Tài Xế Già Cùng...
Trà Hảo Manh Manh
2024-08-07 21:01:10
Editor: Uniirr
Hà Cửu Vi tỉnh dậy đôi mắt mông lung, trên trán toát mồ hôi, mùi thơm cơ thể trong không khí lưu động, dường như nồng đậm thêm một chút, cô tùy tiện lau mồ hôi trên trán.
"Học sinh chuyển trường?"
Chu Thăng nuốt nước miếng.
"Đúng vậy."
Mẹ nó thực hăng hái, tuyệt diệu!
"Nga, chào cậu." Nói xong Hà Cửu Vi đứng dậy, ra khỏi phòng học.
Phải đi toilet rửa mặt cho tỉnh.
Chu Thăng nhìn bóng dáng thướt tha của cô, eo nhỏ mông cong, yêu kiều, cơ hồ đem tâm hắn đều dắt đi.
Không nghĩ tới chuyển trường đến đây lại gặp phải cực phẩm, Chu Thăng liếʍ liếʍ môi.
Thực có ý tứ!
Chu Thăng nguyên bản là học sinh trung học thí nghiệm, sở dĩ ở cuối sơ tam, thời khắc mấu chốt chuyển đến A trung vì gây chuyện thị phi, giáo phương không nhịn được, ba Chu mới chuyển hắn đến A trung an tĩnh đợi một năm, lấy được bằng liền đuổi hắn xuất ngoại.
Đối với Chu Thăng mà nói, ở đâu, trường nào đều không quan trọng, mấu chốt là ở trường có lạc thú* hay không.
* Lạc thú là những thú vui, niềm vui khoái lạc của con người trong cuộc sống. Từ lạc thú thường được sử dụng với ý nghĩa tiêu cực.
Lạc thú này chắn cũng không được, hãy đến đây.
Trôi qua một ngày, Hà Cửu Vi rốt cục nhịn không được nói với Chu Thăng.
"Cậu có phiền hay không?"
Vào học vẫn luôn nhìn cô liền thôi đi, hiện tại tính làm cái gì? Tan học liền đi theo cô!
"Tôi không phiền!! Nơi có cậu, chính là ánh..." sáng.
"Ngừng!"
Hà Cửu Vi đánh gãy.
"Đừng lấy loại chuyện cũ mèm để đi theo tôi, không rảnh. Đừng đi theo tôi nữa!"
Mà Chu Thăng không ấn theo lẽ thường, ôm trái tim đen, đôi mắt say mê, Hà Cửu Vi liếc hắn một cái, cũng ảo tưởng như đang làm nũng với hắn -- Mẹ ơi!!! Hắn muốn rơi vào bể tình a!
Kế tiếp, Chu Thăng dùng kế sách hắn cho là đúng âm hồn bất tán, đương nhiên còn dựa vào khuôn mặt.
"Cửu Vi, hôm nay cậu ăn gì? Cậu sao lại đẹp như vậy?"
"..."
"Cửu Vi, đi học thật nhàm chán! Thơm quá! Người cậu thật thơm!"
"..."
"Cửu Vi, tôi giống như yêu đương ... Người ấy, tên là Hà Cửu Vi! Lợi hại hay không?"
Không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn, Hà Cửu Vi nghiến răng nghiến lợi thấp giọng hỏi hắn.
"Chu Thăng cậu có thể bình thường được không?"
"Không thể. Cửu Vi, cậu hẹn hò cùng tôi đi, tôi đặc biệt tốt!"
Cuối cùng những lời này Chu Thăng nói rất nhiều lần, cũng là lần đầu, Hà Cửu Vi trả lời vấn đề này.
"Chu Thăng, tôi chưa muốn yêu đương."
Chu Thăng không tin.
"Vì sao? Bọn họ đều nói trước kia cậu từng có một người bạn trai !"
"Đúng vậy, nhưng hiện tại, tôi chỉ muốn học tập, mỗi ngày hướng về phía trước."
Chu Thăng bạo nổ.
"... Không công bằng!"
Hà Cửu Vi mắt sắc đen như mực, cô đột nhiên cúi người sát vào, hô hấp phả vào bên tai hắn.
"Tôi tuy rằng chưa muốn yêu đương. Nhưng mà, tôi đang thiếu... Bạn tình nha!!"
Không khí yên tĩnh, lão sư đưa lưng về phía bọn họ viết bảng, các học sinh đều nghiêm túc ghi chép...
Những lời này giống như thuốc phiện, làm cho người ta nghiện. Chu Thăng vẻ mặt mê mang, nhìn Hà Cửu Vi, run rẩy chỉ ngón tay về phía cô.
"Cậu... cậu... cậu..."
Hà Cửu Vi nghiêng đầu cười yếu ớt.
"Thế nào?"
"Quả thực là nữ thần của tôi a! ! !"
"Chu Thăng, cậu đi ra ngoài cho tôi!" Lão sư giận dữ quát, Chu Thăng đập bàn đứng lên, ngửa mặt lên trời cười to đi ra bên ngoài chịu phạt.
Hà Cửu Vi lật trang sách trong tay, nở nụ cười.
Lão tài xế cùng lão tài xế, bắt đầu đua xe.
Hà Cửu Vi tỉnh dậy đôi mắt mông lung, trên trán toát mồ hôi, mùi thơm cơ thể trong không khí lưu động, dường như nồng đậm thêm một chút, cô tùy tiện lau mồ hôi trên trán.
"Học sinh chuyển trường?"
Chu Thăng nuốt nước miếng.
"Đúng vậy."
Mẹ nó thực hăng hái, tuyệt diệu!
"Nga, chào cậu." Nói xong Hà Cửu Vi đứng dậy, ra khỏi phòng học.
Phải đi toilet rửa mặt cho tỉnh.
Chu Thăng nhìn bóng dáng thướt tha của cô, eo nhỏ mông cong, yêu kiều, cơ hồ đem tâm hắn đều dắt đi.
Không nghĩ tới chuyển trường đến đây lại gặp phải cực phẩm, Chu Thăng liếʍ liếʍ môi.
Thực có ý tứ!
Chu Thăng nguyên bản là học sinh trung học thí nghiệm, sở dĩ ở cuối sơ tam, thời khắc mấu chốt chuyển đến A trung vì gây chuyện thị phi, giáo phương không nhịn được, ba Chu mới chuyển hắn đến A trung an tĩnh đợi một năm, lấy được bằng liền đuổi hắn xuất ngoại.
Đối với Chu Thăng mà nói, ở đâu, trường nào đều không quan trọng, mấu chốt là ở trường có lạc thú* hay không.
* Lạc thú là những thú vui, niềm vui khoái lạc của con người trong cuộc sống. Từ lạc thú thường được sử dụng với ý nghĩa tiêu cực.
Lạc thú này chắn cũng không được, hãy đến đây.
Trôi qua một ngày, Hà Cửu Vi rốt cục nhịn không được nói với Chu Thăng.
"Cậu có phiền hay không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vào học vẫn luôn nhìn cô liền thôi đi, hiện tại tính làm cái gì? Tan học liền đi theo cô!
"Tôi không phiền!! Nơi có cậu, chính là ánh..." sáng.
"Ngừng!"
Hà Cửu Vi đánh gãy.
"Đừng lấy loại chuyện cũ mèm để đi theo tôi, không rảnh. Đừng đi theo tôi nữa!"
Mà Chu Thăng không ấn theo lẽ thường, ôm trái tim đen, đôi mắt say mê, Hà Cửu Vi liếc hắn một cái, cũng ảo tưởng như đang làm nũng với hắn -- Mẹ ơi!!! Hắn muốn rơi vào bể tình a!
Kế tiếp, Chu Thăng dùng kế sách hắn cho là đúng âm hồn bất tán, đương nhiên còn dựa vào khuôn mặt.
"Cửu Vi, hôm nay cậu ăn gì? Cậu sao lại đẹp như vậy?"
"..."
"Cửu Vi, đi học thật nhàm chán! Thơm quá! Người cậu thật thơm!"
"..."
"Cửu Vi, tôi giống như yêu đương ... Người ấy, tên là Hà Cửu Vi! Lợi hại hay không?"
Không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn, Hà Cửu Vi nghiến răng nghiến lợi thấp giọng hỏi hắn.
"Chu Thăng cậu có thể bình thường được không?"
"Không thể. Cửu Vi, cậu hẹn hò cùng tôi đi, tôi đặc biệt tốt!"
Cuối cùng những lời này Chu Thăng nói rất nhiều lần, cũng là lần đầu, Hà Cửu Vi trả lời vấn đề này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chu Thăng, tôi chưa muốn yêu đương."
Chu Thăng không tin.
"Vì sao? Bọn họ đều nói trước kia cậu từng có một người bạn trai !"
"Đúng vậy, nhưng hiện tại, tôi chỉ muốn học tập, mỗi ngày hướng về phía trước."
Chu Thăng bạo nổ.
"... Không công bằng!"
Hà Cửu Vi mắt sắc đen như mực, cô đột nhiên cúi người sát vào, hô hấp phả vào bên tai hắn.
"Tôi tuy rằng chưa muốn yêu đương. Nhưng mà, tôi đang thiếu... Bạn tình nha!!"
Không khí yên tĩnh, lão sư đưa lưng về phía bọn họ viết bảng, các học sinh đều nghiêm túc ghi chép...
Những lời này giống như thuốc phiện, làm cho người ta nghiện. Chu Thăng vẻ mặt mê mang, nhìn Hà Cửu Vi, run rẩy chỉ ngón tay về phía cô.
"Cậu... cậu... cậu..."
Hà Cửu Vi nghiêng đầu cười yếu ớt.
"Thế nào?"
"Quả thực là nữ thần của tôi a! ! !"
"Chu Thăng, cậu đi ra ngoài cho tôi!" Lão sư giận dữ quát, Chu Thăng đập bàn đứng lên, ngửa mặt lên trời cười to đi ra bên ngoài chịu phạt.
Hà Cửu Vi lật trang sách trong tay, nở nụ cười.
Lão tài xế cùng lão tài xế, bắt đầu đua xe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro