Bế quan tỏa cảng (2)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
- Ngươi thấy trên sách nào? Tại sao ta chưa từng nghe nói có một quyển sách như thế?
Thật lâu sau, nữ hoàng Tinh Linh mới thở ra một hơi thật dài. Sắc mặt nàng đã khôi phục lại bình thường. Nhưng thời điểm nàng hỏi Mạnh Hàn, lại vô cùng nghi hoặc:
- Phải biết rằng, lịch sử mỗi cái chủng tộc trên thế giới này, không có cái nào ta không biết. Phần lịch sử ngươi vừa nói tới là ở đâu?
- Ách!
Mạnh Hàn không dự đoán được kiến thức của nữ hoàng Tinh Linh về lịch sử lại uyên bác như thế. Sau khi kinh ngạc ngây người một lúc, hắn chỉ có thể cười nói:
- Có lẽ là quyển sách xưa, nói không chừng là những lời vô căn cứ, không làm chuẩn!
- Chuyện xưa sao?
Nữ hoàng Tinh Linh mỉm cười, không hỏi nhiều nữa, cũng không tiếp tục giây dưa về vấn đề này. Ngược lại nàng hỏi tiếp:
- Lần này ngươi hẹn chúng ta ra long trọng như thế, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Là như vậy, bệ hạ!
Mạnh Hàn đưa tay rút ra mấy tấm thiệp đã được chuẩn bị kỹ càng tỉ mỉ từ lâu:
- Phủ thành chủ của ta đã được làm xong. Ta đặc biệt tưởng nhớ mời nữ hoàng bệ hạ, các vị trưởng lão, công chúa Jessyca và tỷ muội Louisa Louise tham gia bữa tiệc khánh thành của ta.
- Dùng sự xuất hiện của chúng ta đến tạo thế thay ngươi sao?
Nữ hoàng Tinh Linh liếc mắt liền nhìn thấu ý đồ của Mạnh Hàn. Nàng cười mà như không cười nhìn Mạnh Hàn, không chút do dự vạch trần chút kế vặt của Mạnh Hàn.
- Là ta thành tâm mời ngài thưởng thức một chút phong cách kiến trúc hoàn toàn khác lạ.
Da mặt Mạnh Hàn rất dầy. Nữ hoàng Tinh Linh đã lĩnh giáo từ lâu. Mạnh Hàn nói như vậy, nàng không hề cảm giác kinh ngạc, trái lại có phần rất hứng thú nghe Mạnh Hàn giải thích.
- Đương nhiên, ngài xuất hiện nhất định sẽ tạo thành chấn động lớn. Cái này thế cho dù không tạo, cũng sẽ một xuất hiện cách tự nhiên.
Mạnh Hàn đồng thời không che giấu ý đồ của mình, nhưng vẫn đặt mục đích này xuống vị trí thứ yếu.
- Ta có thể đi cùng không?
Sau khi Jessyca nghe được lời mời của Mạnh Hàn, nàng vô cùng vui mừng hỏi.
- Đương nhiên, công chúa điện hạ.
Mạnh Hàn hơi cúi người, thần thái mang theo sự quý tộc nói không ra lời:
- Công chúa điện hạ quên mất sao? Lãnh chúa phủ của ta có giữ lại một gian phòng dành cho công chúa.
Trước đây, sau khi Jessyca thấy được bản thiết kế đã cưỡng ép hắn phải nhận lời. Ngay cả tỷ muội Louisa Louise cũng thế. Vào lúc này, Mạnh Hàn đương nhiên phải đẩy lòng hiếu kỳ của Jessyca lên tới cực hạn.
- Đúng rồi! Nơi nào có một gian phòng là của ta!
Jessyca cũng nhớ rõ ràng dáng vẻ tuyệt đẹp lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn trong bản vẽ kia. Nàng không nhịn được trở nên hưng phấn. Trong ánh mắt dường như có bong bóng bay lên, bắt đầu ước mơ mình có một gian phòng thế nào, trong phòng phải trang trí như thế nào.
- Xem ra, lãnh chúa phủ của ngươi rất đặc biệt.
Nữ hoàng Tinh Linh không ngờ được Jessyca lại có biểu hiện như vậy. Tuy rằng mọi chuyện lớn nhỏ trong lãnh địa của Mạnh Hàn, Tinh Linh Tộc đều có người đặc biệt chú ý. Nhưng loại chuyện xây dựng một lãnh chúa phủ, lãnh chúa phủ xây dựng thành dáng dấp thế nào, vẫn không có cần phải bẩm báo tỉ mỉ cho nữ hoàng bệ hạ. Cho đến bây giờ, nữ hoàng bệ hạ đều cho rằng Mạnh Hàn chỉ xây dựng một khu nhà lãnh chúa phủ bình thường mà thôi.
Nhưng biểu hiện của Jessyca khiến nữ hoàng bệ hạ cũng cảm thấy hiếu kỳ. Hiếu kỳ là tính cách trời sinh của phái nữ. Cho dù là nữ hoàng Tinh Linh cũng không ngoại lệ. Làm công chúa Tinh Linh Tộc, trong vương thành Tinh Linh đã gặp không ít những kiến trúc tuyệt mỹ. Tinh Linh Tộc vốn là một chủng tộc tôn trọng nghệ thuật. Nhưng có thể khiến Jessyca thất thố như vậy thực sự không có bao nhiêu. Nữ hoàng Tinh Linh cũng không nhịn được tò mò hỏi:
- Đúng là kiến trúc phong cách rất đặc biệt sao?
- Đương nhiên, mẫu thân!
Đáng lý ra người trả lời vấn đề này phải là Mạnh Hàn. Nhưng Jessyca lại trực tiếp cướp lời qua lại đáp:
- Mẫu thân không biết, hắn thiết kế lãnh chúa phủ thật sự quá đẹp.
Lúc đó, nhìn trên bản đồ thiết kế nàng đã có thể bị hấp dẫn. Hiện tại sau khi hắn dùng hoàn toàn là tinh thạch Bạch Diệu để xây dựng xong, Jessyca không thể nào tưởng tượng được, mình sẽ nhìn thấy phủ thành chủ đẹp tới mức nào.
- Nếu như con cảm thấy hứng thú, có thể đại biểu chúng ta tham gia bữa tiệc của Antonio một chút.
Nữ hoàng Tinh Linh hiếu kỳ thì hiếu kỳ, nhưng nàng là một Tinh Linh biết mình nên làm gì, và không nên làm gì. Nàng lập tức đưa ra quyết định:
- Nếu như Louisa và Louise nguyện ý, có thể dẫn các nàng cùng đi.
Nghe thấy nữ hoàng Tinh Linh quyết định như vậy, Mạnh Hàn vô cùng bất ngờ. Dưới cái nhìn của hắn, nữ hoàng Tinh Linh tuyệt đối sẽ không tham dự. Hơn nữa, nàng hẳn sẽ cấm tất cả các Tinh Linh tham dự. Mạnh Hàn chờ mong chính là tiểu ma nữ Jessyca này không nghe lời, lén lút chạy đến.
Như vậy điều hắn muốn cũng có thể trở thành sự thật. Dù sao đi nữa đến lúc đó Tinh Linh Tộc cũng không thể nào đứng ra bác bỏ tin đồn. Nhiều nhất thì phạt Jessyca. Nhưng hắn lại không ngờ được, nữ hoàng Tinh Linh sẽ đưa ra quyết định như vậy.
Mạnh Hàn càng không biết là, mình nói về chuyện bế quan toả cảng sự cho nữ hoàng Tinh Linh sẽ tạo thành chấn động lớn tới mức nào. Tuy rằng ở ngoài mặt, nữ hoàng chỉ biểu đạt thái độ nghi ngờ thỏa đáng đối với việc Mạnh Hàn đưa ra điển cố đó. Nhưng trong lòng nàng đã vô cùng nghiêm túc cân nhắc so sánh loại sách lược bế quan toả cảng này và tình hình hiện tại của Tinh Linh Tộc.
Mạnh Hàn cũng không nói nhiều, nhưng mỗi điểm dương như đều vô cùng giống với tình trạng của Tinh Linh Tộc hiện tại. Nếu như Tinh Linh Tộc tiếp tục chấp hành chính sách đối ngoại như vậy, nói không chừng kết cục chuyện xưa của Mạnh Hàn sẽ phát sinh ở trên người của Tinh Linh Tộc.
Làm nữ hoàng Tinh Linh Tộc, nàng có nghĩa vụ chịu trách nhiệm đối với tất cả mọi Tinh Linh trong rừng rậm Tinh Linh. Cho dù bây giờ Tinh Linh Tộc nhìn dường như rất cường đại, tương tự cuộc sống cũng có thể tự cấp tự túc. Nhưng Mạnh Hàn giảng qua về sự phát triển của nhân loại cũng khiến nàng vô cùng lo lắng.
Nữ hoàng bệ hạ biết rõ lịch sử của mỗi một chủng tộc. Đương nhiên nàng hiểu rõ ràng trong một ngàn năm qua, nhân loại phát triển nhanh tới mức nào. Xét một cách tương đối, Tinh Linh Tộc lại gần như dậm chân tại chỗ. Dựa theo xu thế này, tình hình Mạnh Hàn miêu tả dường như vẫn chưa muộn để thay đổi.
Rất ít người có thể khiến nữ hoàng Tinh Linh chấn động như vậy. Từ lúc bắt đầu đến giờ, Mạnh Hàn đã không ngừng cho nữ hoàng Tinh Linh những kinh ngạc. Mỗi lần nhìn thấy Mạnh Hàn, đều sẽ có không ít những điều khác lạ. Điều này cũng làm cho nữ hoàng Tinh Linh trở nên cảnh giác. Là Tinh Linh Tộc quá mức an tâm với hiện trạng, hay nhân loại phát triển quá mức nhanh chóng?
Bất kể như thế nào, nhân loại Mạnh Hàn này đáng để nàng coi trọng. Cho dù hắn có thể nghĩ đến một vài thứ, cũng đủ khiến Tinh Linh Tộc coi trọng. Hiện tại Mạnh Hàn chỉ muốn mượn thế của Tinh Linh Tộc. Đối với nữ hoàng Tinh Linh mà nói, cũng không phải là chuyện gì quá lớn.
Thật lâu sau, nữ hoàng Tinh Linh mới thở ra một hơi thật dài. Sắc mặt nàng đã khôi phục lại bình thường. Nhưng thời điểm nàng hỏi Mạnh Hàn, lại vô cùng nghi hoặc:
- Phải biết rằng, lịch sử mỗi cái chủng tộc trên thế giới này, không có cái nào ta không biết. Phần lịch sử ngươi vừa nói tới là ở đâu?
- Ách!
Mạnh Hàn không dự đoán được kiến thức của nữ hoàng Tinh Linh về lịch sử lại uyên bác như thế. Sau khi kinh ngạc ngây người một lúc, hắn chỉ có thể cười nói:
- Có lẽ là quyển sách xưa, nói không chừng là những lời vô căn cứ, không làm chuẩn!
- Chuyện xưa sao?
Nữ hoàng Tinh Linh mỉm cười, không hỏi nhiều nữa, cũng không tiếp tục giây dưa về vấn đề này. Ngược lại nàng hỏi tiếp:
- Lần này ngươi hẹn chúng ta ra long trọng như thế, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Là như vậy, bệ hạ!
Mạnh Hàn đưa tay rút ra mấy tấm thiệp đã được chuẩn bị kỹ càng tỉ mỉ từ lâu:
- Phủ thành chủ của ta đã được làm xong. Ta đặc biệt tưởng nhớ mời nữ hoàng bệ hạ, các vị trưởng lão, công chúa Jessyca và tỷ muội Louisa Louise tham gia bữa tiệc khánh thành của ta.
- Dùng sự xuất hiện của chúng ta đến tạo thế thay ngươi sao?
Nữ hoàng Tinh Linh liếc mắt liền nhìn thấu ý đồ của Mạnh Hàn. Nàng cười mà như không cười nhìn Mạnh Hàn, không chút do dự vạch trần chút kế vặt của Mạnh Hàn.
- Là ta thành tâm mời ngài thưởng thức một chút phong cách kiến trúc hoàn toàn khác lạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Da mặt Mạnh Hàn rất dầy. Nữ hoàng Tinh Linh đã lĩnh giáo từ lâu. Mạnh Hàn nói như vậy, nàng không hề cảm giác kinh ngạc, trái lại có phần rất hứng thú nghe Mạnh Hàn giải thích.
- Đương nhiên, ngài xuất hiện nhất định sẽ tạo thành chấn động lớn. Cái này thế cho dù không tạo, cũng sẽ một xuất hiện cách tự nhiên.
Mạnh Hàn đồng thời không che giấu ý đồ của mình, nhưng vẫn đặt mục đích này xuống vị trí thứ yếu.
- Ta có thể đi cùng không?
Sau khi Jessyca nghe được lời mời của Mạnh Hàn, nàng vô cùng vui mừng hỏi.
- Đương nhiên, công chúa điện hạ.
Mạnh Hàn hơi cúi người, thần thái mang theo sự quý tộc nói không ra lời:
- Công chúa điện hạ quên mất sao? Lãnh chúa phủ của ta có giữ lại một gian phòng dành cho công chúa.
Trước đây, sau khi Jessyca thấy được bản thiết kế đã cưỡng ép hắn phải nhận lời. Ngay cả tỷ muội Louisa Louise cũng thế. Vào lúc này, Mạnh Hàn đương nhiên phải đẩy lòng hiếu kỳ của Jessyca lên tới cực hạn.
- Đúng rồi! Nơi nào có một gian phòng là của ta!
Jessyca cũng nhớ rõ ràng dáng vẻ tuyệt đẹp lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn trong bản vẽ kia. Nàng không nhịn được trở nên hưng phấn. Trong ánh mắt dường như có bong bóng bay lên, bắt đầu ước mơ mình có một gian phòng thế nào, trong phòng phải trang trí như thế nào.
- Xem ra, lãnh chúa phủ của ngươi rất đặc biệt.
Nữ hoàng Tinh Linh không ngờ được Jessyca lại có biểu hiện như vậy. Tuy rằng mọi chuyện lớn nhỏ trong lãnh địa của Mạnh Hàn, Tinh Linh Tộc đều có người đặc biệt chú ý. Nhưng loại chuyện xây dựng một lãnh chúa phủ, lãnh chúa phủ xây dựng thành dáng dấp thế nào, vẫn không có cần phải bẩm báo tỉ mỉ cho nữ hoàng bệ hạ. Cho đến bây giờ, nữ hoàng bệ hạ đều cho rằng Mạnh Hàn chỉ xây dựng một khu nhà lãnh chúa phủ bình thường mà thôi.
Nhưng biểu hiện của Jessyca khiến nữ hoàng bệ hạ cũng cảm thấy hiếu kỳ. Hiếu kỳ là tính cách trời sinh của phái nữ. Cho dù là nữ hoàng Tinh Linh cũng không ngoại lệ. Làm công chúa Tinh Linh Tộc, trong vương thành Tinh Linh đã gặp không ít những kiến trúc tuyệt mỹ. Tinh Linh Tộc vốn là một chủng tộc tôn trọng nghệ thuật. Nhưng có thể khiến Jessyca thất thố như vậy thực sự không có bao nhiêu. Nữ hoàng Tinh Linh cũng không nhịn được tò mò hỏi:
- Đúng là kiến trúc phong cách rất đặc biệt sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đương nhiên, mẫu thân!
Đáng lý ra người trả lời vấn đề này phải là Mạnh Hàn. Nhưng Jessyca lại trực tiếp cướp lời qua lại đáp:
- Mẫu thân không biết, hắn thiết kế lãnh chúa phủ thật sự quá đẹp.
Lúc đó, nhìn trên bản đồ thiết kế nàng đã có thể bị hấp dẫn. Hiện tại sau khi hắn dùng hoàn toàn là tinh thạch Bạch Diệu để xây dựng xong, Jessyca không thể nào tưởng tượng được, mình sẽ nhìn thấy phủ thành chủ đẹp tới mức nào.
- Nếu như con cảm thấy hứng thú, có thể đại biểu chúng ta tham gia bữa tiệc của Antonio một chút.
Nữ hoàng Tinh Linh hiếu kỳ thì hiếu kỳ, nhưng nàng là một Tinh Linh biết mình nên làm gì, và không nên làm gì. Nàng lập tức đưa ra quyết định:
- Nếu như Louisa và Louise nguyện ý, có thể dẫn các nàng cùng đi.
Nghe thấy nữ hoàng Tinh Linh quyết định như vậy, Mạnh Hàn vô cùng bất ngờ. Dưới cái nhìn của hắn, nữ hoàng Tinh Linh tuyệt đối sẽ không tham dự. Hơn nữa, nàng hẳn sẽ cấm tất cả các Tinh Linh tham dự. Mạnh Hàn chờ mong chính là tiểu ma nữ Jessyca này không nghe lời, lén lút chạy đến.
Như vậy điều hắn muốn cũng có thể trở thành sự thật. Dù sao đi nữa đến lúc đó Tinh Linh Tộc cũng không thể nào đứng ra bác bỏ tin đồn. Nhiều nhất thì phạt Jessyca. Nhưng hắn lại không ngờ được, nữ hoàng Tinh Linh sẽ đưa ra quyết định như vậy.
Mạnh Hàn càng không biết là, mình nói về chuyện bế quan toả cảng sự cho nữ hoàng Tinh Linh sẽ tạo thành chấn động lớn tới mức nào. Tuy rằng ở ngoài mặt, nữ hoàng chỉ biểu đạt thái độ nghi ngờ thỏa đáng đối với việc Mạnh Hàn đưa ra điển cố đó. Nhưng trong lòng nàng đã vô cùng nghiêm túc cân nhắc so sánh loại sách lược bế quan toả cảng này và tình hình hiện tại của Tinh Linh Tộc.
Mạnh Hàn cũng không nói nhiều, nhưng mỗi điểm dương như đều vô cùng giống với tình trạng của Tinh Linh Tộc hiện tại. Nếu như Tinh Linh Tộc tiếp tục chấp hành chính sách đối ngoại như vậy, nói không chừng kết cục chuyện xưa của Mạnh Hàn sẽ phát sinh ở trên người của Tinh Linh Tộc.
Làm nữ hoàng Tinh Linh Tộc, nàng có nghĩa vụ chịu trách nhiệm đối với tất cả mọi Tinh Linh trong rừng rậm Tinh Linh. Cho dù bây giờ Tinh Linh Tộc nhìn dường như rất cường đại, tương tự cuộc sống cũng có thể tự cấp tự túc. Nhưng Mạnh Hàn giảng qua về sự phát triển của nhân loại cũng khiến nàng vô cùng lo lắng.
Nữ hoàng bệ hạ biết rõ lịch sử của mỗi một chủng tộc. Đương nhiên nàng hiểu rõ ràng trong một ngàn năm qua, nhân loại phát triển nhanh tới mức nào. Xét một cách tương đối, Tinh Linh Tộc lại gần như dậm chân tại chỗ. Dựa theo xu thế này, tình hình Mạnh Hàn miêu tả dường như vẫn chưa muộn để thay đổi.
Rất ít người có thể khiến nữ hoàng Tinh Linh chấn động như vậy. Từ lúc bắt đầu đến giờ, Mạnh Hàn đã không ngừng cho nữ hoàng Tinh Linh những kinh ngạc. Mỗi lần nhìn thấy Mạnh Hàn, đều sẽ có không ít những điều khác lạ. Điều này cũng làm cho nữ hoàng Tinh Linh trở nên cảnh giác. Là Tinh Linh Tộc quá mức an tâm với hiện trạng, hay nhân loại phát triển quá mức nhanh chóng?
Bất kể như thế nào, nhân loại Mạnh Hàn này đáng để nàng coi trọng. Cho dù hắn có thể nghĩ đến một vài thứ, cũng đủ khiến Tinh Linh Tộc coi trọng. Hiện tại Mạnh Hàn chỉ muốn mượn thế của Tinh Linh Tộc. Đối với nữ hoàng Tinh Linh mà nói, cũng không phải là chuyện gì quá lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro