Chương 32
Thường Đông
2024-07-24 14:26:49
Nốt nhạc cuối cùng của bài hát kết thúc, có nghĩa là nửa sau của phần đầu của chương trình cũng đã quay xong, Nam Âm âm thầm thở phào một hơi.
Bởi vì không biết hậu kỳ cắt nối biên tập sẽ cắt đi bao nhiêu nội dung, hơn nữa vì độ dài lúc phát sóng của chương trình, thường xuyên cần khách mời phối hợp quay từ buổi chiều đến tối muộn.
May mắn là thời gian nghỉ ngơi giữa chương trình có phát quảng cáo, bằng không cô cứ liên tục mất hồn mất vía như vậy, thì khán giả sẽ rất dễ nhìn ra gì đó.
Thấy Giang Kinh Tá còn muốn lôi kéo tay mình đi về chỗ, Nam Âm trong lòng cả kinh, lập tức nhẹ nhàng giãy ra.
May mà trường quay dần thưa thớt, không ít người đi ra ngoài hít thở không khí, cho nên không nhiều người chú ý đến góc nhỏ trên sân khấu.
Thấy Giang Kinh Tá nhíu mày cúi đầu nhìn về phía mình, không đợi anh đặt câu hỏi Nam Âm đã đánh đòn phủ đầu lấy micro trong tay nhét vào ngực anh, “Em đi ra ngoài một chút.”
Từ khán phòng đi ra ngoài chính là đài truyền hình, bên trong có thể gặp phải không ít nhân viên công tác, không chung một đường với khán giả, hành lang Nam Âm đang đi ra, cũng không sợ sẽ đụng phải fan.
Nam Âm mở vòi nước ra, hứng nước lạnh khoát lên mặt, cảm giác lạnh buốt len lỏi khắp nơi trong cơ thể, kích thích làm cho cô thanh tỉnh hơn một chút.
Nhìn chính mình trong gương, Nam Âm có chút đoán được vừa rồi khi bị Giang Kinh Tá ôm lấy, mặt mình đỏ thành cái dạng gì.
Bọn họ còn tiếp tục như vậy, cơ hồ không cần công khai tình cảm, fan cũng có thể đoán ra được tám chín phần.
Nam Âm vừa định lấy khăn giấy ra lau tay, mới nhớ tới túi của mình đã để trong phòng nghỉ, đi đến bên máy hong khô tay lật qua lật lại cho khô, một đôi tay từ phía sau đột nhiên vươn tới, ôm lấy eo của cô.
Giang Kinh Tá dính sát, cọ cọ lên mặt Nam Âm, ngữ khí lưu luyến nói không nên lời, “Lời anh vừa nói lúc này, em nghe thấy không?”
Nam Âm vừa định oán giận Giang Kinh Tá đi đường không phát ra tiếng dọa cô nhảy dựng lên, lại nghe được những lời này của anh, sự khẩn trương và e lệ lúc nãy lại lần nữa chiếm thế thượng phong.
Thấy Nam Âm đỏ mặt không nói lời nào, Giang Kinh Tá đoán rằng cô khẳng định đã nghe được, trong lòng liền nổi lên ý nghĩ trêu chọc cô.
Anh nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, bờ môi nóng bỏng bắt đầu chạy loạn, hòa với hơi nóng thở ra, “Cũng đúng, trường quay ồn như vậy, không trách được em không thấy.”
Nam Âm ngẩn ra, ý thức được anh sẽ nói gì tiếp theo, chỉ cảm thấy cả người nóng lên.
Giang Kinh Tá đã chậm chạp mở miệng, “Anh cũng vậy,” anh nghiêng người về phía trước, nghiêng đầu hôn lên môi cô, “Cả đời chỉ yêu mình em, yêu em nhất.”
Tiếng nói mơ hồ cất lên, Nam Âm lại nghe được vô cùng rõ ràng, cô nhớ đêm tỏ tình hôm đó, lời anh nói cũng tương tự như vậy.
Cảnh đời đổi dời, giờ nghe thấy vẫn khiến cô đặc biệt xúc động. Nam Âm không tự giác thả lỏng thân thể, tùy ý để Giang Kinh Tá càng hôn sâu thêm.
Đến khi được buông ra, đầu Nam Âm vì nụ hôn kia mà có chút lơ mơ, một hồi lâu mới nhớ tới đã đến giờ quay hình.
Cô nâng mắt có chút khẩn trương nhìn về phía Giang Kinh Tá, “Hai chúng ta cùng biến mất như vậy, sẽ không bị người ta nhìn ra gì đó chứ?”
Giang Kinh Tá nở nụ cười không nói chuyện, cúi đầu lại hôn xuống.
Nam Âm không hiểu ý cười của hắn, đưa tay lên đánh nhẹ vào ngực anh ý bảo anh buông ra, “Còn phải quay lại ghi hình đấy.”
“Anh biết rồi.” Giang Kinh Tá dán lên trán cô thở gấp, thanh âm có chút tiếc nuối cùng bất mãn.
Nam Âm nhìn vào gương sửa sang lại bản thân, đầu ngón tay hơi ướt, đưa lên chà nhẹ vết son dính trên môi Giang Kinh Tá, màu mắt Giang Kinh Tá hơi thẫm, Nam Âm buông xuống suy nghĩ, chỉ khống chế bản thân chuyên tâm rửa sạch vết son môi.
Cô tự nhiên cũng không thấy được, ánh mắt Giang Kinh Tá tối tăm, tận sâu trong con ngươi hiện lên tia sáng như muốn bốc cháy, tay đặt hai bên người nắm chặt rồi buông ra, mu bàn tay lờ mờ có thể thấy được gân xanh nổi lên, xem ra thật sự đang cố gắng hết sức khống chế bản thân.
Đến khi rửa sạch sẽ xong, Nam Âm lùi lại, ho khan vài tiếng, “Được rồi, chúng ta nhanh chóng trở lại thôi.”
Đi đến cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy người đứng bên ngoài, Nam Âm mới phản ứng lại nụ cười vừa nãy của Giang Kinh Tá là có ý gì.
Anh bảo Lục Hàng đi ra ngoài với anh, người bên ngoài thấy hai người bọn họ đi ra, tự nhiên sẽ không nghĩ tới việc Nam Âm cũng rời đi.
Chỉ là vừa nhớ đến những lời vừa nãy mình nói, hoặc là động tác, đến cả nụ hôn của hai người, có thể đã bị Lục Hàng trong lúc vô ý nghe được, hoặc là nhìn thấy, khuôn mặt Nam Âm lập tức đỏ ửng lên, quay đầu lại trừng mắt nhìn Giang Kinh Tá.
Đều do anh, vừa rồi cũng không nhắc nhở cô.
Tiếp nhận ánh mắt trách cứ của Nam Âm, Giang Kinh Tá sờ sờ mũi, ánh mắt vô tội nhìn cô.
Chỉ cần Nam Âm ở bên cạnh, anh làm sao có thể còn lo lắng đến những người khác, những chuyện khác được cơ chứ, nếu biết thì anh đã sớm đuổi Lục Hàng đi ra vài trăm dặm rồi.
Lục Hàng đang cúi đầu lướt di động, như cảm nhận được ánh mắt của anh, Lục Hàng ngẩng đầu có chút đăm chiêu, Giang Kinh Tá nghĩ nghĩ, rốt cuộc cũng không nói ra.
Nếu về sau còn muốn nhờ Lục Hàng yểm trợ thì làm thế sẽ không tốt lắm.
Lục Hàng: “.......”
-
Bởi vì trước đó MC có quy định thời gian, Nam Âm vừa quay lại trường quay, liền nhìn thấy người ngồi đầy khán phòng đang vô cùng trông ngóng mong chờ.
Thấy mấy người Nam Âm và Giang Kinh Tá đã trở lại, MC cầm lấy micro tiếp tục chủ trì tiết mục.
Chương trình này vốn là định vị thăm hỏi trò chơi, MC tuyên bố trò chơi kế tiếp, Nam Âm cũng không có ngạc nhiên.
Quy tắc trò chơi “Ai là nội gián” chính là trong mấy người chơi, có một người sẽ lấy được tấm thẻ có từ không giống với những người khác, sau một vòng miêu tả thì chọn ra người mà mình nghi ngờ.
Nam Âm ngồi một bên nhìn nhóm MC chơi trước một ván, thấy hơi yên tâm. Từ trước đến giờ cô tham gia chương trình tống nghệ, xưa nay có danh hiệu “Hố đen của trò chơi”, đối với cô mà nói để hiểu rõ quy tắc trò chơi trong thời gian ngắn thì quá khó khăn.
Trò chơi này khá hay, ít nhất không phải một người, chỉ cần cô không quá xui xẻo lấy phải tấm thẻ có từ khác với mọi người là được. Nam Âm nghĩ nghĩ.
Đến khi bốn người của khách sạn và ba MC của chương trình sẵn sàng, rồi cẩn thận kiểm tra tấm thẻ của mình, mỗi người bọn họ giơ ra từ mà mình lấy được cho khán giả xem.
Không ít người che miệng hét ầm lên, đến ngay cả người tham gia chơi cũng có những vẻ mặt khác nhau.
Trong đó có một MC cười cười nhìn về phía Giang Kinh Tá, “Tôi cảm thấy câu hỏi này Tiểu Tá và Âm Âm có quyền nói trước, nếu Tiểu Tá đã đứng bên cùng, vậy thì bắt đầu từ Tiểu Tá đi.”
Nam Âm nghe thấy khó hiểu, vẫn là từ trong đó nghe ra gì đó, nói vậy hẳn là có liên quan đến cô và Giang Kinh Tá, nhưng từ của cô rõ ràng không liên quan đến bọn họ. Nghĩ nghĩ, Nam Âm che dấu sự nghi hoặc và khó hiểu, theo những người khác nhìn về phía Giang Kinh Tá.
Giang Kinh Tá cầm micro, ánh mắt như có như không liếc đến chỗ Nam Âm, lại rất nhanh dừng trên người những người khác, khóe môi cong lên một độ cong rõ ràng, anh dường như đang trầm tư, vài giây sau tiếng nói trầm thấp vang lên cả trường quay, “Rất nhiều người thích, kể cả chính tôi cũng rất thích.”
Câu trước coi như bình thường, câu sau vừa nói ra, cả trường quay liền hét ầm ĩ không ngừng.
Giang Kinh Tá công khai cho thấy chính anh rất thích cái xưng hô "vợ chồng Giang Nam", đây là đại biểu cho cái gì đây, ý nghĩa sâu xa trong đó fan đều không dám đi đoán, nhưng trong nháy mắt theo bản năng chính là cảm xúc phức tạp vui vẻ cao hứng đan xen mất mác hiện lên.
Đến lượt Nam Âm diễn đạt, cô nhớ đến những lời trước đó, “một đôi có giá trị nhan sắc rất cao” “Quen biết nhau rất lâu rồi, vô cùng ăn ý” “Trước đó không lâu còn cùng nhau quay chương trình” vân vân, cô mới bắt đầu mở miệng, “Từ trong tên bọn họ lấy ra một chữ rồi kết hợp tạo thành tên gọi.”
Vợ chồng Thương Lai, ừ, trong giới một đôi vợ chồng từ trong chương trình kéo ra đến ngoài đời mà ai ai cũng biết, Nam Âm cảm thấy lời nói của mình không có vấn đề gì.
Lại qua hai ba vòng, thấy vẫn không tìm ra nội gián, vài người trên sân khấu bắt đầu sốt ruột, lời nói ra bắt đầu càng thêm ít người biết.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi xem Giang Kinh Tá sẽ nói cái gì.
Trên sân khấu chỉ còn lại bốn người, nếu tiếp tục loại đi một người thì nội gián liền chiến thắng, trong trò chơi còn có hai người khác trên sân khấu, cơ hồ đều đem những tính từ có thể nói nói ra một lượt, bây giờ liền xem Giang Kinh Tá có thể nói ra cái gì khác không.
Nói là trò chơi, đến cuối cùng càng giống như những lời khách sáo.
Giang Kinh Tá khẽ cười, ánh sáng trường quay chiếu tới làm xung quanh anh như nhiễm một tầng bạch quang, ánh mắt anh lóe lên khác thường, trong lòng Nam Âm nhảy dựng, chợt nghe anh nói, “Về sau quan hệ có thể sẽ có sự thay đổi.”
Cả trường quay lại tiếp tục một tràng hoan hô, dường như muốn đem cả khán phòng trào dâng.
Mi tâm Nam Âm nhảy dựng, lập tức phản ứng lại, từ của mình không giống với bọn họ.
Đây là đang quay tiết mục, khán giả cả nước đều sẽ nhìn thấy, Giang Kinh Tá không thể nào ở trước mặt tất cả mọi người nói quan hệ của đôi vợ chồng sẽ xảy ra thay đổi được, đó không phải là ly hôn sao?
Lại nhớ tới hành động vừa rồi của mọi người, Nam Âm cảm thấy lần đầu tiên chính mình suy nghĩ linh hoạt như vậy, cơ hồ lập tức nghĩ rõ ràng ra gì đó.
Kết quả cuối cùng không hề trì hoãn, Nam Âm giành được chiến thắng cuối cùng, đây vẫn là lần đầu tiên cô chơi trò chơi mà chiến thắng.
“Thật ra ngay từ đầu tôi có chút không phản ứng kịp, cũng chỉ là theo như vậy mà nói, đến vòng cuối cùng,” Nam Âm hơi ngừng lại, “Nghe Kinh Tá nói mới phản ứng lại từ của tôi không giống với mọi người.”
Có MC tiến lên hỏi, “Vậy Nam Âm, cô có thể đoán ra từ của bọn họ là gì không?”
“........ vợ chồng Giang Nam” trong lòng Nam Âm rõ ràng đã đoán ra, nhưng lại không dám khẳng định.
Thanh âm cô hơi nhỏ, bởi vì micro đặt ngoài, nên rốt cuộc cũng truyền đến tai mọi người.
Biết Nam Âm trong lòng thẹn thùng, nhưng nghe cô nói ra, ý cười trên khóe môi Giang Kinh Tá càng sâu thêm.
MC lại đem trọng tâm vấn đề trở lại câu mà Giang Kinh Tá vừa nói lúc nãy, chỉ là trùng hợp, Nam Âm cùng Giang Kinh Tá duy trì ăn ý im lặng không nói, hoặc cười ha ha.
Mắt thấy thời gian sắp hết, mấy MC không có cách nào khác, bỏ qua chủ đề này, nhanh chóng tiếp tục trò chơi tiếp theo.
Chương trình còn chưa phát sóng, nhưng các đoạn ngắn được fan quay lại cũng đã phát ra trên mạng, lại khiến fan cp gào khóc một trận.
Chẳng qua fan còn chưa kịp tiêu hóa kịp những video đó, lại có tin tức truyền ra.
Giang Kinh Tá ít ngày nữa sẽ cùng Nam Âm chụp ảnh tạp chí.
Bởi vì không biết hậu kỳ cắt nối biên tập sẽ cắt đi bao nhiêu nội dung, hơn nữa vì độ dài lúc phát sóng của chương trình, thường xuyên cần khách mời phối hợp quay từ buổi chiều đến tối muộn.
May mắn là thời gian nghỉ ngơi giữa chương trình có phát quảng cáo, bằng không cô cứ liên tục mất hồn mất vía như vậy, thì khán giả sẽ rất dễ nhìn ra gì đó.
Thấy Giang Kinh Tá còn muốn lôi kéo tay mình đi về chỗ, Nam Âm trong lòng cả kinh, lập tức nhẹ nhàng giãy ra.
May mà trường quay dần thưa thớt, không ít người đi ra ngoài hít thở không khí, cho nên không nhiều người chú ý đến góc nhỏ trên sân khấu.
Thấy Giang Kinh Tá nhíu mày cúi đầu nhìn về phía mình, không đợi anh đặt câu hỏi Nam Âm đã đánh đòn phủ đầu lấy micro trong tay nhét vào ngực anh, “Em đi ra ngoài một chút.”
Từ khán phòng đi ra ngoài chính là đài truyền hình, bên trong có thể gặp phải không ít nhân viên công tác, không chung một đường với khán giả, hành lang Nam Âm đang đi ra, cũng không sợ sẽ đụng phải fan.
Nam Âm mở vòi nước ra, hứng nước lạnh khoát lên mặt, cảm giác lạnh buốt len lỏi khắp nơi trong cơ thể, kích thích làm cho cô thanh tỉnh hơn một chút.
Nhìn chính mình trong gương, Nam Âm có chút đoán được vừa rồi khi bị Giang Kinh Tá ôm lấy, mặt mình đỏ thành cái dạng gì.
Bọn họ còn tiếp tục như vậy, cơ hồ không cần công khai tình cảm, fan cũng có thể đoán ra được tám chín phần.
Nam Âm vừa định lấy khăn giấy ra lau tay, mới nhớ tới túi của mình đã để trong phòng nghỉ, đi đến bên máy hong khô tay lật qua lật lại cho khô, một đôi tay từ phía sau đột nhiên vươn tới, ôm lấy eo của cô.
Giang Kinh Tá dính sát, cọ cọ lên mặt Nam Âm, ngữ khí lưu luyến nói không nên lời, “Lời anh vừa nói lúc này, em nghe thấy không?”
Nam Âm vừa định oán giận Giang Kinh Tá đi đường không phát ra tiếng dọa cô nhảy dựng lên, lại nghe được những lời này của anh, sự khẩn trương và e lệ lúc nãy lại lần nữa chiếm thế thượng phong.
Thấy Nam Âm đỏ mặt không nói lời nào, Giang Kinh Tá đoán rằng cô khẳng định đã nghe được, trong lòng liền nổi lên ý nghĩ trêu chọc cô.
Anh nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, bờ môi nóng bỏng bắt đầu chạy loạn, hòa với hơi nóng thở ra, “Cũng đúng, trường quay ồn như vậy, không trách được em không thấy.”
Nam Âm ngẩn ra, ý thức được anh sẽ nói gì tiếp theo, chỉ cảm thấy cả người nóng lên.
Giang Kinh Tá đã chậm chạp mở miệng, “Anh cũng vậy,” anh nghiêng người về phía trước, nghiêng đầu hôn lên môi cô, “Cả đời chỉ yêu mình em, yêu em nhất.”
Tiếng nói mơ hồ cất lên, Nam Âm lại nghe được vô cùng rõ ràng, cô nhớ đêm tỏ tình hôm đó, lời anh nói cũng tương tự như vậy.
Cảnh đời đổi dời, giờ nghe thấy vẫn khiến cô đặc biệt xúc động. Nam Âm không tự giác thả lỏng thân thể, tùy ý để Giang Kinh Tá càng hôn sâu thêm.
Đến khi được buông ra, đầu Nam Âm vì nụ hôn kia mà có chút lơ mơ, một hồi lâu mới nhớ tới đã đến giờ quay hình.
Cô nâng mắt có chút khẩn trương nhìn về phía Giang Kinh Tá, “Hai chúng ta cùng biến mất như vậy, sẽ không bị người ta nhìn ra gì đó chứ?”
Giang Kinh Tá nở nụ cười không nói chuyện, cúi đầu lại hôn xuống.
Nam Âm không hiểu ý cười của hắn, đưa tay lên đánh nhẹ vào ngực anh ý bảo anh buông ra, “Còn phải quay lại ghi hình đấy.”
“Anh biết rồi.” Giang Kinh Tá dán lên trán cô thở gấp, thanh âm có chút tiếc nuối cùng bất mãn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam Âm nhìn vào gương sửa sang lại bản thân, đầu ngón tay hơi ướt, đưa lên chà nhẹ vết son dính trên môi Giang Kinh Tá, màu mắt Giang Kinh Tá hơi thẫm, Nam Âm buông xuống suy nghĩ, chỉ khống chế bản thân chuyên tâm rửa sạch vết son môi.
Cô tự nhiên cũng không thấy được, ánh mắt Giang Kinh Tá tối tăm, tận sâu trong con ngươi hiện lên tia sáng như muốn bốc cháy, tay đặt hai bên người nắm chặt rồi buông ra, mu bàn tay lờ mờ có thể thấy được gân xanh nổi lên, xem ra thật sự đang cố gắng hết sức khống chế bản thân.
Đến khi rửa sạch sẽ xong, Nam Âm lùi lại, ho khan vài tiếng, “Được rồi, chúng ta nhanh chóng trở lại thôi.”
Đi đến cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy người đứng bên ngoài, Nam Âm mới phản ứng lại nụ cười vừa nãy của Giang Kinh Tá là có ý gì.
Anh bảo Lục Hàng đi ra ngoài với anh, người bên ngoài thấy hai người bọn họ đi ra, tự nhiên sẽ không nghĩ tới việc Nam Âm cũng rời đi.
Chỉ là vừa nhớ đến những lời vừa nãy mình nói, hoặc là động tác, đến cả nụ hôn của hai người, có thể đã bị Lục Hàng trong lúc vô ý nghe được, hoặc là nhìn thấy, khuôn mặt Nam Âm lập tức đỏ ửng lên, quay đầu lại trừng mắt nhìn Giang Kinh Tá.
Đều do anh, vừa rồi cũng không nhắc nhở cô.
Tiếp nhận ánh mắt trách cứ của Nam Âm, Giang Kinh Tá sờ sờ mũi, ánh mắt vô tội nhìn cô.
Chỉ cần Nam Âm ở bên cạnh, anh làm sao có thể còn lo lắng đến những người khác, những chuyện khác được cơ chứ, nếu biết thì anh đã sớm đuổi Lục Hàng đi ra vài trăm dặm rồi.
Lục Hàng đang cúi đầu lướt di động, như cảm nhận được ánh mắt của anh, Lục Hàng ngẩng đầu có chút đăm chiêu, Giang Kinh Tá nghĩ nghĩ, rốt cuộc cũng không nói ra.
Nếu về sau còn muốn nhờ Lục Hàng yểm trợ thì làm thế sẽ không tốt lắm.
Lục Hàng: “.......”
-
Bởi vì trước đó MC có quy định thời gian, Nam Âm vừa quay lại trường quay, liền nhìn thấy người ngồi đầy khán phòng đang vô cùng trông ngóng mong chờ.
Thấy mấy người Nam Âm và Giang Kinh Tá đã trở lại, MC cầm lấy micro tiếp tục chủ trì tiết mục.
Chương trình này vốn là định vị thăm hỏi trò chơi, MC tuyên bố trò chơi kế tiếp, Nam Âm cũng không có ngạc nhiên.
Quy tắc trò chơi “Ai là nội gián” chính là trong mấy người chơi, có một người sẽ lấy được tấm thẻ có từ không giống với những người khác, sau một vòng miêu tả thì chọn ra người mà mình nghi ngờ.
Nam Âm ngồi một bên nhìn nhóm MC chơi trước một ván, thấy hơi yên tâm. Từ trước đến giờ cô tham gia chương trình tống nghệ, xưa nay có danh hiệu “Hố đen của trò chơi”, đối với cô mà nói để hiểu rõ quy tắc trò chơi trong thời gian ngắn thì quá khó khăn.
Trò chơi này khá hay, ít nhất không phải một người, chỉ cần cô không quá xui xẻo lấy phải tấm thẻ có từ khác với mọi người là được. Nam Âm nghĩ nghĩ.
Đến khi bốn người của khách sạn và ba MC của chương trình sẵn sàng, rồi cẩn thận kiểm tra tấm thẻ của mình, mỗi người bọn họ giơ ra từ mà mình lấy được cho khán giả xem.
Không ít người che miệng hét ầm lên, đến ngay cả người tham gia chơi cũng có những vẻ mặt khác nhau.
Trong đó có một MC cười cười nhìn về phía Giang Kinh Tá, “Tôi cảm thấy câu hỏi này Tiểu Tá và Âm Âm có quyền nói trước, nếu Tiểu Tá đã đứng bên cùng, vậy thì bắt đầu từ Tiểu Tá đi.”
Nam Âm nghe thấy khó hiểu, vẫn là từ trong đó nghe ra gì đó, nói vậy hẳn là có liên quan đến cô và Giang Kinh Tá, nhưng từ của cô rõ ràng không liên quan đến bọn họ. Nghĩ nghĩ, Nam Âm che dấu sự nghi hoặc và khó hiểu, theo những người khác nhìn về phía Giang Kinh Tá.
Giang Kinh Tá cầm micro, ánh mắt như có như không liếc đến chỗ Nam Âm, lại rất nhanh dừng trên người những người khác, khóe môi cong lên một độ cong rõ ràng, anh dường như đang trầm tư, vài giây sau tiếng nói trầm thấp vang lên cả trường quay, “Rất nhiều người thích, kể cả chính tôi cũng rất thích.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Câu trước coi như bình thường, câu sau vừa nói ra, cả trường quay liền hét ầm ĩ không ngừng.
Giang Kinh Tá công khai cho thấy chính anh rất thích cái xưng hô "vợ chồng Giang Nam", đây là đại biểu cho cái gì đây, ý nghĩa sâu xa trong đó fan đều không dám đi đoán, nhưng trong nháy mắt theo bản năng chính là cảm xúc phức tạp vui vẻ cao hứng đan xen mất mác hiện lên.
Đến lượt Nam Âm diễn đạt, cô nhớ đến những lời trước đó, “một đôi có giá trị nhan sắc rất cao” “Quen biết nhau rất lâu rồi, vô cùng ăn ý” “Trước đó không lâu còn cùng nhau quay chương trình” vân vân, cô mới bắt đầu mở miệng, “Từ trong tên bọn họ lấy ra một chữ rồi kết hợp tạo thành tên gọi.”
Vợ chồng Thương Lai, ừ, trong giới một đôi vợ chồng từ trong chương trình kéo ra đến ngoài đời mà ai ai cũng biết, Nam Âm cảm thấy lời nói của mình không có vấn đề gì.
Lại qua hai ba vòng, thấy vẫn không tìm ra nội gián, vài người trên sân khấu bắt đầu sốt ruột, lời nói ra bắt đầu càng thêm ít người biết.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi xem Giang Kinh Tá sẽ nói cái gì.
Trên sân khấu chỉ còn lại bốn người, nếu tiếp tục loại đi một người thì nội gián liền chiến thắng, trong trò chơi còn có hai người khác trên sân khấu, cơ hồ đều đem những tính từ có thể nói nói ra một lượt, bây giờ liền xem Giang Kinh Tá có thể nói ra cái gì khác không.
Nói là trò chơi, đến cuối cùng càng giống như những lời khách sáo.
Giang Kinh Tá khẽ cười, ánh sáng trường quay chiếu tới làm xung quanh anh như nhiễm một tầng bạch quang, ánh mắt anh lóe lên khác thường, trong lòng Nam Âm nhảy dựng, chợt nghe anh nói, “Về sau quan hệ có thể sẽ có sự thay đổi.”
Cả trường quay lại tiếp tục một tràng hoan hô, dường như muốn đem cả khán phòng trào dâng.
Mi tâm Nam Âm nhảy dựng, lập tức phản ứng lại, từ của mình không giống với bọn họ.
Đây là đang quay tiết mục, khán giả cả nước đều sẽ nhìn thấy, Giang Kinh Tá không thể nào ở trước mặt tất cả mọi người nói quan hệ của đôi vợ chồng sẽ xảy ra thay đổi được, đó không phải là ly hôn sao?
Lại nhớ tới hành động vừa rồi của mọi người, Nam Âm cảm thấy lần đầu tiên chính mình suy nghĩ linh hoạt như vậy, cơ hồ lập tức nghĩ rõ ràng ra gì đó.
Kết quả cuối cùng không hề trì hoãn, Nam Âm giành được chiến thắng cuối cùng, đây vẫn là lần đầu tiên cô chơi trò chơi mà chiến thắng.
“Thật ra ngay từ đầu tôi có chút không phản ứng kịp, cũng chỉ là theo như vậy mà nói, đến vòng cuối cùng,” Nam Âm hơi ngừng lại, “Nghe Kinh Tá nói mới phản ứng lại từ của tôi không giống với mọi người.”
Có MC tiến lên hỏi, “Vậy Nam Âm, cô có thể đoán ra từ của bọn họ là gì không?”
“........ vợ chồng Giang Nam” trong lòng Nam Âm rõ ràng đã đoán ra, nhưng lại không dám khẳng định.
Thanh âm cô hơi nhỏ, bởi vì micro đặt ngoài, nên rốt cuộc cũng truyền đến tai mọi người.
Biết Nam Âm trong lòng thẹn thùng, nhưng nghe cô nói ra, ý cười trên khóe môi Giang Kinh Tá càng sâu thêm.
MC lại đem trọng tâm vấn đề trở lại câu mà Giang Kinh Tá vừa nói lúc nãy, chỉ là trùng hợp, Nam Âm cùng Giang Kinh Tá duy trì ăn ý im lặng không nói, hoặc cười ha ha.
Mắt thấy thời gian sắp hết, mấy MC không có cách nào khác, bỏ qua chủ đề này, nhanh chóng tiếp tục trò chơi tiếp theo.
Chương trình còn chưa phát sóng, nhưng các đoạn ngắn được fan quay lại cũng đã phát ra trên mạng, lại khiến fan cp gào khóc một trận.
Chẳng qua fan còn chưa kịp tiêu hóa kịp những video đó, lại có tin tức truyền ra.
Giang Kinh Tá ít ngày nữa sẽ cùng Nam Âm chụp ảnh tạp chí.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro