Bế quan tỏa cảng
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Cho dù đối đầu với Kiếm Thánh, bọn họ cùng nhau tiến lên cũng không phải là đối thủ. Nhưng hai trăm ma pháp đồng thời công kích, cho dù là
Pháp Thánh chắc hẳn cũng phải né tránh một phen. Như vậy lực chiến đấu
sau này có sự cường đại không tầm thường.
Liên tiếp nhận được hai tin tức tốt, tinh thần Mạnh Hàn thực sự không bình thường được. Ngay cả Grace và Elyse nhìn thấy vậy, cũng không khỏi cảm thấy hài lòng. Mấy ngày qua Mạnh Hàn một mực thất thần, khiến hai nàng đặc biệt quan tâm. Mạnh Hàn hài lòng liền trực tiếp lôi kéo hai nàng, dùng phương pháp đơn giản nhất thô bạo biểu thị sự hài lòng của mình. Mãi đến tận lúc hai nàng đều thỏa mãn xụi lơ ở trên giường, Mạnh Hàn mới mỗi tay ôm lấy một nàng, hỏi các nàng có chuyện gì lại đồng thời tới tìm hắn.
- Đại nhân, Nhà Trắng đã bố trí tốt rồi. Tiệc rượu đã chuẩn bị gần hết. Thiệp mời của Tinh Linh Tộc, có phải cũng nên do ngài tự mình đưa tới hay không?
Thân thể Grace trần truồng, dựa sát vào ngực Mạnh Hàn, thỏa mãn hỏi.
- Là chuyện này sao?
Mạnh Hàn có chút kinh ngạc. Chỉ vì chuyện nhỏ này mà hai nàng phải đồng thời tới tìm hắn sao? Nhưng hắn lại có phần quên mất. Trong cảm nhận của hai nàng, Mạnh Hàn chính là trời trên đỉnh đầu của các nàng. Thời gian qua, biểu hiện của Mạnh Hàn hết sức không bình thường, khiến hai nàng không khỏi cảm thấy lo lắng. Gần như cứ nửa ngày, các nàng sẽ cùng nhau đến nhìn Mạnh Hàn một lần.
- Đương nhiên, đại nhân!
Grace cho rằng Mạnh Hàn không muốn tự mình đi, cẩn thận giải thích:
- Tinh Linh Tộc không hề tầm thường. Nếu như lần này đại nhân muốn dựa thế, nhất định phải đích thân đi một chuyến.
Nàng có câu nói rõ ràng cũng hết chỗ chê. Dù sao nữ hoàng Tinh Linh cũng không phải là người ngu. Hành vi dựa thế của Mạnh Hàn rõ ràng như vậy, nàng sao có thể không nhìn ra được?
- Ta biết rồi.
Ngoài miệng Mạnh Hàn đáp ứng một tiếng, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ tâm ý của hai nàng. Trên tay hắn thoáng dùng sức ôm hai nàng chặt thêm một chút. Hai nàng càng lúc càng dịch sát về phía hắn. Cuối cùng ba người gần như hợp thành một thể.
Mạnh Hàn lại tiến vào rừng rậm Tinh Linh. Hôm nay đã là ngày thứ hai. Tuy nhiên, hắn cũng không hề tiến vào quá sâu. Bởi vì nữ hoàng Tinh Linh và tiểu ma nữ đã chạy tới bên này. Tốc độ phản ứng nhanh chóng như vậy khiến Mạnh Hàn có chút nghi ngờ, có phải vương thành của Tinh Linh Tộc cách Hoàng Sa Thành không xa hay không? Nếu không tại sao nữ hoàng Tinh Linh có thể nhanh chóng tới biên giới rừng rậm Tinh Linh như vậy được?
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn, hay Tinh Linh Tộc có cách thức liên lạc không tầm thường liên. Còn đối với nữ hoàng Tinh Linh với cấp bậc Pháp Thánh mà nói, di chuyển nhanh chóng nh vậy cũng không phải là chuyện không thể làm được. Mạnh Hàn từng hỏi qua huynh đệ Cristian. Bọn họ chỉ được tiếp nhận huấn luyện trong một phạm vi nhỏ hẹp trong nơi ở của Tinh Linh. Tất cả tin tức cần truyền đi đều được đưa đến bên này, chưa từng được tới vương thành.
Trong khoảng thời gian chờ đợi nữ hoàng Tinh Linh, Mạnh Hàn đã suy ngẫm về tình hình Tinh Linh Tộc hiện tại. Dưới cái nhìn của hắn, Tinh Linh Tộc đủ cường đại, có Pháp Thần cường đại, lực lượng ma pháp mạnh mẽ, có Kiếm Thánh, vũ lực cường đại. Nhưng bọn họ vẫn phong tỏa chính mình ở trong rừng rậm, không tiếp xúc với nhân loại ở phía bên ngoài. Tất nhiên có một vài vấn đề về phương diện chủng tộc, nhưng cũng có chút quan hệ với tính cách trời sinh của Tinh Linh Tộc.
Đặc biệt là Tinh Linh Tộc ở bên trong rừng rậm Tinh Linh hoàn toàn có thể thực hiện tự cấp tự túc tất cả, không cần ra bên ngoài để tiến hành bổ sung. Điều này đã quyết định trên nhu cầu căn bản tất cả chủng tộc bọn họ đối với bên ngoài thế giới là không tồn tại. Từ một điểm này mà nói, bọn họ không cần thiết liên lạc với chủng tộc bên ngoài.
Điều này khiến Mạnh Hàn nhớ tới một nghiên cứu về lịch sử kiếp trước. Trong một thời gian rất dài, trong lịch sử Trung Quốc đã diễn ra quá trình tự cấp tự túc, từ chối tiến hành những liên hệ hữu hiệu với các quốc gia bên ngoài. Loại chính sách bế quan toả cảng này cuối cùng đã dẫn đến Trung Quốc đã tụt lại phía sau, trong khi các quốc gia khác tại tân thế giới đã tiến tới tư bản chủ nghĩa từ lâu. Về phương diện phong tỏa khác của Tinh Linh Tộc thật sự có điểm giống với bế quan toả cảng năm đó.
- Bế quan toả cảng? Đây là ý gì?
Ngay thời điểm Mạnh Hàn suy ngẫm, hồn ở ở trên mây, đột nhiên nghe được âm thanh quen thuộc, hơn nữa còn là giọng nói đầy nghi hoặc. Mạnh Hàn quay đầu lại, lập tức nhìn thấy nữ hoàng Tinh Linh.
Sát bên cạnh Nữ hoàng Tinh Linh, tiểu ma nữ Jessyca giống như một thục nữ đứng ở phía sau nữ hoàng, cử chỉ động tác vô cùng tao nhã tuyệt nhiên không giống với biểu hiện ngang ngược không sợ trời không sợ đất của nàng trước kia. Điều này khiến người ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tin tưởng được.
Nữ hoàng Tinh Linh có thể im hơi lặng tiếng xuất hiện ở bên cạnh mình cũng không phải là điều gì kỳ quái. Tuy nhiên, điều khiến Mạnh Hàn lúng túng nhất chính là, thời điểm mình đang suy nghĩ bất tri bất giác nói ra lời, lại khiến nữ hoàng Tinh Linh nghe vào tai. Hơn nữa nữ hoàng Tinh Linh còn lên tiếng hỏi. Điều này khiến Mạnh Hàn rất bất an. Xem ra, sau đó cho dù là thời điểm suy ngẫm tự hỏi mình, cũng cần phải quản lý tốt miệng mình.
- Bế quan toả cảng, đó là cái gì?
Nhìn Mạnh Hàn đứng tại chỗ, thậm chí ngay cả lễ tiết cơ bản nhất cũng không thực hiện, nữ hoàng Tinh Linh hơi nhướng mày. Càng lúc nàng càng cảm giác được, cái từ ngữ này khẳng định có ý nghĩa rất khác thường. Nếu không, lấy tính cách hành sự xoay trái xoay phải của Mạnh Hàn, chắc chắn sẽ không bởi vì một vấn đề này mà quên đi những lễ tiết cơ bản nhất đối với nàng.
- Ồ!
Lúc này Mạnh Hàn mới phản ứng lại. Hắn vội vội vàng vàng thi lễ với nữ hoàng Tinh Linh. Nhìn thấy động tác quen thuộc này, nữ hoàng bệ hạ không nhịn được cười ra thành tiếng. Đây mới là Tử tước Antonio mà nàng quen, chứ không phải là gia hỏa hồn ở trên mây như vừa rồi.
- Nói cho ta biết, bế quan toả cảng, đó là cái gì? Tử tước Antonio!
Nữ hoàng Tinh Linh lại hỏi một lần nữa, vô cùng chính thức. Mạnh Hàn biết, hắn không thể không trả lời vấn đề này. Bởi vì thái độ của nữ hoàng đã nói rõ, nàng rất chú trọng vào vấn đề này.
Không có cách nào, Mạnh Hàn chỉ có thể giới thiệu sơ qua cho nữ hoàng Tinh Linh biết về suy nghĩ của mình vừa rồi. Đương nhiên, cái gì là lịch sử kiếp trước l, tất cả đều không nói tỉ mỉ, chỉ nói dùng lý do đã xem sơ qua trên một quyển sách nào đó. Dù sao đi nữa chỉ cần ý tứ đại khái, lấy trí tuệ chính trị của nữ hoàng, hẳn không khó lý giải.
Nữ hoàng bệ hạ quả nhiên đứng nguyên tại chỗ, cũng trầm tư suy nghĩ, thật lâu không nói lời nào. Tuy rằng Jessyca nghe Mạnh Hàn nói heets, nhưng lại hoàn toàn không có hứng thú. Xem ra bản sắc không có tim không có phổi của nàng ngược lại không thay đổi quá nhiều. Thấy nữ hoàng bệ hạ không nói lời nào, nàng cũng không dám mở miệng, chỉ có chút oán hận nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, trong mắt bắn ra sự cảnh cáo.
Liên tiếp nhận được hai tin tức tốt, tinh thần Mạnh Hàn thực sự không bình thường được. Ngay cả Grace và Elyse nhìn thấy vậy, cũng không khỏi cảm thấy hài lòng. Mấy ngày qua Mạnh Hàn một mực thất thần, khiến hai nàng đặc biệt quan tâm. Mạnh Hàn hài lòng liền trực tiếp lôi kéo hai nàng, dùng phương pháp đơn giản nhất thô bạo biểu thị sự hài lòng của mình. Mãi đến tận lúc hai nàng đều thỏa mãn xụi lơ ở trên giường, Mạnh Hàn mới mỗi tay ôm lấy một nàng, hỏi các nàng có chuyện gì lại đồng thời tới tìm hắn.
- Đại nhân, Nhà Trắng đã bố trí tốt rồi. Tiệc rượu đã chuẩn bị gần hết. Thiệp mời của Tinh Linh Tộc, có phải cũng nên do ngài tự mình đưa tới hay không?
Thân thể Grace trần truồng, dựa sát vào ngực Mạnh Hàn, thỏa mãn hỏi.
- Là chuyện này sao?
Mạnh Hàn có chút kinh ngạc. Chỉ vì chuyện nhỏ này mà hai nàng phải đồng thời tới tìm hắn sao? Nhưng hắn lại có phần quên mất. Trong cảm nhận của hai nàng, Mạnh Hàn chính là trời trên đỉnh đầu của các nàng. Thời gian qua, biểu hiện của Mạnh Hàn hết sức không bình thường, khiến hai nàng không khỏi cảm thấy lo lắng. Gần như cứ nửa ngày, các nàng sẽ cùng nhau đến nhìn Mạnh Hàn một lần.
- Đương nhiên, đại nhân!
Grace cho rằng Mạnh Hàn không muốn tự mình đi, cẩn thận giải thích:
- Tinh Linh Tộc không hề tầm thường. Nếu như lần này đại nhân muốn dựa thế, nhất định phải đích thân đi một chuyến.
Nàng có câu nói rõ ràng cũng hết chỗ chê. Dù sao nữ hoàng Tinh Linh cũng không phải là người ngu. Hành vi dựa thế của Mạnh Hàn rõ ràng như vậy, nàng sao có thể không nhìn ra được?
- Ta biết rồi.
Ngoài miệng Mạnh Hàn đáp ứng một tiếng, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ tâm ý của hai nàng. Trên tay hắn thoáng dùng sức ôm hai nàng chặt thêm một chút. Hai nàng càng lúc càng dịch sát về phía hắn. Cuối cùng ba người gần như hợp thành một thể.
Mạnh Hàn lại tiến vào rừng rậm Tinh Linh. Hôm nay đã là ngày thứ hai. Tuy nhiên, hắn cũng không hề tiến vào quá sâu. Bởi vì nữ hoàng Tinh Linh và tiểu ma nữ đã chạy tới bên này. Tốc độ phản ứng nhanh chóng như vậy khiến Mạnh Hàn có chút nghi ngờ, có phải vương thành của Tinh Linh Tộc cách Hoàng Sa Thành không xa hay không? Nếu không tại sao nữ hoàng Tinh Linh có thể nhanh chóng tới biên giới rừng rậm Tinh Linh như vậy được?
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn, hay Tinh Linh Tộc có cách thức liên lạc không tầm thường liên. Còn đối với nữ hoàng Tinh Linh với cấp bậc Pháp Thánh mà nói, di chuyển nhanh chóng nh vậy cũng không phải là chuyện không thể làm được. Mạnh Hàn từng hỏi qua huynh đệ Cristian. Bọn họ chỉ được tiếp nhận huấn luyện trong một phạm vi nhỏ hẹp trong nơi ở của Tinh Linh. Tất cả tin tức cần truyền đi đều được đưa đến bên này, chưa từng được tới vương thành.
Trong khoảng thời gian chờ đợi nữ hoàng Tinh Linh, Mạnh Hàn đã suy ngẫm về tình hình Tinh Linh Tộc hiện tại. Dưới cái nhìn của hắn, Tinh Linh Tộc đủ cường đại, có Pháp Thần cường đại, lực lượng ma pháp mạnh mẽ, có Kiếm Thánh, vũ lực cường đại. Nhưng bọn họ vẫn phong tỏa chính mình ở trong rừng rậm, không tiếp xúc với nhân loại ở phía bên ngoài. Tất nhiên có một vài vấn đề về phương diện chủng tộc, nhưng cũng có chút quan hệ với tính cách trời sinh của Tinh Linh Tộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đặc biệt là Tinh Linh Tộc ở bên trong rừng rậm Tinh Linh hoàn toàn có thể thực hiện tự cấp tự túc tất cả, không cần ra bên ngoài để tiến hành bổ sung. Điều này đã quyết định trên nhu cầu căn bản tất cả chủng tộc bọn họ đối với bên ngoài thế giới là không tồn tại. Từ một điểm này mà nói, bọn họ không cần thiết liên lạc với chủng tộc bên ngoài.
Điều này khiến Mạnh Hàn nhớ tới một nghiên cứu về lịch sử kiếp trước. Trong một thời gian rất dài, trong lịch sử Trung Quốc đã diễn ra quá trình tự cấp tự túc, từ chối tiến hành những liên hệ hữu hiệu với các quốc gia bên ngoài. Loại chính sách bế quan toả cảng này cuối cùng đã dẫn đến Trung Quốc đã tụt lại phía sau, trong khi các quốc gia khác tại tân thế giới đã tiến tới tư bản chủ nghĩa từ lâu. Về phương diện phong tỏa khác của Tinh Linh Tộc thật sự có điểm giống với bế quan toả cảng năm đó.
- Bế quan toả cảng? Đây là ý gì?
Ngay thời điểm Mạnh Hàn suy ngẫm, hồn ở ở trên mây, đột nhiên nghe được âm thanh quen thuộc, hơn nữa còn là giọng nói đầy nghi hoặc. Mạnh Hàn quay đầu lại, lập tức nhìn thấy nữ hoàng Tinh Linh.
Sát bên cạnh Nữ hoàng Tinh Linh, tiểu ma nữ Jessyca giống như một thục nữ đứng ở phía sau nữ hoàng, cử chỉ động tác vô cùng tao nhã tuyệt nhiên không giống với biểu hiện ngang ngược không sợ trời không sợ đất của nàng trước kia. Điều này khiến người ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tin tưởng được.
Nữ hoàng Tinh Linh có thể im hơi lặng tiếng xuất hiện ở bên cạnh mình cũng không phải là điều gì kỳ quái. Tuy nhiên, điều khiến Mạnh Hàn lúng túng nhất chính là, thời điểm mình đang suy nghĩ bất tri bất giác nói ra lời, lại khiến nữ hoàng Tinh Linh nghe vào tai. Hơn nữa nữ hoàng Tinh Linh còn lên tiếng hỏi. Điều này khiến Mạnh Hàn rất bất an. Xem ra, sau đó cho dù là thời điểm suy ngẫm tự hỏi mình, cũng cần phải quản lý tốt miệng mình.
- Bế quan toả cảng, đó là cái gì?
Nhìn Mạnh Hàn đứng tại chỗ, thậm chí ngay cả lễ tiết cơ bản nhất cũng không thực hiện, nữ hoàng Tinh Linh hơi nhướng mày. Càng lúc nàng càng cảm giác được, cái từ ngữ này khẳng định có ý nghĩa rất khác thường. Nếu không, lấy tính cách hành sự xoay trái xoay phải của Mạnh Hàn, chắc chắn sẽ không bởi vì một vấn đề này mà quên đi những lễ tiết cơ bản nhất đối với nàng.
- Ồ!
Lúc này Mạnh Hàn mới phản ứng lại. Hắn vội vội vàng vàng thi lễ với nữ hoàng Tinh Linh. Nhìn thấy động tác quen thuộc này, nữ hoàng bệ hạ không nhịn được cười ra thành tiếng. Đây mới là Tử tước Antonio mà nàng quen, chứ không phải là gia hỏa hồn ở trên mây như vừa rồi.
- Nói cho ta biết, bế quan toả cảng, đó là cái gì? Tử tước Antonio!
Nữ hoàng Tinh Linh lại hỏi một lần nữa, vô cùng chính thức. Mạnh Hàn biết, hắn không thể không trả lời vấn đề này. Bởi vì thái độ của nữ hoàng đã nói rõ, nàng rất chú trọng vào vấn đề này.
Không có cách nào, Mạnh Hàn chỉ có thể giới thiệu sơ qua cho nữ hoàng Tinh Linh biết về suy nghĩ của mình vừa rồi. Đương nhiên, cái gì là lịch sử kiếp trước l, tất cả đều không nói tỉ mỉ, chỉ nói dùng lý do đã xem sơ qua trên một quyển sách nào đó. Dù sao đi nữa chỉ cần ý tứ đại khái, lấy trí tuệ chính trị của nữ hoàng, hẳn không khó lý giải.
Nữ hoàng bệ hạ quả nhiên đứng nguyên tại chỗ, cũng trầm tư suy nghĩ, thật lâu không nói lời nào. Tuy rằng Jessyca nghe Mạnh Hàn nói heets, nhưng lại hoàn toàn không có hứng thú. Xem ra bản sắc không có tim không có phổi của nàng ngược lại không thay đổi quá nhiều. Thấy nữ hoàng bệ hạ không nói lời nào, nàng cũng không dám mở miệng, chỉ có chút oán hận nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, trong mắt bắn ra sự cảnh cáo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro