Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Thiên phú nhất...

2024-10-29 00:44:43

Trên lôi đài, thiếu nam, thiếu nữ tham gia bình trắc có hơn ba ngàn người, mỗi một vị đều là thiên tài đã mở Nguyên Trì, đồng thời hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực, cạnh tranh lẫn nhau, kết quả, thành công lại là một cái tên chưa được nhận.

Ý tứ... Thiên tài chân chính, vẫn chưa lên đài ư?

Thật hay giả thế?

Có thể được gọi lên tên tham gia bình trắc trận đầu, học viện tất nhiên trải qua sàng lọc bước đầu, nói cách khác, mọi người lên đài đợt thứ nhất, là xác suất thiên tài lớn hơn, số lượng nhiều hơn, vốn tưởng rằng hạng nhất sẽ xuất hiện từ nơi này, có thế nào cũng không ngờ, lại bị phỗng tay trên. . .

Mọi người đồng loạt nhìn xuống dưới đài.

Đông nghìn nghịt, ba tầng trong ba tầng ngoài, đạt tới hơn vạn người, đều nhắm mắt hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực tản ra, căn bản không phân biệt được rốt cuộc là ai thành công, là ai không thành công.

- Có thể lưu lại thành tích ở Cửu Long Trụ, đầu tiên, người này là lần đầu tiên tiếp xúc với Thiên Mệnh Nguyên Lực, tiếp theo, là thiên tài đã mở Nguyên Trì, nếu không cho dù hấp thu, cũng không thể dung nạp, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu tán.

Cố nén xấu hổ, Vu Vân Châu nói.

Mọi người gật đầu.

Chỉ có lần đầu tiên tiếp xúc với Thiên Mệnh Nguyên Lực mới lưu lại dấu vết, vì vậy, có thể trực tiếp loại bỏ tất cả lão sinh inh, lại thêm điều thứ hai, đã chứng tỏ trong danh sách để sót trận đầu, đích xác có một vị thiên tài vượt qua Mạc Nhan Tuyết.

Không ở trên lôi đài, chỉ dựa vào hấp thu nguyên khí tản ra, lại có tốc độ nhanh như vậy, một khi lên đài, sẽ còn mạnh tới thế nào?

- Cũng chưa chắc.

Nhìn ra suy nghĩ của mọi người, Nhiễm Thanh Hư xua tay:

- Chỉ một đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực mà thôi, hấp thu nhanh, không có nghĩa là thiên phú nhất định cao, quyết định thành tích cuối cùng, thủy chung vẫn là dung lượng Nguyên Trì.

- Đại trưởng lão nói không sai, chỉ luyện hóa một đạo, tính tùy cơ rất lớn, tỷ như: Thiên Mệnh Nguyên Lực trùng hợp phù hợp với thể chất, Nguyên Trì vừa hay không bài xích, cũng hoặc là đạo nguyên lực này vừa hay ăn khớp với hắn... Những điều kiện này đều có thể khiến người ta cấp tốc thành công, không đại biểu được gì! Nếu có thể dùng tốc độ tương tự luyện hóa hai đạo, hoặc là nhiều hơn, mới được coi là thiên tài trên ý nghĩa chân chính.

Nói đến đây, Ngô Lưu Vân mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra thần thái trí tuệ:

- Mọi người yên tâm, thiên tài chân chính tất nhiên sẽ ở trên lôi đài, chúng ta tuyệt đối sẽ không chọn sai...

Còn chưa dứt lời, liền nghe thấy một thanh âm hơi xấu hổ vang lên:

- Nhị trưởng lão, hay là... Ngươi cứ xem Cửu Long Trụ rồi tiếp tục?

- Xem cũng được, luyện hóa một đạo nguyên khí mà thôi, cùng lắm là thiên phú cửu phẩm, có gì... Ặc?

Hừ lạnh một tiếng, Ngô Lưu Vân thấy rõ văn tự xuất hiện trên cột đá, mí mắt đột nhiên giật mạnh, đang muốn nói tiếp thì đột nhiên dừng lại, bởi vì dừng quá nhanh, phát ra tiếng giống như vịt kêu.

Chỉ thấy một chuỗi văn tự vừa hiện lên, lúc này lại có biến hóa.

Tính danh: Chưa thu nhận.

Luyện hóa: Hai đạo.

- Tốc độ nhanh như vậy sao?

Trước mắt tối sầm, Ngô Lưu Vân chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, giống như bị người ta hung hăng tát cho một cái.

Vừa rồi còn nói mình sẽ không chọn sai, luyện hóa hai đạo mới là thiên tài, kết quả, tên gia hỏa này đã cho hắn một bài học... Có cần nhanh như vậy không?

- Hai đạo mà thôi, chỉ có thể nói thiên phú của hắn tạm được, nhưng cách thiên tài chân chính vẫn còn xa!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngô Lưu Vân cắn răng, chết cũng không thừa nhận:

- Ta năm đó, cũng trong khoảng thời gian ngắn liên tục luyện hóa bốn đạo nguyên khí, từ đó một phát trở nên nổi tiếng. . .

Đúng vào lúc này, tiếng nói gượng gạo vừa rồi lại vang lên:

- Khụ khụ, đã bốn đạo rồi.

Mí mắt Ngô Lưu Vân lại giật, chỉ mong có cái lỗ nẻ để chui vào.

Trên cột đá vừa rồi còn là thành tích hai đạo, lúc này quả nhiên đã biến thành bốn đạo, ánh sáng chói mắt, lấp lánh tứ phương.

Chỉ mấy hơi thở ngắn ngủi, liền hút vào và luyện hóa bốn đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực...

Người này thật sự ở dưới đài, chứ không phải ở trên đài sao?

Nghẹn cả nửa ngày, Ngô Lưu Vân lại mở miệng:

- Chỉ dựa vào hấp thu lực lượng tản mát tỏa ra, thành công trùng kích thất phẩm, thiên phú của người này, đích xác rất mạnh, nhưng... Đáng tiếc!

- Nhị trưởng lão cớ gì lại nói vậy?

Một vị lão sư tò mò nhìn tới.

Đã là thiên phú thất phẩm rồi, sao lại đáng tiếc?

Ngô Lưu Vân vung tay áo, ngồi nghiêm chỉnh, tỏa ra khí thế siêu nhiên:

- Hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực, lần đầu tiên là hiệu quả tốt nhất, lần thứ hai giảm dần, lần thứ ba cơ hồ không có bất kỳ tác dụng gì, điểm này chắc hẳn không cần ta phải nói, mọi người cũng đều rõ.

Mọi người gật đầu.

Học sinh mới tuyển nhận, sở dĩ chạy đến lôi đài tiến hành Nguyên Trì Bình Trắc, cũng là vì nguyên nhân này.

Ngô Lưu Vân:

- Cửu Long Trụ đã có thể cùng Mệnh Bàn tạo thành trận pháp, hấp dẫn Thiên Mệnh Nguyên Lực, cũng có thể làm tấm chắn ngăn cách nguyên lực tiết ra, chính vì vậy, cái gọi là bình trắc, đều cử hành ở trên đài, ở bên ngoài cho dù là tản ra một chút lực lượng, cũng cực kỳ bé nhỏ, tổng cộng lại, sợ rằng rất khó gom đủ mười đạo...

- Người này, một hơi hấp thu bốn đạo, theo ý ta, chắc đã đến cực hạn rồi, cho dù muốn hấp thu nữa, cũng chưa chắc đã có nhiều nguyên lực như vậy! Bản thân thực lực chưa đạt tới cực hạn, lại vì nguyên khí không đủ mà kết thúc... Chẳng phải là đáng tiếc sao?

- Vậy cũng đúng.

- Vậy chúng ta phải làm sao đây? Có nên nghĩ biện pháp giúp hắn một chút không? Thiên tài như vậy, không thể để chôn vùi.

Mọi người đều lộ ra vẻ gấp gáp.

Đường đường là thiên tài, nếu thực sự bởi vì không được chọn lên lôi đài đầu tiên mà chết non, thực sự khiến người ta quá tiếc nuối.

- Đã muộn rồi.

Ngô Lưu Vân lắc đầu:

- Bốn đạo, sợ rằng đã là cực hạn của hắn, cho dù muốn tiến bộ, cũng khó...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vù!

Còn chưa nói xong, chín cột đồng thời lấp lánh, con số đã cố định trên cây cột ở phía bắc vừa rồi bỗng nhiên vang lên một tiếng, xuất hiện trên tất cả cây cột, đồng thời điên cuồng nhảy lên.

Năm đạo!

Sáu đạo!

...

Mười đạo!

Mười sáu đạo!

Tốc độ cực nhanh, có thể so với đổi sắc mặt.

- ...

Ngô Lưu Vân triệt để choáng váng.

Đây con mẹ nó còn là Nguyên Trì Bình Trắc sao?

Bình thường nhà ai Bình Trắc lại luyện hóa nhanh như vậy.

- Mười sáu đạo... Đây là thiên phú ngũ phẩm? Hơn nữa không lên đài, đã trùng kích đến ngũ phẩm?

Không chỉ hắn đứng đực ra, tất cả lão sư thấy một màn này cũng đều cảm giác đầu óc không đủ dùng, có chút muốn nổi điên.

Từng thấy người có thiên phú, lại lần đầu tiên thấy người có thiên phú như vậy...

Đây đã không phải luyện hóa nguyên lực, mà là đang cướp.

- Hình như, vẫn chưa đạt tới cực hạn.

Khi mọi người đã chết lặng, lại có người hô lên.

Mọi người lại ngẩng đầu nhìn, lập tức ngay cả tâm tình nói chuyện cũng không có.

Chỉ thấy trên Cửu Long Trụ ánh sáng chói mắt, con số 16 này vẫn không phải chung điểm, lay động mấy cái, liền tiếp tục nhảy, trong nháy mắt đã biến thành 20, 30, 50. . .

Không đến một phút ngắn ngủi, đã đạt tới100!

- Chẳng lẽ... Bạch Nham Học Viện ta sắp xuất hiện một vị thiên tài nhất phẩm?

Không biết qua bao lâu, một thanh âm run rẩy vang lên, toàn bộ diễn võ trường lập tức im lặng tới kim rơi cũng có thể nghe nhìn.

Thiên tài nhất phẩm, Nguyên Trì Bình Trắc chính là luyện hóa 256 đạo nguyên khí, tuy con số của người này, vẫn còn một số cự ly, nhưng phải biết rằng, hắn chính là ở dưới đài.

Ở dưới đài cường hành hấp thu, luyện hóa hơn 100 đạo, lên đài luyện được 200 đạo, chẳng lẽ còn khó sao?

- Nếu có thể thu làm học sinh...

Hiểu được điểm này, trong mắt tất cả mọi người đồng thời trở nên nóng rực.

Thiên tài siêu cấp thiên phú nhất phẩm, nếu có thể thu làm học sinh... Lão sư này, cái gì cũng không cần làm, e là cũng có thể trực tiếp nằm mà vẫn thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0