Chương 30 - Hắn Bị Chơi!!

Quản Gia - Cửa...

Trà Hảo Manh Manh

2024-08-07 21:01:10

Editor : Uniirr

" Chú Trình còn chưa có bắn, tiểu thư đã cao trào? Phải trừng phạt mới được."

" Chú Trình..." Hà Cửu Vi mở to đôi mắt đầy sương mù mênh mông, nhẹ giọng than làm hắn muốn phát cuồng.

Trình Nghị không nói hai lời đem gậy thịt vọt vào hoa huyệt!

"A...Phải chống đỡ nha! Ân a..."

Hà Cửu Vi dần dần bình ổn lại bị gậy thịt sưng lớn đâm vào u huyệt khơi mào.

"Vừa mới chọc qua loạn huyệt, lại có thể khôi phục nhanh như vậy, tiểu thư của tôi thật sự là một tiểu yêu tinh!"

"A...Thật thích... Ân thật là lợi hại... Ách a..."

Gậy thịt rút chọc mang theo dâm thủy xối lên lông mao đen xù, hoa huyệt một mảnh đỏ bừng.

Trình Nghị cúi người đem Hà Cửu Vi ôm vào ngực, Hà Cửu Vi vội vàng dùng hai chân vòng lên thắt lưng cứng rắn của hắn!

Chân dài mảnh khảnh vòng bên hông, dưới thân càng thêm chặt chẽ, Hà Cửu Vi thích đến kêu to.

"A! A... Thật sâu a... Ân... Nhẹ chút..."

Trình Nghị cắm vào dâm huyệt của Hà Cửu Vi, ôm mông cô xuống giường, quy đầu đâm vào điểm mẫn cảm của Hà Cửu Vi không ngừng đè nặng.

"A a a a a!"

Vừa đi vừa chọc truyền đến khoái cảm làm hoa huyệt của Hà Cửu Vi một trận rung động!

"Ách... A..."

Trình Nghị bị kẹp than nhẹ một tiếng, đem Hà Cửu Vi ấn lên tường, bắt đầu điên cuồng tấn công!

Vừa phóng thích qua một lần Hà Cửu Vi bị sự tấn công mãnh liệt kêu to.

"A a a a! Rất... Mau... Quá nhanh ... ... A... A..."

"A a a a a! Cửu Vi, a... Đều cho em!"

Âm thanh yêu kiều bị đâm cho đứt quãng, Trình Nghị rốt cuộc cũng thủ không được tinh quan, đem quy đầu đâm sâu đến miệng tử cung, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm bắn thẳng vào tử cung!

Hà Cửu Vi bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng làm tiểu huyệt càng thêm mẫn cảm, nhanh chóng kẹp chặt, khoái cảm bất ngờ ập tới làm cho Trình Nghị càng thô bạo với cô gái hắn âu yếm.

"Mẹ nó! Em muốn bẻ gãy tôi sao?!"

Lau sữa chảy cuồn cuộn không ngừng trước ngực, Trình Nghị ôm cả người mềm yếu Hà Cửu Vi đi đến cửa sổ sát đất, kéo rèm.

" Tiểu thư, trừng phạt bắt đầu."

Rèm cửa sổ bị kéo ra, ánh sáng chói mắt xuyên vào. Hà Cửu Vi nhất thời thanh tỉnh không ít, đợi cô phản ứng lại thì toàn bộ người đã bị ép vào cửa sổ sát đất!

Tuy nói cửa sổ sát đất còn có một ban công, có thể ngăn tầm mắt người qua đường nhìn lên, cũng không thể cam đoan gia đình đối diện đột nhiên kéo rèm cửa sổ!

Núm vú bị thủy tinh lạnh lẽo ép sát truyền đến kích thích không so sánh được với sự xấu hổ khi bị người xem!

"Không... Không cần làm ở chỗ này... Không cần!"

Hà Cửu Vi muốn xoay thân mình, động tác làm cho núm vú chảy sữa lên cánh cửa thủy tinh, xuất hiện vết màu trắng ngà ...

Trình Nghị không cho cô cơ hội phản kháng, nhếch cao gậy thịt qua mông cắm vào tiểu huyệt!

"A! Thật sâu a!"

Bởi vì tư thế xoay chuyển mà gậy thịt dễ dàng vào tiểu huyệt, Trình Nghị đâm vào khiến cho Hà Cửu Vi mất đi khí lực phản kháng.

"Ách... A..."

Trình Nghị đợi tiểu huyệt thích ứng với gậy thịt của hắn, gậy thịt lớn liền đưa đẩy đến.

"Ân... A... Thật sâu... A..."

"Xem ra tiểu thư rất hưởng thụ cái tư thế này!"

Trình Nghị rút chọc làm cho Hà Cửu Vi cùng cửa sổ thủy tinh ma sát, núm vú bị lạnh đến chết lặng, vặn vẹo thành một đoàn, cô rên rỉ một tiếng so với một tiếng đều kiều.

"A... Quá nhanh ... Ân... A...Chú Trình thật lợi hại... A!"

" Chú Trình? Tiểu thư thích chơi trò này?"

"Ân... Chơi... Chơi cái gì... A..."

Không biết nguyên nhân có phải vì xưng hô " Chú Trình" hay không, mà gậy thịt lại lớn một vòng, vách tường hoa co dãn chống đỡ gậy thịt lớn.

"Ân... Tiểu thư lại gọi tôi một tiếng chú..."

Trình Nghị hô hấp dồn dập bên tai Hà Cửu Vi , hắn vươn đầu lưỡi miêu tả lỗ tai, răng nanh khẽ gặm nhấm vành tai mềm mại, toàn bộ lỗ tai đều được nước làm tỏa sáng.

"Chú... A... Chú nhẹ một chút a..."

"Chảy nhiều nước như vậy? Cháu gái của tôi thực dâm đãng!"

"Cái gì? Cháu gái? A... A... A..."

Hà Cửu Vi đổ mồ hôi đầm đìa, cửa sổ sát đất đều là hơi ẩm ấm áp và không biết là sữa hay là mồ hôi, hay dấu vết của dâm dịch .

"Em là cháu gái của tôi, chú thao em có thích không? Ân?"

Hà Cửu Vi bị thao đến đánh mất lý trí, trực tiếp cam chịu thú vị ác ý của Trình Nghị.

"A... Y nha... Thích a... Ân..."

"Thì ra là thích, khó trách nhanh kẹp như vậy! Cháu gái có thấy kích thích không?"

"Ân a... Kích thích ... Chú... Trọng điểm!"

"Ân... Đâm đến trọng điểm sao?... Cháu gái hài lòng hay không? A..."

Trình Nghị không chỉ tăng thêm lực đạo, tốc độ cũng nhanh hơn, Hà Cửu Vi nghiêng đầu mới không bị đánh lên cửa thủy tinh.

"Vừa lòng... A... Chú... Rất... Quá nhanh ... A chậm một chút a... Nha..."

"Hiện tại còn nói quá nhanh, kêu chú chậm một chút? Cháu gái có hài lòng hay không?"

Hắn cố ý đưa đẩy tốc độ chậm lại, lực đạo không ngừng giảm làm cho thịt huyệt cảm giác trống rỗng.

"Không... Không... Chú nhanh một chút a... Cháu gái rất ngứa!"

"Cháu gái ngứa? Có phải loạn huyệt ngứa ?"

"Là... Đúng vậy... Mau... A a a!"

Lời còn chưa dứt, Trình Nghị không cho cô cơ hội phản ứng bắt đầu gia tốc gậy thịt ra vào!

Túi tinh hoàn ở gậy thịt ra vào va phải mông trắng mịn phát ra âm thanh "Đùng! Đùng! Đùng!", gậy thịt cùng hoa huyệt rút chọc phát ra âm thanh "Phùn phụt, phùn phụt" như đang tiến hành đánh giá, trong phòng một mảnh kiều diễm quanh quẩn.

Hà Cửu Vi mồ hôi ẩm ướt, ánh mắt cô mê ly, tùy tiện thoáng nhìn qua thấy cửa sổ sát đất nhà đối diện dường như sắp kéo ra!

Cô sợ tới mức mạnh mẽ thắt chặt, quay đầu hoảng sợ kêu to.

"A a a! Có người a... A... Trình Nghị... A!"

Trình Nghị phản ứng nhanh hơn, ôm thắt lưng của cô đi tới phía sau rèm cửa sổ!

Không cần lo lắng bị nhìn thấy, Hà Cửu Vi bị đè nặng quỳ trên mặt đất, cô dâm đãng kêu, mông uốn éo như triệu hồi Trình Nghị gấp bội yêu thương.

Trình Nghị nhấc mông cong của Hà Cửu Vi lên, eo nhỏ bị ép tới mép thảm, eo mượt mà câu dẫn linh hồn con người, tư thế quỳ khuất nhục làm cho mông càng thêm mê người!

Hắn không nhịn được nữa, véo mông của Hà Cửu Vi mãnh liệt thao, điên cuồng rút chọc mấy trăm lần. Hà Cửu Vi chịu không nổi toàn thân co rút, sữa ở núm vú trở nên loãng, hoa huyệt không khống chế được phun dâm dịch, Trình Nghị ngay tại cổ sóng triều bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng!

Hà Cửu Vi trực tiếp ngã xuống thảm đầy dâm dịch ẩm nóng mà đỏ mặt.....

Hồi lâu hai người mới từ tình dục hoãn lại. Trình Nghị rút gậy thịt nửa nhuyễn, thoải mái đem Hà Cửu Vi vì thủy triều mà xấu hổ không muốn ngẩng đầu, ôm vào trong ngực, đi vào phòng tắm.

Không bao lâu, trong phòng tắm lại truyền đến âm thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập...

Ban ngày tuyên dâm, phong cảnh vừa vặn.

Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (1)

Editor : Uniirr

"Không đúng, nhất định là mơ, nhất định là mơ..."

Hà Cửu Vi nhắm mắt không ngừng nói thầm, đột nhiên nghe được một tiếng cười khẽ, khuôn mặt nhỏ của cô nhăn nhó.

"Không phải là mơ sao? Tại sao ngươi còn ở đây? Ô ô ô... mệnh của ta thật khổ..."

"..." Hoa Mảnh Ngọc nhất thời bị nghẹn không nói chuyện được, nha đầu này sẽ không lấy nhầm kịch bản chứ?

Hà Cửu Vi âm thanh ồn ào không có người đáp lại, hơi hé mí mắt, bị người ta bắt được cũng không xấu hổ không ngừng kêu to, ủy khuất gãi gãi ót.

"Ngươi không giải thích?"

"... Giải thích cái gì?"

Hoa Mảnh Ngọc nhìn Hà Cửu Vi, thời điểm hôn mê rõ ràng an tĩnh tựa tiên tử, tỉnh lại liền la om sòm?

Hà Cửu Vi sờ sờ mũi, đúng lý hợp tình trả lời.

"Loại tình huống này không phải là anh hùng cứu mỹ nhân mới xuất hiện sao? Trong tiểu thuyết đều viết như vậy !"

"Ngươi đã nói ta cứu ngươi, vậy ngươi vừa mới ồn ào cái gì?"

"Ta... Ta thấy bộ dạng của ngươi không giống..."

"... Không giống người tốt?"

Hoa Mảnh Ngọc tiếp lời của cô, Hà Cửu Vi mặt đỏ ửng, dù sao cũng là ân nhân cứu mạng mình, lại chọc thủng tâm tư của cô, bầu không khí rất ngượng ngùng.

"Ngươi là Nhị tiểu thư Hà Cửu Vi của Hà phủ, đúng không?"

"Đúng? Ngươi làm sao biết được?"

"Hà phủ thả ra tin tức ngươi bị mất tích , không hiểu đều khó. Bây giờ nếu ngươi rời khỏi nơi này, cũng không còn mặt mũi đi về nhà."

Hoa Mảnh Ngọc xem thần sắc đột nhiên biến đổi của Hà Cửu Vi.

"Ngươi... là bị người tính kế."

"Vì sao... Muốn đối xử như thế với ta? Ngươi làm sao mà biết được?"

Hà Cửu Vi ngây người nhìn hắn, đôi mắt ngập nước tràn ngập khiếp sợ, Hoa Mảnh Ngọc không khỏi có chút thất thần.

Ho nhẹ một tiếng, Hoa Mảnh Ngọc giải thích cho cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đỉnh núi này không chỉ có trại của ta. Hiện tại đang cạnh tranh kịch liệt, trại cách vách chiếm một phần nhỏ trên đỉnh núi, chỉ cần trả tiền cái gì cũng làm."

"Ngươi nói bọn họ được người thuê giết... Ta?"

Không đợi Hoa Mảnh Ngọc gật đầu, Hà Cửu Vi ngây người.

"Tại sao ta lại trở thành áp trại phu nhân của ngươi ?"

Hoa Mảnh Ngọc "..."

Tư duy này thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng.

Hoa Mảnh Ngọc đem sự việc cùng cô nói xong, Hà Cửu Vi tức đến mức muốn nổi trận lôi đình!

Không cần tự hỏi, hung thủ nhất định là đại phu nhân.

Hà Cửu Vi tuy cũng là thiên kim tiểu thư, bởi vì là thứ nữ mà bị chính phòng khắp nơi áp chế, bây giờ chỉ vì bộ dạng của cô uy hiếp đến chính nữ, đại phu nhân lại muốn gϊếŧ cô!

Nếu không phải cô mệnh lớn, nếu không được một đại đương gia đi tìm bà xã ở ven sông lượm cô về sơn trại, chỉ sợ cô đã sớm bị mãnh thú trong núi ăn thịt!

Cô giận phụ thân chưa bao giờ quan tâm cô, nay cô bị bắt....

Được rồi được cứu, làm áp trại phu nhân.

Cho dù mệnh được lượm về, nhưng vẫn như ý nguyện của đại phu nhân, trở về không được...

Hà Cửu Vi thở dài, xa xôi nhìn về phía Hoa Mảnh Ngọc.

"Không nghĩ tới người giết ta là sơn tặc, người cứu ta vẫn là sơn tặc."

Hoa Mảnh Ngọc: "..."

Hắn là người thẳng thắn, cũng không biết kiên nhẫn, nếu không phải Hà Cửu Vi sắp là thê tử của hắn, hắn đã sớm đi ra ngoài, ai mẹ nó muốn kiên nhẫn giải thích nhiều như vậy.

"Quên đi, đến đâu hay đến đó. Bản tiểu thư đành ở tạm chỗ của ngươi vậy!"

"..." Hoa Mảnh Ngọc rốt cuộc nhịn không được, đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài!

Không đợi Hà Cửu Vi thở phào, vừa đẩy cửa ra ngoài lại đi vào, vẫn là khuôn mặt âm trầm của Hoa Mảnh Ngọc.

"Đêm nay động phòng." Nói xong liền đi.

Mặt của Hà Cửu Vi đỏ ửng, cả người đều chôn trong chăn, cô đều cố tình gây sự vì sao không trốn được ! ! !

Áp trại phu nhân là làm sao, Hà Cửu Vi chưa ăn qua thịt heo cũng chưa thấy qua heo chạy sao? Cô muốn có chỗ an thân thì phải trả giá đại giới!

Trốn? Cô là một thiếu nữ trói gà không chặt, có thể trốn đi nơi nào?

"A a a a a! ! !"

Hoa Mảnh Ngọc đứng ở ngoài cửa nghe Hà Cửu Vi kêu rên, tâm tình tốt cong khóe miệng, quay đầu trừng mắt nhìn một đám huynh đệ xem náo nhiệt.

"Còn không mau cút đi làm việc!"

Mọi người đều loạn thất bát tao hồi đáp.

"Đại đương gia, chúng ta còn có việc làm?"

"Đúng vậy, thời gian trước mới đoạt cẩu quan gì đó, mấy ngày nay không phải nghỉ ngơi sao?"

"Chúng ta có thể chuẩn bị đêm nay nháo động phòng! !"

"Đúng đúng đúng!"

Hoa Mảnh Ngọc "..."

Bởi vì cách âm không tốt mà nghe thấy Hà Cửu Vi "..."

Ban đêm, trăng sáng nhô cao.

Hoa Mảnh Ngọc đem một đám huynh đệ muốn nháo động phòng đuổi đi, mới mở cửa phòng.

Đêm nay đúng là đêm động phòng, nhưng không tổ chức nghi thức kết hôn, vốn cũng đã ủy khuất cho Hà Cửu Vi, lại nháo động phòng, Hoa Mảnh Ngọc không dám nghĩ cô lại muốn ầm ĩ thế nào.

Thời điểm Hoa Mảnh Ngọc vào phòng, Hà Cửu Vi đã ngủ say sưa. Cô cuộn mình ở một góc giường, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì ngủ mà đỏ bừng, cái miệng anh đào nhẹ nhàng hô hấp, phỏng chừng là bị bức bối.

"Ân..."

Hà Cửu Vi ghét bỏ quần áo trên người mình quá nhiều, kéo kéo cổ áo, lộ ra cổ trắng nõn đập vào mắt Hoa Mảnh Ngọc.

Hô hấp của hắn trở nên dồn dập, thậm chí đợi không kịp đem Hà Cửu Vi đánh thức, thuần thục cởi hết quần áo lên giường.

Che đi thân thể của Hà Cửu Vi, nguyên bản thấy rằng không sao cả Hoa Mảnh Ngọc đột nhiên trở nên khẩn trương.

Tay hắn run run cởi bỏ trói buộc trước ngực Hà Cửu Vi, trong lúc ngủ mơ cô dường như vì quần áo được cởi ra mà cảm thấy thoải mái, thậm chí theo bản năng giúp đỡ Hoa Mảnh Ngọc cởi đai lưng!

Đến khi Hà Cửu Vi hoàn toàn trần trụi, Hoa Mảnh Ngọc không chịu nổi, trần truồng ôm nhau.

Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (2)

Editor : Uniirr

Hà Cửu Vi thật vất vả mới không thấy nóng, lại bị một cái lò đại hỏa đè nặng, cô thì thào muốn tránh thoát cái ôm ấp của Hoa Mảnh Ngọc, lại bị hô hấp cực nóng trên mặt làm bừng tỉnh!

Cô mở to hai mắt, đang muốn thét chói tai, hiện lên khuôn mặt anh tuấn làm cô cả kinh.

Hoa Mảnh Ngọc bắt gặp Hà Cửu Vi tỉnh lại, trực tiếp cúi đầu hôn đôi môi ngọt ngào.

Cô nghiêng đầu tránh lưỡi của Hoa Mảnh Ngọc tiến vào.

"Ngươi là Hoa Mảnh Ngọc?"

Hoa Mảnh Ngọc thấy cô tránh né mà bất mãn chau mày, niết cằm cô.

"Không phải ta còn có thể là ai?"

Nói xong duỗi lưỡi quấn môi của cô, vì ăn đau mà hơi lộ ra đầu lưỡi.

Không ngờ vì đi lạc lại gặp bộ dạng tinh xảo mà không mất khí phách, tràn đầy hương vị nam nhân của Hoa Mảnh Ngọc. Hà Cửu Vi dần mất hết không khí cả mặt đỏ bừng.

"Ân..."

Thân thể Hà Cửu Vi truyền đến cảm giác không rõ trống rỗng, loại cảm giác này tựa hồ là vì Hoa Mảnh Ngọc hôn mình lại dường như không phải, nhưng lại xấu hổ mở miệng, cô chỉ có thể hừ hừ cắn môi xem màn giường.

Hoa Mảnh Ngọc thần kinh thô, không biết Hà Cửu Vi muốn cái gì, hết thảy đều là tiết tấu của hắn, bất tri bất giác bàn tay chạm vào núm vú.

"A..."

Chỗ này Hà Cửu Vi chính mình đều không có sờ qua, lúc này bị Hoa Mảnh Ngọc thô lỗ vuốt ve, cô nghĩ thét chói tai, xuất khẩu cũng chỉ là tiếng rên rỉ.

Hà Cửu Vi bị âm thanh than nhẹ sợ tới mức lấy tay che miệng mình, không thể tin được âm thanh này lại xuất hiện từ miệng mình!

"Phu nhân muốn kêu liền kêu đi, vi phu rất thích nghe."

Những lời này làm cho Hà Cửu Vi xấu hổ đem mặt đều chôn trong gối, còn phu nhân, vi phu, một cái sơn tặc còn học được văn hoá?

Nhưng lại không hề có cảm giác khác thường, thật sự không e lệ!

Hoa Mảnh Ngọc bị Hà Cửu Vị xấu hổ chọc trong lòng đều run lên, cúi người nhẹ nhàng mà ngậm vành tai cô, như nguyện nghe được tiếng rên rỉ như mèo kêu của cô, lại đùa cô.

"Âm thanh của phu nhân thực dễ nghe, lại kêu them vài tiếng..?"

"Mới không cần..."

Hà Cửu Vi mẫn cảm bị hắn hôn co rúm lại, quyết đoán cự tuyệt, lại không phát hiện âm thanh cự tuyệt của mình rốt cuộc có bao nhiêu kiều.

Làm sao có thể cho cô cự tuyệt? Hắn còn rất nhiều biện pháp làm cho cô đầu hàng.

Hoa Mảnh Ngọc chống đỡ đứng lên, nhìn Hà Cửu Vi dưới thân, dưới ánh trăng lại trần truồng như ngọc, cúi đầu hôn núm vú cứng rắn đến phát run.

"Ân a..."

Núm vú của Hà Cửu Vi bị hôn như chuồn chuồn lướt kích thích, hoa huyệt bị gậy thịt cứng rắn đụng một chút, nặng nề cùng hoa huyệt mềm mại kề cận , cô nhất thời ngay người.

Lý trí nói cho cô nên đẩy Hoa Mảnh Ngọc ra, ngăn cản hắn càng làm ra hành vi phóng đãng không kiêng nể, nhưng thân thể thành thực đem núm vú ngứa ngáy của mình đưa vào miệng ấm áp của hắn!

Hoa Mảnh Ngọc sẽ không bỏ qua đồ ăn đã chủ động đưa lên trước mặt, không cần nghĩ ngợi liền bóp véo núm vú tuyết trắng cứng rắn.

"Chậc chậc..."

Âm thanh nước bọt cùng da thịt giao quấn làm cho gậy thịt nổi gân xanh sưng to càng thêm dữ tợn, đại quy đầu đã sớm chen chúc bên miệng huyệt.

"A ân... Ha... Ân a..."

Hà Cửu Vi rên rỉ , vì khoái cảm mà mạch máu trên cổ nổi lên, hô hấp càng ngày càng khó khăn, cô lại không rảnh bận tâm.

"A... Phía dưới a... Nước tiểu ... A..."

Tiểu huyệt phân bố dâm dịch chảy ra sàng đan, Hà Cửu Vi cọ cọ, cảm nhận được một mảnh thấm ướt, còn nghĩ là nước tiểu của mình, vội vàng đẩy Hoa Mảnh Ngọc trầm mê thân thể ôn nhu hương của cô.

Hoa Mảnh Ngọc cúi đầu nhìn, cười tà mị.

"Phu nhân, đây không phải nước tiểu, rõ ràng chính là thiếu làm !"

Nói xong liền ngăn chặn đùi của Hà Cửu Vi, bắt đầu đè âm huyệt dùng sức nhu động.

"A... Làm sao có thể... Đừng chạm a... A..."

Hà Cửu Vi làm sao có thể chống đỡ động tác mãnh liệt như vậy, ngón tay hắn động nhanh hơn, thân thể cô kịch liệt run run, miệng nói không nên lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ.

"Phu nhân của ta thực mẫn cảm, tùy tiện sờ sờ là có thể chảy ra xuân thủy!"

Hoa Mảnh Ngọc lấy ngón tay móc vào khe hở hẹp, u huyệt phun dâm dịch đầy tay hắn.

"Phu nhân ngươi xem, trên tay vi phu đều là dâm thủy trong loạn huyệt của ngươi chảy ra đâu!"

"Ngươi... Ngươi vô sỉ!"

Hà Cửu Vi ngày thường gan lớn cũng chưa từng nghe qua lời nói phóng đãng như vậy.

Hoa Mảnh Ngọc cũng không phải người ôn nhu, nhịn lâu như vậy là không muốn Hà Cửu Vi một lát sẽ đau, bây giờ còn bị mắng vô sỉ, thần sắc trầm xuống.

"Vô sỉ? Ta còn càng vô sỉ đâu!"

Hắn đem tay dính đầy hoa dịch thô lỗ ở hoa huyệt mà lau, vươn ngón tay vào bên trong tiểu huyệt rút chọc hơn mười lần liền đem chân mở ra, trực tiếp đem súng đâm vào.

"A! ! ! Đau a! ! ! Ngươi đi ra ngoài! ! !"

Cho dù dâʍ ɖị©ɧ lan tràn, nhưng cũng không ngăn được động tác mãnh liệt như vậy, Hà Cửu Vi đau đến cong thân thể, tiểu huyệt vì động tác của cô mà thu càng nhanh!

Hoa Mảnh Ngọc bị kẹp đến nhíu mày.

"Ách a...Loạn huyệt của phu nhân vừa trơn lại vừa nhanh!"

Gậy thịt đam vào tiểu huyệt dời núi lấp biển sóng nhiệt thổi quét qua, thể xác và tinh thần của hắn đều thư sướng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu Hoa Mảnh Ngọc sung sướng, Hà Cửu Vi lại đau đến sắc mặt trắng bệch. Nếu không phải hắn cúi đầu nhìn thấy Hà Cửu Vi đau đớn mà chảy nước mắt, Hoa Mảnh Ngọc cũng không nghĩ cô là nữ nhân mảnh mai.

Gậy thịt của mình thô lỗ làm cô bị đau.

Cố nén cảm xúc bị siết chặt, Hoa Mảnh Ngọc hôn môi Hà Cửu Vi rồi lại hôn xương quai xanh mê người.

"Phu nhân nhịn một chút, nhịn một chút sẽ không đau"

"Ư ư ư ư... Ngươi là cái đồ hỗn đản! Ngươi mau đi ra... A!"

Hoa Mảnh Ngọc vừa động, Hà Cửu Vi vội vàng đem tay vòng qua cổ hắn mà kêu.

"Đừng động! Ngươi đừng động... A quá lớn... Đau quá!"

"Ách... Thực căng!"

Hoa Mảnh Ngọc nhịn đến vất vả, vách tường hoa huyệt mút đại quy đầu sưng to, phân thân đã sớm không chịu khống chế càng không ngừng trướng lớn, chống đỡ bên miệng huyệt.

Đợi đến khi Hà Cửu Vi dần dần hết đau, từ sâu thẳm trong hoa huyệt truyền đến cảm giác ngứa ngáy làm cho cô khó chịu đung đưa mông.

"Ân... A..."

Thấy cô thích ứng, Hoa Mảnh Ngọc thả lỏng, miệng của hắn tham lam mút núʍ ѵú tản ra mùi thơm, đầu lưỡi dùng sức kéo, như là muốn hút ra sữa. Mà dưới thân đã bắt đầu động tác khai khẩn, ba nhẹ một nặng chậm rãi rút chọc.

"A... Ân... Ách nhanh... Một chút..." Hoa Mảnh Ngọc vì giảm bớt đau đớn cho cô mà động tác mềm dịu, không biết cơ thể của cô truyền đến cảm giác hư không.

Hoa Mảnh Ngọc nghe vậy, mạnh mẽ cắm vào, Hà Cửu Vi bị đâm làm cả người đều hướng lên trên.

"Phu nhân rất hưởng thụ ?"

"Ách a... Không cho nói , ân a..."

Gậy thịt nhiều nếp nhăn cùng hoa vách tường trùng điệp ma sát, Hoa Mảnh Ngọc hữu lực đâm xuống làm cho Hà Cửu Vi cảm nhận được dục tiên dục tử.

" Phu nhân đến cái này cũng không hiểu ? " Lại va chạm một cái "Đây chính là lạc thú nơi khuê phòng, vi phu không nói, phu nhân làm sao có thể cảm nhạn được khoái cảm? "

Hà Cửu Vi lúc này đã không nghe thấy Hoa Mảnh Ngọc đang nói cái gì, cô chỉ biết mình giống như ở trên chín tầng mây, ngoài miệng lại khẩu thị tâm phi.

"Già mồm lấn át lẽ phải... Nha... Thật lớn... Nhẹ chút ân..."

"Vi phu có già mồm lấn át lẽ phải hay không thì phu nhân không phải cực rõ ràng sao? Sao có thể nhẹ chút đâu, cái miệng nhỏ phía dưới của phu nhân không muốn vi phu nhẹ chút!"

Gậy thịt qua lại rút chọc nhuyễn thịt co dãn so với khi nãy lớn một vòng.

"Phu nhân có thật nhiều nước!"

"Ha... Ân a..."

Liên tục rên rỉ làm giọng nói của Hà Cửu Vi có chút khàn khàn, lại mang đến một loại phong tình khác biệt, Hoa Mảnh Ngọc nghe được gậy thịt run lên, tốc độ rút chọc càng lúc càng nhanh, túi tinh hoàn đâm voà hoa huyệt phát ra âm thanh "Đùng! Đùng!" rung động.

Xuân thủy lan tràn làm động tác cắm vào rút ra của gậy thịt như nước chảy mây bay diễn ra hết sức sinh động, càng thêm thông thuận. Quy đầu dường như từ con đường mòn tìm được hoa tâm, khối mị thịt đó gắt gao mút làm cho Hoa Mảnh Ngọc bị kích thích, bộ mông cơ bắp mạnh mẽ co rút lại, dưới thân động tác càng thêm mãnh liệt, giống như mưa rền gió dữ hướng hoa tâm điên cuồng tàn phá!

"A... Đừng chạm nơi đó... Đừng... A a... A a a!"

Gậy thịt cực đại tàn bạo hướng về hoa tâm điên cuồng nắn bóp, cả người Hà Cửu Vi giống như mưa to thì tìm thấy con thuyền buồm, sóng biển mãnh liệt mênh mông đem cô cuốn vào lòng biển, dục vọng lên tới đỉnh điểm!

Hoa huyệt từng đợt mãnh liệt co rút, thân thể có tiết tấu run run , tiết ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt đặc sệt, ẩm ướt một phiến sàng đan, gậy thịt sưng lớn kịp lúc rút ra hướng lên trên nhảy nhảy.

"Phu nhân đã biết tư vị tình triều ? Vi phu còn muốn xin phu nhân chỉ giáo một phen!"

Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (3)

Edit : Uniirr

"Phu nhân đã biết tư vị tình triều ? Vi phu còn phải nhờ phu nhân chỉ giáo một phen!"

Hai cánh hoa thịt phun ra nuốt vào dâm dịch trong suốt dính ngấy, Hà Cửu Vi rên rỉ thân thể run rẩy mà đứt quãng.

"A... A... A... Ách a..."

Hoa Mảnh Ngọc nhìn thấy hình ảnh dâm đãng đến cực điểm, đỡ gậy thịt xông vào loạn huyệt!

Gậy thịt tím đen vọt vào u huyệt ấm áp kích động ra vào, Hà Cửu Vi đột nhiên bị đâm tiếng kêu lại cao thêm vài âm điệu.

"A a... Quá nặng a! Thật sâu a... Ân a! !"

Hoa Mảnh Ngọc không hề thu liễm dục vọng của mình, muốn hung hăng đâm rách miệng tử cung, trong hoa huyệt lộ ra chất lỏng ướt át.

"Phu nhân là một tiểu yêu tinh làm từ nước!"

"A... Chính là nơi đó! Dùng sức... A tuyệt quá a... A a..."

Động tác kịch liệt khiến cả người Hà Cửu Vi không chỗ sắp đặt, hai chân kẹp chặt thắt lưng Hoa Mảnh Ngọc, màu da hắc bạch giao nhau dưới ánh trăng phá lệ dâm đãng. Cô bị động đi theo Hoa Mảnh Ngọc ra vào mà đong đưa, mông ma sát vào ván giường phát ra âm thanh "Chi nha chi nha", giống như Hoa Mảnh Ngọc lại dùng lực thì giường sẽ sụp!

Hoa Mảnh Ngọc dùng sức va chạm, nhũ hoa đầy vết cắn, cảnh đẹp sáng lạn như nước trên mặt hồ nổi gợn sóng, hắn nhìn xem khóe mắt đỏ bừng, bị loạn huyệt mυ'ŧ chặt truyền đến cảm giác hít thở không thông muốn nổi điên, gậy thịt không biết mệt mỏi điên cuồng kích thích tầng tầng lớp lớp mị thịt, như hút mê dược, chỉ nguyện sa vào không cần tỉnh lại...

Hoa Mảnh Ngọc càng ngày càng mãnh liệt, Hà Cửu Vi sớm đem tâm xấu hổ của mình quăng lên chín tầng mây, ôm cổ hắn, nước bọt theo miệng chảy ra.

"Phu nhân thực nhiệt tình! Về sau vi phu mỗi ngày đều đem gậy thịt lớn nhét trong loạn huyệt của phu nhân không tách rời, được không?"

"Ân... A... À không..."

Hậu quả của việc khẩu thị tâm phi là lực va chạm mạnh mẽ, Hà Cửu Vi bị đaam khiến lý trí tan rã, sửa miệng.

"Được... Không tách rời... A... Tuyệt quá a... Cửu Vi muốn chết... Muốn chết a..."

"Vi phu làm phu nhân dục tiên dục tử mới được. Nói mau, vi phu thích nghe phu nhân kêu dâm đãng!"

"A Cửu Vi... Cửu Vi sẽ không... A..."

"Phu nhân sẽ không? Vi phu dạy ngươi, gậy thịt lớn của vi phu chọc loạn huyệt của phu nhân! Nói!"

Không biết có phải vì bị buộc nói lời dâm tiện hay không mà cảm thấy hưng phấn, dâʍ ɖị©ɧ trào ra, đem gậy thịt bao phủ.

"Ách... Loạn huyệt của phu nhân thực con mẹ nó trơn... Phu nhân nói mau, nói chỉ có vi phu mới có thể làm ngươi!"

Nói xong, Hoa Mảnh Ngọc ngừng động tác, chỉ cảm thụ mị thịt loạn huyệt đang hư không khát vọng gậy thịt xxoo.

"A... Mau động a... Đừng có ngừng a..."

Hà Cửu Vi bị thú vị ác ý của Hoa Mảnh Ngọc chọc đến phóng đãng, nghĩ giải quyết ngứa ngáy của mình, cô phải thỏa hiệp.

"Ta nói, ta nói... Là gậy thịt lớn của phu quân chọc loạn huyệt của Cửu Vi... A... Mau a... Ân a... Thật thoải mái a! ! !"

Rốt cuộc cũng làm cho Hà Cửu Vi từ bỏ rụt rè, Hoa Mảnh Ngọc ở thời điểm cô phóng đãng mời hắn, gậy thịt mạnh mẽ đâm loạn.

"A... A... Chịu không nổi ... Đau, đau a..."

Khoái cảm tầng tầng chồng chất làm hoa huyệt lại trào ra một bãi dâm dịch! Hoa Mảnh Ngọc cũng nương theo dâm thuỷ mà tiến lên đến!

Nhưng gậy thịt quá lớn, lại lấy tốc độ không tưởng tượng nổi kích tình xxoo cùng hoa huyệt ma sát, Hà Cửu Vi cao trào sảng khoái lại cảm nhận được một tia đau đớn, cô lắc lắc mông muốn né tránh gậy thịt càng ngày càng mạnh mẽ tấn công.

"Đau ... Cửu Vi đau... A... Đi ra ngoài a..."

"A a a!"

Hoa Mảnh Ngọc vì sự đau đớn mà cắn chặt của u trong huyệt phóng xuất tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà mình nhẫn nại trữ hàng đã lâu, Hà Cửu Vi không ngừng kháng cự, làm Hoa Mảnh Ngọc vừa như vượt qua thế giới cực lạc phục hồi tinh thần, hắn cúi đầu nhìn thấy bên dưới trừ máu xữ nữ của Hà Cửu Vi cùng hai người dâm đãng chảy xuống, thì có thể mơ hồ nhìn thấy tơ máu.

Hắn sửng sốt, rút gậy thịt còn chưa nhuyễn xuống, thấy được miệng hoa huyệt chưa khép lại bị xxoo đến phá da chảy ra tơ máu.

"Ô ô ô... Ngươi là cầm thú! Hạ lưu! Cửu Vi... Cửu Vi đau quá ..."

Tiếng khóc của Hà Cửu Vi làm cho Hoa Mảnh Ngọc nghe mà tâm đều vỡ vụn, hôn những giọt nước mắt của cô, dỗ dành.

"Là ta thô lỗ , Cửu Vi đừng khóc, đừng khóc được không?"

Ngày thường là một hắn tử thô lỗ tùy tiện cho dù vì tối nay động phòng hoa chúc mà tu chỉnh chính mình, cũng không thể ngay lập tức mà bỏ được hành vi thô lỗ. Hoa Mảnh Ngọc ngốc nghếch dỗ Hà Cửu Vi, nước mắt của cô chảy ra càng nhiều.

Mà Hà Cửu Vi không đơn giản là vì đau đớn, còn có ủy khuất. Cô khóc thích, khổ cũng chỉ có Hoa Mảnh Ngọc.

Nước mắt cô chảy giống như dâʍ ɖị©ɧ trong hoa huyệt phân bố ra cuồn cuộn không ngừng, đúng là một cô nương làm bằng nước. Hoa Mảnh Ngọc không còn biện pháp, đi xuống dưới giường, khuôn mặt cương nghị với biểu tình lo lắng, cúi đầu duỗi lưỡi liếm, máu dính trên miệng hoa huyệt hút vào miệng.

"A... Ngươi, ngươi, như thế nào? !"

Hà Cửu Vi bị hắn làm ra hành động an ủi mà hoảng sợ, khoái cảm ập tới.

"Nơi đó bẩn a... A... A... Ân a..."

"Chậc... Chậc... Nơi nào của Cửu Vi đều rất ngọt , làm sao có thể bẩn? Ta thích còn không kịp... Chậc chậc..."

Đầu lưỡi thô ráp mà linh hoạt trong hoa huyệt càn quấy, nước bọt cùng dâʍ ɖị©ɧ trộn cùng một chỗ, nhưng lại làm giảm bớt đau đớn. Hà Cửu Vi cảm giác toàn thân từng lỗ chân lông đều thoải mái đến tinh rối mù.

"Ân a... Thật thoải mái a... Hoa Mảnh Ngọc a..."

Chính vì âm thanh kêu Hoa Mảnh Ngọc này! Gậy thịt nửa nhuyễn lại cứng lên chọc chọc ván giường, hắn biết mình không thể tiếp tục, nếu không hắn cũng thu không tay được! Hắn hung hăng hút hạt đóa hoa phía dưới một ngụm, Hà Cửu Vi từ thân đến tâm đều truyền đến cảm giác thỏa mãn!

Mà Hoa Mảnh Ngọc ngay ngắn đứng dậy ngồi bên cạnh Hà Cửu Vi, một tay bóp véo bộ ngực tịch mịch đã lâu của cô, một tay cầm lấy bàn tay mềm mại đặt lên gậy thịt sưng lớn, bàn tay mềm mền cùng gậy thịt cứng rắn truyền đến cảm xúc làm hắn phấn khởi.

"Ân... A...Cửu Vi... Cửu Vi... A... Xxoo chết ngươi... Ân..."

Hà Cửu Vi muốn rút tay ra, lại bị sức lực của hắn giam giữ biến thành không hề có lực chống đỡ. Cô chỉ có thể xấu hổ đến chôn đầu vào chăn, chỉ lộ ra cái cổ có dấu vết xanh xanh tím tím mà hắn lưu lại.

Hoa Mảnh Ngọc nhìn thấy cô xấu hổ đỏ mặt, rốt cuộc không khống chế được, bỏ tay cô ra, tự thân vận động.

"Cửu Vi.... Cửu Vi a a a a a!"

Một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn hết lên trên lưng Hà Cửu Vi... Xuân phong chập chờn, một phòng kiều diễm.

Tình dục dần lui, Hà Cửu Vi không dám động, giữa hai chân rất đau. Tuy rằng sau đó Hoa Mảnh Ngọc cố nén dục vọng ôn nhu dỗ mình, nhưng hắn từng điên cuồng rút chọc với tiểu huyệt là chuyện thật!

Hà Cửu Vi càng nghĩ càng giận, quay đầu trừng mắt nhìn Hoa Mành Ngọc đang ôm chặt lưng của cô, gắt giọng.

"Về sau ngươi ăn chay đi!"

Hoa Mảnh Ngọc thảnh thơi, vì ăn uống no đủ nên hắn không đem lời nói của cô vào trong lòng, Hà Cửu Vi đang muốn tránh thoát, hắn lại ôm càng chặt, hắn thấp giọng.

"Phu nhân còn muốn làm một lần nữa sao?"

Hà Cửu Vi sợ hãi, ngây như phỗng, nhỏ giọng than thở.

"Không nghĩ ..."

Uỷ khuất này, Hoa Mảnh Ngọc hung hăng cắn lỗ tai của cô hàm hồ nói.

"Lần này sẽ đau vì bảo bối của ta là lần đầu tiên, lần sau sẽ thích ."

Cũng không quản khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Cửu Vi đỏ bừng, hắn hôn lên gương mặt. Đột nhiên dừng lại, Hoa Mảnh Ngọc đem thân kiều nhuyễn Hà Cửu Vi xoay người đối mặt với hắn.

"Hoa Mảnh Ngọc nhất định sẽ vì Hà Cửu Vi làm một hôn lễ bổ sung."

Hà Cửu Vi kinh ngạc nhìn hắn, lần đầu tiên từ nội tâm chủ động hôn Hoa Mảnh Ngọc, nhỏ giọng nức nở.

Thì ra hắn biết tiếc nuối trong lòng mình.

Như thế là đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Hắn Bị Chơi!!

Số ký tự: 0