[Thiên Tai Độn Hóa] Khai Cục Trói Định Mộng Tưởng Trang Viên
Đổi Nhà! Mua Xe...
Tác giả: Thập Thất Đinh
2024-12-04 21:45:02
Cô không biết về mấy cửa hàng dã ngoại nên mất kha khá công sức tìm kiếm mới tìm được một chỗ đáp ứng được đủ tiêu chí của mình. Tuy cửa hàng không giao hàng nhưng đã giúp cô liên hệ với một chiếc xe tải sau khi thanh toán xong. Tống Vũ Sênh theo xe tải về nhà.
Sau khi lại cất mọi thứ vào không gian thì vừa đúng mười hai rưỡi trưa, cô lại bắt đầu các thao tác thu hoạch bắp cải rồi gieo trồng, hệ thống Q của Tống Vũ Sênh vui vẻ khiêng cuốc xới đất.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cô lại vội vàng chạy tới chỗ môi giới bất động sản, mặc kệ tận thế có xảy ra chuyện gì thì cô vẫn phải phòng trước vài thứ.
An ninh của tiểu khu cô đang sống khá kém. Bên ngoài mỗi căn hộ đều lắp cục nóng điều hòa, ai cũng có thể trèo lên. Hơn nữa, tiểu khu này có mỗi sáu tầng nên sự an toàn càng thêm xa vời.
Hiện tại cô đang rất gấp nên bên môi giới cũng cảm nhận được sự lo lắng của cô. Dù việc giới thiệu phòng ở vẫn rất nhiệt tình nhưng không tránh khỏi được việc cố tình nâng giá.
Tiền bạc đều là thứ ngoài thân, Tống Vũ Sênh cũng không thèm so đo vài cắc đấy, cô cũng vừa bịp được của viện trưởng Lưu năm triệu tệ, có thể đủ để thuê một căn nhà trong thời gian ngắn.
Cô chọn được một căn hộ rộng rãi cao tầng gần nội thành nhưng không quá sầm uất. Căn hộ nằm trên tầng cao nhất, diện tích hơn ba trăm mét vuông, đầy đủ nội thất, chất lượng cũng hàng đầu.
Người môi giới vì để cô thuê căn hộ này mà tốn không ít nước bọt. Người bình thường mấy ai quan tâm về chất liệu cửa nhà đâu, nhưng Tống Vũ Sênh hỏi rất kỹ, nhìn qua có vẻ vô cùng hài lòng.
Sau khi nhìn qua những căn mà người môi giới giới thiệu, cô vẫn quyết định đi xem cẩn thận.
Bằng lòng xem nhà là có cửa rồi, tùy hơi ghét cái xe cũ của cô nhưng bởi vì khách hàng là thượng đế nên anh ta cũng không dám nói nhiều.
Nhưng vẻ mặt của người môi giới đã nhắc nhở cô, cô cần đổi xe.
Chiếc xe này của cô là xe second-hand, lúc mua còn chưa tới năm mươi ngàn, chẳng qua mua để đi làm cho tiện, nhưng rõ ràng hiệu suất không bằng một chiếc xe việt dã đã “độ” qua.
Nhưng phần lớn người chơi xe thì sẽ không bán chiếc mình đã “độ”, có bán cũng bán cho người trong giới. Họ cũng hiếm khi bán cho người ngoài, mà cô cũng không có cách nào để mua trong thời gian ngắn.
Việc “độ” xe tạm thời không lo lắm, nhưng đổi một chiếc việt dã tính năng cao đã qua sử dụng thì có thể.
Sau khi lại cất mọi thứ vào không gian thì vừa đúng mười hai rưỡi trưa, cô lại bắt đầu các thao tác thu hoạch bắp cải rồi gieo trồng, hệ thống Q của Tống Vũ Sênh vui vẻ khiêng cuốc xới đất.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cô lại vội vàng chạy tới chỗ môi giới bất động sản, mặc kệ tận thế có xảy ra chuyện gì thì cô vẫn phải phòng trước vài thứ.
An ninh của tiểu khu cô đang sống khá kém. Bên ngoài mỗi căn hộ đều lắp cục nóng điều hòa, ai cũng có thể trèo lên. Hơn nữa, tiểu khu này có mỗi sáu tầng nên sự an toàn càng thêm xa vời.
Hiện tại cô đang rất gấp nên bên môi giới cũng cảm nhận được sự lo lắng của cô. Dù việc giới thiệu phòng ở vẫn rất nhiệt tình nhưng không tránh khỏi được việc cố tình nâng giá.
Tiền bạc đều là thứ ngoài thân, Tống Vũ Sênh cũng không thèm so đo vài cắc đấy, cô cũng vừa bịp được của viện trưởng Lưu năm triệu tệ, có thể đủ để thuê một căn nhà trong thời gian ngắn.
Cô chọn được một căn hộ rộng rãi cao tầng gần nội thành nhưng không quá sầm uất. Căn hộ nằm trên tầng cao nhất, diện tích hơn ba trăm mét vuông, đầy đủ nội thất, chất lượng cũng hàng đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người môi giới vì để cô thuê căn hộ này mà tốn không ít nước bọt. Người bình thường mấy ai quan tâm về chất liệu cửa nhà đâu, nhưng Tống Vũ Sênh hỏi rất kỹ, nhìn qua có vẻ vô cùng hài lòng.
Sau khi nhìn qua những căn mà người môi giới giới thiệu, cô vẫn quyết định đi xem cẩn thận.
Bằng lòng xem nhà là có cửa rồi, tùy hơi ghét cái xe cũ của cô nhưng bởi vì khách hàng là thượng đế nên anh ta cũng không dám nói nhiều.
Nhưng vẻ mặt của người môi giới đã nhắc nhở cô, cô cần đổi xe.
Chiếc xe này của cô là xe second-hand, lúc mua còn chưa tới năm mươi ngàn, chẳng qua mua để đi làm cho tiện, nhưng rõ ràng hiệu suất không bằng một chiếc xe việt dã đã “độ” qua.
Nhưng phần lớn người chơi xe thì sẽ không bán chiếc mình đã “độ”, có bán cũng bán cho người trong giới. Họ cũng hiếm khi bán cho người ngoài, mà cô cũng không có cách nào để mua trong thời gian ngắn.
Việc “độ” xe tạm thời không lo lắm, nhưng đổi một chiếc việt dã tính năng cao đã qua sử dụng thì có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro