Cô Thiếu Chút...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
“LÀm người tốt thì làm đến cùng, cũng không thể để anh ta cả đêm ngâm trong nước.”
Cô tự nói một câu, cảm thấy đầu càng lúc càng nặng.
Tô Tình xoa xoa thái dương.
Cảm giác choáng váng sau một hồi lăn lộn lại đến rồi.
Không được, cô phải trước khi ý thức mơ hồ kéo Kiều Mạc HÀn ra mới đưỡ.
Cúi đầu nhìn áo tắm trên người mình đã ướt nhẹp.
Cô quyết định cởi áo ra.
Hai người đều ngâm trong nước chắc chắn sẽ bị cảm nên, Tô tình quyết đinh rồi.
Đầu tiên cơi áo quần anh ta ra.
Thay đồ tắm, sau đó kéo anh ta đến giường là cô xem như công đức viên mãn.
Còn cô, thay môt bộ đồ khô sau đó đi thuê thêm một phòng nữa là được.
Nghĩ như vậy xong cô liền xả nước.
Nước tronh bồn tắm bớt một chút cô liền giúp anh ta thay đồ.
Đầu tiên hàng cúc áo sơ mi đã bị cô cởi ra.
Sau khi cởi áo ra, cơ bắp tuyệt mĩ hiện ta trước mắt Tô Tình.
Lần trước cô bị hạ dược nên mơ hồ không cảm nhận được gì.
Chỉ biết rõ rất đau nên để lại sau lưng cùng bắp tay của anh ta không ít dấu vết.
Khi đó, còn chưa kịp thưởng thức...ách….dáng người của đối phương.
Không nghĩ đến Kiều Mạc Hàn mang quần áo thì thấy gầy mà cởi áo ra vẫn có đủ tiêu chuẩn của đàn ông.
Mặt Tô Tình bất giác đỏ càng thêm đỏ.
Thậm chí còn nóng bừng mặt.
Nhưng động tác trên tay không dừng lại, nhanh chóng đem áo của anh cởi ra.
Đôi mắt khó có khi lộ ra vẻ e lệ.
Ngước mắt nhìn mặt anh, thấy hai mắt vẫn nhắm chặt như cũ.
Ngũ quan thâm thúy tà mị cùng dáng người khiến cho người ta thấy miệng đắng lưỡi khô.
Má ơi, cồn thật sự không phải thứ tốt.
VỪa rồi trong nháy mắt, cô thiếu chút nữa mặc kệ anh ta nhắm hay mở mắt đều hôn lên môi anh ta.
Tô Tình nhận thấy mình thấy thường lập tức cúi đầu.
Cô không dám nhìn Kiều Mạc Hàn nữa, cũng cưỡng ép xóa tan những ý nghĩ trong đầu mình, đem lực chú ý đến việc cởi áo quần cho anh.
Rất tốt, đã cởi xong áo trên.
Nhưng vấn đề bây giờ là quần...cô làm thế nào để giúp anh ta cởi ra đây?
Tô Tình nhìn Kiều Mạc Hàn phát ngốc một luc.
CHo đến khi Kiều Mạc Hàn đang giả bộ ngủ muốn mở mắt ra xem Tô tình có phải ngủ rồi hay không.
Anh ta đột nhiên cảm giác, cć một đôi tay nhỏ đặt lên eo mình.
Ngón tay mảnh khảnh không thuần thục cởi thắt lưng cho anh.
Sau đó run rẩy kéo khóa quần tây xuống.
Cuối cùng quần tây màu đen cũng chậm rại được cởi xuống.
Đôi chân thon dài có lực xuất hiện trước mặt Tô Tình.
CÔ nhẹ giọng hít sâu một hơi nhìn một màn trước mắt.
Kiều Mạc Hàn rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên!?
Tại sao say rượu lại ngâm mình trong bồn tắm.
Tô Tình vừa nhìn mặt anh ta đã lập tức quay đi.
Cô thật sự không có cách nào giúp anh ta tiếp tục cởi đồ.
Nhưng không cởi cũng không thể để anh ta mang quần cộc ướt đi ngủ.
Tô Tình do dự mmãi cuối cùng mới lấy hết can đảm.
Kết quả, dạy cô nhảy dựng.
CHương 404: : Cô cuối cùng cũng trốn không thoát.
Tô Tình luống cuống bò ra từ bồn tắm.
Cô cưỡng chế chính mình không nhìn người đàn ông trong bồn tắm.
Dùng hết sức mới đỡ được Kiều Mạc Hàn ngồi dậy.
Lúc này, nước trong bồn tắm đã xả hết.
Cô tùy tiện mặc áo tắm lên cho anh, ngay cả dây kéo cũng không buộc lại, dùng sức kéo ạn ta ra ngoài
May mắn, đến lúc này, chắc là Kiều Mạc hàn đã bớt say.
Tuy rằng anh ta vẫn chưa tỉnh lại nhưng cũng biết ậm ờ, đem trong lượng người dựa vào người cô.
“Hô--”
Dùng hết sức của chín trâu hai hồ.
Tô Tình cuối cùng cũng đưa Kiều Mạc hàn đến bên cạnh giường.
Nhìn thấy giường, đầu vẫn luôn căng lên của cô cuối cùng cũng thả lỏng.
Chút năng lượng cuối cùng của cơ thể cũng bị rút cạn vào lúc này.
Kiều Mạc Hàn thật sự quá nặng, sức nặng toàn cơ thể hoàn toàn dựa vào người cô, cho dù sức lực của cô lớn hơn những cô gái bình thường khác, nhưng dày vò lâu như vậy vẫn không thể chịu nổi.
Tô tình cảm thấy sức lực của mình bị bòn rút đi, hình như bởi vì rượu cùng hơi nước trong bồn tắm mà đầu choáng hơi.
Cô dùng chút sức lực cuối cùng ném Kiều Mạc Hàn lên giường.
Cả người Tô Tình sau đó cũng xìu đi, lảo đảo ngã xuống
Hai đầu gối quỳ xuống dưới thảm mà hai tay chống lên mép giường.
Mùi rượu dâng lên, mí mắt ngày càng nặng
Cô chống đầu mình, sợ mình rơi xuống.
Tô Tình đợi một lát mới xua đi cảm giác choáng váng.
Mà lúc này Kiều Mạc hàn đang nằm ngửa trên giường.
Bởi vì Tô Tình ném xuống nên áo trên người bị rối loạn, tuy răng vẫn còn trên người, nhưng vì.lúc nãy Tô tình mang đồ cho anh quad vội vàng.
Nên đai lưng áo của Kiều Mạc Hàn hoàn toàn bị cởi ra hai bên.
ANh cứ như vậy nhắm nghiền mắt, hai chân ở mép giường
MÀ dưới áo tắm lại không mang gì.
Tô Tình vừa khôi phục chúy thần trí, ngẩng đầu lên muốn nhìn Kiều Mạc HÀN một chút.
KẾt quả lại thấy một màn như cậy.
Tầm mắt đối diện với áo đang mở rộng của Kiều Mạc HÀn
Mặt, oanh một cái, đỏ rực.
CHút tửu lượng còn lại theo tim đập càng lúc cành nhanh xông thẳng lên đầu.
CUỐi cùng.
Không kịp nói gì.
Cứ nhe vậy, phanh một cái ngã xuống.
Không biết xui xẻo thế nào mà ngã trên người Kiều Mạc Hàn.
….
Tô Tình bởi vì nhìn thấy hình ảnh quá khiếp sợ mà bất tỉnh, mà người đàn ông trên giường lại lặng lẽ mở mắt ra.
Đôi mắt phượng tràn ngập ý cuoèi.
Đôi tay sờ lên khuôn mặt phấn nộn của Tô tình.
Khóe miệng cười tà mị.
“Mèo hoang nhỏ...lúc này em muốn trốn cũng không thoát…”
Cô tự nói một câu, cảm thấy đầu càng lúc càng nặng.
Tô Tình xoa xoa thái dương.
Cảm giác choáng váng sau một hồi lăn lộn lại đến rồi.
Không được, cô phải trước khi ý thức mơ hồ kéo Kiều Mạc HÀn ra mới đưỡ.
Cúi đầu nhìn áo tắm trên người mình đã ướt nhẹp.
Cô quyết định cởi áo ra.
Hai người đều ngâm trong nước chắc chắn sẽ bị cảm nên, Tô tình quyết đinh rồi.
Đầu tiên cơi áo quần anh ta ra.
Thay đồ tắm, sau đó kéo anh ta đến giường là cô xem như công đức viên mãn.
Còn cô, thay môt bộ đồ khô sau đó đi thuê thêm một phòng nữa là được.
Nghĩ như vậy xong cô liền xả nước.
Nước tronh bồn tắm bớt một chút cô liền giúp anh ta thay đồ.
Đầu tiên hàng cúc áo sơ mi đã bị cô cởi ra.
Sau khi cởi áo ra, cơ bắp tuyệt mĩ hiện ta trước mắt Tô Tình.
Lần trước cô bị hạ dược nên mơ hồ không cảm nhận được gì.
Chỉ biết rõ rất đau nên để lại sau lưng cùng bắp tay của anh ta không ít dấu vết.
Khi đó, còn chưa kịp thưởng thức...ách….dáng người của đối phương.
Không nghĩ đến Kiều Mạc Hàn mang quần áo thì thấy gầy mà cởi áo ra vẫn có đủ tiêu chuẩn của đàn ông.
Mặt Tô Tình bất giác đỏ càng thêm đỏ.
Thậm chí còn nóng bừng mặt.
Nhưng động tác trên tay không dừng lại, nhanh chóng đem áo của anh cởi ra.
Đôi mắt khó có khi lộ ra vẻ e lệ.
Ngước mắt nhìn mặt anh, thấy hai mắt vẫn nhắm chặt như cũ.
Ngũ quan thâm thúy tà mị cùng dáng người khiến cho người ta thấy miệng đắng lưỡi khô.
Má ơi, cồn thật sự không phải thứ tốt.
VỪa rồi trong nháy mắt, cô thiếu chút nữa mặc kệ anh ta nhắm hay mở mắt đều hôn lên môi anh ta.
Tô Tình nhận thấy mình thấy thường lập tức cúi đầu.
Cô không dám nhìn Kiều Mạc Hàn nữa, cũng cưỡng ép xóa tan những ý nghĩ trong đầu mình, đem lực chú ý đến việc cởi áo quần cho anh.
Rất tốt, đã cởi xong áo trên.
Nhưng vấn đề bây giờ là quần...cô làm thế nào để giúp anh ta cởi ra đây?
Tô Tình nhìn Kiều Mạc Hàn phát ngốc một luc.
CHo đến khi Kiều Mạc Hàn đang giả bộ ngủ muốn mở mắt ra xem Tô tình có phải ngủ rồi hay không.
Anh ta đột nhiên cảm giác, cć một đôi tay nhỏ đặt lên eo mình.
Ngón tay mảnh khảnh không thuần thục cởi thắt lưng cho anh.
Sau đó run rẩy kéo khóa quần tây xuống.
Cuối cùng quần tây màu đen cũng chậm rại được cởi xuống.
Đôi chân thon dài có lực xuất hiện trước mặt Tô Tình.
CÔ nhẹ giọng hít sâu một hơi nhìn một màn trước mắt.
Kiều Mạc Hàn rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên!?
Tại sao say rượu lại ngâm mình trong bồn tắm.
Tô Tình vừa nhìn mặt anh ta đã lập tức quay đi.
Cô thật sự không có cách nào giúp anh ta tiếp tục cởi đồ.
Nhưng không cởi cũng không thể để anh ta mang quần cộc ướt đi ngủ.
Tô Tình do dự mmãi cuối cùng mới lấy hết can đảm.
Kết quả, dạy cô nhảy dựng.
CHương 404: : Cô cuối cùng cũng trốn không thoát.
Tô Tình luống cuống bò ra từ bồn tắm.
Cô cưỡng chế chính mình không nhìn người đàn ông trong bồn tắm.
Dùng hết sức mới đỡ được Kiều Mạc Hàn ngồi dậy.
Lúc này, nước trong bồn tắm đã xả hết.
Cô tùy tiện mặc áo tắm lên cho anh, ngay cả dây kéo cũng không buộc lại, dùng sức kéo ạn ta ra ngoài
May mắn, đến lúc này, chắc là Kiều Mạc hàn đã bớt say.
Tuy rằng anh ta vẫn chưa tỉnh lại nhưng cũng biết ậm ờ, đem trong lượng người dựa vào người cô.
“Hô--”
Dùng hết sức của chín trâu hai hồ.
Tô Tình cuối cùng cũng đưa Kiều Mạc hàn đến bên cạnh giường.
Nhìn thấy giường, đầu vẫn luôn căng lên của cô cuối cùng cũng thả lỏng.
Chút năng lượng cuối cùng của cơ thể cũng bị rút cạn vào lúc này.
Kiều Mạc Hàn thật sự quá nặng, sức nặng toàn cơ thể hoàn toàn dựa vào người cô, cho dù sức lực của cô lớn hơn những cô gái bình thường khác, nhưng dày vò lâu như vậy vẫn không thể chịu nổi.
Tô tình cảm thấy sức lực của mình bị bòn rút đi, hình như bởi vì rượu cùng hơi nước trong bồn tắm mà đầu choáng hơi.
Cô dùng chút sức lực cuối cùng ném Kiều Mạc Hàn lên giường.
Cả người Tô Tình sau đó cũng xìu đi, lảo đảo ngã xuống
Hai đầu gối quỳ xuống dưới thảm mà hai tay chống lên mép giường.
Mùi rượu dâng lên, mí mắt ngày càng nặng
Cô chống đầu mình, sợ mình rơi xuống.
Tô Tình đợi một lát mới xua đi cảm giác choáng váng.
Mà lúc này Kiều Mạc hàn đang nằm ngửa trên giường.
Bởi vì Tô Tình ném xuống nên áo trên người bị rối loạn, tuy răng vẫn còn trên người, nhưng vì.lúc nãy Tô tình mang đồ cho anh quad vội vàng.
Nên đai lưng áo của Kiều Mạc Hàn hoàn toàn bị cởi ra hai bên.
ANh cứ như vậy nhắm nghiền mắt, hai chân ở mép giường
MÀ dưới áo tắm lại không mang gì.
Tô Tình vừa khôi phục chúy thần trí, ngẩng đầu lên muốn nhìn Kiều Mạc HÀN một chút.
KẾt quả lại thấy một màn như cậy.
Tầm mắt đối diện với áo đang mở rộng của Kiều Mạc HÀn
Mặt, oanh một cái, đỏ rực.
CHút tửu lượng còn lại theo tim đập càng lúc cành nhanh xông thẳng lên đầu.
CUỐi cùng.
Không kịp nói gì.
Cứ nhe vậy, phanh một cái ngã xuống.
Không biết xui xẻo thế nào mà ngã trên người Kiều Mạc Hàn.
….
Tô Tình bởi vì nhìn thấy hình ảnh quá khiếp sợ mà bất tỉnh, mà người đàn ông trên giường lại lặng lẽ mở mắt ra.
Đôi mắt phượng tràn ngập ý cuoèi.
Đôi tay sờ lên khuôn mặt phấn nộn của Tô tình.
Khóe miệng cười tà mị.
“Mèo hoang nhỏ...lúc này em muốn trốn cũng không thoát…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro