Tâm Sự
Mang Quả Nhãn Kính Nương
2024-08-08 10:13:05
Hệ thống:【 Hệ thống tốt bụng nhắc nhở, hôm nay, ký chủ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày. 】
Từ khi có được hệ thống học bá này, Tô Y Y vẫn luôn chuyên tâm học tập và giải đề thi, muốn sớm tích góp đủ điểm tích lũy để đổi lấy một số thứ tốt cho gia đình mình.
Chỉ là hôm nay, cô không có tâm trạng học bài.
Tô Y Y sờ lên miếng ngọc đeo trên cổ, cô đã tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều điêu khắc từng chút một, tốn biết bao công sức và tâm tư.
Chính vì nguyên nhân này, cô mới cảm thấy suy nghĩ của mình quá hèn hạ, “Hệ thống, cậu nói xem tôi có nên mời chị ấy đi chơi hải đảo cùng không?”
Hệ thống:【…Tôi chỉ là hệ thống học bá, công việc của tôi không bao gồm việc giải quyết vấn đề tình cảm cho ký chủ. 】
Tô Y Y nhăn mặt buồn rầu: “Nhưng tôi lại lo lắng sau khi chị ấy nhìn thấy anh Diệp thì sẽ nảy sinh tình cảm, một bên là người tôi yêu, một bên là người tôi mắc nợ, nếu như…… Tôi nói là nếu như, hai chị em chúng tôi thật sự tạo ra cảnh hai nữ tranh một nam, ba, mẹ và anh trai tôi nên xử trí thế nào?”
Một bên là con gái nuôi và em gái nuôi mười bảy năm không thể xa rời nhau, một bên con gái ruột và em gái ruột chịu khổ lưu lạc mười bảy năm, thiên vị ai đều không đúng, nhưng thiên vị ai cũng là bình thường.
Tô Y Y càng ngẫm càng thấy khó xử, cô không muốn người thân mình yêu thương phải đối mặt với sự lựa chọn khó khăn như vậy, cho nên cô quyết định dành thiệt thòi về phía mình.
“Hệ thống, tôi quyết định rồi, tôi muốn mời chị gái đi hải đảo cùng!”
Hệ thống đã nhìn ra, ký chủ của nó đang coi nó là một chiếc thùng rác tâm sự.
Còn việc thùng rác này có đáp trả hay không, có thể đưa ra ý kiến nào thích hợp hay không, ký chủ căn bản không thèm để ý.
Mới vừa rồi Tô Y Y còn quyết tâm nắm chặt tay, quay đầu một cái đã sợ hãi: “Hệ thống, chẳng may chị gái thực sự để ý anh Diệp, tôi nên làm sao bây giờ?”
Hệ thống:【…】
Nó chỉ là một hệ thống học bá mỗi ngày đốc thúc ký chủ chăm chỉ học tập, vì sao nó phải gánh vác trách nhiệm không hợp với lứa tuổi thế này?!
“Nếu, nếu như anh Diệp yêu thích chị gái tôi, vậy tôi …” Tô Y Y càng nghĩ càng thấy sợ, như thể đã nhìn thấy cảnh tượng Phó Diệp và Tô Vân Thiều tay trong tay bước vào giáo đường kết hôn, cô sắp khóc đến nơi.
Hệ thống giận dữ:【 Tô Y Y, cô có tí ý chí nào không?! 】
Tô Y Y, người trước giờ chưa từng bị hệ thống mắng:???
Bởi vì quá sốc, hai mắt cô trừng to, quên cả khóc.
Hệ thống:【 Không phải chỉ là một thằng đàn ông thôi à? Ếch ba chân thì khó tìm, còn đàn ông có hai chân thì trên đường thiếu gì? Học cho giỏi, muốn loại đàn ông nào mà chả được?! Những người tốt nghiệp Thanh Bắc cũng chỉ là cá trong ao của cô mà thôi, còn phải xem tâm trạng của cô có ưng hay không nữa đấy! 】
Tô Y Y nghiêng đầu, cảm thấy hệ thống nói rất có lý, nhưng cũng thấy có chỗ không đúng lắm.
Hệ thống:【 Vị hôn phu của cô dám đối xử không tốt với cô, ba và anh trai cô có thể cầm chổi đánh gãy chân chó của hắn! Dám để ý đến chị gái cô, trêu đùa tình cảm của hai chị em cô, mẹ của cô chắc chắn sẽ chọc mù mắt của hắn! 】
Lời này thì không đúng rồi.
Tô Y Y nhỏ giọng phản bác: “Hệ thống, ba, mẹ và anh trai tôi không hung dữ như vậy.”
Hệ thống nghĩ thầm: Đấy là do cô không biết, thực tế còn hung dữ hơn!
Tô Y Y là người thường, tầm nhìn bị hạn chế nên không thấy được, còn hệ thống đã tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều dùng bùa doạ ma quỷ bỏ chạy như thế nào.
Trời ạ, có lệ quỷ chạy vào!
Hệ thống sợ tới mức các xúc tua số liệu vô hình phải co rúm lại, vội vàng thúc giục:【 Cô tốn nhiều thời gian để nghĩ tới đàn ông như thế, nhất định là vì tôi giao bài tập chưa đủ nhiều, mau làm bài! Hãy nghĩ tới những viên thuốc làm đẹp, dầu mọc tóc, kem dưỡng da, rồi nhìn lại số điểm tích lũy đáng thương của cô đi, cô còn có lý do gì để không làm bài?! 】
Đúng nha! Trong giây lát Tô Y Y đã ngồi thẳng lại, bắt đầu làm bài.
Đàn ông, không đúng, cá trong ao sao quan trọng bằng người thân được?!
Tại cổng lớn của biệt thự, Tô Vân Thiều xé một góc của lá bùa chú dán trên hàng rào tre để Vân Khê tiến vào, sau đó lại dán lá bùa lại như cũ.
Mấy con quỷ nhỏ từ xa trông thấy, kinh ngạc muốn rớt tròng mắt.
Tổn thọ rồi, quỷ hẹp hòi thế mà lại là kẻ có tiêu chuẩn kép!
Một người, một quỷ yên lặng đi lên tầng, vào phòng, Tô Vân Thiều dán lên cửa một tấm bùa yên tĩnh, xong việc mới mở miệng hỏi: “Chuyện đã xong chưa?”
Vân Khê gật đầu: “Xong rồi.”
Theo tên họ và chân dung nghi phạm mà Vân Khê cung cấp, đội điều tra hình sự và bộ phận đặc biệt đã liên hợp hành động, đạt hiệu quả rất tốt.
Đám người kia gọi mấy cô gái trẻ tuổi tới biệt thự chơi, muốn giở lại trò cũ, nhưng chưa kịp thực hiện đã bị bắt quả tang, ở hiện trường còn thu được không ít ma túy.
Nghi phạm kêu gào muốn tìm luật sư, trước khi luật sư tới tuyệt đối sẽ không mở miệng.
Thành viên của đội đặc biệt dán bùa lên trán của họn họ, Vân Khê tiến vào tiềm thức của bọn họ chưa đến ba phút, đám người kia đã sợ tới mức tè ra quần, không dám mạnh miệng nữa, khai hết tên tuổi và nơi công tác của bản thân.
Vân Khê: “Chuyện này khá đặc biệt nên vụ án này không thể xét xử công khai, nhưng có thể nhìn thấy đám súc sinh kia bị bắt vào tù, lại cứu được mấy cô bé nhỏ tuổi, tôi đã rất hài lòng rồi. Cảm ơn đại nhân, không có đại nhân, tôi không có cách nào rời khỏi sơn trang đó, thật sự không biết phải trả ơn đại nhân như thế nào cho phải.”
Từ khi có được hệ thống học bá này, Tô Y Y vẫn luôn chuyên tâm học tập và giải đề thi, muốn sớm tích góp đủ điểm tích lũy để đổi lấy một số thứ tốt cho gia đình mình.
Chỉ là hôm nay, cô không có tâm trạng học bài.
Tô Y Y sờ lên miếng ngọc đeo trên cổ, cô đã tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều điêu khắc từng chút một, tốn biết bao công sức và tâm tư.
Chính vì nguyên nhân này, cô mới cảm thấy suy nghĩ của mình quá hèn hạ, “Hệ thống, cậu nói xem tôi có nên mời chị ấy đi chơi hải đảo cùng không?”
Hệ thống:【…Tôi chỉ là hệ thống học bá, công việc của tôi không bao gồm việc giải quyết vấn đề tình cảm cho ký chủ. 】
Tô Y Y nhăn mặt buồn rầu: “Nhưng tôi lại lo lắng sau khi chị ấy nhìn thấy anh Diệp thì sẽ nảy sinh tình cảm, một bên là người tôi yêu, một bên là người tôi mắc nợ, nếu như…… Tôi nói là nếu như, hai chị em chúng tôi thật sự tạo ra cảnh hai nữ tranh một nam, ba, mẹ và anh trai tôi nên xử trí thế nào?”
Một bên là con gái nuôi và em gái nuôi mười bảy năm không thể xa rời nhau, một bên con gái ruột và em gái ruột chịu khổ lưu lạc mười bảy năm, thiên vị ai đều không đúng, nhưng thiên vị ai cũng là bình thường.
Tô Y Y càng ngẫm càng thấy khó xử, cô không muốn người thân mình yêu thương phải đối mặt với sự lựa chọn khó khăn như vậy, cho nên cô quyết định dành thiệt thòi về phía mình.
“Hệ thống, tôi quyết định rồi, tôi muốn mời chị gái đi hải đảo cùng!”
Hệ thống đã nhìn ra, ký chủ của nó đang coi nó là một chiếc thùng rác tâm sự.
Còn việc thùng rác này có đáp trả hay không, có thể đưa ra ý kiến nào thích hợp hay không, ký chủ căn bản không thèm để ý.
Mới vừa rồi Tô Y Y còn quyết tâm nắm chặt tay, quay đầu một cái đã sợ hãi: “Hệ thống, chẳng may chị gái thực sự để ý anh Diệp, tôi nên làm sao bây giờ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hệ thống:【…】
Nó chỉ là một hệ thống học bá mỗi ngày đốc thúc ký chủ chăm chỉ học tập, vì sao nó phải gánh vác trách nhiệm không hợp với lứa tuổi thế này?!
“Nếu, nếu như anh Diệp yêu thích chị gái tôi, vậy tôi …” Tô Y Y càng nghĩ càng thấy sợ, như thể đã nhìn thấy cảnh tượng Phó Diệp và Tô Vân Thiều tay trong tay bước vào giáo đường kết hôn, cô sắp khóc đến nơi.
Hệ thống giận dữ:【 Tô Y Y, cô có tí ý chí nào không?! 】
Tô Y Y, người trước giờ chưa từng bị hệ thống mắng:???
Bởi vì quá sốc, hai mắt cô trừng to, quên cả khóc.
Hệ thống:【 Không phải chỉ là một thằng đàn ông thôi à? Ếch ba chân thì khó tìm, còn đàn ông có hai chân thì trên đường thiếu gì? Học cho giỏi, muốn loại đàn ông nào mà chả được?! Những người tốt nghiệp Thanh Bắc cũng chỉ là cá trong ao của cô mà thôi, còn phải xem tâm trạng của cô có ưng hay không nữa đấy! 】
Tô Y Y nghiêng đầu, cảm thấy hệ thống nói rất có lý, nhưng cũng thấy có chỗ không đúng lắm.
Hệ thống:【 Vị hôn phu của cô dám đối xử không tốt với cô, ba và anh trai cô có thể cầm chổi đánh gãy chân chó của hắn! Dám để ý đến chị gái cô, trêu đùa tình cảm của hai chị em cô, mẹ của cô chắc chắn sẽ chọc mù mắt của hắn! 】
Lời này thì không đúng rồi.
Tô Y Y nhỏ giọng phản bác: “Hệ thống, ba, mẹ và anh trai tôi không hung dữ như vậy.”
Hệ thống nghĩ thầm: Đấy là do cô không biết, thực tế còn hung dữ hơn!
Tô Y Y là người thường, tầm nhìn bị hạn chế nên không thấy được, còn hệ thống đã tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều dùng bùa doạ ma quỷ bỏ chạy như thế nào.
Trời ạ, có lệ quỷ chạy vào!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hệ thống sợ tới mức các xúc tua số liệu vô hình phải co rúm lại, vội vàng thúc giục:【 Cô tốn nhiều thời gian để nghĩ tới đàn ông như thế, nhất định là vì tôi giao bài tập chưa đủ nhiều, mau làm bài! Hãy nghĩ tới những viên thuốc làm đẹp, dầu mọc tóc, kem dưỡng da, rồi nhìn lại số điểm tích lũy đáng thương của cô đi, cô còn có lý do gì để không làm bài?! 】
Đúng nha! Trong giây lát Tô Y Y đã ngồi thẳng lại, bắt đầu làm bài.
Đàn ông, không đúng, cá trong ao sao quan trọng bằng người thân được?!
Tại cổng lớn của biệt thự, Tô Vân Thiều xé một góc của lá bùa chú dán trên hàng rào tre để Vân Khê tiến vào, sau đó lại dán lá bùa lại như cũ.
Mấy con quỷ nhỏ từ xa trông thấy, kinh ngạc muốn rớt tròng mắt.
Tổn thọ rồi, quỷ hẹp hòi thế mà lại là kẻ có tiêu chuẩn kép!
Một người, một quỷ yên lặng đi lên tầng, vào phòng, Tô Vân Thiều dán lên cửa một tấm bùa yên tĩnh, xong việc mới mở miệng hỏi: “Chuyện đã xong chưa?”
Vân Khê gật đầu: “Xong rồi.”
Theo tên họ và chân dung nghi phạm mà Vân Khê cung cấp, đội điều tra hình sự và bộ phận đặc biệt đã liên hợp hành động, đạt hiệu quả rất tốt.
Đám người kia gọi mấy cô gái trẻ tuổi tới biệt thự chơi, muốn giở lại trò cũ, nhưng chưa kịp thực hiện đã bị bắt quả tang, ở hiện trường còn thu được không ít ma túy.
Nghi phạm kêu gào muốn tìm luật sư, trước khi luật sư tới tuyệt đối sẽ không mở miệng.
Thành viên của đội đặc biệt dán bùa lên trán của họn họ, Vân Khê tiến vào tiềm thức của bọn họ chưa đến ba phút, đám người kia đã sợ tới mức tè ra quần, không dám mạnh miệng nữa, khai hết tên tuổi và nơi công tác của bản thân.
Vân Khê: “Chuyện này khá đặc biệt nên vụ án này không thể xét xử công khai, nhưng có thể nhìn thấy đám súc sinh kia bị bắt vào tù, lại cứu được mấy cô bé nhỏ tuổi, tôi đã rất hài lòng rồi. Cảm ơn đại nhân, không có đại nhân, tôi không có cách nào rời khỏi sơn trang đó, thật sự không biết phải trả ơn đại nhân như thế nào cho phải.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro