Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng
Chương 9
2024-10-06 10:28:37
Tập đoàn Thần Tinh có hợp tác với Thẩm Thị, Lương Hữu Thắng từng nhìn thấy Thẩm Tri Ý ở một bữa tiệc.
Chuyện thiên kim thật giả ở nhà họ Thẩm không phải bí mật. Nghe nói bố mẹ ruột của Thẩm Tri Ý là chủ tiệm cơm, nhà họ Thẩm đón thiên kim thật Thẩm Niệm Tình về liền đá Thẩm Tri Ý ra khỏi nhà.
Thoát khỏi cuộc sống giàu có nhà họ Thẩm, cô con gái lớn họ Thẩm này bắt đầu giở trò lừa gạt?
Thẩm Tri Ý nhìn Lương Hữu Thắng.
Người này là ai?
Cô bơ đi Lương Hữu Thắng, nói với Úc Thanh: "Tôi về đây."
Úc Thanh gật đầu.
"Này cô Thẩm, đừng đi!"
Lương Hữu Thắng tay mắt lanh lẹ, duỗi tay kéo lấy cánh tay của Thẩm Tri Ý.
Nữ sinh hơi lui về phía sau nửa bước, thoát khỏi tay anh ta.
"Có việc gì không?"
"Thẩm Tri Ý, tôi biết tình hình trước mắt của cô." Lương Hữu Thắng xoay tay lại đặt lên bụng mình, cười hì hì: "Thấy cô cũng xinh đấy, đi theo tôi, đảm bảo cuộc sống của cô không kém gì ở nhà họ Thẩm."
Người này là ai? Với vẻ ngoài xấu như quỷ này mà cũng dám mở miệng bao nuôi Thẩm Tri Ý? Thật là không biết xấu hổ!
Giọng điệu của Úc Thanh trở nên không tốt: "Anh là ai?"
Ở trong mắt Lương Hữu Thắng, Úc Thanh chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa, anh ta hoàn toàn để ý đến Úc Thanh, chỉ híp đôi mắt vốn dĩ không lớn nhìn Thẩm Tri Ý, bày ra dáng vẻ cái gì tôi cũng biết.
Không bị lời của anh ta chọc giận, Thẩm Tri Ý khách sáo nói: "Anh xấu quá, tôi ngại!"
Cái, cái gì?
Vẻ mặt của Lương Hữu Thắng cứng đờ.
Úc Thanh không nhịn được mà phụt cười.
Khoé miệng Trương Toàn hơi nhếch, lập tức quay mặt sang bên khác.
"Nghe không hiểu sao?" Thẩm Tri Ý nghiêm túc nói: "Anh quá xấu, cho nên tôi từ chối lời yêu cầu của anh."
Nghe giọng điệu của cô, cô là thật sự nghiêm túc suy xét đến yêu cầu của người đàn ông.
"Hơn nữa giữa trán của anh biến thành màu đen, oán khí tích tụ, một khi gặp nạn không chết thì cũng tàn phế." Thẩm Tri Ý nói: "Đừng suốt ngày nghĩ đến phụ nữ, nên tìm cách giữ mạng đi ngài ngựa giống!"
Thẩm Tri Ý vừa dứt lời, Trương Toàn lập tức sợ đến mức run rẩy.
Bà cô nhỏ, đừng tùy tiện nguyền rủa người khác như vậy chứ!
Đặc biệt, anh Lương này có tiếng vừa bụng dạ hẹp hòi vừa không coi ai ra gì, người đắc tội anh ta không ai không có kết cục thê thảm cả.
Không biết rõ về nhân phẩm của Lương Hữu Thắng, Úc Thanh nhìn chằm chằm anh ta một lúc lâu cũng không nhìn được gì, tạm thời không xác định có phải Thẩm Tri ý đang cảnh cáo hay chỉ đơn thuần tổn hại anh ta.
Có thể nói nhà họ Lương là gia tộc giàu có số một số hai ở thành phố Giang, Lương Hữu Thắng là con trai duy nhất của cụ Giang, cho dù ai thấy anh ta cũng phải cung kính gọi một tiếng tổng giám đốc Lương, nào có người dám nói những lời như vậy với anh ta?
Nghe Thẩm Tri Ý nói xong, anh ta liền xụ mặt, vốn dĩ định nổi nóng nhưng nghĩ đến người đàn ông ở trong xe, anh ta chỉ đành liếm răng hừ cười nói: "Cô Thẩm đây thật nhanh mồm dẻo miệng, thật là làm tôi mở rộng tầm mắt."
Vừa nghe Lương Hữu Thắng trả lời, Thẩm Tri Ý biết ngay anh ta không tin lời cô. Thẩm Tri Ý nhún vai nói: "Tôi đi đây."
Anh ta muốn tìm chết, cô không khuyên được.
Hơn nữa cô chỉ thuận miệng nói thôi chứ cũng không muốn cứu anh ta.
Lương Hữu Thắng lấy một điếu thuốc ra ngậm, ra lệnh: "Cản cô ta lại!"
Không có người nhà họ Thẩm chống lưng, cô ta lấy đâu ra tự tin ngoan cố?
Nhận được mệnh lệnh, bốn vệ sĩ tiến đến cản đường Thẩm Tri Ý.
Mắt thấy tình hình trở nên căng thẳng, Trương Toàn vội đến ứa ra mồ hôi lạnh, theo bản năng nhìn về phía Úc Thanh, lại bị cậu ta làm cho bất ngờ.
Úc Thanh chỉ chớp mắt, không có chút căng thẳng nào.
Cậu ta chỉ có một ý nghĩ.
Những người này dám trêu chọc bà cô này, đây là ngại mình sống quá lâu hay sao?
Chuyện thiên kim thật giả ở nhà họ Thẩm không phải bí mật. Nghe nói bố mẹ ruột của Thẩm Tri Ý là chủ tiệm cơm, nhà họ Thẩm đón thiên kim thật Thẩm Niệm Tình về liền đá Thẩm Tri Ý ra khỏi nhà.
Thoát khỏi cuộc sống giàu có nhà họ Thẩm, cô con gái lớn họ Thẩm này bắt đầu giở trò lừa gạt?
Thẩm Tri Ý nhìn Lương Hữu Thắng.
Người này là ai?
Cô bơ đi Lương Hữu Thắng, nói với Úc Thanh: "Tôi về đây."
Úc Thanh gật đầu.
"Này cô Thẩm, đừng đi!"
Lương Hữu Thắng tay mắt lanh lẹ, duỗi tay kéo lấy cánh tay của Thẩm Tri Ý.
Nữ sinh hơi lui về phía sau nửa bước, thoát khỏi tay anh ta.
"Có việc gì không?"
"Thẩm Tri Ý, tôi biết tình hình trước mắt của cô." Lương Hữu Thắng xoay tay lại đặt lên bụng mình, cười hì hì: "Thấy cô cũng xinh đấy, đi theo tôi, đảm bảo cuộc sống của cô không kém gì ở nhà họ Thẩm."
Người này là ai? Với vẻ ngoài xấu như quỷ này mà cũng dám mở miệng bao nuôi Thẩm Tri Ý? Thật là không biết xấu hổ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giọng điệu của Úc Thanh trở nên không tốt: "Anh là ai?"
Ở trong mắt Lương Hữu Thắng, Úc Thanh chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa, anh ta hoàn toàn để ý đến Úc Thanh, chỉ híp đôi mắt vốn dĩ không lớn nhìn Thẩm Tri Ý, bày ra dáng vẻ cái gì tôi cũng biết.
Không bị lời của anh ta chọc giận, Thẩm Tri Ý khách sáo nói: "Anh xấu quá, tôi ngại!"
Cái, cái gì?
Vẻ mặt của Lương Hữu Thắng cứng đờ.
Úc Thanh không nhịn được mà phụt cười.
Khoé miệng Trương Toàn hơi nhếch, lập tức quay mặt sang bên khác.
"Nghe không hiểu sao?" Thẩm Tri Ý nghiêm túc nói: "Anh quá xấu, cho nên tôi từ chối lời yêu cầu của anh."
Nghe giọng điệu của cô, cô là thật sự nghiêm túc suy xét đến yêu cầu của người đàn ông.
"Hơn nữa giữa trán của anh biến thành màu đen, oán khí tích tụ, một khi gặp nạn không chết thì cũng tàn phế." Thẩm Tri Ý nói: "Đừng suốt ngày nghĩ đến phụ nữ, nên tìm cách giữ mạng đi ngài ngựa giống!"
Thẩm Tri Ý vừa dứt lời, Trương Toàn lập tức sợ đến mức run rẩy.
Bà cô nhỏ, đừng tùy tiện nguyền rủa người khác như vậy chứ!
Đặc biệt, anh Lương này có tiếng vừa bụng dạ hẹp hòi vừa không coi ai ra gì, người đắc tội anh ta không ai không có kết cục thê thảm cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết rõ về nhân phẩm của Lương Hữu Thắng, Úc Thanh nhìn chằm chằm anh ta một lúc lâu cũng không nhìn được gì, tạm thời không xác định có phải Thẩm Tri ý đang cảnh cáo hay chỉ đơn thuần tổn hại anh ta.
Có thể nói nhà họ Lương là gia tộc giàu có số một số hai ở thành phố Giang, Lương Hữu Thắng là con trai duy nhất của cụ Giang, cho dù ai thấy anh ta cũng phải cung kính gọi một tiếng tổng giám đốc Lương, nào có người dám nói những lời như vậy với anh ta?
Nghe Thẩm Tri Ý nói xong, anh ta liền xụ mặt, vốn dĩ định nổi nóng nhưng nghĩ đến người đàn ông ở trong xe, anh ta chỉ đành liếm răng hừ cười nói: "Cô Thẩm đây thật nhanh mồm dẻo miệng, thật là làm tôi mở rộng tầm mắt."
Vừa nghe Lương Hữu Thắng trả lời, Thẩm Tri Ý biết ngay anh ta không tin lời cô. Thẩm Tri Ý nhún vai nói: "Tôi đi đây."
Anh ta muốn tìm chết, cô không khuyên được.
Hơn nữa cô chỉ thuận miệng nói thôi chứ cũng không muốn cứu anh ta.
Lương Hữu Thắng lấy một điếu thuốc ra ngậm, ra lệnh: "Cản cô ta lại!"
Không có người nhà họ Thẩm chống lưng, cô ta lấy đâu ra tự tin ngoan cố?
Nhận được mệnh lệnh, bốn vệ sĩ tiến đến cản đường Thẩm Tri Ý.
Mắt thấy tình hình trở nên căng thẳng, Trương Toàn vội đến ứa ra mồ hôi lạnh, theo bản năng nhìn về phía Úc Thanh, lại bị cậu ta làm cho bất ngờ.
Úc Thanh chỉ chớp mắt, không có chút căng thẳng nào.
Cậu ta chỉ có một ý nghĩ.
Những người này dám trêu chọc bà cô này, đây là ngại mình sống quá lâu hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro