Dốc sức chứng minh
Độc Cô
2024-07-14 16:48:21
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Cuối cùng, Lý Phong Kỷ cảm thấy mình đã tu luyện hết năng lực chịu đựng. Hắn ăn mấy viên Ôn Mạch Đan, dược lực nhanh chóng hòa tan, chữa trị, làm dịu kinh mạch.
Phù!
Lý Phong Kỷ thở ra một hơi, nhảy dựng lê:
“Nguyên khí nhiều tu luyện sẽ khác, thảo nào vô. số đệ tử muốn đâm đầu vào kiếm mộ để tu luyện."
Lý Phong Kỷ mim cười, hôm nay tu luyện đã thu hoạch được không chỉ gấp mấy lăn những ngày qua, mà còn khiến hắn tự tin hơn.
Bây giờ hắn chỉ căn đột phá Võ Sư cánh, tiến vào. Hậu Thiên cảnh, thì Phạm Thiên Phù Đồ Quyết mới có thể phát huy tác dụng thật sự.
Có trường kiếm trong tay, Lý Phong Kỷ bắt đầu luyện kiếm.
Chiêu thức được in sâu trong đầu, cứ tùy tiện mà dùng, các chiêu thức trông rất rối loạn, không có chút vẽ đẹp nào, nhưng nếu có người cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, dù chiêu thức của hẳn nhìn rất loạn, rất đơn giản,nhưng lại không thể khinh thường, mỗi một chiêu thức đều có vẻ rất kì diệu.
Một ngày nhanh chóng kết thúc.
Lý Phong Kỷ cũng kết thúc tu luyện bằng một thân mồ hôi.
Quay về túc xá, hẳn tắm nước nóng cho khỏe r nhanh chóng tiến vào giấc mộng.
Mười lăm ngày tiếp theo, ngoài ăn cơm, ngủ, mua Ôn Mạch Đan, thời gian còn lại, Lý Phong Kỷ luôn điên cuồng tu luyện
Kinh mạch vốn yếu ớt nhỏ nhoi đã trở nên bền chắc, to lớn, dễ dàng tiếp nhận được sự đánh sâu vào. của nội lực cưỡng bạo.
Tất cả đều đang phát triển theo phương hướng tốt hơn.
Lúc này, Lý Phong Kỷ xem lịch rồi mỉm cười. Mới đây đã hết tháng sáu, nghĩa là kì thi tháng lại đến rồi.
Kiếm Tông luôn đẽ xướng các đệ tử so tài, chiến đấu với nhau, vừa có thể để các đệ tử dũng những gì học được, tôi luyện võ học trong khi chiến đấu, vừa có thể tăng cao tính cạnh tranh giữa các kệ tử, tránh cho họ tự cao tự đại, theo đuổi đỉnh cao võ học.
Mấy trăm năm qua, Kiếm Tông đã có nhiều thay. đổi. Họ đã đổi tông chủ, đổi trưởng lão, đổi đệ tử, thậm. chí cổng sơn môn cũng đổi nhiều lăn, nhưng chế độ thi tháng lại chưa từng thay đổi, thậm chí trước nay đều chưa từng nghĩ phải thay đổi.
Có thể lựa chọn từ bỏ hoặc tham gia thi tháng.
Từ bỏ có nghĩa là ngươi yếu, không có can đảm chiến đấu.
Thế nên, trước nay Lý Phong Kỷ chưa từng từ bỏ, chiến đấu,
Có điều, trong kì thi tháng hai năm qua, hẳn chưa từng đánh thẳng được ai, phải gánh cái danh vô dụng suốt hai năm dài.
Một nụ cười tự giễu hiện ra trên mặt Lý Phong Kỷ.
“Lần này cũng nên làm chút chuyện rồi”
Lý Phong Kỹ cẩn thận lau sạch trường kiếm, mặc quần áo sạch sẽ ngay ngần, đi vẽ phía sân tỉ võ.
Yên lặng là để ẩn nấp.
Ẩn nấp là để bùng nổ.
Bùng nổ là vì cái gì chứ?
Lý Phong Kỷ không nghĩ quá phức tạp, sự bùng nổ của hắn chỉ là để xóa cái danh vô dụng của mình, khiến đám người từng giễu cợt mình phải nhìn mình. bằng ánh mắt khác thôi.
Con người... đôi khi cũng cần phải dốc sức chứng minh mình.
Cầm kiếm, xoay người.Bước chân của Lý Phong Kỷ vô cùng kiên quyết, không hề sợ hãi.
Cuối cùng, Lý Phong Kỷ cảm thấy mình đã tu luyện hết năng lực chịu đựng. Hắn ăn mấy viên Ôn Mạch Đan, dược lực nhanh chóng hòa tan, chữa trị, làm dịu kinh mạch.
Phù!
Lý Phong Kỷ thở ra một hơi, nhảy dựng lê:
“Nguyên khí nhiều tu luyện sẽ khác, thảo nào vô. số đệ tử muốn đâm đầu vào kiếm mộ để tu luyện."
Lý Phong Kỷ mim cười, hôm nay tu luyện đã thu hoạch được không chỉ gấp mấy lăn những ngày qua, mà còn khiến hắn tự tin hơn.
Bây giờ hắn chỉ căn đột phá Võ Sư cánh, tiến vào. Hậu Thiên cảnh, thì Phạm Thiên Phù Đồ Quyết mới có thể phát huy tác dụng thật sự.
Có trường kiếm trong tay, Lý Phong Kỷ bắt đầu luyện kiếm.
Chiêu thức được in sâu trong đầu, cứ tùy tiện mà dùng, các chiêu thức trông rất rối loạn, không có chút vẽ đẹp nào, nhưng nếu có người cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, dù chiêu thức của hẳn nhìn rất loạn, rất đơn giản,nhưng lại không thể khinh thường, mỗi một chiêu thức đều có vẻ rất kì diệu.
Một ngày nhanh chóng kết thúc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Phong Kỷ cũng kết thúc tu luyện bằng một thân mồ hôi.
Quay về túc xá, hẳn tắm nước nóng cho khỏe r nhanh chóng tiến vào giấc mộng.
Mười lăm ngày tiếp theo, ngoài ăn cơm, ngủ, mua Ôn Mạch Đan, thời gian còn lại, Lý Phong Kỷ luôn điên cuồng tu luyện
Kinh mạch vốn yếu ớt nhỏ nhoi đã trở nên bền chắc, to lớn, dễ dàng tiếp nhận được sự đánh sâu vào. của nội lực cưỡng bạo.
Tất cả đều đang phát triển theo phương hướng tốt hơn.
Lúc này, Lý Phong Kỷ xem lịch rồi mỉm cười. Mới đây đã hết tháng sáu, nghĩa là kì thi tháng lại đến rồi.
Kiếm Tông luôn đẽ xướng các đệ tử so tài, chiến đấu với nhau, vừa có thể để các đệ tử dũng những gì học được, tôi luyện võ học trong khi chiến đấu, vừa có thể tăng cao tính cạnh tranh giữa các kệ tử, tránh cho họ tự cao tự đại, theo đuổi đỉnh cao võ học.
Mấy trăm năm qua, Kiếm Tông đã có nhiều thay. đổi. Họ đã đổi tông chủ, đổi trưởng lão, đổi đệ tử, thậm. chí cổng sơn môn cũng đổi nhiều lăn, nhưng chế độ thi tháng lại chưa từng thay đổi, thậm chí trước nay đều chưa từng nghĩ phải thay đổi.
Có thể lựa chọn từ bỏ hoặc tham gia thi tháng.
Từ bỏ có nghĩa là ngươi yếu, không có can đảm chiến đấu.
Thế nên, trước nay Lý Phong Kỷ chưa từng từ bỏ, chiến đấu,
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều, trong kì thi tháng hai năm qua, hẳn chưa từng đánh thẳng được ai, phải gánh cái danh vô dụng suốt hai năm dài.
Một nụ cười tự giễu hiện ra trên mặt Lý Phong Kỷ.
“Lần này cũng nên làm chút chuyện rồi”
Lý Phong Kỹ cẩn thận lau sạch trường kiếm, mặc quần áo sạch sẽ ngay ngần, đi vẽ phía sân tỉ võ.
Yên lặng là để ẩn nấp.
Ẩn nấp là để bùng nổ.
Bùng nổ là vì cái gì chứ?
Lý Phong Kỷ không nghĩ quá phức tạp, sự bùng nổ của hắn chỉ là để xóa cái danh vô dụng của mình, khiến đám người từng giễu cợt mình phải nhìn mình. bằng ánh mắt khác thôi.
Con người... đôi khi cũng cần phải dốc sức chứng minh mình.
Cầm kiếm, xoay người.Bước chân của Lý Phong Kỷ vô cùng kiên quyết, không hề sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro