Tẩy Não Thàn...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
Sau khi điên cuồng, mọi thứ lại yên tĩnh lại.
“Ngô…”
Tô Tình trở mình, cảm thấy khắp người đều không thoải mái.
Cô ý thức được mình đang ngủ, chỉ là mí mắt lười không muốn nâng lêb.
Cũng không biết mình đã ngủ bao lâu.
Thật vất vả mới tỉnh lại một chút, chỉ cảm thấy đầu đau, eo cũng đau, cả người như bị xe đâm vậy
Đầu mơ hồ…
Ngón tay nhịn khôbg được xoa xoa thái dương, bắt đầu vận hành đầu óc.
Muốn chết, tối hôm qua uống nhiều quá.
Tô Tình nhớ mơ hồ tối hôm qua cô uống đủ loại rượu.
Ký ức rải rác bắt đầu kết noíi với nhau.
CHỉ là, dù cô nhớ thế nào
Hình ảnh cuối cùng cũng là hình ảnh cô chậm rì̀i kéo quần Kiều Mạc Hàn xuống.
CHờ một chút!
CÔ...cô cởi quần Kiều Mạc Hàn?
Cô lại có thể chủ động cởi quần của Kiều Mạc Hàn.
Tô Tình sợ đến mức vẫn chưa tỉnh ngủ đã bật dậy.
Chỉ là…
Cô vừa trơn mắt muốn ngồi dậy.
Lại phát hiện một bàn tay to không thuộc về mình không kiêng dè gì để bên hông cô.
Thậm chí ngay khi cô không kịp phản ứng mà xoa xoa.
A-- xoa xoa?
Tô Tình sợ hãi hét lên một tiếng, hất tay người đàn ông xuống.
Sau đó liền chạy xuống giường.
“Ăn hết sạch sẽ liền chạy trốn, có phải em không định chịu trách nhiệm, ân?”
Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nam trầm thấp đầy oán khú.
Tiếp đó, anh đưa tay lên muốn mèo hoang nhỏ bỏ trốn lại.
“Kiều MẠc hàn, anh buông tôi ra!” Tô Tình thấy rõ mặt người đàn ông liền tức giận.
Mắt ngập nước trừng mắt nhìn đầy phẫn nộ.
Nhưng bất đắc dĩ tối hôm qua qua nồng nhiệt nên hôm nay mắt không được sắc ben như ngày thường .
Mà đôi mắt lại lóe lên sự kiều mị của phụ nữ .
“Mèo hoang nhỏ, em thật ngọt.” Kiều Mạc hàn không do dự nắm cằm cô, hôn một cái lên miệng nhỏ
Sau đó lại oán hận cắn một cái lên môi cô, “sao, em thật sự định ăn xong bỏ trốn?”
Hai người lúc này đều trần như nhộng nằm trên giường lớn.
Tô Tình bị anh đè dưới thân, gần như bị giam dữ trên giường.
“Tôi…” Tô Tình cũng mơ màng.
Tuy cô mạnh mẽ, nhưng không nghĩ đến có một ngày mình lại có thể cưỡng bức Kiều Mạc Hàn.
Người đàn ông vẫn đang tiếp tuch tẩy não.
“ Anh thấy em uống say, có lòng tốt thuê phòng cho em, muốn cho em nghỉ ngơi thật tốt. Không nghĩ đến, Tiểu Tình tình em là loại người này, lại có thể ngay lúc anh chưa chuẩn bị gì cưỡng bức anh và em đã xảy ra….”
Lời nói còn lại, không cần Kiều Mạc Hàn nnói Tô Tình cũng có thể đoán được.
Nhất định là cô thừa dịp Kiều Mạc hàn uốbg say, cưỡng bức anh.
A, cô còn nhớ rõ.
CÔ giống như cưỡng bức anh.
Giống như còn thấy được tiểu...tiểu Kiều Mạc Hàn.
Má ơi, Tô Tình biết mình uống say khokng tốt, nhưng không nghĩ đến còn cưỡng bức đàn ông.
Trời ạ, rốt cuộc tối qua cô đã làm cái gì!!!
“Ách...Kiều Mạc hàn, anh nghe tôi nói. Tôi thật sự không phải cố ý...Tối hôm qua tôi uống nhiều quá, làm cái gì chính mình còn không nhớ.”
CHương 406: : Từ nay về sau không liên quan đến nhau.
“ Khụ khu, tôi biết nói thế hơi quá phận, ...nhưng, aai nói thế nào đây...lần trước tôi trúng thuốc, anh không phải cũng làm cái kia với tôi sao. Không bằng, chúng ta hai lần như vậy xem như huề nhau, được không?”
Kiều Mạc hàn nghe cô nói, mắt phượng liền tức hiận.
Anh lạnh giọng nói, “cái gì gọi là huề nhau?”
“ Chính là lùi lại một bước, xem như không liên quan đến nhau. Tôi cũng không cần anh chịu trách nhiệm chiếm tiện nghi của tôi, anh cũng...anh cũng xem chuyện lần này là ngoài ý miốn.”
Tô Tình khó có khi lộ ra nhút nhát cúi đầu, trộm nhìn đôi mắt thâm trầm của Kiều Mạc hàn.
“CHúng ta đều quên đi hai lần ngaòi ý muốn này, từ nay về sau anh đi đường aanh tôi đi đường tôi, coi như chưa xảy ra chuyện ngày hôm nay, chỉ xem như là bạn bè bình thường bèo nước gặp nhau…”
Quên?
Kiều Mạc Hàn nhìn cô gái vẫn đang nói thao thao bất tuyệt.
Ý lạnh tụ lại trong ánh mắt.
Quên…
Anh làm nhiều chuyện như vậy, cô lại nói với anh xem như đã thanh toán xong.
Muốn anh quên cô!?
“mèo hoang nhỏ, em nghĩ đơn giản quá rồi. EM cho rằng, Kiều Mạc Hàn này là người có thể tùy tiện ngủ với phụ nữ sao?”
Kiều Mạc Hàn cười tà khú.
“Em ngủ với anh, nên phải chịu trách nhiệm!”
Kiều Mạc Hàn hờn dỗi, hôn lên tai Tô tình, còn cố ý chà xát ác liệt.
“CHịu trách nhiệm...sao có thể...tôi chẳng qua chỉ ngủ với anh một lần mà thôi!” Tô Tình run rẩy cự tuyệt.
“Em xác đinh?”
“A….hai lần?”
Thêm lần trước nữa là hai lần.
“A, hai lần…” Kiều Mạc Hàn cười, buông vành tai cô ra.
Anh đột nhiên cười tà mị, khiến Tô tình chút nữa thfi hoa mắt.
“Tiểu Tình, em cũng quá khinh thường anh rồi đấy.”
“Ngày đo, hơn nữa tối qua, chúng ta ít nhất cũng đã lần thứ bảy thứ tám.”
Đó là do anh đau lòng cô là lần đầu tiên nên chỉ làm hai lần rồi ôm cô ngủ.
“Bảy, bảy tám lần thì sao chứ…” Tô Tình khó khắn lắm mới nói thành câu, thiếu chút nữa còn cắn đầu lưỡi ,” LÀm bảy tám lầm cũng không nhất đinh phải chịu trách nhiệm. Chúng ta chẳng qua chỉ là quan hệ tình một đêm mà thôi”
Nói chuyện này ra chắc chắn cũng không ai tin.
Hoa hoa công tử Kiều Mạc Hàn lạu có một ngày yêu cầu phụ nữ chịu trách nhiệm.
“Tình một đêm đúng không?” Kiều Mạc Hàn hung dữ nói.
Mèo hoang nhỏ này thật sự rất hợp khẩu vị anh, khiến cho anh một chút đã muốn.
CHỉ có điều, mèo hoang nhỏ rất không biết điều.
Kiều Mạc Hàn anh dụ dỗ nửa ngày, cô lại có thể ăn xong không nhận hơn nữa còn không chịu trách nhiệm.
“Được, tình một đêm, vậy làm đủ. Không làm chi Kiều Mạc Hàn anh thỏa mãn đừng hòng xuống gjường.”
Nói xong, không cho Tô Tình cơ hội phản đói.
Đã xâm chiếm cô.
“A, Kiều Mạc hàn….anh đi ra ngoài...Đồ cầm thú!”
“Cầm thú? Được, anh kà cầm thú. Hôm nay annh sẽ cho em xem thế nào thật sự cầm thú!” Kiều Mạc Hàn tiến vào càng thêm ác liệt.
Đôi mắt thâm thúy đỏ bưndg.
CHỉ cần nghĩ đến vừa rồi Tô tình cự tuyệt anh ta.
Một cảm xúc điên cuồng lại ập đến.
ANh ta không biết đó là gì, đời này, anh ta chưa trải qua cảm xúc như vậy.
CHương 407: : Bạn gái, em là bạn gái của anh.
Nhưng anh không nghĩ nhiều, bây giờ anh ta chỉ làm theo bản năng để khiến Tô tình thuần phục.
Anh muốn cô, điên cuồng muốn cô.
Không muốn để cô chạy trốn.
Muốn cô mãi mãi không rời xa anh.
Tốt nhất là để cô một lần liền mang thai, để cô không thể rời xa anh.
“Không cân Kiều Mạc HÀN, dừng tay!”
Giọng nói đứt quảng phát ra từ miệng Tô tình.
Nhưng Kiều Mạc Hàn giống như không nghe thấy.
Căn phòng ngập tràn không khí kiều diễm.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
Ngay lúc Tô tình thấy eo mình như muốn đứt đôi.
Người đàn ông cuối cùng cũng dừng lại động tác.
CÔ không nhịn được thở nhẹ ra.
Hô, cuối cùng cũng đã kết thúc.
Chỉ là vừa mới buông tâm, giây tiếp thro, động tác của Kiều Mạc Hàn lại khiến cô thất vọng.
Người đàn ông quay người cô lại.
Không để cho xô hồi phục hơi thở đã tiếo tục.
“Kiều Mạc hàn, anh không thể…”
Tô Tình hoảng sợ, muốn lui lại lại bị Kiều Mạc hàn bắt lại.
“Mèo hoang nhỏ, tối qua em làm bao nhiều lần, bây giờ đến lượt anh em lại muốn đánh trống lui quân? Anh nói cho em biết,anh chính là muốn tối qua em chiếm bao nhiêu tiện nghi của anh bây giờ anh đều đòi lại.”
Nói xong, anh cường thế bắt lấy Tô tình không chút thương tiếc nào.
“Kiều Mạc HÀN, anh dừng tay lại!”
Tô Tình kháng cự cùng dãy giụa, chỉ là dù cô có dayz giụa kháng cự thế nào cũng vô dụng.
Kiểu Mạc Hàn cuối cùng vânz thực hiện đukữ.
Một lần lại một lần khiến cho cô không còn chút sức kực.
Ngay cả lực giơ tay lên cũng không có.
“Kiều Mạc Hàn, buông em ra…” cô mệt mỏi nói.
“Không bo không phải em nói tình một đêm saio? Không để cho anh vừa lòng sao có thể gọi là tình một đêm.”
Người đàn ông không chút để ý đến cô, con mắt yêu mị mang theo ánh lửa.
Nếu trên thế giới có thuốc hối hận cô bỏ số tiênớn cũng mua bằng được.
Cô thật sự không nên nói câu “tình một đêm kia”
Cũng không biết thế nnào nhưng kích thích Kiều Mạc Hàn đến như vậy.
“Kiều Mạc Hàn, tôi nói sai rồi, anh ta tôi ra, thật sự không được nữa…”
“Được a, nếu em làm bạn gái anh, có lẽ anh còn thương tiễ em… nhưng nếu chỉ là quan hệ này thì thật xin lỗi, chỉ khi nào anh vừa lòng mới thôi.”
Người đàn ông vừa nói vừa tiếp tục.
“Được, bạn gái, tôi làm bạn gái của anh. Anh...anh mau thả tôi ra, tôi làm bạn gái của anh!”
Đámg thương cho Tô Tình vừa nếm thử chuyện này sao có thể chịu được Kiều Mạc Hàn lăn lộn đến như vậy.
“Được, bạn gái…”Kiều Mac̣ hàn thương tiếc hôn một cái lên môi cô, “Em cần nhớ rõ lời mình noí , xuống giường nếu đổi ý, anh liền bắt em làm cho em một tháng không xuống giường được.”
Tô Tình lúc này thật sự sợ.
Cho dù cô bạo lữ, nhưng cũng không chịu nổi Kiều Mạc Hàn chạm vào, cả người liền nhũn ra.
Cô đáng thương gật đầu, khóe mắt còn mang theo ánh lệ.
Kiều MẠc Hàn thấy thế, hôn lên nước mắt cô, mỉm cười.
Mặt khác, Đường Tâm Lạc đến phim trườnng lại không tìm thấy Tô Tình.
“Đường tổng, cái kia…” Mộ Vãn nhìn Đường Tâm Lạc muốn nói lại thôi.
“Mộ Vãn, sao vậy?”
“A, không có gì.Em vừa nhìn thấy chị nhìn khắo nơi đang tìm đạo diễn Tô sao?”
“Đúng vậy, em nhìn thấy cô ấy sao?”
Mộ Vãn mím môi, thấp giọng nói, “Đường tổng, hôm qua chúng tôi chơi đến muộn. ĐẠO diễn Tô lại uống không ít, hơn 5 giờ sáng mơi thôi...kiều thiếu đã đưa cô ấy đi.”
“Ngô…”
Tô Tình trở mình, cảm thấy khắp người đều không thoải mái.
Cô ý thức được mình đang ngủ, chỉ là mí mắt lười không muốn nâng lêb.
Cũng không biết mình đã ngủ bao lâu.
Thật vất vả mới tỉnh lại một chút, chỉ cảm thấy đầu đau, eo cũng đau, cả người như bị xe đâm vậy
Đầu mơ hồ…
Ngón tay nhịn khôbg được xoa xoa thái dương, bắt đầu vận hành đầu óc.
Muốn chết, tối hôm qua uống nhiều quá.
Tô Tình nhớ mơ hồ tối hôm qua cô uống đủ loại rượu.
Ký ức rải rác bắt đầu kết noíi với nhau.
CHỉ là, dù cô nhớ thế nào
Hình ảnh cuối cùng cũng là hình ảnh cô chậm rì̀i kéo quần Kiều Mạc Hàn xuống.
CHờ một chút!
CÔ...cô cởi quần Kiều Mạc Hàn?
Cô lại có thể chủ động cởi quần của Kiều Mạc Hàn.
Tô Tình sợ đến mức vẫn chưa tỉnh ngủ đã bật dậy.
Chỉ là…
Cô vừa trơn mắt muốn ngồi dậy.
Lại phát hiện một bàn tay to không thuộc về mình không kiêng dè gì để bên hông cô.
Thậm chí ngay khi cô không kịp phản ứng mà xoa xoa.
A-- xoa xoa?
Tô Tình sợ hãi hét lên một tiếng, hất tay người đàn ông xuống.
Sau đó liền chạy xuống giường.
“Ăn hết sạch sẽ liền chạy trốn, có phải em không định chịu trách nhiệm, ân?”
Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nam trầm thấp đầy oán khú.
Tiếp đó, anh đưa tay lên muốn mèo hoang nhỏ bỏ trốn lại.
“Kiều MẠc hàn, anh buông tôi ra!” Tô Tình thấy rõ mặt người đàn ông liền tức giận.
Mắt ngập nước trừng mắt nhìn đầy phẫn nộ.
Nhưng bất đắc dĩ tối hôm qua qua nồng nhiệt nên hôm nay mắt không được sắc ben như ngày thường .
Mà đôi mắt lại lóe lên sự kiều mị của phụ nữ .
“Mèo hoang nhỏ, em thật ngọt.” Kiều Mạc hàn không do dự nắm cằm cô, hôn một cái lên miệng nhỏ
Sau đó lại oán hận cắn một cái lên môi cô, “sao, em thật sự định ăn xong bỏ trốn?”
Hai người lúc này đều trần như nhộng nằm trên giường lớn.
Tô Tình bị anh đè dưới thân, gần như bị giam dữ trên giường.
“Tôi…” Tô Tình cũng mơ màng.
Tuy cô mạnh mẽ, nhưng không nghĩ đến có một ngày mình lại có thể cưỡng bức Kiều Mạc Hàn.
Người đàn ông vẫn đang tiếp tuch tẩy não.
“ Anh thấy em uống say, có lòng tốt thuê phòng cho em, muốn cho em nghỉ ngơi thật tốt. Không nghĩ đến, Tiểu Tình tình em là loại người này, lại có thể ngay lúc anh chưa chuẩn bị gì cưỡng bức anh và em đã xảy ra….”
Lời nói còn lại, không cần Kiều Mạc Hàn nnói Tô Tình cũng có thể đoán được.
Nhất định là cô thừa dịp Kiều Mạc hàn uốbg say, cưỡng bức anh.
A, cô còn nhớ rõ.
CÔ giống như cưỡng bức anh.
Giống như còn thấy được tiểu...tiểu Kiều Mạc Hàn.
Má ơi, Tô Tình biết mình uống say khokng tốt, nhưng không nghĩ đến còn cưỡng bức đàn ông.
Trời ạ, rốt cuộc tối qua cô đã làm cái gì!!!
“Ách...Kiều Mạc hàn, anh nghe tôi nói. Tôi thật sự không phải cố ý...Tối hôm qua tôi uống nhiều quá, làm cái gì chính mình còn không nhớ.”
CHương 406: : Từ nay về sau không liên quan đến nhau.
“ Khụ khu, tôi biết nói thế hơi quá phận, ...nhưng, aai nói thế nào đây...lần trước tôi trúng thuốc, anh không phải cũng làm cái kia với tôi sao. Không bằng, chúng ta hai lần như vậy xem như huề nhau, được không?”
Kiều Mạc hàn nghe cô nói, mắt phượng liền tức hiận.
Anh lạnh giọng nói, “cái gì gọi là huề nhau?”
“ Chính là lùi lại một bước, xem như không liên quan đến nhau. Tôi cũng không cần anh chịu trách nhiệm chiếm tiện nghi của tôi, anh cũng...anh cũng xem chuyện lần này là ngoài ý miốn.”
Tô Tình khó có khi lộ ra nhút nhát cúi đầu, trộm nhìn đôi mắt thâm trầm của Kiều Mạc hàn.
“CHúng ta đều quên đi hai lần ngaòi ý muốn này, từ nay về sau anh đi đường aanh tôi đi đường tôi, coi như chưa xảy ra chuyện ngày hôm nay, chỉ xem như là bạn bè bình thường bèo nước gặp nhau…”
Quên?
Kiều Mạc Hàn nhìn cô gái vẫn đang nói thao thao bất tuyệt.
Ý lạnh tụ lại trong ánh mắt.
Quên…
Anh làm nhiều chuyện như vậy, cô lại nói với anh xem như đã thanh toán xong.
Muốn anh quên cô!?
“mèo hoang nhỏ, em nghĩ đơn giản quá rồi. EM cho rằng, Kiều Mạc Hàn này là người có thể tùy tiện ngủ với phụ nữ sao?”
Kiều Mạc Hàn cười tà khú.
“Em ngủ với anh, nên phải chịu trách nhiệm!”
Kiều Mạc Hàn hờn dỗi, hôn lên tai Tô tình, còn cố ý chà xát ác liệt.
“CHịu trách nhiệm...sao có thể...tôi chẳng qua chỉ ngủ với anh một lần mà thôi!” Tô Tình run rẩy cự tuyệt.
“Em xác đinh?”
“A….hai lần?”
Thêm lần trước nữa là hai lần.
“A, hai lần…” Kiều Mạc Hàn cười, buông vành tai cô ra.
Anh đột nhiên cười tà mị, khiến Tô tình chút nữa thfi hoa mắt.
“Tiểu Tình, em cũng quá khinh thường anh rồi đấy.”
“Ngày đo, hơn nữa tối qua, chúng ta ít nhất cũng đã lần thứ bảy thứ tám.”
Đó là do anh đau lòng cô là lần đầu tiên nên chỉ làm hai lần rồi ôm cô ngủ.
“Bảy, bảy tám lần thì sao chứ…” Tô Tình khó khắn lắm mới nói thành câu, thiếu chút nữa còn cắn đầu lưỡi ,” LÀm bảy tám lầm cũng không nhất đinh phải chịu trách nhiệm. Chúng ta chẳng qua chỉ là quan hệ tình một đêm mà thôi”
Nói chuyện này ra chắc chắn cũng không ai tin.
Hoa hoa công tử Kiều Mạc Hàn lạu có một ngày yêu cầu phụ nữ chịu trách nhiệm.
“Tình một đêm đúng không?” Kiều Mạc Hàn hung dữ nói.
Mèo hoang nhỏ này thật sự rất hợp khẩu vị anh, khiến cho anh một chút đã muốn.
CHỉ có điều, mèo hoang nhỏ rất không biết điều.
Kiều Mạc Hàn anh dụ dỗ nửa ngày, cô lại có thể ăn xong không nhận hơn nữa còn không chịu trách nhiệm.
“Được, tình một đêm, vậy làm đủ. Không làm chi Kiều Mạc Hàn anh thỏa mãn đừng hòng xuống gjường.”
Nói xong, không cho Tô Tình cơ hội phản đói.
Đã xâm chiếm cô.
“A, Kiều Mạc hàn….anh đi ra ngoài...Đồ cầm thú!”
“Cầm thú? Được, anh kà cầm thú. Hôm nay annh sẽ cho em xem thế nào thật sự cầm thú!” Kiều Mạc Hàn tiến vào càng thêm ác liệt.
Đôi mắt thâm thúy đỏ bưndg.
CHỉ cần nghĩ đến vừa rồi Tô tình cự tuyệt anh ta.
Một cảm xúc điên cuồng lại ập đến.
ANh ta không biết đó là gì, đời này, anh ta chưa trải qua cảm xúc như vậy.
CHương 407: : Bạn gái, em là bạn gái của anh.
Nhưng anh không nghĩ nhiều, bây giờ anh ta chỉ làm theo bản năng để khiến Tô tình thuần phục.
Anh muốn cô, điên cuồng muốn cô.
Không muốn để cô chạy trốn.
Muốn cô mãi mãi không rời xa anh.
Tốt nhất là để cô một lần liền mang thai, để cô không thể rời xa anh.
“Không cân Kiều Mạc HÀN, dừng tay!”
Giọng nói đứt quảng phát ra từ miệng Tô tình.
Nhưng Kiều Mạc Hàn giống như không nghe thấy.
Căn phòng ngập tràn không khí kiều diễm.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
Ngay lúc Tô tình thấy eo mình như muốn đứt đôi.
Người đàn ông cuối cùng cũng dừng lại động tác.
CÔ không nhịn được thở nhẹ ra.
Hô, cuối cùng cũng đã kết thúc.
Chỉ là vừa mới buông tâm, giây tiếp thro, động tác của Kiều Mạc Hàn lại khiến cô thất vọng.
Người đàn ông quay người cô lại.
Không để cho xô hồi phục hơi thở đã tiếo tục.
“Kiều Mạc hàn, anh không thể…”
Tô Tình hoảng sợ, muốn lui lại lại bị Kiều Mạc hàn bắt lại.
“Mèo hoang nhỏ, tối qua em làm bao nhiều lần, bây giờ đến lượt anh em lại muốn đánh trống lui quân? Anh nói cho em biết,anh chính là muốn tối qua em chiếm bao nhiêu tiện nghi của anh bây giờ anh đều đòi lại.”
Nói xong, anh cường thế bắt lấy Tô tình không chút thương tiếc nào.
“Kiều Mạc HÀN, anh dừng tay lại!”
Tô Tình kháng cự cùng dãy giụa, chỉ là dù cô có dayz giụa kháng cự thế nào cũng vô dụng.
Kiểu Mạc Hàn cuối cùng vânz thực hiện đukữ.
Một lần lại một lần khiến cho cô không còn chút sức kực.
Ngay cả lực giơ tay lên cũng không có.
“Kiều Mạc Hàn, buông em ra…” cô mệt mỏi nói.
“Không bo không phải em nói tình một đêm saio? Không để cho anh vừa lòng sao có thể gọi là tình một đêm.”
Người đàn ông không chút để ý đến cô, con mắt yêu mị mang theo ánh lửa.
Nếu trên thế giới có thuốc hối hận cô bỏ số tiênớn cũng mua bằng được.
Cô thật sự không nên nói câu “tình một đêm kia”
Cũng không biết thế nnào nhưng kích thích Kiều Mạc Hàn đến như vậy.
“Kiều Mạc Hàn, tôi nói sai rồi, anh ta tôi ra, thật sự không được nữa…”
“Được a, nếu em làm bạn gái anh, có lẽ anh còn thương tiễ em… nhưng nếu chỉ là quan hệ này thì thật xin lỗi, chỉ khi nào anh vừa lòng mới thôi.”
Người đàn ông vừa nói vừa tiếp tục.
“Được, bạn gái, tôi làm bạn gái của anh. Anh...anh mau thả tôi ra, tôi làm bạn gái của anh!”
Đámg thương cho Tô Tình vừa nếm thử chuyện này sao có thể chịu được Kiều Mạc Hàn lăn lộn đến như vậy.
“Được, bạn gái…”Kiều Mac̣ hàn thương tiếc hôn một cái lên môi cô, “Em cần nhớ rõ lời mình noí , xuống giường nếu đổi ý, anh liền bắt em làm cho em một tháng không xuống giường được.”
Tô Tình lúc này thật sự sợ.
Cho dù cô bạo lữ, nhưng cũng không chịu nổi Kiều Mạc Hàn chạm vào, cả người liền nhũn ra.
Cô đáng thương gật đầu, khóe mắt còn mang theo ánh lệ.
Kiều MẠc Hàn thấy thế, hôn lên nước mắt cô, mỉm cười.
Mặt khác, Đường Tâm Lạc đến phim trườnng lại không tìm thấy Tô Tình.
“Đường tổng, cái kia…” Mộ Vãn nhìn Đường Tâm Lạc muốn nói lại thôi.
“Mộ Vãn, sao vậy?”
“A, không có gì.Em vừa nhìn thấy chị nhìn khắo nơi đang tìm đạo diễn Tô sao?”
“Đúng vậy, em nhìn thấy cô ấy sao?”
Mộ Vãn mím môi, thấp giọng nói, “Đường tổng, hôm qua chúng tôi chơi đến muộn. ĐẠO diễn Tô lại uống không ít, hơn 5 giờ sáng mơi thôi...kiều thiếu đã đưa cô ấy đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro