Thiên Hạ Vô Song

Tấn công và chiếm đóng không giống nhau (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Catherine hoàn toàn không cảm thấy Mạnh Hàn có gì không nghiêm túc. Trái lại, nàng trực tiếp chui vào trong lòng Mạnh Hàn, sau đó ngồi xuống trên đùi Mạnh Hàn:

- Tuy nhiên, chàng có thể yêu cầu bọn họ bồi thường thích hợp, không cần hùng hổ doạ người như vậy chứ?

- Ta định giá trên trời, bọn họ có thể trả giá. Luôn có thể cò kè mặc cả.

Mạnh Hàn thuận lợi ôm lấy eo Catherine, thuận miệng giải thích:

- Nếu như ban đầu ta đưa ra giá thấp, vậy không phải bọn họ sẽ dùng giá thấp hơn là có thể thỏa mãn ta sao? Catherine, có đôi khi người thắng có đặc quyền như vậy. Nàng đưa ra giá càng cao, bọn họ trái lại càng không dám lỗ mãng.

- Tuy nhiên, bốn ngàn vạn kim tệ, ta không tin có người nào có thể lấy ra được.

Catherine lắc đầu một cái, nói với Mạnh Hàn phán đoán của mình:

- Chàng không sợ bọn họ bí quá hoá liều sao?

- Bọn họ đã bí quá hoá liều một lần.

Mạnh Hàn cười nói:

- Ba nghiệp đoàn lớn độc lập tồn tại trong vương quốc. Nhưng điều này cần có một điều kiện chính là bọn họ không thể tham dự vào chính trị trong vương quốc. Chí ít bề ngoài không thể tham dự. Tuy nhiên bọn họ phạm vào điều kiện này, sẽ gặp phải sự chèn ép của toàn bộ giới quý tộc trong vương quốc. Nếu như chỉ lấy danh nghĩa ủy thác nhiệm vụ, bọn họ lại phạm phải quy củ do mình định ra. Mặc kệ thế nào, bây giờ điều bọn họ có thể đi một con đường. Đó chính là nỗ lực làm ta vui lòng, dập tắt ngọn lửa giận của ta. Cái khác, trừ phi bọn họ chịu giải tán nghiệp đoàn của mình.

- Nói cách khác, sau này nếu như có cơ hội tương tự, ta cũng nên làm như vậy sao?

Mạnh Hàn nói như vậy, khiến Catherine ý thức được điều gì. Nàng hưng phấn nói.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn gật đầu một cái:

- Hai nước giao phong, chú trọng những điều này hơn. Chỉ có điều, nàng cần phải cân bằng. Mặt khác, nàng cần làm cho người dân trong nước nàng có cảm giác tự hào và trung thành với nàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Điều này phải giải thích thế nào?

Catherine mở đôi mắt đẹp, nhìn về phía Mạnh Hàn hỏi. Đây đều là những điều trước nay nàng chưa từng biết tới

- Nói đơn giản, chính là khiến con dân của nàng tự hào mình là con dân của công quốc Transco. Nàng phải cho bọn họ cảm giác như vậy.

Mạnh Hàn cẩn thận cân nhắc một chút, mới lên tiếng:

- Nàng phải để bọn họ biết, mặc dù bọn họ thân ở công quốc khác, cũng không có một người dám bắt nạt bọn họ. Cho dù bọn họ ở công quốc khác gặp được cảnh khốn khó, bọn họ cũng tin chắc, đại công bệ hạ của bọn họ sẽ giải quyết tất cả những điều này cho bọn họ. Phải khiến bọn họ cảm thấy kiêu ngạo khi trở thành con dân của nàng. Khi nàng làm được điểm này, như vậy, tự nhiên sẽ có người phục vụ quên mình vì đại công bệ hạ của bọn họ!

- Bao gồm cả chàng sao?

Nghe thấy lời Mạnh Hàn nói, trong hai mắt Catherine phát ra một thần thái khiến người ta động lòng. Nhưng cuối cùng nàng vẫn ôm lấy cổ Mạnh Hàn, trong lòng đầy hi vọng nhìn hắn.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn đáp lại như chặt đinh chém sắt:

- Ta bây giờ đã cảm thấy vinh dự vì nàng.

Mạnh Hàn trả lời, tất nhiên đưa tới sự tiếp xúc thân mật của Catherine. Ở chỗ của Mạnh Hàn, Catherine quả thực chính là chiếm lấy Mạnh Hàn, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không muốn lưu lại cho những nữ nhân khác.

- Vậy phía bên nghiệp đoàn ma pháp sư phải làm sao bây giờ?

Sau khi hai người thân thiết một chút, Catherine lại bắt đầu lo lắng. Nếu như nói nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm đều cầm tiền làm việc, vậy nghiệp đoàn ma pháp sư hiển nhiên không phải như thế. Trong số những người đối phó với Mạnh Hàn, nghiệp đoàn ma pháp sư cũng có không ít.

Của cải của Mạnh Hàn đã khiến cho gần như mọi người đều mơ ước. Thời điểm Hoàng Kim Thành được xây dựng với giá trên trời, hiện ra ở trước mặt mọi người, mọi người mới phát hiện, nơi này thật sự có một thiên đường như vậy. Vấn đề là thiên đường này là của Mạnh Hàn, không phải của bọn họ. Cho nên, dưới sự khuyến khích của mấy gia hỏa, mới có một lần bạo loạn như vậy.

Tất cả mấy nghiệp đoàn lớn đều phái nhân thủ ra, cái giá phải trả hoặc thù lao chính là sau khi đoạt được Hoàng Kim Thành, mỗi người bọn họ đều sẽ có một phần thành thị. Đối mặt với mê hoặc như vậy, cho dù là những người khác trong nghiệp đoàn ma pháp sư cũng không có cách nào từ chối.

Ma pháp sư vốn là khan hiếm tài nguyên. Ma pháp sư cao cấp càng giống như lông phượng và sừng lân. Những người trong nghiệp đoàn ma pháp sư vì để lần này chắc thắng, đã phái ra hơn trăm ma pháp sư cao cấp, không thiếu một vị Pháp Thánh, còn muốn thêm vào hai mươi mấy ma đạo sư đỉnh phong. Tất cả bọn họ đều là ma đạo sư trung cao cấp. Nhưng không một ai ngờ tới, sẽ có một kết quả như vậy. Hơn trăm ma pháp sư, toàn bộ đều bị chết.

Thêm vào ma pháp sư của nghiệp đoàn lính đánh thuê, nghiệp đoàn ngầm cùng với mấy công quốc đồng thời cống hiến, lần này Mạnh Hàn đã tiêu diệt hơn ba trăm ma pháp sư trung cao cấp. Tổn thất như vậy, đủ để khiến nghiệp đoàn ma pháp sư đau lòng muốn chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Nghiệp đoàn ma pháp sư, ta nghĩ chúng ta cần một lãnh đạo thân thiện hơn. Mạnh Hàn ôm Catherine, trong miệng nói:

- Tuy nhiên tạm thời mà nói, Jerome Pháp Thánh là một lựa chọn rất tốt.

Catherine rất thông minh không hỏi về kết cục của những người khác trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Quyền lực thay đổi, bản thân liền là một chuyện tàn khốc. Người thất bại, nếu như không thuận theo, dường như chỉ có một kết cục.

- Những công quốc này thì sao?

Catherine đương nhiên sẽ không bỏ qua cho những công quốc này. Đặc biệt là công quốc Milan lại thừa dịp nàng ở đây, tập kích Hoàng Kim Thành. Hơn nữa Jeffery đã khai ra, hắn vốn đánh chủ ý thu cả tài sắc địa vị. Nếu không phải Mạnh Hàn phản kích thành công, nàng bây giờ đã trở thành đồ chơi của Jeffery.

- Công quốc thì giao cho nàng.

Mạnh Hàn cười cười, nhéo chóp mũi Catherine một chút:

- Đừng quên, ta cũng là một thành viên của công quốc Transco. Bây giờ ta chịu tổn thất, công quốc đến giúp ta tìm lại công đạo.

- Hiện tại đồng thời và năm cái công quốc khai chiến, còn có chút vội vàng. Catherine nói tới công quốc sự vụ, lập tức liền trở nên tỉnh táo lại.

- Nàng đừng quên. Phía trên chúng ta còn có một vị người lãnh đạo trực tiếp.

Mạnh Hàn cười nói, đưa ngón tay chỉ lên đầu:

- Quốc vương bệ hạ hiện tại nhất định đang xoa hai tay, chờ thu thập mấy gia hỏa không nghe lời. Công quốc Milan tổn thất hơn hai mươi ngàn binh sĩ. Đây là một cơ hội rất tốt, không phải sao? Bất kể nói thế nào, quốc vương bệ hạ đều cần một cái cớ. Chúng ta cung cấp cho bệ hạ một cái cớ như vậy.

- Ta lập tức sẽ dâng thư trần tình cho quốc vương bệ hạ biết mọi chuyện, lên án sự hung ác của công quốc Milan với hắn.

Catherine lập tức phản ứng lại, sắc mặt hưng phấn nói với Mạnh Hàn một câu. Sau đó nàng nhanh chóng từ trên đùi Mạnh Hàn nhảy xuống, mở cửa văn phòng ra, vội vàng xông ra ngoài:

- Thầy ký, thảo cho ta một phần công hàm gửi cho quốc vương bệ hạ.

Nhìn Catherine rời khỏi, Mạnh Hàn cũng đứng dậy, đi từ từ ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0