Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai
Thiên Đóa Đào H...
2024-10-18 20:02:01
Tạ Tuyết Thần suy nghĩ một chút, liền gật đầu đồng ý.
"Nếu đã như vậy, ngươi hãy đồng hành cùng chúng ta."
Nam Tư Nguyệt vui vẻ nói: "Tốt. Hai người hãy vào trong trận trước, ta sẽ cho người phát động pháp trận, linh lực dâng lên, ước chừng hai mươi hơi thở sau, chúng ta sẽ tới Ung Tuyết thành."
Ung Tuyết thành nằm ở vùng đất Tây Châu lạnh lẽo, trên đỉnh núi, nơi này mây trôi trời xanh, bầu trời trong vắt như được gột rửa, dường như có thể chạm tay vào.
Trong tầm mắt đều là tuyết trắng xóa, nhà cửa đều được xây bằng nham thạch màu đen, điểm xuyết trên bức họa tuyết trắng. Cư dân của Ung Tuyết thành so với địa phương khác càng thêm cao lớn, cường tráng, người lui tới đều mặc áo lông chồn tránh rét, khí thế kinh người giống như mãnh thú.
Trong hoàn cảnh như vậy, Mộ Huyền Linh khoác áo lông dày, đội mũ trùm, cũng sẽ không có vẻ đột ngột, mà nàng vừa vặn dùng nó che khuất ánh nắng mặt trời.
Bởi vì kết giới hộ thành ngăn cản, pháp trận của Nam Tư Nguyệt chỉ có thể đưa ba người đến ngoài thành. Lúc ba người Tạ Tuyết Thần vào thành, tu sĩ thủ thành liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của Tạ Tuyết Thần, lập tức nghiêm mặt, mang theo kính ngưỡng và sự kích động, run giọng nói lớn: "Tham kiến Tông chủ!"
Chuyện Tạ Tuyết Thần bị Ma tộc tập kích vẫn là một bí mật được lưu truyền trong số ít người, vì vậy hắn trở về cũng không gây ra sự xôn xao quá lớn cho người thường. Tạ Tuyết Thần nhìn xung quanh, thấy trật tự trong Ung Tuyết thành, trong lòng an tâm.
Thanh âm của tu sĩ thủ thành không nhỏ, thu hút không ít sự chú ý, dân chúng trong thành có người sợ hãi, có người kính ngưỡng đứng từ xa, hướng Tạ Tuyết Thần hành lễ.
Tạ Tuyết Thần là chủ nhân của Ung Tuyết thành, cũng là thần thủ hộ của bọn họ, cho dù không phải người của giới tu đạo, cũng biết Thành chủ của bọn họ là người tài ba cỡ nào, chẳng những Ma tộc nghe tin đã sợ mất mật, ngay cả Tiên Minh ngũ phái cũng đối với hắn hết sức cung kính. Bất quá Tạ Tuyết Thần rất ít khi lộ diện, không ít người cũng là lúc này mới biết dung mạo của Thành chủ, bọn họ nhìn dung mạo tuấn mỹ như thần nhân của Tạ Tuyết Thần, đều ngây người, lập tức lại bị khí thế nghiêm nghị, lạnh lùng trên người hắn dọa sợ tới mức cúi đầu, trong đầu không khỏi liên tục hồi tưởng —— quả nhiên Thành chủ nên có bộ dáng này.
Tạ Tuyết Thần đối với ánh mắt của người khác vô cùng lạnh nhạt, hắn để Mộ Huyền Linh và Nam Tư Nguyệt đi chậm, còn mình thì đi trước một bước về phủ Thành chủ. Tin tức trong thành truyền đi rất nhanh, Tạ Tuyết Thần vừa tới cửa chính, đã thấy cửa đá dày nặng rộng mấy trượng chậm rãi mở ra, tiếng bước chân hỗn loạn ùa ra.
"Tông chủ, thật sự là Tông chủ đã trở về!"
Người nghênh đón đầu tiên là các vị trưởng lão của Ung Tuyết thành, theo sát phía sau là chưởng môn và trưởng lão của bốn đại tông môn khác.
Tạ Tuyết Thần nhìn lướt qua những người này, ghi nhớ rõ ràng thần sắc trên mặt mỗi người, trong mắt lóe lên tia sáng.
"Chư vị." Tạ Tuyết Thần chậm rãi mở miệng, thanh âm ồn ào xung quanh đột nhiên im bặt, "Mấy ngày qua làm phiền chư vị chưởng môn, trưởng lão lo lắng, chuyện đã xảy ra, mời vào trong rồi nói."
Tiên Minh ngũ phái, địa vị tôn quý nhất chính là Tông chủ Tạ Tuyết Thần, dưới Tạ Tuyết Thần, là ngũ phái Môn chủ, nhưng trên thực tế, các vị Môn chủ thường phải lo lắng đến chuyện của môn phái, bỏ bê tu luyện, ngược lại không phải là người mạnh nhất trong tông môn, người mạnh nhất trong tông môn, chính là các vị trưởng lão. Mỗi tông môn đều có trưởng lão hội của riêng mình, mà trưởng lão được công nhận là mạnh nhất, mới có thể cùng Môn chủ tham gia hội nghị Tiên Minh. Năm vị trưởng lão này được gọi là Tiên Minh ngũ lão, trước khi Tạ Tuyết Thần tiến vào Vạn Tiên trận, đã đem những sắp xếp của mình nói cho Tiên Minh ngũ lão và ngũ đại Môn chủ. Tạ Tuyết Thần xảy ra chuyện trong trận, Tiên Minh ngũ lão và các vị Môn chủ lập tức nhanh chóng đến Ung Tuyết thành để thương nghị.
"Sau khi Tông chủ vào trận bảy ngày, đến thời gian ước định mà không thấy người ra, chúng ta biết đã xảy ra chuyện, vội vàng vào trận dò xét, phát hiện dấu vết tranh đấu kịch liệt ở trong trận nhãn, hoài nghi là trúng bẫy của Ma tộc, cho nên mấy ngày nay phái tâm phúc của môn phái tìm kiếm ở phụ cận Lưỡng Giới sơn, cũng phái người âm thầm lẻn vào Ma giới, nhưng Ma giới canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, đến nay vẫn chưa thành công."
"Nếu đã như vậy, ngươi hãy đồng hành cùng chúng ta."
Nam Tư Nguyệt vui vẻ nói: "Tốt. Hai người hãy vào trong trận trước, ta sẽ cho người phát động pháp trận, linh lực dâng lên, ước chừng hai mươi hơi thở sau, chúng ta sẽ tới Ung Tuyết thành."
Ung Tuyết thành nằm ở vùng đất Tây Châu lạnh lẽo, trên đỉnh núi, nơi này mây trôi trời xanh, bầu trời trong vắt như được gột rửa, dường như có thể chạm tay vào.
Trong tầm mắt đều là tuyết trắng xóa, nhà cửa đều được xây bằng nham thạch màu đen, điểm xuyết trên bức họa tuyết trắng. Cư dân của Ung Tuyết thành so với địa phương khác càng thêm cao lớn, cường tráng, người lui tới đều mặc áo lông chồn tránh rét, khí thế kinh người giống như mãnh thú.
Trong hoàn cảnh như vậy, Mộ Huyền Linh khoác áo lông dày, đội mũ trùm, cũng sẽ không có vẻ đột ngột, mà nàng vừa vặn dùng nó che khuất ánh nắng mặt trời.
Bởi vì kết giới hộ thành ngăn cản, pháp trận của Nam Tư Nguyệt chỉ có thể đưa ba người đến ngoài thành. Lúc ba người Tạ Tuyết Thần vào thành, tu sĩ thủ thành liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của Tạ Tuyết Thần, lập tức nghiêm mặt, mang theo kính ngưỡng và sự kích động, run giọng nói lớn: "Tham kiến Tông chủ!"
Chuyện Tạ Tuyết Thần bị Ma tộc tập kích vẫn là một bí mật được lưu truyền trong số ít người, vì vậy hắn trở về cũng không gây ra sự xôn xao quá lớn cho người thường. Tạ Tuyết Thần nhìn xung quanh, thấy trật tự trong Ung Tuyết thành, trong lòng an tâm.
Thanh âm của tu sĩ thủ thành không nhỏ, thu hút không ít sự chú ý, dân chúng trong thành có người sợ hãi, có người kính ngưỡng đứng từ xa, hướng Tạ Tuyết Thần hành lễ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tạ Tuyết Thần là chủ nhân của Ung Tuyết thành, cũng là thần thủ hộ của bọn họ, cho dù không phải người của giới tu đạo, cũng biết Thành chủ của bọn họ là người tài ba cỡ nào, chẳng những Ma tộc nghe tin đã sợ mất mật, ngay cả Tiên Minh ngũ phái cũng đối với hắn hết sức cung kính. Bất quá Tạ Tuyết Thần rất ít khi lộ diện, không ít người cũng là lúc này mới biết dung mạo của Thành chủ, bọn họ nhìn dung mạo tuấn mỹ như thần nhân của Tạ Tuyết Thần, đều ngây người, lập tức lại bị khí thế nghiêm nghị, lạnh lùng trên người hắn dọa sợ tới mức cúi đầu, trong đầu không khỏi liên tục hồi tưởng —— quả nhiên Thành chủ nên có bộ dáng này.
Tạ Tuyết Thần đối với ánh mắt của người khác vô cùng lạnh nhạt, hắn để Mộ Huyền Linh và Nam Tư Nguyệt đi chậm, còn mình thì đi trước một bước về phủ Thành chủ. Tin tức trong thành truyền đi rất nhanh, Tạ Tuyết Thần vừa tới cửa chính, đã thấy cửa đá dày nặng rộng mấy trượng chậm rãi mở ra, tiếng bước chân hỗn loạn ùa ra.
"Tông chủ, thật sự là Tông chủ đã trở về!"
Người nghênh đón đầu tiên là các vị trưởng lão của Ung Tuyết thành, theo sát phía sau là chưởng môn và trưởng lão của bốn đại tông môn khác.
Tạ Tuyết Thần nhìn lướt qua những người này, ghi nhớ rõ ràng thần sắc trên mặt mỗi người, trong mắt lóe lên tia sáng.
"Chư vị." Tạ Tuyết Thần chậm rãi mở miệng, thanh âm ồn ào xung quanh đột nhiên im bặt, "Mấy ngày qua làm phiền chư vị chưởng môn, trưởng lão lo lắng, chuyện đã xảy ra, mời vào trong rồi nói."
Tiên Minh ngũ phái, địa vị tôn quý nhất chính là Tông chủ Tạ Tuyết Thần, dưới Tạ Tuyết Thần, là ngũ phái Môn chủ, nhưng trên thực tế, các vị Môn chủ thường phải lo lắng đến chuyện của môn phái, bỏ bê tu luyện, ngược lại không phải là người mạnh nhất trong tông môn, người mạnh nhất trong tông môn, chính là các vị trưởng lão. Mỗi tông môn đều có trưởng lão hội của riêng mình, mà trưởng lão được công nhận là mạnh nhất, mới có thể cùng Môn chủ tham gia hội nghị Tiên Minh. Năm vị trưởng lão này được gọi là Tiên Minh ngũ lão, trước khi Tạ Tuyết Thần tiến vào Vạn Tiên trận, đã đem những sắp xếp của mình nói cho Tiên Minh ngũ lão và ngũ đại Môn chủ. Tạ Tuyết Thần xảy ra chuyện trong trận, Tiên Minh ngũ lão và các vị Môn chủ lập tức nhanh chóng đến Ung Tuyết thành để thương nghị.
"Sau khi Tông chủ vào trận bảy ngày, đến thời gian ước định mà không thấy người ra, chúng ta biết đã xảy ra chuyện, vội vàng vào trận dò xét, phát hiện dấu vết tranh đấu kịch liệt ở trong trận nhãn, hoài nghi là trúng bẫy của Ma tộc, cho nên mấy ngày nay phái tâm phúc của môn phái tìm kiếm ở phụ cận Lưỡng Giới sơn, cũng phái người âm thầm lẻn vào Ma giới, nhưng Ma giới canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, đến nay vẫn chưa thành công."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro