Thiên Tai Tích Trữ Hàng Nghàn Vật Tư

Chương 30

2024-12-02 10:14:47

Chuyện này đúng là hơi khó nói.

Thời kỳ đầu tận thế, Giang Mộ Vân ở trong điểm cứu trợ.

Vì hạn hán, thiếu nước nên nhà vệ sinh ở điểm cứu trợ toàn là nhà vệ sinh khô tự đào.

Sau đó, khi mọi thứ rơi vào hỗn loạn, điểm cứu trợ bị giải tán, dân số giảm mạnh, phần lớn đất đai trên hành tinh xanh biến thành sa mạc. Nhiều người chỉ cần tìm một chỗ vắng người, sau đó dùng cát lấp lên là xong.

Nếu sống trong căn cứ chính thức, mọi người còn phải gom những "phân bón hữu cơ" này lại, nộp cho căn cứ để đổi điểm tích lũy.

Nhưng hiện tại cô không ở điểm cứu trợ!

Giang Mộ Vân chỉ nghĩ đến việc bịt nhà vệ sinh lại mà quên mất sau đó mình sẽ phải giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào.

Suy đi tính lại, ngoài việc dùng túi nhựa, chỉ có cát vệ sinh cho mèo là giải pháp đáng tin cậy nhất.

Hôm sau, Giang Mộ Vân dắt Tiểu Bạch ra ngoài. Khi về, trên tay cô xách hai bao cát vệ sinh cho mèo.

Thực ra, hai bao cát này chỉ là cô tiện mua trên đường về. Trong không gian của cô đã tích trữ sẵn hàng trăm bao đất sét bentonite – nguyên liệu chính để làm cát vệ sinh cho mèo – rẻ hơn cát vệ sinh rất nhiều.

Cùng với bentonite, cô còn mua thêm một số đất xơ dừa và đất dinh dưỡng.

Dù không gian của cô chứa rất nhiều đất, nhưng cô lo lắng số đất mình thu thập không đủ dinh dưỡng, gây lãng phí hạt giống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhà máy sản xuất đất dinh dưỡng nằm ngay cạnh nhà máy bentonite. Hai bên quản lý khá thân thiết, thấy cô quan tâm đến đất dinh dưỡng, họ đề nghị vận chuyển chung với bentonite và cho giá sỉ ngay cả khi cô mua không nhiều.

Xe tải còn thừa chỗ, vì muốn tiết kiệm chi phí vận chuyển, cô liền đồng ý mua thêm một ít.

Sau khi cất đất vào không gian, Giang Mộ Vân tiếp tục hành trình lấy hàng, đợi các nhà máy giao hàng.

Hôm nay, khá nhiều kiện hàng của cô đã đến, bao gồm cả đơn hàng từ nhà máy nhựa.

Nhìn vào những bồn chứa nước khổng lồ được đặt làm riêng và đống nước đóng bình chất cao như núi trong không gian, cô cảm thấy mình sắp phải bận rộn lắm đây.

Cô tính toán thời gian, rồi cuối cùng bất lực vung tay: “Để mai tính vậy. Vẫn kịp mà.”

Cô dắt Tiểu Bạch về nhà, một tay cầm dây dắt chó, tay kia xách cát vệ sinh cho mèo. Nhìn thật hài hước, đặc biệt là với hình ảnh chú mèo in trên bao cát, khiến không ít người bật cười.

Một người hàng xóm cũng dắt chó đi dạo khuyên cô: “Chó không học được cách dùng cát vệ sinh đâu.”

Về đến nhà, Giang Mộ Vân gặp đúng lúc Tần Thì Văn đang mang túi rác xuống đổ.

Thấy Tiểu Bạch, Tần Thì Văn ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm nó hồi lâu đến mức Tiểu Bạch ngại ngùng cúi đầu, cô mới chậm rãi đứng dậy.

Giang Mộ Vân đặt bao cát xuống, lục túi tìm chìa khóa, mở cửa:

“Nhìn cái gì? Ghen tị vì nó dễ thương hơn cậu à?”

Tần Thì Văn cười khẩy:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tôi nhìn nó hồi nào? Tôi nhìn cậu đấy. Cậu có hiểu ‘vọng, văn, vấn, thiết’ không?”

Giang Mộ Vân: “Thế bác sĩ chẩn đoán ra gì rồi?”

Tần Thì Văn: “Chẩn ra cậu bị bệnh về mắt. Nuôi chó mà mua cát vệ sinh cho mèo, thật là ‘tài tình’.”

Tần Thì Văn nghĩ chắc Giang Mộ Vân muốn tránh việc trực tiếp xử lý chất thải, nên mua cát vệ sinh về dùng cho Tiểu Bạch.

Giang Mộ Vân không hài lòng:

“Mèo chó đủ cả hiểu không? Tôi đã có chó rồi, chuẩn bị nuôi thêm mèo thì sao?”

Tần Thì Văn gật đầu: “Không sao, nhưng khu này không có mèo hoang đâu. Hiểu ý tôi chứ?”

Giang Mộ Vân: “Thì tôi không thể mua mèo giống chắc?”

Tần Thì Văn lập tức nói: “Mua, nhất định phải mua, mai mua luôn. Không mua là xem thường bản thân đấy.”

Là bạn lớn lên cùng nhau, ai chẳng biết tính ai.

Nhặt một con mèo hoang ngoài đường thì được, nhưng bỏ vài nghìn để mua một con mèo giống, với họ đúng là xa xỉ. Đây chỉ là kiểu nói cho vui khi xem video thú cưng mà thôi.

Giang Mộ Vân tức giận xấu hổ: “Tiểu Bạch, đi thôi, chúng ta không chơi với chị xấu!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tai Tích Trữ Hàng Nghàn Vật Tư

Số ký tự: 0