Chuyện làm ăn độc quyền (1)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Mạnh Hàn vô cùng chán ghét những lời dối trá như vậy. Nhưng trường hợp này hắn lại không thể thiếu được nói dối một chút. Hắn tỏ ra rất khổ sở:
- Nếu như không có Evan tiên sinh giúp đỡ, ta thậm chí ngay cả cửa lớn của học viện ma pháp cũng không thể nào vào được. Phần nhân tình này, ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên.
- Ôi, đại nhân vừa nhìn cũng biết không phải là người bình thường. Ta cũng xem trọng tiền đồ của đại nhân, mới đặc biệt đầu tư. Tuyệt đối đừng nhớ ở trong lòng.
Evan đối với sự lễ phép của Mạnh Hàn, thỉnh thoảng từ chối.
Một con cáo nhỏ, một con cáo già, hai người đứng ở trên bãi đất trống phía trước nơi gọi là lãnh chúa phủ, nói một đống không lời vô nghĩa. Hai tiểu thị nữ Demi và Diana đứng bên cạnh quan sát cảm thấy hết sức khó hiểu. Không biết ngày hôm nay lãnh chúa đại nhân làm sao lại đột nhiên thay đổi phong cách như vậy.
Nghe tin, Elyse và Grace vừa lại tỏ ra rất hứng thú quan sát. Hai nàng dường như đang học tập đạo tiếp khách của lãnh chúa đại nhân.
Không một ai quấy rầy hai người nói chuyện phiếm. Mọi người đều lẳng lặng đứng ở một bên.
- Đại nhân, lần trước Garfield nói, đại nhân có chuyện làm ăn muốn nói. Không biết là chuyện làm ăn gì vậy?
Rốt cuộc, con cáo già Evan vẫn không nhịn được, chuyển về tài đến chuyện làm ăn trước. Nói xong, có lẽ hẳn cảm thấy có chút cảm giác như mình chịu thua, lại muốn nói thêm để gỡ gạc lại:
- Sẽ không phải là bộ đồ lính đánh thuê song sinh mà đại nhân mới đẩy ra chứ?
- Loại buôn bán nhỏ này, Evan tiên sinh làm sao có thể để vào trong mắt.
Mạnh Hàn cười lắc đầu một cái:
- Nếu như là cái này, cũng sẽ không để Evan tiên sinh cố ý đi một chuyến tới đây.
- Ồ? Có món làm ăn lớn sao? Con mắt của Evan cáo già lập tức sáng lên.
Quản gia Garfield dẫn theo Brendon trở lại. Evan đã lập tức giận tím mặt. Nhưng nghe nói sau khi bị Mạnh Hàn chế ngự, hắn liền bình tĩnh suy nghĩ trong thời gian rất dài, suy đoán về thái độ của Mạnh Hàn, và hành vi của Brendon sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào.
Còn chuyện Mạnh Hàn nói có chuyện làm ăn lớn, hắn vẫn không để vào mắt. Có thể tiện tay đầu tư một ngàn kim tệ cho một ma pháp sư tương lai, sao có thể quan tâm tới chút lợi cực nhỏ được?
Tuy nhiên, sau khi bộ đồ lính đánh thuê song sinh xuất hiện lại khiến lực chú ý của hắn bắt đầu tập trung vào nơi nguyền rủa này. Lẩu song sinh đã ra đời, Evan đã tự mình ăn qua mấy lần. Đối với phương pháp ăn mới mẻ độc đáo này, hắn cảm thấy vô cùng hứng thú. Bộ đồ lính đánh thuê vừa xuất thế, khiến hắn nhanh chóng tỉnh ngộ.
Antonio nhất định còn có những ý nghĩ nào khác.
Cho nên hắn mới phải vội vội vàng vàng chạy tới đây. Quả nhiên, cách nói của Mạnh Hàn đã chứng minh suy đoán của hắn. Nơi này có vụ làm ăn lớn.
- Evan tiên sinh, tiên sinh cảm thấy lại chuyện làm ăn gì có thể kiếm được tiền nhất?
Mạnh Hàn không lật con bài tẩy trước, trái lại hỏi cáo già Evan một vấn đề.
- Chuyện làm ăn gì kiếm được tiền nhất sao?
Sau khi nghe thấy vấn đề này, con mắt của Evan khẽ chuyển động:
- Chuyện làm ăn kiếm tiền có rất nhiều, phải xem đại nhân nghĩ như thế nào. Quy mô càng lớn chuyện làm ăn càng kiếm được tiền hơn. Điều này chắc là không sai chứ?
- Không sai!
Mạnh Hàn cười gật đầu nói:
- Buôn bán với quy mô lớn đương nhiên kiếm được tiền. Tuy nhiên, quy mô càng lớn, chi phí cũng càng cao.
- Lời này ngược lại không sai. Vậy đại nhân cảm thấy, loại chuyện làm ăn gì kiếm được tiền nhất?
Evan lại đá vấn đề này trở về.
- Dưới cái nhìn của ta, chuyện làm ăn độc quyền kiếm được tiền hơn.
Mạnh Hàn đã chuẩn bị xong đáp án từ lâu. Hắn cười híp mắt trả lời. Evan vừa nghe, sắc mặt lại lập tức trở nên nghiêm túc. Hắn vuốt râu mép bắt đầu chậm rãi ngẫm nghĩ về câu trả lời của Mạnh Hàn.
Chuyện làm ăn độc quyền đương nhiên kiếm được tiền. Đây là kiến thức mà chỉ cần là người trên địa cầu thế kỷ hai mươi mốt học qua chút kinh tế học đều biết. Nhưng xem bộ dạng của lão già Evan hiện giờ, giống như đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc đến khái niệm như vậy. Hoặc là nói, hắn có khả năng đã từng làm như thế, nhưng không đạt được tới độ cao về phương diện lý luận.
- Cao kiến! Cao kiến!
Cáo già Evan đứng ở tại chỗ, bắt đầu chậm rãi gật đầu:
- Nói thật, lão già ta làm ăn mấy chục năm, lại chưa từng cẩn thận suy nghĩ về vấn đề như vậy. Đại nhân tuổi còn trẻ, lại có kiến giải như vậy, sau này tiền đồ không thể đo lường được!
- Vậy không biết Evan tiên sinh có tài nguyên như vậy hay không, có thể khiến vụ làm ăn làm trở thành một vụ làm ăn độc quyền hay không?
Mạnh Hàn cười híp mắt chờ sau khi hắn mở miệng, lại hỏi một câu. Nhìn dáng vẻ của hắn, nếu như gia tộc Smith không thể bảo đảm độc quyền một loại tài nguyên nào đó, hắn sẽ không dự định nói ra suy nghĩ của mình.
- Không biết chuyện làm ăn mà đại nhân muốn nói tới cần tài nguyên thế nào?
Nói tới chuyện làm ăn, Evan cũng một tay lão luyện. Đương nhiên hắn phải hỏi cho kín kẽ mới có thể cho ra đáp án. Mấy chục năm mưa gió, hắn cũng không tùy tùy tiện tiện lấy ra lá bài tẩy của mình.
- Chí ít, ở bên trong Công quốc phải có một quý tộc cũng khá lớn đứng ra bảo đảm cho việc buôn bán của chúng ta không bị người khác bắt chước, cũng không dám bắt chước.
Mạnh Hàn tất nhiên biết mình không thể quá mức bắt bí hắn. Mạnh Hàn rất sảng khoái nói ra:
- Bằng không sẽ giống như nồi lẩu song sinh, như bộ đồ lính đánh thuê, tùy tùy tiện tiện đã có người có thể làm ra thứ tương tự để kinh doanh, tất nhiên sẽ không thể kiếm được món lợi lớn.
- Thì ra là như vậy!
Evan gật đầu một cái, cho Mạnh Hàn một đáp án:
- Đại nhân, người cứ yên tâm đi. Về điểm này, gia tộc Smith vẫn có thể có bảo đảm.
- Được!
Mạnh Hàn cũng không khỏi kinh ngạc khâm phục trước câu trả lời này. Gia tộc Smith là một thế gia kinh thương, lá bài tẩy quả nhiên là hùng hậu, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu kia, nhưng không phải bất kỳ quý tộc lớn nào cũng có thể đứng ra bảo đảm. Chí ít phải là quý tộc có thực quyền bên trong Công quốc mới làm được.
Nói xong, Mạnh Hàn đã bắt đầu dời bước, tiến về phía xe ngựa do Evan đi tới.
Evan không biết Mạnh Hàn muốn làm gì, dù không hiểu hắn vẫn chậm rãi đi theo, tới bên cạnh chiếc xe ngựa.
- Evan tiên sinh, ngài cảm thấy ngồi trên chiếc xe này có thoải mái không?
Mạnh Hàn vỗ vỗ vào chiếc xe ngựa hoa lệ hai bánh do Evan đưa tới, vô cùng tùy ý hỏi.
- Chiếc xe này đương nhiên thoải mái.
Evan vẫn không hiểu rõ được suy nghĩ của Mạnh Hàn, theo bản năng trả lời. Với thế lực tiền tài của hắn, bố trí một xe ngựa hoa lệ thoải mái thật sự là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Nhưng ta lại cảm thấy còn kém một chút.
Mạnh Hàn mỉm cười, sau đó xoay người ra hiệu Grace và Elyse dẫn theo Demi và Diana rời khỏi.
- Nếu như không có Evan tiên sinh giúp đỡ, ta thậm chí ngay cả cửa lớn của học viện ma pháp cũng không thể nào vào được. Phần nhân tình này, ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên.
- Ôi, đại nhân vừa nhìn cũng biết không phải là người bình thường. Ta cũng xem trọng tiền đồ của đại nhân, mới đặc biệt đầu tư. Tuyệt đối đừng nhớ ở trong lòng.
Evan đối với sự lễ phép của Mạnh Hàn, thỉnh thoảng từ chối.
Một con cáo nhỏ, một con cáo già, hai người đứng ở trên bãi đất trống phía trước nơi gọi là lãnh chúa phủ, nói một đống không lời vô nghĩa. Hai tiểu thị nữ Demi và Diana đứng bên cạnh quan sát cảm thấy hết sức khó hiểu. Không biết ngày hôm nay lãnh chúa đại nhân làm sao lại đột nhiên thay đổi phong cách như vậy.
Nghe tin, Elyse và Grace vừa lại tỏ ra rất hứng thú quan sát. Hai nàng dường như đang học tập đạo tiếp khách của lãnh chúa đại nhân.
Không một ai quấy rầy hai người nói chuyện phiếm. Mọi người đều lẳng lặng đứng ở một bên.
- Đại nhân, lần trước Garfield nói, đại nhân có chuyện làm ăn muốn nói. Không biết là chuyện làm ăn gì vậy?
Rốt cuộc, con cáo già Evan vẫn không nhịn được, chuyển về tài đến chuyện làm ăn trước. Nói xong, có lẽ hẳn cảm thấy có chút cảm giác như mình chịu thua, lại muốn nói thêm để gỡ gạc lại:
- Sẽ không phải là bộ đồ lính đánh thuê song sinh mà đại nhân mới đẩy ra chứ?
- Loại buôn bán nhỏ này, Evan tiên sinh làm sao có thể để vào trong mắt.
Mạnh Hàn cười lắc đầu một cái:
- Nếu như là cái này, cũng sẽ không để Evan tiên sinh cố ý đi một chuyến tới đây.
- Ồ? Có món làm ăn lớn sao? Con mắt của Evan cáo già lập tức sáng lên.
Quản gia Garfield dẫn theo Brendon trở lại. Evan đã lập tức giận tím mặt. Nhưng nghe nói sau khi bị Mạnh Hàn chế ngự, hắn liền bình tĩnh suy nghĩ trong thời gian rất dài, suy đoán về thái độ của Mạnh Hàn, và hành vi của Brendon sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào.
Còn chuyện Mạnh Hàn nói có chuyện làm ăn lớn, hắn vẫn không để vào mắt. Có thể tiện tay đầu tư một ngàn kim tệ cho một ma pháp sư tương lai, sao có thể quan tâm tới chút lợi cực nhỏ được?
Tuy nhiên, sau khi bộ đồ lính đánh thuê song sinh xuất hiện lại khiến lực chú ý của hắn bắt đầu tập trung vào nơi nguyền rủa này. Lẩu song sinh đã ra đời, Evan đã tự mình ăn qua mấy lần. Đối với phương pháp ăn mới mẻ độc đáo này, hắn cảm thấy vô cùng hứng thú. Bộ đồ lính đánh thuê vừa xuất thế, khiến hắn nhanh chóng tỉnh ngộ.
Antonio nhất định còn có những ý nghĩ nào khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho nên hắn mới phải vội vội vàng vàng chạy tới đây. Quả nhiên, cách nói của Mạnh Hàn đã chứng minh suy đoán của hắn. Nơi này có vụ làm ăn lớn.
- Evan tiên sinh, tiên sinh cảm thấy lại chuyện làm ăn gì có thể kiếm được tiền nhất?
Mạnh Hàn không lật con bài tẩy trước, trái lại hỏi cáo già Evan một vấn đề.
- Chuyện làm ăn gì kiếm được tiền nhất sao?
Sau khi nghe thấy vấn đề này, con mắt của Evan khẽ chuyển động:
- Chuyện làm ăn kiếm tiền có rất nhiều, phải xem đại nhân nghĩ như thế nào. Quy mô càng lớn chuyện làm ăn càng kiếm được tiền hơn. Điều này chắc là không sai chứ?
- Không sai!
Mạnh Hàn cười gật đầu nói:
- Buôn bán với quy mô lớn đương nhiên kiếm được tiền. Tuy nhiên, quy mô càng lớn, chi phí cũng càng cao.
- Lời này ngược lại không sai. Vậy đại nhân cảm thấy, loại chuyện làm ăn gì kiếm được tiền nhất?
Evan lại đá vấn đề này trở về.
- Dưới cái nhìn của ta, chuyện làm ăn độc quyền kiếm được tiền hơn.
Mạnh Hàn đã chuẩn bị xong đáp án từ lâu. Hắn cười híp mắt trả lời. Evan vừa nghe, sắc mặt lại lập tức trở nên nghiêm túc. Hắn vuốt râu mép bắt đầu chậm rãi ngẫm nghĩ về câu trả lời của Mạnh Hàn.
Chuyện làm ăn độc quyền đương nhiên kiếm được tiền. Đây là kiến thức mà chỉ cần là người trên địa cầu thế kỷ hai mươi mốt học qua chút kinh tế học đều biết. Nhưng xem bộ dạng của lão già Evan hiện giờ, giống như đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc đến khái niệm như vậy. Hoặc là nói, hắn có khả năng đã từng làm như thế, nhưng không đạt được tới độ cao về phương diện lý luận.
- Cao kiến! Cao kiến!
Cáo già Evan đứng ở tại chỗ, bắt đầu chậm rãi gật đầu:
- Nói thật, lão già ta làm ăn mấy chục năm, lại chưa từng cẩn thận suy nghĩ về vấn đề như vậy. Đại nhân tuổi còn trẻ, lại có kiến giải như vậy, sau này tiền đồ không thể đo lường được!
- Vậy không biết Evan tiên sinh có tài nguyên như vậy hay không, có thể khiến vụ làm ăn làm trở thành một vụ làm ăn độc quyền hay không?
Mạnh Hàn cười híp mắt chờ sau khi hắn mở miệng, lại hỏi một câu. Nhìn dáng vẻ của hắn, nếu như gia tộc Smith không thể bảo đảm độc quyền một loại tài nguyên nào đó, hắn sẽ không dự định nói ra suy nghĩ của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không biết chuyện làm ăn mà đại nhân muốn nói tới cần tài nguyên thế nào?
Nói tới chuyện làm ăn, Evan cũng một tay lão luyện. Đương nhiên hắn phải hỏi cho kín kẽ mới có thể cho ra đáp án. Mấy chục năm mưa gió, hắn cũng không tùy tùy tiện tiện lấy ra lá bài tẩy của mình.
- Chí ít, ở bên trong Công quốc phải có một quý tộc cũng khá lớn đứng ra bảo đảm cho việc buôn bán của chúng ta không bị người khác bắt chước, cũng không dám bắt chước.
Mạnh Hàn tất nhiên biết mình không thể quá mức bắt bí hắn. Mạnh Hàn rất sảng khoái nói ra:
- Bằng không sẽ giống như nồi lẩu song sinh, như bộ đồ lính đánh thuê, tùy tùy tiện tiện đã có người có thể làm ra thứ tương tự để kinh doanh, tất nhiên sẽ không thể kiếm được món lợi lớn.
- Thì ra là như vậy!
Evan gật đầu một cái, cho Mạnh Hàn một đáp án:
- Đại nhân, người cứ yên tâm đi. Về điểm này, gia tộc Smith vẫn có thể có bảo đảm.
- Được!
Mạnh Hàn cũng không khỏi kinh ngạc khâm phục trước câu trả lời này. Gia tộc Smith là một thế gia kinh thương, lá bài tẩy quả nhiên là hùng hậu, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu kia, nhưng không phải bất kỳ quý tộc lớn nào cũng có thể đứng ra bảo đảm. Chí ít phải là quý tộc có thực quyền bên trong Công quốc mới làm được.
Nói xong, Mạnh Hàn đã bắt đầu dời bước, tiến về phía xe ngựa do Evan đi tới.
Evan không biết Mạnh Hàn muốn làm gì, dù không hiểu hắn vẫn chậm rãi đi theo, tới bên cạnh chiếc xe ngựa.
- Evan tiên sinh, ngài cảm thấy ngồi trên chiếc xe này có thoải mái không?
Mạnh Hàn vỗ vỗ vào chiếc xe ngựa hoa lệ hai bánh do Evan đưa tới, vô cùng tùy ý hỏi.
- Chiếc xe này đương nhiên thoải mái.
Evan vẫn không hiểu rõ được suy nghĩ của Mạnh Hàn, theo bản năng trả lời. Với thế lực tiền tài của hắn, bố trí một xe ngựa hoa lệ thoải mái thật sự là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Nhưng ta lại cảm thấy còn kém một chút.
Mạnh Hàn mỉm cười, sau đó xoay người ra hiệu Grace và Elyse dẫn theo Demi và Diana rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro