Chương 30 - Thu Nhận Gia Tiên

Nháo Quỷ

Bảo Điển

2024-08-08 09:55:29

Hứa Quan Nguyệt xấu hổ mà cười một tiếng: “Còn không phải là do thân thích của vi sư lại tới vay tiền sao? Ông ta đã không ăn được cơm.”

Một bên nói chuyện cùng Hứa Chiêu, một bên Hứa Quan Nguyệt đút một chén máu vịt vào trong miệng của cương thi ở trước mặt. Vật phẩm làm bằng máu thật không rẻ, muốn cho cương thi ở trước mặt ăn no, không có tiền là không được.

Hứa Chiêu hoài nghi thân thích của Hứa Quan Nguyệt là một tên lừa gạt, cô chưa từng nhìn thấy gương mặt thật của vị thân thích này, nhưng Hứa Quan Nguyệt lại tin tưởng không nghi ngờ. Có đôi khi Hứa Chiêu còn hoài nghi Hứa Quan Nguyệt đang ở bên ngoài nuôi con riêng.

Nhưng ai kêu Hứa Quan Nguyệt là sư phụ của cô? Hứa Chiêu chỉ xem như mình đang bỏ tiền ra để dưỡng một con sủng vật: “Con sẽ lập tức chuyển tiền cho sư phụ.”

Giọng nói của Hứa Quan Nguyệt đầy hưng phấn: “Cảm ơn đồ đệ. Chờ nhận được tiền, vi sư cũng đi mua một cái di động, đến lúc đó vi sư sẽ dễ dàng liên hệ với con. Hiện tại di động này là mượn của người khác, chỉ có thể gọi một phút.”

Hứa Chiêu: “Thật sự không cần mua.” Cô cảm thấy Hứa Quan Nguyệt mua di động chính là để thuận tiện đòi tiền của cô, đầu bên kia của Hứa Quan Nguyệt truyền đến âm thanh của một vật nặng rơi xuống đất, còn có âm thanh giãy giụa.

“Đồ nhi, chủ nhân của di động muốn lấy lại di động, vi sư cúp máy trước, liên hệ sau.” Hứa Quan Nguyệt vội vàng tắt điện thoại.

Trong nháy mắt Hứa Chiêu cảm thấy nghi ngờ, cô cảm thấy động tĩnh vừa rồi không giống như có người tới lấy di động, mà giống như chủ nhân của di động đang đánh nhau với Hứa Quan Nguyệt.

Hứa Chiêu cảm thấy cô đã đoán sai, tuy rằng Hứa Quan Nguyệt vô lại, nhưng cũng không đến mức đi đoạt di động của người khác.

Miên man suy nghĩ một lúc, Hứa Chiêu cũng quên hỏi vì sao Hứa Quan Nguyệt lại biết số di động cô mới mua.

Đúng là Hứa Quan Nguyệt không có đoạt di động của người khác, là do cương thi uống máu vịt không đã ghiền, nó đã đoạt lấy di động muốn nuốt vào bụng.

Hứa Quan Nguyệt nhào lên trên người của cương thi thúc giục nó phun ra: “Mi có biết di động này bao nhiêu tiền không? Nhanh nhổ ra, đây là di động của người khác, làm hư là phải bồi thường.”

Sau khi nó nhổ ra di động thì màn hình đã bị ăn mòn, Hứa Quan Nguyệt duỗi tay sờ thì phát hiện di động đã bị hư, ông ngửa mặt lên trời cảm khái: “Một người mù như mình muốn dưỡng cương thi thật không dễ dàng mà, đốt tiền quá đi.”

Bên cạnh, rùa đen chậm rãi châm chọc: “Đốt chính là tiền của đồ đệ ông.”

Hứa Quan Nguyệt lại cười ha hả: “Lần này đồ đệ tôi đi một chuyến đúng là lợi ở tài vận, không qua bao lâu, chúng ta không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc nữa.”

Chuyển tiền cho Hứa Quan Nguyệt xong, Hứa Chiêu quyết định chờ có thời gian rảnh cô sẽ đi tới nhà thân thích của Hứa Quan Nguyệt để nhìn xem, rốt cuộc là cái dạng thân thích gì mà có thể mượn nhiều tiền như vậy từ trên người của Hứa Quan Nguyệt.

Lúc Hứa Chiêu quay về ký túc xá, không khí trong ký túc xá đã trở nên sinh động hơn, Mâu Tĩnh Nguyệt và Chu Tuệ Tuệ vừa nói vừa cười, Trần Thu Miểu ngồi một mình ở bàn bên cạnh.

Vẻ mặt của Trần Thu Miểu đầy kiêu ngạo, nhưng lúc Mâu Tĩnh Nguyệt nói chuyện, cô ta vẫn dựng lên lỗ tai. Cô ta muốn nói chuyện phiếm, nhưng lại không muốn kéo xuống thể diện của một đại tiểu thư.

Trong khoảng thời gian Hứa Chiêu rời đi, Mâu Tĩnh Nguyệt đã ổn định lại tâm tình, Hứa Chiêu chỉ có sức lực hơi lớn mà thôi. Chỉ cần Hứa Chiêu lớn lên đẹp, cô ta có thể tiếp thu.

Thấy Hứa Chiêu trở về, Mâu Tĩnh Nguyệt thần thần bí bí mà mở miệng nói: “Hứa Chiêu, cậu đoán xem vừa rồi tớ đi ra ngoài đã nghe được cái gì?” Không chờ Hứa Chiêu trả lời, Mâu Tĩnh Nguyệt đã gấp không chờ nổi mà công bố đáp án, “Nghe nói ký túc xá nữ của chúng ta nháo quỷ.”

Hứa Chiêu nhìn thoáng qua Lâm Dung Dung đang đi theo cô vào cửa: “Ồ.”

Mâu Tĩnh Nguyệt cho rằng Hứa Chiêu không tin, cô ta nghiêm túc phổ cập thêm kiến thức cho Hứa Chiêu: “Tớ có một người chị, học cao trung ở Kinh Đại, cho nên tớ đã biết được tin tức bên trong nội bộ, mấy năm trước trong ký túc xá nữ của Kinh Đại có người chết, lúc này mới nháo quỷ.”

Biểu tình của Chu Tuệ Tuệ bắt đầu khẩn trương, rốt cuộc bọn họ chỉ là những cô gái mới mười tám, mười chín tuổi, nghe được chuyện về ma quỷ vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi.

“Nghe nói đàn chị đã chết tên là Lâm Dung Dung, là do thức đêm chơi game nên bị đột quỵ mà chết.”

Lâm Dung Dung đang nghe bát quái, nó muốn biết ký túc xá có đồng loại của nó hay không, không nghĩ tới nó lại dưa ăn trên người của nó.

“Bôi nhọ, đây hoàn toàn là bôi nhọ, tôi không phải bị đột quỵ do chơi game, tôi bị tai nạn xe cộ ngoài ý muốn nên mới chết. Rốt cuộc là ai ở sau lưng bôi nhọ tôi?”

“Nghe nói chị ấy chết do chơi thua một ván game nào đó, đàn chị không tiếp thu được, liền biến thành oán quỷ luôn bay lượn ở trong trường học, khi nhìn thấy có người chơi game thì sẽ đi xem. Nếu chơi không tốt còn sẽ bị quỷ mắng, dần dà, người chơi game ở trong trường học chỉ còn rất ít. Rốt cuộc thì chơi game không chỉ thua, còn sẽ gặp quỷ, vẫn là học tập và làm thực nghiệm vui hơn.”

Không hổ là Kinh Đại nơi tụ tập của rất nhiều học bá, chuyện xưa về quỷ cuối cùng lại biến thành giáo dục học tập.

Nhìn Lâm Dung Dung ở bên cạnh đang dậm chân lớn tiếng nói “Bôi nhọ”, Hứa Chiêu hoài nghi lời nói cuối cùng là do trường học muốn cho học sinh chuyên tâm học tập, đã tự mình suy diễn ra.

Mâu Tĩnh Nguyệt đang tập trung tinh thần để nói chuyện, còn Chu Tuệ Tuệ thì hoảng sợ lắng nghe.

Trần Thu Miểu khinh thường bĩu môi: “Đều là giả, trên đời này làm gì có quỷ?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ta chính là người đã từng gặp qua các trường hợp lớn, ba của cô ta còn mời người có chuyên môn tới trong nhà để xem phong thuỷ, nhưng Trần Thu Miểu cảm thấy những đại sư đó đều là đang lừa tiền.

Mâu Tĩnh Nguyệt đang vui vẻ nói chuyện bát quái, nghe Trần Thu Miểu nói như vậy, liền không vui: “Muốn tin thì tin, không tin thì thôi.”

Ai không phải là tiểu công chúa ở trong nhà? Cô không có nghĩa vụ nịnh nọt Trần Thu Miểu.

Bầu không khí trong ký túc xá trong nháy mắt có chút cứng đờ, Mâu Tĩnh Nguyệt nhìn về phía Chu Tuệ Tuệ: “Tuệ Tuệ, cậu tin có quỷ không?”

Chu Tuệ Tuệ không muốn đắc tội cả hai bên, ấp úng: “Tin có thì sẽ có, không tin thì sẽ không có.”

Mâu Tĩnh Nguyệt cảm thấy cô không thú vị, nhìn về phía Hứa Chiêu: “Hứa Chiêu, cậu có tin không?”

Hứa Chiêu nhìn thoáng qua Lâm Dung Dung còn đang tức giận, nó cảm thấy thanh danh của mình đã bị hủy, gật gật đầu: “Tin, nó đang ở trong ký túc xá của chúng ta.”

Mâu Tĩnh Nguyệt sửng sốt, ngay sau đó đã cười ha ha: “Hứa Chiêu, cậu so với tớ còn biết rất nhiều về chuyện xưa của quỷ nha.”

Trần Thu Miểu càng không vui, cô ta cảm thấy Hứa Chiêu đang đánh vào mặt của mình, nhưng nghĩ đến cảnh tượng Hứa Chiêu dùng một tay nâng giường, cô ta cũng không dám làm ầm ĩ, chỉ kiên định phản bác: “Dù sao thì tớ không tin.”

Ngày đầu tiên học sinh mới đến báo danh, bầu không khí trong ký túc xá của Hứa Chiêu có chút tẻ nhạt.

Nhưng bọn họ không biết, không khí của diễn đàn dành cho học sinh Kinh Đại đang rất sôi nổi, trên diễn đàn xuất hiện một topic, tiêu đề là “Có ai quen biết với chị gái xinh đẹp này không? Cô ấy có phải là cỏ bạc hà thành tinh.”

Lầu chính: Nghỉ hè vừa mới kết thúc, tôi vừa mới buông hành lý đã chuẩn bị đi xem cảnh sát trưởng Mèo Đen, vì nghỉ hè cho nên tôi không có ở đây, không có đồ ăn của tôi, không biết đám mèo có gầy không. Thế nhưng tôi đã nhìn thấy đám mèo ngày thường luôn tỏ ra xa cách và kiêu ngạo, vậy mà bọn nó lại đang vây quanh một cô gái để làm nũng, toàn bộ đám mèo đều hộ tống cô ấy đi ở trên một con đường đầy hoa. Nói miệng không bằng có chứng cứ, phía dưới có hình ảnh.

【 Hình 1 】 ( Hứa Chiêu bị một đám mèo vây quanh)

【 Hình 2 】 ( Hứa Chiêu đang đi ở trên đường, bên người đi theo một đám mèo )

【 Hình 3 】 ( Mèo đen ngậm mèo con chủ động đi đến bên người Hứa Chiêu cọ. )

……

Topic vừa ra, lập tức đưa tới người vây xem.

1l: Tôi nghĩ tiêu đề này là giả dối, tôi chuẩn bị tiến vào đây để phê phán lâu chủ, không nghĩ tới sau khi tiến vào thì thật không tin được. Đây là biểu tình của cảnh sát trưởng Mèo Đen sao? Không phải nó vẫn luôn cao cao tại thượng, chưa bao giờ hạ thấp cái đầu kiêu ngạo của nó sao? Tại sao nó lại chủ động cọ lên chân của chị gái xinh đẹp này?

2l: Tôi có thể làm chứng, lâu chủ không có nói sai, chị gái xinh đẹp này chính là cỏ bạc hà hình người nha, không chỉ có cảnh sát trưởng Mèo Đen, mọi người không nhìn thấy mấy con mèo khác cũng đang mất trí sao? Tất cả mèo đều vây quanh bên chân của chị gái xinh đẹp này, tự hiến dâng lên thân thể của nó, chỉ vì muốn chị gái xinh đẹp sờ.

3l: Tôi thật ghen tỵ muốn chết, khi nào tôi mới có loại đãi ngộ này?

4l: Bạn hết hy vọng đi, miêu chủ tử là thứ mà bạn có thể mơ ước tới sao?

……

100l: Tôi không giống mọi người, tôi tiến vào đây không phải là bị đám mèo thu hút, tôi tới để nhìn người, nhìn giá trị nhan sắc của chị gái xinh đẹp, tôi tuyên bố, chị gái này chính là hoa khôi mới của chúng ta.

……

Đám mèo bán manh lại thêm hoa khôi, làm cho topic nhanh chóng náo nhiệt.

Sau khi topic này có nhiệt độ, có người đã đăng lên một đoạn video. Đoạn video này được anh ta quay vào buổi sáng ngày hôm nay, đúng là lúc Hứa Chiêu đi báo danh, bên người đi theo một đám mèo.

Lúc đầu quần chúng nhìn hình ảnh chỉ cảm thấy đám mèo rất thân cận với Hứa Chiêu, nhưng sau khi nhìn video lại cảm thấy cái này không giống thân cận, mà là đám mèo đang vội vàng muốn đi lên liếm nha.

Đám người này ở trong topic nói chuyện rất lâu.

2222l: Tôi tuyên bố, chị gái này chính là cỏ bạc hà biết đi.

2223l: Cậu nói sai rồi, tân hoa khôi không phải là cỏ bạc hà, mà là Mèo Yêu.

Rốt cuộc Hứa Chiêu là Mèo Yêu hay là cỏ bạc hà thành tinh, người trong topic đã tranh cãi rất lâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chuyện tân hoa khôi được đám mèo yêu thích cũng truyền đi rất nhanh.

Có người nhìn thấy video về đội mèo hộ vệ, cảm thấy rất đặc biệt, liền đăng đoạn video này lên trên Weibo, lấy tên cho topic là: “Hoa khoa của Kinh Đại là cỏ bạc hà biết đi.”

Đề tài “Hoa khoa của Kinh Đại là cỏ bạc hà biết đi” rất có lực hấp dẫn độ thảo luận của người xem, hơn nữa giá trị nhan sắc của Hứa Chiêu rất nổi bật, cô được đám mèo hộ tống càng thêm hiếm thấy. Video mà anh ta tùy tiện đăng thế mà lên hot search.

Nhiệt sưu/热搜 = Hotsearch: Top tìm kiếm nóng, là từ để chỉ độ hot và được truyền thông, công chúng quan tâm của một người.

Vô số người đã ùa vào xem Weibo, có rất nhiều người tới liếm mèo, cũng có rất nhiều người tới liếm mặt của Hứa Chiêu.

“Vì sao lại có người lớn lên xinh đẹp như vậy, còn có thành tích học tập tốt, còn được mèo hoan nghênh, tôi thật sự ghen tỵ.”

“Hoa khôi của Kinh Đại thật dễ nhìn, so với tiểu hoa trong giới giải trí thì giá trị nhan sắc của cô ấy còn cao hơn.”

“Giới thiệu với mọi người một chút, đây là vợ của tôi.”

“Đây rõ ràng là mèo của nhà chúng tôi bị lạc đường, hiện tại nó đang ở Kinh Đại.”

“Hâm mộ chị gái này được đám mèo yêu thích, lại hâm mộ đám mèo có thể tiếp cận với chị gái xinh đẹp.”

……

Bởi vì ngày hôm nay trong giới giải trí không có tin tức lớn, đoạn video được mọi người chia sẻ thế nhưng được lên hot search, được vô số người vọt vào xem video, vây xem hoa khôi cỏ bạc hà.

Sau khi Lục Thiếu Nham trở về từ nhà họ Lục, đoạn thời gian mà anh ta đã trải qua những chuyện ly kỳ cũng không có dọa đến anh ta, ngược lại đã làm cho linh cảm của anh ta bùng nổ, anh ta nhanh chóng hoàn thành kịch bản cũ, còn viết thêm một kịch bản mới về đề tài quỷ quái.

Kịch bản này được người đầu tư coi trọng, cảm thấy rất có linh khí, gần đây bọn họ đang chuẩn bị lên kế hoạch quay chụp.

Lục Thiếu Nham cũng nhân cơ hội này mà ở nhà nghỉ ngơi, mỗi ngày anh ta đều nhàn hạ lướt Weibo. Khi nhìn thấy trên hot search có một bóng người quen thuộc, anh ta nhịn không được mà xoa xoa đôi mắt.

Đây chính là Hứa Chiêu, người mà anh ta đã gặp được ở nhà họ Lục ư? Anh ta đến nay còn nhớ rõ cảnh tượng Hứa Chiêu dùng tay không để đánh nữ quỷ áo xanh và cương thi, không ngờ Hứa Chiêu lại là học sinh của Kinh Đại.

Không biết vì sao, tất cả chuyện xảy ra ở trên người Hứa Chiêu, anh ta đều không cảm thấy ngoài ý muốn. Chỉ có thể cảm khái một câu, không hổ là lão đại.

Anh ta nghĩ đến lúc trước mình đã từng kiến nghị Hứa Chiêu tiến quân vào giới giải trí, anh ta có chút cảm khái, lúc ấy Hứa Chiêu cũng cảm thấy hứng thú, không biết ý tưởng hiện tại của cô như thế nào.

Nghĩ đến thân phận của Hứa Chiêu là một thiên sư còn là học sinh của Kinh Đại, hẳn là không có hứng thú đối với giới giải trí.

Ngoại trừ Lục Thiếu Nham, Mã Tiểu Cát cũng nhìn thấy được video này.

Mã Tiểu Cát và Trương Hiền đang ở trong phòng mà Mã Tiểu Cát thuê, đang cùng nhau thảo luận về căn phòng ở hoa viên Gia Khang rốt cuộc muốn xử lý như thế nào.

Mã Tiểu Cát dựa vào bùa bình an của Hứa Chiêu cho mà thành công tránh thoát một kiếp, anh ta liền nghĩ đến việc mời Hứa Chiêu tới đây xử lý chuyện này, nhưng anh ta không có cách để liên lạc với Hứa Chiêu.

Trương Hiền đang lo lắng việc anh ta tiêu phí toàn bộ tài sản để mua một căn phòng nhưng lại không thể vào ở, đang đi qua đi lại.

Sở dĩ anh ta ở cùng với Mã Tiểu Cát, một bên là bởi vì không có nhà để về, một bên là anh ta không yên tâm về Mã Tiểu Cát, anh ta lo lắng Mã Tiểu Cát sẽ chạy trốn.

Lúc này Mã Tiểu Cát không có tâm tình nên đã lướt Weibo, nhưng sau khi video của Hứa Chiêu lên hot search, có người đã chia sẻ video của Hứa Chiêu lên vòng bạn bè. Mã Tiểu Cát click mở video, anh ta kích động từ trên giường nhảy lên.

“Tìm được rồi, tìm được rồi, đây là vị đại sư mà tôi đã nói.”

Nhìn thấy cô gái trẻ ở trên video, rốt cuộc Mã Tiểu Cát cũng an tâm.

Trương Hiền nhìn thấy Hứa Chiêu rất xinh đẹp, anh ta không dám tin cô chính là vị đại sư mà Mã Tiểu Cát đã nói, nhưng hôm nay anh ta đã tận mắt nhìn thấy bùa bình an cháy đen, cũng chứng kiến sự lợi hại của bùa bình an.

Anh ta nghe Mã Tiểu Cát nói, buổi sáng Hứa Chiêu đã tùy tiện vẽ ra bùa bình an này, anh ta không biết nhiều về nghề thiên sư, nhưng tiện tay vẽ bùa bình an mà có thể giúp bọn họ ngăn cản một đòn trí mạng, khẳng định Hứa Chiêu rất lợi hại.

Trương Hiền rất quan tâm về căn phòng của mình cùng với con quỷ ở trong phòng, anh ta hận không thể lập tức đi tìm Hứa Chiêu. Nhưng hơn nửa đêm, khẳng định anh ta không vào được Kinh Đại, hết thảy chỉ có thể chờ đến ngày mai lại nói.

Đã biết Hứa Chiêu ở đâu, rốt cuộc Trương Hiền và Mã Tiểu Cát đã có thể an ổn ngủ một giấc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Thu Nhận Gia Tiên

Số ký tự: 0