Thiên Hạ Vô Song

Tiếp nhận khiêu chiến

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Thiếu nữ thở hổn hển, nhìn Kiếm Thần Andy đang đứng đối diện, rất chắc chắn nói:

- Mặc kệ ngươi định làm cái gì, hoa quả kia, coi như ta xin ngươi.

- Sảng khoái!

Kiếm Thần Andy đứng ở một phía khác cũng thở hổn hển:

- Lần đầu tiên, trong thời gian ngắn như vậy ta đã tiêu hao toàn bộ đấu khí. Ngươi là cao thủ mà cả đời ta cũng ít khi thấy được.

Nói xong, Kiếm Thần Andy không quên dựng thẳng một ngón tay cái lên, hướng về phía thiếu nữ lắc vài cái.

- Như vậy, so với vị Benson tiên sinh kia, ta và hắn ai lợi hại hơn?

Trong lòng thiếu nữ đầy mong đợi hỏi. Ngay cả Mạnh Hàn ở bên cạnh, cũng có thể cảm giác được vẻ vội vã khẩn trương chờ đợi kết quả của nàng.

Xem ra, thiếu nữ chính là một người thẳng tính, thích tranh đấu. Cùng đánh nhau với Kiếm Thần Andy một trận, tuy rằng nhìn bề ngoài lực lượng hai bên ngang nhau, chỉ có điều nàng dùng tay không, còn Kiếm Thần Andy dùng nỗi buồn sương giá, chiếm tiện nghi hơn trên phương diện binh khí. Phải nói rằng, thiếu nữ này tính ra vẫn chiếm chút thượng phong.

Không dễ dàng gặp được một người có thể là đối thủ đối đầu với nàng, có thể tưởng tượng ra được người thiếu nữ hưng phấn thế nào. Thậm chí ngay cả hoa quả của mình bị trộm cũng không truy cứu, lại hưng phấn hỏi thăm tin tức của Benson. Hiển nhiên nàng muốn lại đấu với Benson tiên sinh một trận.

- Benson tiên sinh sao?

Kiếm Thần Andy đứng tại chỗ, suy tính một hồi, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Nếu như ngươi chỉ có trình độ như hiện tại, vậy ngươi không phải là đối thủ của Benson tiên sinh.

- Không phải là đối thủ sao?

Rất rõ ràng, thiếu nữ nheo con mắt, bên trong phóng ra một trận hào quang:

- Andy tiên sinh, tiên sinh có thể đánh vớiBenson được mấy chiêu?

Sau khi hỏi xong câu này, nàng mới ý thức được bản thân mình đã gọi tên của đối phương. Đó là bởi vì đối phương đã giới thiệu bản thân, còn mình lại chưa từng nói qua tên của mình. Như vậy thật là thất lễ. Nàng vội vàng giới thiệu:

- Ngươi có thể gọi ta là Eva.

- Eva tiểu thư!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kiếm Thần Andy thoáng gật đầu, sau đó rất chăm chú đáp lại:

- Benson tiên sinh căn bản không ra tay, bản thân ta cũng không phải là đối thủ. Nếu như muốn động thủ, ta chắc hẳn ngay cả đối mặt với hắn cũng không chống đỡ nổi.

- Lợi hại như vậy sao?

Trong chớp mắt, biểu hiện của Eva giống như nghe được một tin tức tốt siêu cấp, thiếu chút nữa thì hài lòng muốn nhảy dựng lên:

- Hắn ở đâu?

Hai tay nàng xoa tay, đã bắt đầu nóng lòng muốn thử.

- Đúng rồi. Ngươi dẫn người của ngươi tới, bao gồm cả những kẻ đã ngâm trước đó, rời khỏi bể của ta!

Thiếu nữ Eva xoay người lại, nhìn về phía Mạnh Hàn nói:

- Xem như nể mặt Andy tiên sinh, ta có thể không tính đến chuyện ngươi lén lút tiến vào bể của ta. Cút nhanh lên! Nếu không, ta không ngần ngại giết thêm mấy người!

Mạnh Hàn không có thể diện tốt như vậy. Hơn nữa thể diện của Andy tiên sinh cũng là do hắn thông qua thực lực của bản thân mới đổi được.

- Eva tiểu thư!

Mạnh Hàn không thể không lại đối mặt với Eva:

- Người của ta cần trị liệu. Nàng cần điều kiện ra sao, mới có thể để cho người của ta tiếp tục trị liệu? Ví dụ như, để Andy tiên sinh đánh thêm mấy trận với nàng? Có hứng thú hay không?

- Trừ phi là bảo vị Benson tiên sinh kia ra tay cho ta xem một chút!

Eva nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra một yêu cầu.

- Không thể như vậy được!

Mạnh Hàn trực tiếp lắc đầu, bác bỏ yêu cầu này. Benson tiên sinh từng nói, hắn chỉ che chở cho mọi người an toàn, sẽ không chủ động ra tay. Mạnh Hàn tất nhiên cũng không thể nào xúi Eva chủ động ra tay với Benson. Như vậy gọi là được một mất mười.

- Nếu không, ngươi và ta đánh nhau. Chỉ cần ngươi có thể sống qua thời gian Andy tiên sinh chống đỡ được, ta sẽ cho phép người của ngươi ở chỗ này trị liệu. Ngươi thấy như thế nào?

Eva nghe được câu từ chối của Mạnh Hàn, có vẻ rất thất vọng. Chỉ có điều, nàng cũng không hề thất vọng lâu lắm, lại lập tức đưa ra một chủ ý khác, khiêu khích nhìn Mạnh Hàn.

- Ta là một ma pháp sư. Nàng xác định muốn đánh với ta?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạnh Hàn trợn to hai mắt, có chút không thể tin được vào điều kiện mà Eva vừa đưa ra.

- Thế nào? Sợ rồi sao? Ta chấp ngươi một tay!

Mắt Eva nheo lại. Trong đôi mắt phóng ra một trận tinh quang khiếp người, cười lạnh nói:

- Hoặc là chạy trở về đi. Từ đâu tới đây thì chạy về đó! Những người lúc trước, ta giết còn chưa thoải mái. Các ngươi cũng muốn thử xem sao?

Mạnh Hàn nghĩ tới Eva với nắm đấm dính đầy máu mà mình nhìn được thông qua tầm nhìn của sủng vật, dường như đến bây giờ cũng không rõ ràng, Eva làm thế nào mà trong thời gian ngắn như vậy đã mặc quần áo vào, vọt tới trước mặt mình. Chỉ có điều, nhớ tới vóc người Eva thật ra cũng khá cân đối, hoàn toàn không có cảm giác to lớn của một con rồng.

- Không có can đảm thì khẩn trương dẫn người cút đi!

Eva lại cười lạnh nhìn Mạnh Hàn nói. Nàng thực sự không hiểu, Mạnh Hàn dựa vào cái gì có thể được ưu ái gặp Benson tiên sinh trong truyền thuyết, lưu lại ở trên người hắn ấn ký cường giả. Nghĩ tới đây, Eva mới bắt đầu cân nhắc. Dường như bản thân mình trước mắt vẫn chưa thể cho người khác một loại ấn ký như vậy. Chỉ riêng điểm này, nàng đã kém Benson tiên sinh không ít.

Liên tục bị khinh bỉ hai lần, khiến trong lòng Mạnh Hàn cũng thầm nổi giận. Hắn hét lớn một tiếng nói:

- Được! Ta sẽ lấy phương pháp của ma pháp sư, đánh với ngươi một trận!

Thân thể hắn lùi về sau vài bước, tạo thành một khoảng cách. Trong tay thậm chí cũng không cầm ma pháp trượng. Thật ra trên cánh tay có tận mấy cái ma pháp trượng nhỏ kiểu như của Harry Potter dán sát trên người, căn bản không thành vấn đề.

Vù vù vù vù.

Trước người hắn nhanh chóng xuất hiện mấy mặt ma pháp thuẫn chồng lên nhau. Trên mặt đất, phía đối diện với chỗ Eva đứng đột nhiên bắn ra rất nhiều địa gai. Ngay sau đó, trọng lực thuật, bùn lầy thuật, lưu sa thuật, liên tục ném tới.

Eva vừa mới chịu được một lần ma pháp công kích, đối với thủ pháp của Mạnh Hàn đã có chút hiểu rõ. Không chờ bùn lầy thuật và lưu sa thuật của hắn phát ra uy lực, người đã nhảy lên. Nàng ở trong không trung, bay về phía Mạnh Hàn. Thật ra nàng là người trọng lời hứa. Một tay của nàng đặt ở sau lưng, chỉ dùng một tay đối địch.

Răng rắc.

Một tia chớp đột nhiên xuất hiện ở trên người Eva. Tia sáng chói mắt khiến Eva cũng không tránh được phải nhắm hai mắt lại. Cơ thể của nàng chợt cảm thấy tê dại một hồi. Nhưng rất nhanh cảm giác tê dại này liền biến mất.

Chỉ có điều, tia chớp này lại làm cho thân thể Eva dừng lại ở trên không trung một chút. Cho dù chỉ là một chút như vậy, nhưng đối với Mạnh Hàn như vậy cũng đủ rồi.

Ầm.

Hai cơn bão đồng thời tạo thành nắm đấm cực lớn, trực tiếp từ không trung đập xuống. Eva trúng một quyền, bị đập rơi vào trong vũng bùn trên mặt đất.

Nắm đấm cực lớn sau khi đập xong, thậm chí không giơ lên. Theo sát đó, một đầu lâu bằng đá càng khổng lồ hơn, với tốc độ tàn bạo lao xuống. Một đầu chùy liên tục nện xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0