Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai
Thiên Đóa Đào H...
2024-10-18 20:02:01
Người nói là Phó Uyên Đình, Cung chủ của Bích Tiêu cung. Phó Uyên Đình nhìn như mới ngoài tứ tuần, dung mạo nho nhã, anh tuấn, rất giỏi ăn nói, nhưng thực tế đã hơn trăm tuổi, chỉ là Pháp Tướng tôn giả có thuật trú nhan, có người coi trọng dung mạo, cho dù bảy, tám trăm tuổi cũng có thể giống như thiếu nữ mười tám, có người không coi trọng túi da, vẫn giữ nguyên vẹn bộ dáng bảy, tám mươi tuổi.
Ví dụ như Hành giả của Huyền Thiên tự.
Tu sĩ của Huyền Thiên tự được gọi là Hành giả, bọn họ từ khi mở Cửu khiếu đã bắt đầu con đường tu hành gian khổ, vừa tu thân, vừa tu tâm, nguyên thần vô cùng hùng hậu, tinh thuần, nhưng nhìn qua có vẻ xấu xí, bọn họ phần lớn đều mặc áo gai màu xám, cạo đầu trọc, thân hình gầy gò.
Lần này Tạ Tuyết Thần xảy ra chuyện, Nhất Niệm tôn giả, chưởng môn Huyền Thiên tự cùng Pháp Giám tôn giả, một trong những người đứng đầu Tiên Minh ngũ lão đều đến đây. Pháp Giám tôn giả đã hơn năm trăm tuổi, nhìn như sắp về với đất mẹ, nhưng ở Tiên Minh lại là người có uy vọng rất lớn, hắn và Tạ Tuyết Thần rất giống nhau, đều là người chuyên tâm tu đạo, hai trăm năm trước đã truyền vị trí chưởng môn cho đệ tử. Mọi người đang ngồi bàn luận ầm ĩ, hắn lại nhắm mắt, không nói một lời, giống như đang nhập định.
Nhất Niệm tôn giả mặt mày từ bi, mỉm cười nói: "Tạ tông chủ bình an trở về là tốt rồi, không biết ngày đó trong Vạn Tiên trận, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Mọi người đều nhìn về phía Tạ Tuyết Thần.
"Ma Tôn dẫn theo thuộc hạ bày thiên la địa võng trong Vạn Tiên trận, ta bị trọng thương, bị bắt giam, bị giam ở Dung Uyên, chịu hình phạt suốt bảy ngày, ba ngày trước mới may mắn chạy thoát." Tạ Tuyết Thần thản nhiên nói, xem nhẹ chuyện cực kỳ nguy hiểm.
"Dung Uyên!" Mọi người nghe vậy đều lộ vẻ kinh hãi, "Dung Uyên là nơi cực kỳ hung hiểm, nghe đồn nơi đó chôn hài cốt của Đọa thần, vô cùng hung hiểm, ngay cả Ma Tôn cũng không dám ở lâu."
Chuyện Tạ Tuyết Thần có thể ở Dung Uyên chịu hình phạt bảy ngày mà không chết, còn khiến người ta khó tin hơn chuyện Ma tộc phục kích Tạ Tuyết Thần ở Vạn Tiên trận.
Nhưng không ai cho rằng Tạ Tuyết Thần đang nói dối, có lẽ là bởi vì trên người Tạ Tuyết Thần đã xuất hiện quá nhiều chuyện thần kỳ, khiến cho bọn họ cảm thấy nếu là Tạ Tuyết Thần, thì không có chuyện gì là không thể xảy ra.
"Kẻ mai phục ở Vạn Tiên trận, ngoài Ma Tôn ra, còn có Tam ma thần và Đại tế ti, bất quá hiện tại bọn chúng đều bị ta đánh trọng thương, đang bế quan dưỡng thương. Ma giới nhìn như canh phòng rất nghiêm ngặt, nhưng thực chất bên trong trống rỗng." Tạ Tuyết Thần nói.
Tạ Tuyết Thần nói lời nào ra cũng khiến người ta khiếp sợ, mọi người sau khi khiếp sợ, lại có chút chết lặng.
Một người một kiếm, gần như san bằng Ma Giới, bản thân lại bình yên vô sự rời khỏi Ma Giới - Ma Tôn thật sự muốn mai phục Tạ Tuyết Thần, hay là muốn mượn tay Tạ Tuyết Thần luyện kiếm?
Cốc chủ Kính Hoa Cốc - Tố Ngưng Chân mím môi cười lạnh, ẩn ý vài phần cay nghiệt: "Tông chủ đánh tốt lắm!"
Tất cả mọi người đều nghe ra được từ trong lời nói của Tố Ngưng Chân sự căm hận ngấm đến tận xương tủy. Tố Ngưng Chân vốn có dung mạo thanh lệ tao nhã, thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng mà đệ tử trong cốc đều vô cùng e ngại nàng ta, bởi vì tính cách người này cực đoan, hỉ nộ vô thường, đối với Ma tộc, đặc biệt là bán yêu, lại càng căm hận đến mức kỳ lạ, nàng ta có hàng lông mày sắc bén, hai gò má gầy guộc, do ít khi cười nói nên càng thêm mấy phần cay nghiệt, tàn nhẫn.
Tố Ngưng Chân chắp tay với Tạ Tuyết Thần, cung kính nói: "Ta có một việc muốn bẩm báo Tông chủ, việc này có thể có liên quan đến dị động của Ma giới. Hôm qua ta nhận được truyền âm của đệ tử trong môn, nói là ở ngoài thành Kiêu gặp phải một nữ tử Ma tộc, công pháp quỷ dị mà cao cường, chắc chắn địa vị trong Ma tộc không thấp. Tông chủ đã từng vào Ma giới, có từng giao thủ với người này chưa?"
Tạ Tuyết Thần lập tức hiểu được, người trong lời nói của Tố Ngưng Chân, chính là Mộ Huyền Linh, còn người báo tin chắc chắn là Cao Thu Minh.
Hắn thản nhiên đáp: "Chưa từng."
Một giọng nói cười ha hả vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử tuấn tú mặc áo xanh ngồi vắt vẻo trên ghế, tay cầm hồ lô rượu, uể oải nói: "Chỉ bằng chút công phu mèo quào của đám đệ tử Kính Hoa Cốc kia, thì nhìn ai chẳng thấy công pháp cao cường? Thấy mèo cũng tưởng là cọp!"
Ví dụ như Hành giả của Huyền Thiên tự.
Tu sĩ của Huyền Thiên tự được gọi là Hành giả, bọn họ từ khi mở Cửu khiếu đã bắt đầu con đường tu hành gian khổ, vừa tu thân, vừa tu tâm, nguyên thần vô cùng hùng hậu, tinh thuần, nhưng nhìn qua có vẻ xấu xí, bọn họ phần lớn đều mặc áo gai màu xám, cạo đầu trọc, thân hình gầy gò.
Lần này Tạ Tuyết Thần xảy ra chuyện, Nhất Niệm tôn giả, chưởng môn Huyền Thiên tự cùng Pháp Giám tôn giả, một trong những người đứng đầu Tiên Minh ngũ lão đều đến đây. Pháp Giám tôn giả đã hơn năm trăm tuổi, nhìn như sắp về với đất mẹ, nhưng ở Tiên Minh lại là người có uy vọng rất lớn, hắn và Tạ Tuyết Thần rất giống nhau, đều là người chuyên tâm tu đạo, hai trăm năm trước đã truyền vị trí chưởng môn cho đệ tử. Mọi người đang ngồi bàn luận ầm ĩ, hắn lại nhắm mắt, không nói một lời, giống như đang nhập định.
Nhất Niệm tôn giả mặt mày từ bi, mỉm cười nói: "Tạ tông chủ bình an trở về là tốt rồi, không biết ngày đó trong Vạn Tiên trận, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Mọi người đều nhìn về phía Tạ Tuyết Thần.
"Ma Tôn dẫn theo thuộc hạ bày thiên la địa võng trong Vạn Tiên trận, ta bị trọng thương, bị bắt giam, bị giam ở Dung Uyên, chịu hình phạt suốt bảy ngày, ba ngày trước mới may mắn chạy thoát." Tạ Tuyết Thần thản nhiên nói, xem nhẹ chuyện cực kỳ nguy hiểm.
"Dung Uyên!" Mọi người nghe vậy đều lộ vẻ kinh hãi, "Dung Uyên là nơi cực kỳ hung hiểm, nghe đồn nơi đó chôn hài cốt của Đọa thần, vô cùng hung hiểm, ngay cả Ma Tôn cũng không dám ở lâu."
Chuyện Tạ Tuyết Thần có thể ở Dung Uyên chịu hình phạt bảy ngày mà không chết, còn khiến người ta khó tin hơn chuyện Ma tộc phục kích Tạ Tuyết Thần ở Vạn Tiên trận.
Nhưng không ai cho rằng Tạ Tuyết Thần đang nói dối, có lẽ là bởi vì trên người Tạ Tuyết Thần đã xuất hiện quá nhiều chuyện thần kỳ, khiến cho bọn họ cảm thấy nếu là Tạ Tuyết Thần, thì không có chuyện gì là không thể xảy ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Kẻ mai phục ở Vạn Tiên trận, ngoài Ma Tôn ra, còn có Tam ma thần và Đại tế ti, bất quá hiện tại bọn chúng đều bị ta đánh trọng thương, đang bế quan dưỡng thương. Ma giới nhìn như canh phòng rất nghiêm ngặt, nhưng thực chất bên trong trống rỗng." Tạ Tuyết Thần nói.
Tạ Tuyết Thần nói lời nào ra cũng khiến người ta khiếp sợ, mọi người sau khi khiếp sợ, lại có chút chết lặng.
Một người một kiếm, gần như san bằng Ma Giới, bản thân lại bình yên vô sự rời khỏi Ma Giới - Ma Tôn thật sự muốn mai phục Tạ Tuyết Thần, hay là muốn mượn tay Tạ Tuyết Thần luyện kiếm?
Cốc chủ Kính Hoa Cốc - Tố Ngưng Chân mím môi cười lạnh, ẩn ý vài phần cay nghiệt: "Tông chủ đánh tốt lắm!"
Tất cả mọi người đều nghe ra được từ trong lời nói của Tố Ngưng Chân sự căm hận ngấm đến tận xương tủy. Tố Ngưng Chân vốn có dung mạo thanh lệ tao nhã, thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng mà đệ tử trong cốc đều vô cùng e ngại nàng ta, bởi vì tính cách người này cực đoan, hỉ nộ vô thường, đối với Ma tộc, đặc biệt là bán yêu, lại càng căm hận đến mức kỳ lạ, nàng ta có hàng lông mày sắc bén, hai gò má gầy guộc, do ít khi cười nói nên càng thêm mấy phần cay nghiệt, tàn nhẫn.
Tố Ngưng Chân chắp tay với Tạ Tuyết Thần, cung kính nói: "Ta có một việc muốn bẩm báo Tông chủ, việc này có thể có liên quan đến dị động của Ma giới. Hôm qua ta nhận được truyền âm của đệ tử trong môn, nói là ở ngoài thành Kiêu gặp phải một nữ tử Ma tộc, công pháp quỷ dị mà cao cường, chắc chắn địa vị trong Ma tộc không thấp. Tông chủ đã từng vào Ma giới, có từng giao thủ với người này chưa?"
Tạ Tuyết Thần lập tức hiểu được, người trong lời nói của Tố Ngưng Chân, chính là Mộ Huyền Linh, còn người báo tin chắc chắn là Cao Thu Minh.
Hắn thản nhiên đáp: "Chưa từng."
Một giọng nói cười ha hả vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử tuấn tú mặc áo xanh ngồi vắt vẻo trên ghế, tay cầm hồ lô rượu, uể oải nói: "Chỉ bằng chút công phu mèo quào của đám đệ tử Kính Hoa Cốc kia, thì nhìn ai chẳng thấy công pháp cao cường? Thấy mèo cũng tưởng là cọp!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro