ ràng, ngay khi nhảy vượt lên giữa không trung, tay đưa lên, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, nhẹ nhàng dán lên môi, sau đó hướng về phía Nam Âm ra dấu.
“Anh thắng rồi.”
Nam Âm khiếp sợ trừng lớn hai mắt, môi đỏ mọng khẽ nhếch, tựa hồ có chút không phản ứng lại được.
Ai có thể nói cho cô, Giang Kinh Tá đây là đang hôn gió với cô, là có ý gì?
“A a a......”
Xung quanh đều là tiếng hò hét đinh tai nhức óc, Nam Âm kinh ngạc nhìn Giang Kinh Tá vượt qua rào cản cuối cùng, rồi sau đó bước nhanh về phía cô.
Tất cả mọi người đều nhìn ra, Giang Kinh Tá đã có mục tiêu kiên định mà rõ ràng, sau khi vượt qua rào cản, trực tiếp đi tới trước mặt Nam Âm, cúi người, một tay bế cô đứng lên.
Vừa nãy lúc MC giải thích quy tắc trò chơi, Nam Âm còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, căn bản không nghe vào, đối với việc Giang Kinh Tá ôm cô trước mặt khán giả, cô có chút ngơ ngác, ở trong lòng ngực anh, ánh mắt nhìn anh có chút mờ mịt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam Âm chỉ cảm thấy choáng váng, cả người như đang đứng trên mây, trong nháy mắt mất đi trọng lực, cảm thấy xung quanh bốn phương tám hướng đều không chân thực.
Thời điểm đứng trên cầu, Nam Âm nhíu mày, cảm giác cơ thể mất thăng bằng, theo bản năng đưa tay lên nắm lấy áo của Giang Kinh Tá.
“Đang chơi trò chơi, đừng sợ.” Đại khái là đã nhận ra được sự khẩn trương của Nam Âm, Giang Kinh Tá cúi đầu nhẹ giọng nói với cô.
Không ít fan nhìn thấy cảnh Giang Kinh Tá cúi đầu nói gì đó với Nam Âm với vẻ mặt ôn nhu, lập tức càng thêm kích động.
Nam Âm sau khi quay xong phần trò chơi, cả người ngu ngốc như lọt vào sương mù. Kể cả lúc sau tiết mục hợp xướng với Giang Kinh Tá.
Trong phần đoán tên bài hát, tổ tiết mục phát bài hát của Nam Âm, MC hứng khởi bảo Nam Âm biểu diễn một lần ở đây, còn tâm lý để cô chọn người hát cùng.
“Hát chung, hát chung,” mọi người đều ồn ào, “Giang Kinh Tá, Giang Kinh Tá......”
Những người khác trên sân khấu cũng tự động đem vị trí bên cạnh Nam Âm nhường cho Giang Kinh Tá, anh từ chối thì bất kính, nên vô cùng tự nhiên đi đến cạnh cô.
Fan phía dưới hiển nhiên hoan hô ầm ĩ.
Phải biết rằng, Giang Kinh Tá debut nhiều năm, tham gia diễn xuất nhiều như vậy, nhưng từ trước đến nay chưa từng ca hát.
Những fan mới không biết gì, nhưng những fan lâu năm gắn bó với anh lại biết được, nam thần của bọn họ, ngũ âm quả thật không được tốt. Có điều có thể nghe được nam thần lần đầu tiên hát tình ca, nghĩ lại cũng vô cùng hưng phấn.
Nam Âm hơi xấu hổ, không chút nghĩ ngợi mở miệng, lấy tai nghe ra nhỏ giọng hỏi, “Không phải anh không biết hát sao?”
“Bài hát của em, anh làm sao lại có thể không biết được.” Giang Kinh Tá nói xong, cười đến ý vị thâm trường, nói với Nam Âm, “Đưa micro trong tay em cho anh đi.”
Fan ở dưới cố gắng căng lỗ tai muốn nghe đối thoại giữa hai bọn họ, bất đắc dĩ chỉ có thể nghe được âm thanh ầm ĩ không ngừng ở xung quanh.
Nam Âm nhìn ca từ hiện lên trên màn hình, khuôn mặt bắt đầu nóng lên.
Lúc khúc nhạc dạo bắt đầu, giọng hát trầm thấp khêu gợi của Giang Kinh Tá liền vang lên, những ca từ này vô cùng quen thuộc đối với anh, căn bản không cần nhìn màn hình nhắc nhở cũng có thể thuộc vanh vách.
Ngay khi Giang Kinh Tá cất tiếng hát, fan che miệng lại kìm nén lại tiếng hét của mình, để tránh quấy rầy nam thần nhà mình.
Nghe được thanh âm của Giang Kinh Tá, Nam Âm có chút kinh ngạc.
Anh vậy mà hát so với cô còn tốt hơn, hơn nữa cũng đã một hai năm trôi qua rồi, ngay cả cô cũng phải nhìn ca từ hiện trên màn hình mới hát được, thế mà Giang Kinh Tá lại thuộc lời đến như vậy. Đối với cô mà nói ngược lại không tốt chút nào.
Vì thay vì nhìn màn hình, anh lại giống như bây giờ nhìn chằm chằm cô không rời mắt.
Ánh mắt thâm tình chân thành, giọng hát tình ý kéo dài, làm cho Nam Âm trong lúc nhất thời cũng quên đây là trường quay có mấy trăm người, mà đi đối mặt với anh.
Ánh mắt của Giang Kinh Tá như lửa nóng, không chút che dấu, Nam Âm hoảng hốt luống cuống, suýt chút nữa không theo kịp nhịp. Cũng may là bài hát cuối cùng cũng kết thúc.
Nam Âm thả lỏng tinh thần, quay đầu nhìn về phía dưới sân khấu, mở miệng hát câu cuối cùng “Em cả đời sẽ chỉ yêu mình anh,” tay buông xuống đặt ở bên người lại rơi vào lòng bàn tay nóng bỏng nào đó.
Bàn tay của anh, dán chặt lên mu bàn tay cô, truyền đến nhiệt độ của da thịt.
Cầm tay chỉ là hành động lúc hát tình ca hay làm cho nên fan cũng không nghĩ nhiều, chỉ hoan hô reo hò theo.
Không ai chú ý tới sau khi Nam Âm hát xong câu cuối cùng, Giang Kinh Tá đã mở miệng nói một câu, Nam Âm thẹn thùng ngẩng đầu lên nhìn anh rồi nhanh chóng thu tầm mắt lại.
“Anh cũng vậy.” Anh tiến sát gần nhẹ giọng nói.
Cả đời chỉ yêu mình em.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro