Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng
Chương 16
2024-10-06 10:28:37
Cứ như vậy, người thứ ba và con trai của ả lấy thân phận họ hàng đường đường chính chính vào ở nhà bọn họ.
Mà mẹ của cô ấy thì chẳng hay biết gì, dốc hết lòng săn sóc ả ta và con riêng của chồng, chỉ sợ đối đãi không chu đáo làm khách không vui.
Thật ra chỉ cần để ý một chút là có thể phát hiện bố thay đổi.
Ông ta không hề tăng ca, về nhà đúng giờ, tính tình cũng tốt hơn trước kia nhiều. Hơn nữa còn thường xuyên dẫn bà con xa này ra ngoài chơi với lí do để hai người quen thuộc hoàn cảnh...
Mẹ của cô ấy là người yêu lúc đại học của bố, cùng nhau xây dựng sự nghiệp với ông ta để có được cơ ngơi như hiện giờ.
Bởi vì làm lụng vất vả khiến mẹ của cô ấy trở nên khó sinh mất nhiều máu, bác sĩ nói sau này không còn khả năng sinh sản.
Bà nội vì chuyện này mà không thích mẹ cô ấy, từng một lần bảo bố ly hôn nhưng ông ta nhiều lần từ chối yêu cầu của mẹ mình, cũng càng thêm săn sóc vợ.
Nào có ngờ đằng sau lớp mặt nạ của một người đàn ông dịu dàng săn sóc lại là kẻ ngoại tình, thậm chí đứa con còn lớn từng này!
"Rõ ràng mẹ đã trả giá vì cái nhà này, vì công ty quá nhiều. Thế nhưng chỉ bởi không thể sinh con mà lại bị chồng và mẹ chồng giấu giếm và khinh nhục sao?"
Càng nghĩ càng giận, cô gái ước gì có thể đuổi ba tên khốn này ra khỏi nhà ngay lập tức.
Nhưng cô ấy không thể làm như vậy.
Tựa như streamer kia nói, hiện tại bố còn không biết mình làm xét nghiệm ADN, nắm chứng cứ bố ngoại tình. Mình cần thiết phải nhắc nhở mẹ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ trước khi ly hôn để có được nhiều ích lợi nhất.
…
Lúc chạng vạng, hoàng hôn ngả về đằng tây, bầu trời phía tây tràn ngập những vầng sáng.
Xe của Úc Thanh đúng giờ xuất hiện ở trước cửa chung cư. Trước khi lên xe Thẩm Tri Ý ngẫu nhiên gặp được Thẩm Niệm Hâm đang trở về sau khoá huấn luyện.
"Chị, chị muốn ra ngoài sao?"
"Ừ, đi họp lớp." Thẩm Tri Ý tùy tiện lấy cớ: "Chị đã nói với bố mẹ."
Thẩm Niệm Hâm gật đầu, không có hỏi nhiều: "Chú ý an toàn, về sớm chút nha chị."
"Ừm."
Đợi Thẩm Tri Ý lên xe, Úc Thanh cười mỉm nói: "Quan hệ của chị với em gái ruột tốt thật!"
Mặt Thẩm Tri Ý không cảm xúc nói: "Quan hệ của cậu với Úc Cẩn cũng không tồi."
Úc Thanh nghẹn lại.
Kia có thể giống nhau sao?
Cậu ta và Úc Cẩn là anh em ruột lớn lên cùng nhau.
Còn cô và Thẩm Niệm Hâm là chị em nửa đường mới nhận.
Nhưng Úc Thanh chỉ dám nói thầm trong lòng, ngoài miệng thì hỏi: "Chị Tri Ý, chị đi dự tiệc nhà họ Lương làm gì? Là thuyết phục Lương Quân tạm thời đừng dỡ bỏ cô nhi viện?"
Lương Quần là bố của Lương Hữu Thắng, gia chủ nhà họ Lương, chủ tịch tập đoàn Thần Tinh.
Sao trên thế giới này lại có người tu linh vừa ngu xuẩn vừa ngây thơ như vậy?
Gân xanh trên thái dương của Thẩm Tri Ý giật nhẹ, không trả lời mà chỉ hỏi: "Phù văn tôi bảo cậu điều tra, giờ đã có kết quả chưa?"
"Còn chưa có." Úc Thanh nói: "Phù văn này tương đối hiếm thấy, em tra khắp Giang Thành cũng chưa ra được kết quả gì, đã đưa cho anh để anh ấy giúp điều tra."
"Úc Thanh." Thẩm Tri Ý dịu dàng gọi tên cậu ta.
Úc Thanh run lập cập, run run rẩy rẩy hỏi: "Sao, sao vậy chị?"
"Tôi nhớ rõ hôm qua tôi có bảo cậu đi hỏi trưởng lão nhà họ Úc các cậu đúng không?"
Thế mà thằng nhóc này lại đi điều tra ở hiệp hội yêu linh, không tra được mới đi nhờ người nhà giúp.
Có thể tra được mới là lạ!
Có thể tra được thì cô nhi viện kia còn có thể đứng sừng sững ở chỗ này mười năm sao?
Úc Thanh lắp bắp: "Em, em muốn tự học hỏi kinh nghiệm..."
"Ừ." Thẩm Tri Ý hít sâu một hơi: "Không tồi không tồi, tiếp tục cố gắng!"
Tạm thời Úc Thanh không thể phân rõ Thẩm Tri Ý đang khích lệ hay ghét bỏ cậu ta. Úc Thanh chớp đôi mắt, tỏ vẻ tủi thân như chú chó bị chủ răn dạy.
"Chị Tri Ý, lúc chị dữ lên còn hơn cả bố và anh trai em."
Chó con trừng mắt lên án.
Thẩm Tri Ý hơi mỉm cười: "Chị đây tung hoành ở Đại Nhuận Phát sáu mươi năm, trái tim đã lạnh lùng như đao, đừng hy vọng tỏ ra đáng thương thì tôi sẽ buông tha cậu."
Úc Thanh: "..."
Vâng, dì.
Mà mẹ của cô ấy thì chẳng hay biết gì, dốc hết lòng săn sóc ả ta và con riêng của chồng, chỉ sợ đối đãi không chu đáo làm khách không vui.
Thật ra chỉ cần để ý một chút là có thể phát hiện bố thay đổi.
Ông ta không hề tăng ca, về nhà đúng giờ, tính tình cũng tốt hơn trước kia nhiều. Hơn nữa còn thường xuyên dẫn bà con xa này ra ngoài chơi với lí do để hai người quen thuộc hoàn cảnh...
Mẹ của cô ấy là người yêu lúc đại học của bố, cùng nhau xây dựng sự nghiệp với ông ta để có được cơ ngơi như hiện giờ.
Bởi vì làm lụng vất vả khiến mẹ của cô ấy trở nên khó sinh mất nhiều máu, bác sĩ nói sau này không còn khả năng sinh sản.
Bà nội vì chuyện này mà không thích mẹ cô ấy, từng một lần bảo bố ly hôn nhưng ông ta nhiều lần từ chối yêu cầu của mẹ mình, cũng càng thêm săn sóc vợ.
Nào có ngờ đằng sau lớp mặt nạ của một người đàn ông dịu dàng săn sóc lại là kẻ ngoại tình, thậm chí đứa con còn lớn từng này!
"Rõ ràng mẹ đã trả giá vì cái nhà này, vì công ty quá nhiều. Thế nhưng chỉ bởi không thể sinh con mà lại bị chồng và mẹ chồng giấu giếm và khinh nhục sao?"
Càng nghĩ càng giận, cô gái ước gì có thể đuổi ba tên khốn này ra khỏi nhà ngay lập tức.
Nhưng cô ấy không thể làm như vậy.
Tựa như streamer kia nói, hiện tại bố còn không biết mình làm xét nghiệm ADN, nắm chứng cứ bố ngoại tình. Mình cần thiết phải nhắc nhở mẹ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ trước khi ly hôn để có được nhiều ích lợi nhất.
…
Lúc chạng vạng, hoàng hôn ngả về đằng tây, bầu trời phía tây tràn ngập những vầng sáng.
Xe của Úc Thanh đúng giờ xuất hiện ở trước cửa chung cư. Trước khi lên xe Thẩm Tri Ý ngẫu nhiên gặp được Thẩm Niệm Hâm đang trở về sau khoá huấn luyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chị, chị muốn ra ngoài sao?"
"Ừ, đi họp lớp." Thẩm Tri Ý tùy tiện lấy cớ: "Chị đã nói với bố mẹ."
Thẩm Niệm Hâm gật đầu, không có hỏi nhiều: "Chú ý an toàn, về sớm chút nha chị."
"Ừm."
Đợi Thẩm Tri Ý lên xe, Úc Thanh cười mỉm nói: "Quan hệ của chị với em gái ruột tốt thật!"
Mặt Thẩm Tri Ý không cảm xúc nói: "Quan hệ của cậu với Úc Cẩn cũng không tồi."
Úc Thanh nghẹn lại.
Kia có thể giống nhau sao?
Cậu ta và Úc Cẩn là anh em ruột lớn lên cùng nhau.
Còn cô và Thẩm Niệm Hâm là chị em nửa đường mới nhận.
Nhưng Úc Thanh chỉ dám nói thầm trong lòng, ngoài miệng thì hỏi: "Chị Tri Ý, chị đi dự tiệc nhà họ Lương làm gì? Là thuyết phục Lương Quân tạm thời đừng dỡ bỏ cô nhi viện?"
Lương Quần là bố của Lương Hữu Thắng, gia chủ nhà họ Lương, chủ tịch tập đoàn Thần Tinh.
Sao trên thế giới này lại có người tu linh vừa ngu xuẩn vừa ngây thơ như vậy?
Gân xanh trên thái dương của Thẩm Tri Ý giật nhẹ, không trả lời mà chỉ hỏi: "Phù văn tôi bảo cậu điều tra, giờ đã có kết quả chưa?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Còn chưa có." Úc Thanh nói: "Phù văn này tương đối hiếm thấy, em tra khắp Giang Thành cũng chưa ra được kết quả gì, đã đưa cho anh để anh ấy giúp điều tra."
"Úc Thanh." Thẩm Tri Ý dịu dàng gọi tên cậu ta.
Úc Thanh run lập cập, run run rẩy rẩy hỏi: "Sao, sao vậy chị?"
"Tôi nhớ rõ hôm qua tôi có bảo cậu đi hỏi trưởng lão nhà họ Úc các cậu đúng không?"
Thế mà thằng nhóc này lại đi điều tra ở hiệp hội yêu linh, không tra được mới đi nhờ người nhà giúp.
Có thể tra được mới là lạ!
Có thể tra được thì cô nhi viện kia còn có thể đứng sừng sững ở chỗ này mười năm sao?
Úc Thanh lắp bắp: "Em, em muốn tự học hỏi kinh nghiệm..."
"Ừ." Thẩm Tri Ý hít sâu một hơi: "Không tồi không tồi, tiếp tục cố gắng!"
Tạm thời Úc Thanh không thể phân rõ Thẩm Tri Ý đang khích lệ hay ghét bỏ cậu ta. Úc Thanh chớp đôi mắt, tỏ vẻ tủi thân như chú chó bị chủ răn dạy.
"Chị Tri Ý, lúc chị dữ lên còn hơn cả bố và anh trai em."
Chó con trừng mắt lên án.
Thẩm Tri Ý hơi mỉm cười: "Chị đây tung hoành ở Đại Nhuận Phát sáu mươi năm, trái tim đã lạnh lùng như đao, đừng hy vọng tỏ ra đáng thương thì tôi sẽ buông tha cậu."
Úc Thanh: "..."
Vâng, dì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro