Thời Kỳ Đỉnh Cao - Bạch Khuông Lương Thái Tử

Chương 9

Bạch Khuông Lương Thái Tử

2025-03-04 07:53:29

Cậu ấy ngẩng lên nhìn tôi, trong ánh mắt trống rỗng ấy như có cả một dải ngân hà lấp lánh. “Em không thấy buồn.” “Em chỉ không cam tâm.” “Chị à, nếu em mạnh hơn Chu Uyên, có phải chị sẽ gia nhập đội của em, trở thành trợ lý của em không?” ”…” Thật ra, có một chuyện rất ít người biết— Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.Tôi và cậu đấu sĩ trẻ đang lên này đã quen nhau từ lâu. Bởi vì năm tôi 14 tuổi, chính người bạn thân thuở nhỏ này là người đã đưa tôi đến xem trận đấu của Chu Uyên. Nhưng tôi lại khó lòng trả lời câu hỏi vừa rồi của cậu ấy. Bởi tôi không phải vì học ngành eSports rồi mới thích Chu Uyên. Mà là vì thích Chu Uyên, tôi mới theo học ngành này. Dường như đã đoán được câu trả lời của tôi, Lục Tinh Triệt bất chợt cười khẽ, đưa tay kéo nhẹ tay áo tôi. “Em hiểu mà, chị.” “Chị theo đuổi Chu Uyên thế nào, chẳng phải em đã chứng kiến từ đầu đến cuối rồi sao?” ”…” Chỉ là bây giờ, mọi thứ đã kết thúc rồi. Tôi âm thầm bổ sung câu này trong lòng. Khi tôi và Lục Tinh Triệt đang trò chuyện, Chu Uyên mặc áo đồng phục đội bước vào hậu trường. Đi bên cạnh hắn là một cô gái khác. 16. Hệ thống điều hòa trong nhà thi đấu được bật hơi thấp. Tôi nhìn thấy nữ bình luận viên Độ Độ đang khoác trên vai chiếc áo đồng phục của Chu Uyên. Trong lòng chợt có chút cảm xúc lẫn lộn. Vốn dĩ gương mặt của Chu Uyên đã lạnh lùng sẵn. Nhưng khi trông thấy tôi đứng trước mặt Lục Tinh Triệt, cổ tay còn bị cậu ấy nắm lấy— Biểu cảm của hắn lập tức biến thành cơn thịnh nộ đang cuộn trào. Hắn siết c.h.ặ.t t.a.y Độ Độ, kéo cô ta rời đi. Tính khí của hắn là thế, sáng nắng chiều mưa, tôi cũng chẳng thèm để ý. Đồng đội của Lục Tinh Triệt gọi cậu ấy đi. Tôi đứng dậy, đang chuẩn bị quay về thì một nhân viên hậu trường chặn tôi lại. “Chị Lâm, tuyển thủ Chu hình như có chuyện muốn tìm chị, đang đợi trong phòng trang điểm.” 17. Không biết cái nhà thi đấu này được thiết kế kiểu gì, mà tôi phải rẽ ngang rẽ dọc mãi mới tìm được chỗ đó. Chưa kịp đẩy cửa vào, tôi đã nghe thấy cuộc trò chuyện bên trong. “Chu Uyên, bạn gái anh thật sự chia tay với anh chỉ vì mấy lời em nói à?” Giọng cô ta mang theo chút nũng nịu. “Tôi chia tay, cô vui lắm à?” Giọng nói của Chu Uyên vang lên, lạnh lẽo đến cực điểm. “Cũng không thể nói là vui được, Chu Uyên.” “Chỉ là, em chưa bao giờ giấu nổi tình cảm dành cho anh.” “Bây giờ hai người chia tay, nếu em vui mừng quá thì trông sẽ thật hèn hạ đúng không?” Tôi c.h.ế.t lặng ở cửa. Thì ra Chu Uyên gọi tôi đến đây là để tôi nghe những lời này sao? Tôi cứ nghĩ hắn đã đ.â.m đủ nhiều nhát d.a.o vào tim tôi rồi. Ai ngờ, ngay khi tôi vừa đẩy hé cánh cửa, còn chưa kịp bước vào— Tôi đã nhìn thấy. Hắn nắm lấy tay cô gái kia, gương mặt cô ta ửng hồng. Không chút do dự mà hôn cô ta. “Có gì hèn hạ chứ?” …

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Kỳ Đỉnh Cao - Bạch Khuông Lương Thái Tử

Số ký tự: 0