Thiên Hạ Vô Song

Tình cờ gặp di tích

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Làm sao có khả năng có người sớm mai phục ở chỗ này, chờ đợi đám người Mạnh Hàn tự chui đầu vào lưới đây?

Lấy hiểu biết của Mạnh Hàn đối với Kiếm Thần Andy, muốn giết hắn, căn bản không cần phiền phức như vậy. Chỉ cần Kiếm Thần Andy mặt đối mặt chém xuống một chiêu là có thể làm được.

Cho dù Mạnh Hàn có ma pháp cường hãn hơn nữa, khi mặt đối mặt ở sát một vị Kiếm Thần, căn bản cũng không cơ hội đánh trả. Căn bản không cần để Claudia và Lidia ở Hoàng Kim Thành, sau đó lừa hắn tới nơi này. Huống hồ, đây là cuộc hành trình đã quyết định từ một năm trước đó.

Cho dù Kiếm Thần Andy có suy nghĩ âm mưu hãm hại Mạnh Hàn, thậm chí vì thế còn đặc biệt đẩy Claudia và Lidia tới bên cạnh Mạnh Hàn, làm thê tử trên danh nghĩa của hắn sao? Mạnh Hàn thừa nhận, như vậy thực sự có thể đạt được nhiều thứ sau khi hắn chết. Chỉ có điều, lẽ nào Kiếm Thần Andy là người ngu, dưới tình huống biết rõ Benson tiên sinh đi theo, còn dám đưa ra chủ ý ngu xuẩn như vậy sao?

- Joey, Juli, bảo người của chúng ta ẩn nấp cho tốt.

Nghe thấy Benson tiên sinh nhắc nhở, sau khi Mạnh Hàn phân tích một hồi, lập tức quả quyết căn dặn Joey Juli. Nếu như có người nào đó, trước tiên tốt nhất vẫn chờ biết rõ thân phận mới nói sau, không nên làm bất kỳ điều gì khi chưa biết chuyện gì xảy ra.

Thời điểm Mạnh Hàn chuyên tâm khống chế sủng vật ma pháp đám mây toả ra khắp bên trong rừng rậm, hắn lập tức phát hiện ra điểm khác thường. Nơi này thực sự có người, cũng không ít người. Chỉ có điều, những người kia dường như luôn đề phòng lẫn nhau. Bầu không khí vô cùng không thân thiện. Kỳ quái chính là tất cả mọi người đều đi về phía một hướng, không có ai nhường ai.

- Đáng chết! Đi nơi nào không đi, sao lại nhất định phải qua bên kia?

Mạnh Hàn nhìn hướng những người kia tiến lên, trong lòng không nhịn được thầm mắng một tiếng.

Bọn họ căn bản là đi về phía lãnh địa cường giả mà Kiếm Thần Andy đã chỉ. Nếu như nhiều người vọt vào như vậy, muốn không kinh động tới cường giả kia, quả thực chính là chuyện không thể nào. Không nhìn Benson tiên sinh tùy tùy tiện tiện đã phát hiện ra có người có ở đây sao?

Lẽ nào lần này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?

Mạnh Hàn có chút buồn bực nghĩ. Chỉ có điều, dù thế nào vẫn phải đợi đến lúc Kiếm Thần Andy trở về mới nói sau.

Đang chờ đợi trong sự lo lắng, Mạnh Hàn bỗng nhiên nhìn thấy thân ảnh Kiếm Thần Andy ở bên trong tầm nhìn của sủng vật. Hắn không chỉ trở về, hơn nữa còn khiêng một gia hỏa hôn mê, trở lại bên này.

- Đáng chết!

Sau khi Kiếm Thần Andy trở về, liền ném một gia hỏa hôn mê kia xuống, trực tiếp mắng một tiếng:

- Ở đâu ra không ít người tới đây. Chúng ta phải hỏi gia hoả này xem, bọn chúng tới nơi này làm gì!

Rất nhanh, chiến sĩ hôn mê đã được cứu tỉnh. Hắn đang đi tới, không hiểu tại sao lại hôn mê bất tỉnh. Khi tỉnh lại hắn đã ở chỗ này. Hắn vừa định phát ra một chút tiếng động gì đó, một mũi kiếm lạnh lẽo đã cắm vào trong miệng hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tại sao lại tới nơi này? Nói!

Giọng nói lạnh như băng của Kiếm Thần Andy truyền đến. Dường như trên tay hắn chính là nỗi buồn sương giá.

Hiện tại chiến sĩ này đã hoàn toàn hiểu rõ tình cảnh của mình. Nếu như đối phương có thể thần bí khiến hắn hôn mê, đưa tới đỉnh núi này, hiển nhiên không sợ hắn cầu cứu người khác. Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, hắn lập tức nói ra mục đích, hoàn toàn không chút che giấu.

- Bên kia phát hiện ra một di tích sao?

Biết được tin tức kia, Mạnh Hàn và Kiếm Thần Andy hai mặt nhìn nhau.

Điều này thật sự quá trùng hợp? Đám người Mạnh Hàn mới vừa tới bên này, liền phát hiện ra di tích. Điều này quả thực giống như trong tiểu thuyết.

Chỉ có điều, hai người không cảm thấy chiến sĩ kia nói dối. Bởi vì bọn họ đã tốn thời gian suốt một tháng, mới tìm thấy bên này. Cũng không phải là sắp xếp sớm nhằm vào bọn họ.

Chiến sĩ là người của đế quốc Hắc Ám. Những người kia trên căn bản tất cả đều như vậy. Chỉ có một phần là người của vương quốc. Trong đó liên quan đến mấy thế lực lớn. Tất cả đều nhằm vào di tích thần bí kia. Chí ít người chiến sĩ này biết, đã có hơn một nghìn người tới đây.

- Di tích thật hay là di tích giả vậy?

Sau khi nghe được những điều này, phản ứng đầu tiên của Mạnh Hàn chính là nhớ tới tấm bản đồ kho báu mình đã bịa ra tại Hoàng Sa Trấn. Đây có phải là có người thiết kế sẵn, chờ người nhảy vào hay không?

Chiến sĩ trước mắt này sau khi nghe nói về tin tức đó đã cùng với mấy người bạn đi tới đây.

Lại nói, những gia hỏa này đều là Đại Kiếm Sư đỉnh phong. Tuy nhiên, dưới một chiêu của Kiếm Thần Andy, thậm chí đã bị bắt mà không hiểu tại sao. Đến bây giờ hắn còn không rõ, cho nên bảo hắn phân tích tính thật giả của di tích kia, thật sự không nói được.

- Là thật!

Chiến sĩ bị bắt thề thốt nói:

- Ta đã từng nhìn thấy mấy món đồ gia hỏa phát hiện ra di tích trước tiên mang ra ngoài. Giám định sư của một phòng đấu giá trong thành chúng ta đã khẳng định chắc chắn đây là vật có từ hơn một ngàn năm trước. Chắc chắn sẽ không sai.

- Những vật kia rốt cuộc là thứ gì? Bên trong di tích có gì?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho dù Mạnh Hàn không quá tin tưởng vào lời nói của chiến sĩ này, nhưng, Benson tiên sinh lại không mặn không nhạt nhắc nhở một câu, gia hoả này không nói dối. Điều này cũng có nghĩa là chí ít gia hoả này thực sự nhìn thấy cảnh tượng kia, nghe thấy những lời đồn đại như vậy, chứ không phải đang lừa gạt Mạnh Hàn. Còn những điều nhìn thấy nghe thấy có phải là thật hay không, cũng không biết được.

- Không biết!

Lần này chiến sĩ trả lời hết sức thoải mái. Dường như hắn biết mình che giấu cũng vô ích, còn khiến da thịt phải chịu khổ:

- Dựa vào lời gia hỏa trở về kia, bọn họ chỉ có tiến một căn phòng đặc biệt lớn. Lúc đó bởi vì vừa tối vừa khẩn trương, tùy tiện cầm được ít đồ lập tức rời đi. Chắc hẳn bên trong còn sẽ có không ít đồ tốt.

- Cũng bởi vì điều này, nhiều người các ngươi mới vội đi tìm cái chết như vậy sao?

Mạnh Hàn kỳ quái hỏi.

- Vâng, đại nhân!

Có lẽ vì nhìn ra Mạnh Hàn là một quý tộc, cho nên thời điểm chiến sĩ trả lời vấn đề, tự giác thêm kính ngữ:

- Tên gia hỏa kia mang ra ba đồ vật. Giám định sư của sàn đấu giá đưa ra giá sáu ngàn kim tệ.

Vừa nói, hắn vừa lộ ra vẻ mặt hâm mộ:

- Có người nói còn có một cái là vật phẩm ma pháp. Chắc hẳn phòng khách trong di tích kia có giá trị liên thành.

- Di tích ở chỗ nào?

Kiếm Thần Andy hỏi một vấn đề then chốt.

- Một nơi cách phía tây hồ nước nóng đại khái năm mươi mấy dặm.

Chiến sĩ kia trả lời lưu loát, vừa nhìn sắc mặt của mọi người.

Hồ nước nóng chính là cái hồ Kiếm Thần Andy đã nói tới. Mạnh Hàn hiểu rõ, đây chỉ là một suối nước nóng mà thôi. Mục tiêu chủ yếu lần này chính là để các chiến sĩ đội thân vệ ngâm mình trong một bể nước nóng.

Nghe thấy tin tức kia, sắc mặt Mạnh Hàn tốt hơn một chút. Nếu như những người này gióng trống khua chiêng tiến về phía di tích kia, nói không chừng có thể thu hút sự chú ý của cường giả kia, khiến đám người Mạnh Hàn thuận lợi đạt được mục tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0