Thiên Kim Thật Làm Nghiên Cứu Khoa Học Ở Niên Đại Văn

Chương 15

2024-11-29 00:16:55

Lương Hảo vô thức nhận lấy gùi, không ngờ Văn Nham trực tiếp đeo lên vai.

"Hay là để em đeo, em khỏe lắm."

Văn Nham tránh cô: "Không cần, chút đồ này không nặng."

Anh mua không ít đồ dùng sinh hoạt, quần áo, xà phòng, xà phòng thơm, kem đánh răng bàn chải đánh răng và dầu gió, lại cân nửa cân kẹo hoa quả và ô mai.

Lương Hảo thấy anh mua đồ không chớp mắt thì cũng hiểu được đại khái về sức mua của tiền tệ, một tờ đại đoàn kết cộng với phiếu có thể mua được rất nhiều thứ.

Nhân viên bán hàng không ngờ rằng đôi vợ chồng bình thường này trông không giàu có nhưng mua đồ lại không tiếc tay.

Ra khỏi cửa hàng cung ứng, Văn Nham nhét cho cô một nắm kẹo hoa quả.

"Cầm mà ăn trên đường."

Cô nghiêm túc cảm ơn rồi nhét kẹo vào túi.

Lương Hảo cười tươi lộ ra lúm đồng tiền, cô bỏ kẹo vào túi, lấy ra một viên bóc lớp giấy bóng trong suốt.

Vị hơi ngọt quá, còn dính răng nhưng cô rất thích vị ngọt.

Hai người đến trạm phế liệu lấy đồ, gặp xe bò của đội sản xuất ở ngã tư đã hẹn, người đàn ông trung niên đánh xe cũng nhận được một nắm kẹo hoa quả.

"Anh Vương, đây là kẹo cưới của chúng tôi, anh đừng từ chối."

Vương Phú Vu cẩn thận cất kẹo đi, nụ cười chân thành hơn mấy phần, cũng nói chuyện nhiều hơn với Văn Nham.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lương Hảo thấy thái độ thay đổi qua lại của đối phương, trong lòng hiểu rõ hơn về giá cả, hóa ra những viên kẹo này rất quý.

Trở về đội sản xuất, Vương Phú Vu trò chuyện với Văn Nham mãi không muốn tách ra.

"Sau này muốn vào thành phố thì cứ tìm tôi, tôi là liên trưởng dân quân của đội sản xuất chúng ta, nói ra thì chúng ta còn cùng chức vụ!"

Văn Nham cười hưởng ứng, không tiết lộ nửa lời về chuyện mình ở trong quân đội.

Vương Phú Vu không hỏi được tin tức cũng không nản lòng, anh ta lo Văn Nham trở về sẽ thay thế vị trí của mình. Nếu Văn Nham lợi hại hơn anh ta, anh ta sẽ tâm phục khẩu phục nhường lại vị trí liên trưởng dân quân.

Hai người sóng vai trở về, vừa khéo gặp Hà Vinh Huy và Trương Tuyết Mai tan làm.

Gần đây đội sản xuất thống kê sổ sách nửa năm đầu, Hà Vinh Huy và Trương Tuyết Mai không phải ra đồng làm việc.

Trương Tuyết Mai kiễng chân nhìn gùi sau lưng Văn Nham, đáng tiếc Văn Nham quá cao nên cô ta không nhìn thấy bên trong có gì.

Cô ta đành phải chuyển ánh mắt sang Lương Hảo.

"Lương Hảo, chúc mừng cô tân hôn nhé, mấy hôm nay cô không ra ngoài, tôi muốn chúc mừng cô mà không có cơ hội."

Trương Tuyết Mai cố ý đâm chọt vào tim Hà Vinh Huy, Hà Vinh Huy ánh mắt buồn bã nhìn chằm chằm Lương Hảo.

Nhưng anh ta chú định là chớp mắt đưa tình với người mù, tất cả điểm thiên phú của Lương Hảo đều cộng vào khoa học kỹ thuật, chỉ số EQ gần như bằng không.

Cô thấy khó hiểu, Hà Vinh Huy cứ nhìn chằm chằm cô làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Làm Nghiên Cứu Khoa Học Ở Niên Đại Văn

Số ký tự: 0