Thiên Hạ Vô Song

Kỳ phùng địch thủ. (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

- Hiểu lầm! Hiểu lầm thôi!

Mạnh Hàn đứng ở một bên, phất tay về phía hai người. Tuy rằng bọn họ và thiếu nữ này chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng Mạnh Hàn có thể khẳng định, nếu thiếu nữ này muốn giết mình, vẫn là một chuyện vô cùng dễ dàng. Đối với nàng, hắn cũng không có cảm giác tín nhiệm gì. Tuy nhiên, hắn không muốn khiến Kiếm Thần Andy và thiếu nữ đánh nhau.

- Kiếm của ngươi rất tốt.

Thiếu nữ kia đột nhiên mở miệng khen ngợi một câu, ngay sau đó lại nói thêm một câu:

- Người cũng không tồi. Lực khống chế kiếm thực sự đủ.

Kiếm Thần Andy cũng không biết nên khóc hay nên cười. Một lão già Kiếm Thần như mình, hiện tại lại bị một thiếu nữ bình luận như vậy, thật sự có chút lúng túng. Chỉ có điều, hắn cũng không cảm thấy thiếu nữ này có gì mạo muội. Một quyền vừa rồi đã đủ nói rõ, thiếu nữ có thực lực đủ để bình luận hắn.

Trước đây, Kiếm Thần Andy rất ít khi có thể tìm được đối thủ. Hắn không ngờ đi theo Mạnh Hàn, trong vòng mười mấy ngày lập tức gặp được hai gia hỏa có thể được gọi là cao thủ tuyệt thế. Đối với Kiếm Thần Andy mà nói, chuyện này quả thật có thể nói là bất ngờ kinh ngạc. Loại cảm giác kỳ phùng địch thủ như vậy thậm chí khiến Kiếm Thần Andy bắt đầu có chút run rẩy.

Ánh mắt của thiếu nữ kia cũng tương tự. Chí ít từ phía bên Mạnh Hàn thoạt nhìn là như vậy. Dường như trong chốc lát kia, thiếu nữ đã từ một người đang lớn tiếng trách mắng kẻ trộm biến thành một con báo phát hiện ra con mồi. Hai mắt nàng nheo lại thành một đường, phóng ra hào quang khiếp người, nhìn chằm chằm vào Kiếm Thần Andy. Hàm răng trắng của nàng cắn chặt vào môi, dáng vẻ muốn lập tức động thủ.

- Rất lâu không gặp cao thủ như vậy rồi!

Thiếu nữ híp mắt, hưng phấn hỏi:

- Ngươi chính là Benson đã để lại ấn ký cho hắn?

- Không!

Kiếm Thần Andy lắc đầu một cái, rất kiên quyết phủ nhận nói:

- Benson tiên sinh còn lợi hại hơn so với ta. Ta tên là Andy.

- Còn có người lợi hại hơn so với ngươi sao?

Thiếu nữ càng hưng phấn, nhìn về phía Kiếm Thần Andy nói một câu:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ta muốn đánh với ngươi một trận!

- Kiếm của ta còn có thể phóng ra ma pháp. Ngươi phải cẩn thận!

Kiếm Thần Andy duỗi kiếm ra, biểu diễn nỗi buồn sương giá ở trước mặt thiếu nữ kia, nói rất chân thành:

- Nắm đấm của ngươi cứng. Nếu là tay không ta không phải là đối thủ của ngươi, chỉ có thể sử dụng kiếm thôi!

Nói xong, hai tay hắn cầm lấy chuôi kiếm, lộ ra một tư thế đề phòng.

- Không ngần ngại ta cho các ngươi thêm chút phiền phức đi!

Mạnh Hàn nhìn tư thế trước mắt, liền biết không phải dễ dàng khuyên bảo như vậy. Chỉ có điều, nghe thấy hai người chỉ chút vui mừng khi gặp kỳ phùng địch thủ, không đến nỗi sống mái với nhau, hắn cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú:

- Chỉ có điều, ta chỉ tăng thêm độ khó cho các ngươi, các ngươi không được công kích ta!

- Đến đây đi!

Hai người gần như đồng thời quát lên một tiếng. Hai nhân ảnh nhanh chóng va vào nhau. Mạnh Hàn trợn tròn hai mắt, cũng chỉ nhìn thấy hai bóng người khiến người ta hoa cả mắt. Ở giữa đã vang lên những tiếng leng keng không dứt.

Trọng lực thuật!

Mạnh Hàn tiện tay ném vào mấy trọng lực thuật không giống nhau vào trong vị trí của hai người. Sau đó, trên mặt đất bắt đầu liên tục có những địa gai bắt đầu bắn lên không theo một quy tắc nào. Mỗi địa gai đều cực kỳ sắc nhọn, không ngừng dài ra đâm về phía hai người.

Trong chớp mắt lực đạo dưới chân biến hóa, khiến hai người đều ý thức được phiền phức Mạnh Hàn nói tới là gì. Dưới chân đồng thời dùng sức ổn định cân bằng, tay hai người lại không hề dừng lại, tiếp tục công kích về phía đối phương.

Chỉ có điều, bọn họ lại không cách nào quên được địa gai của Mạnh Hàn. Mấy chục địa gai đâm tới, tuy rằng không chắc có thể gây tổn thương cho hai người, nhưng bọn họ lại không thể không quan tâm.

Nỗi buồn sương giá của Kiếm Thần Andy quét ngang một cái. Mà thiếu nữ chỉ liên tục sử dụng nắm đấm đánh ra. Rất nhanh, địa gai bên cạnh hai người liền biến thành từng mảnh vỡ. Sau đó, hai người quyền cước binh khí bắt đầu liên tục đánh về phía đối thủ.

Quyền kiếm giao tranh so với buôn bán, khiến Mạnh Hàn cảm giác mình đáng cười chê. Vừa nghĩ tới nắm đấm của thiếu nữ liên tục nện trên thân kiếm, Mạnh Hàn liền cảm thấy bản thân mình có chút đau xót. Thật không biết tay của thiếu nữ này thế nào, lại có thể rắn chắc hơn cả đao kiếm thông thường.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mức độ trọng lực thuật gia tăng, đồng thời dưới chân của hai người còn xuất hiện một mảnh vũng bùn thuật và lưu sa thuật. Mạnh Hàn không ngừng ném ma pháp về phía dưới chân hai người. Hắn cũng mặc kệ những thứ này có thể thật sự cho quấy nhiễu bọn họ được hay không. Thật ra hiện tại Mạnh Hàn phóng thích ma pháp rất ung dung. Hắn hoàn toàn không cần để ý tới chút tổn thất ma lực nhỏ ấy.

Xem ra lần này độ khó của hai người tăng thêm rất nhiều. Nếu không cẩn thận giẫm vào khu vực có vũng bùn thuật hay lưu sa thuật, bọn họ đều có khả năng từ từ lún xuống. Chỉ có điều hai người cũng không phải người bình thường. Cho dù tại bởi vì ảnh hưởng của đối thủ khiến bản thân tiến vào bên trong vũng bùn hoặc là lưu sa, bọn họ vẫn có biện pháp đi ra.

Xoạt.

Một cảm giác giá lạnh trực tiếp truyền ra. Nhiệt độ trong không gian chung quanh trong chớp mắt dường như đã giảm xuống mấy chục độ. Kiếm Thần Andy đã phát động ma pháp băng sương ngàn dặm, cố gắng nhốt thân hình của thiếu nữ lại.

- Đáng chết!

Mạnh Hàn lầm bầm một tiếng, sau đó nhảy lên một cái, trực tiếp ôm Demy Diana đang té xỉu trên mặt đất vào trong lòng. Sau đó hắn không lo nổi tới quần áo, trực tiếp mang theo hai nàng nhảy vào trong hồ nước nóng.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, một giấc ngủ thiếu chút nữa đã biến bọn họ thành tảng băng dày. Cũng may, đây là hồ nước nóng, nước ấm rất cao, cũng không kết băng. Nhưng dù vậy, đầu lộ ở bên trên mặt nước cũng cảm giác được hơi lạnh thấu xương này. Bọn họ hận không thể vùi đầu bên trong hồ nước ấm áp được.

Tiếng va chạm càng ngày càng nhanh lên. Mạnh Hàn thậm chí có chút lo lắng. Nhiệt độ hạ thấp xuống như vậy, nỗi buồn sương giá có trở nên giòn hơn, bị thiếu nữ một quyền đánh vỡ hay không? Nhưng bây giờ nhìn lại, Mạnh Hàn lo lắng hơi thừa. Chí ít cho đến bây giờ, kiếm vẫn không có vẻ gì là tệ hơn.

Keng.

Một tiếng động lớn vang lên. Hai bóng người tách ra. Chỉ một lúc ngắn ngủi như thế, hai người giống như đã so đấu trong thời gian rất lâu. Trên đầu cả hai đầy mồ hôi, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn.

- Kiếm của ngươi thật khá.

Cho dù vừa so đấu như thế, thiếu nữ vẫn thật lòng khích lệ. Nàng híp mắt, giơ ngón tay cái về phía Kiếm Thần Andy.

- Ta chỉ được lợi vì sử dụng kiếm. Nếu như đấu tay không, ta không phải là đối thủ của ngươi.

Kiếm Thần Andy cũng khích lệ đối phương. Sau khi khen ngợi xong, bản thân hắn mới nói tiếp một câu:

- Ta chỉ hái được một vài trái cây Ma Trản Hoa. Ta cũng không biết đó là vật có chủ. Ta không phải kẻ trộm.

- Ngươi có thể đấu với ta lâu như vậy, người có lực lượng như vậy không phải là kẻ trộm!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0