Thiên Hạ Vô Song

Tình cờ gặp di tích

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Benson nói chuyện có vẻ tùy ý như vậy, nhưng Kiếm Thần Andy ở phía đối diện lại giống như nhận được sự dạy dỗ, cung kính cúi đầu cảm ơn, không nói thêm lời nào.

Mạnh Hàn cũng biết, lần trước Benson đã nói, Kiếm Thần Andy tìm thấy một điểm ở gần sát với lĩnh vực. Xem ra bởi vì Benson, hắn đã lĩnh ngộ thêm một tầng nữa.

Hai người có lời giải thích như vậy, thật ra vô cùng bình thường.

Joey và Juli đã sớm tập hợp đội thân vệ xong, đang sắp xếp đội ngũ chỉnh tề, lẳng lặng chờ mệnh lệnh của Mạnh Hàn. Bọn họ đều biết mục đích của chuyến đi lần này là gì. Mỗi người đều có vẻ vô cùng kích động. Chỉ cần có thể giải trừ tai hoạ ngầm trên người, có thể một lần nữa tu luyện trở lại cảnh giới trước đây, thậm chí hơn vượt lên rất nhiều.

Thời điểm xuất hành là vào buổi tối. Mạnh Hàn không muốn để cho quá nhiều người nhìn thấy mình gióng trống khua chiêng rời đi. Tất cả thân vệ đều có Sư Thứu. Bản thân xe ngựa của Mạnh Hàn đa được Benson tiên sinh cường hóa. Benson tiên sinh và Kiếm Thần Andy và Mạnh Hàn cùng ngồi ở bên trong xe ngựa. Cả đoàn người bay về hướng Kiếm Thần Andy chỉ.

Trong đêm tối, không ai phát hiện lãnh chúa phủ có người rời khỏi. Theo phương hướng Kiếm Thần Andy chỉ, vừa vặn dọc theo dãy núi người lùn đi về hướng tây, gần như bay qua toàn bộ dãy núi người lùn. Đội ngũ đi suốt chín ngày, mới bay đến phía trên một mảnh rừng rậm.

Nơi này đã không phải là rừng rậm Tinh Linh nữa. Thậm chí đã không còn ở trong quốc thổ của vương quốc, mà đến biên giới đế quốc Hắc Ám.

Phía sau rừng rậm lại là một dãy núi lớn. Mà hồ nước Kiếm Thần Andy nói tới lại nằm sâu trong dãy núi này.

- Andy các hạ, ngài tìm một chút trái cây Ma Trản Hoa, phải chạy xa như thế sao?

Mạnh Hàn không nhịn được có chút kinh ngạc, nhìn về phía Kiếm Thần Andy hỏi.

- Nơi này rất ít người đặt chân tới. Ma Trản Hoa nở tương đối nhiều. Một mình ta ở chỗ này đã lấy được hơn ba trăm cân. Tất cả đều đổi thành kim tệ. Kiếm Thần Andy cười nói:

-Lúc đó Claudia và Lidia vừa vặn diễn xuất ở thành thị bên kia. Ta tiện đường chạy một chuyến tới đây.

Đó là một lý do Kiếm Thánh Andy đã từng nói. Chí ít lý do này khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất lúng túng. Lúc đó chính do hắn trắng trợn thu mua trái cây Ma Trản Hoa, không ngờ được lại thu hút Andy các hạ tự mình động thủ. Chỉ có điều, nhờ có như vậy, đội thân vệ của Mạnh Hàn mới sử dụng được lượng lớn trái cây Ma Trản Hoa. Có ít nhất một nửa là do Andy các hạ cung cấp.

- Qua dãy núi bên kia, chính là phạm vi lãnh địa cường giả tuyệt thế hoặc là ma thú siêu cường.

Kiếm Thần Andy ở trên không trung, chỉ vào một ngọn núi nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Chúng ta có thể để vật cưỡi và xe ở bên đó. Quãng đường còn lại chúng ta nhất định phải tự đi vào, bằng không sẽ bị phát hiện.

- Andy các hạ, không biết ngài ruốt cuộc có nắm chắc đó là lãnh địa của một Long tộc cao quý hay không?

Hiện tại Mạnh Hàn hành sự vô cùng cẩn thận. Ngay cả nói chuyện cũng sẽ không tự chủ sử dụng một vài từ hình dung. Long tộc ở trong miệng hắn, liền trở thành Long tộc cao quý. Cũng không phải Mạnh Hàn thật sự tôn sùng như vậy. Thật sự là khi ở bên cạnh mình có một cao thủ siêu cấp, ngoại trừ Long tộc ra, Mạnh Hàn vẫn không nghĩ ra được còn có chủng tộc nào khác, có thể có thực lực cường hãn và tuổi thọ cao như Benson tiên sinh.

Benson tiên sinh vẫn chưa từng nói tới, Mạnh Hàn hiển nhiên cũng không dám hỏi. Nhưng với loại chi tiết nhỏ nhặt này, có thể nâng được thì nâng. Ngược lại cho dù Benson tiên sinh không phải là Long tộc, đối với Mạnh Hàn cũng không có điều gì xấu. Vậy tại sao hắn không làm chứ?

Trên khuôn mặt Benson tiên sinh cũng không thể hiện thái độ gì, dường hồ nghe cũng rất cẩn thận.

Kiếm Thần Andy ở bên cạnh lại nhíu mày:

- Ta cũng không dám khẳng định. Chỉ có điều, ta đã từng cảm nhận được khí tức của vị cường giả kia. Chí ít ta không phải là đối thủ của loại khí tức kia.

Hắn vốn muốn so sánh với Benson một chút, nhưng cuối cùng rõ ràng có mấy lời không thể tùy tiện nói lung tung, nên cố gắng nhịn xuống.

- Bất kể như thế nào, chặng đường còn lại chúng ta chỉ có thể đi bộ vào.

Kiếm Thần Andy nói xong, chỉ huy Diana cho xe ngựa thiết giáp hạ xuống đỉnh núi. Các chiến sĩ đội thân vệ cũng lần lượt khống chế Sư Thứu, hạ xuống xung quanh.

- Lướt qua đỉnh núi kia chính là địa bàn của cường giả tuyệt thế kia.

Kiếm Thần Andy nhảy xuống khỏi xe ngựa, chỉ về phía ngọn núi nhỏ phía trước. Để cho an toàn, bọn họ vẫn hạ xuống nơi cách địa bàn cường giả một khoảng nhất định:

- Hầu tước đại nhân, chúng ta chỉ giải quyết vấn đề, không phải là tới gây phiền phức, đúng không?

- Đương nhiên!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạnh Hàn gật đầu. Đi một chuyến này, trên thực tế ngay cả Kiếm Thần Andy cũng cảm thấy có chút ung dung. Cũng không ai biết ngày hôm nay sau một năm, mỗi thành viên trong đội cận vệ của Mạnh Hàn lại có trong tay một con Sư Thứu, có thể bay lại đây. Nếu như đi bộ từng bước tới đây, chỉ thời gian trên đường đi đã phải tốn chí ít hai, ba tháng. Hơn nữa rừng cây trong dãy núi có vô số ma thú. Nếu như tính luôn những điều này, muốn chạy được đến đây, ít nhất phải mất gấp đôi thời gian.

Có Sư Thứu trực tiếp bay đến, đã bớt đi rất nhiều phiền phức. Đến đầu này, thành công đã ở trong tầm mắt. Cho dù là Kiếm Thần Andy cũng không muốn dễ dàng trêu chọc cường giả kia. Mục đích lớn nhất chính là có thể thuận lợi giải trừ tai hoạ ngầm cho đội thân vệ, không cần thiết phải tự tìm phiền phức.

- Ta đi vào xem trước một chút. Nếu như không có vấn đề gì khác, ta sẽ ra ngoài dẫn theo từng nhóm người tiến vào bên kia.

Nếu đã đáp ứng Mạnh Hàn, Kiếm Thần Andy cũng vô cùng quán triệt, gần như một mình ôm lấy cả việc dẫn đường và dò đường.

Kiếm Thần Andy đi dò đường, những người khác cũng không nhàn rỗi. Tất cả nhanh chóng dùng các loại nguyên vật liệu dựng thành một nơi đóng quân phía trên đỉnh núi, bảo vệ Mạnh Hàn ở bên trong. Một đám người chờ trong sự kỷ luật, bắt đầu cảnh giới.

Mạnh Hàn cũng không để ý tới những điều này, chuyên tâm nói chuyện cùng Benson.

- Benson tiên sinh, thật ngại quá, đành phải làm phiền ngài.

Khi chuẩn bị tới đầu bên kia, Mạnh Hàn vẫn nhìn về phía Benson tiên sinh biểu đạt lòng biết ơn. Đây là biểu đạt cho khả năng phát sinh va chạm giữa cường giả trong mắt Kiếm Thần Andy sắp tới.

- Không phải ní nơi này có rất ít người qua lại sao?

Benson tiên sinh chỉ gật đầu. Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức tỏ ra kỳ quái hỏi một câu:

- Tại sao lại cảm giác giống như có không ít người vậy?

- Không ít người sao?

Mạnh Hàn nhìn xung quanh. Từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy một mảnh rừng rậm, trên căn bản không nhìn thấy bất kỳ thứ gì khác. Tuy nhiên hắn chắc chắn sẽ không nghi ngờ năng lực của Benson. Trong này có không ít người ẩn nấp. Lẽ nào lại là kẻ địch nhằm về phía hắn?

Không thể nào!

Ý nghĩ này lập tức bị Mạnh Hàn bác bỏ. Lần này ngoài Kiếm Thần Andy ra, cũng không ai biết nơi bọn họ cần đến ở chỗ nào, bao gồm cả Mạnh Hàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0