Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Luyện Tâm Bên T...
Ngã Cật Tây Hồng Thị
2024-11-18 23:45:04
"Hôm nay tâm trạng ta vốn rất tốt." Giữa lông mày của La Phong có một tia sát khí, hắn lạnh nhạt nói: "Ai ngờ lại phải thấy loại chuyện này, làm bẩn mắt ta, phá hỏng tâm trạng tốt của ta."
Người hầu áo xanh sợ hãi run rẩy, vội vàng nói: "Đây là sự sơ sót của Mộng Hoa lâu, kiểu chiến đấu cược sinh tử như thế này, Mộng Hoa lâu cũng không cho phép. Phá hỏng tâm trạng của thượng tôn, là lỗi của chúng ta, tất cả chi phí của thượng tôn tối nay đều do Mộng Hoa lâu gánh vác."
"Đến Lan Tinh điện đi." La Phong nói.
"Dạ." Người hầu áo xanh lại tiếp tục dẫn đường.
Ma La Tát lại liếc mắt nhìn về phía điện thính phía xa kia, cười he he đầy quái dị: "Một đám nhãi con." Sau đó, nó theo La Phong phi hành đến Lan Tinh điện.
Trong điện thính đang diễn ra cuộc chiến đánh cược sinh tử.
"Chư vị đi nhanh lên." Người hầu phụ trách phục vụ vội vàng nói: "Vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ kia không thích kiểu chiến đấu đánh cược sinh tử này."
"Đi mau đi mau." Khách quý mặc áo xanh, Tùng Khuyết Sơn, lập tức nói: "Mọi người đi mau."
"Coi như ngươi may mắn." Vị khách tám cánh tay không dám dây dưa thêm. Hắn ta chạy nhanh nhất, được ba hộ vệ vây quanh nhanh chóng biến mất khỏi điện thính, những khách quý khác cũng đều nhanh chóng chạy mất.
Hai Chân Thần đang đánh giết nhìn nhau.
"Không ngờ hai ta lại tránh được một kiếp." Hai người bọn họ thu thi thể đồng bọn, rồi cũng đều nhanh chóng rời đi.
. . .
Chỗ sâu nhất bên trong Mộng Hoa lâu, điện thính cốt lõi nhất, 'Lan Tinh điện' .
"Dù Mộng Hoa lâu là nơi hưởng lạc số một Hộ Dương thành nhưng thỉnh thoảng mới có Vĩnh Hằng Chân Thần tới đây." Ma La Tát ngồi ở một bên: "Khách bình chủ yếu vẫn là Hư Không Chân Thần. Bọn họ chơi rất điên cuồng, những người hầu khác cũng không dám ngăn cản đám con cháu đại tộc đó."
Người hầu áo xanh ở bên cạnh hỗ trợ rót rượu phục vụ.
“Thế gian có quá nhiều thứ dơ bẩn, ta làm gì có để ý chứ?" La Phong thản nhiên nói: "Ta tỏa ra một luồng khí tức, cũng chỉ để cảnh cáo bọn họ mà thôi."
"Nếu bọn họ dám coi thường lời cảnh cáo của chủ nhân, vẫn ở lại đó thì sao?" Ma La Tát hỏi.
"Vậy nghĩa là không nể mặt ta, đánh vào mặt ta! Vậy thì bọn họ có chết cũng không oán được ai." La Phong nói.
Ma La Tát nghe xong vội vàng nói: "Chủ nhân lương thiện, còn cho bọn họ cơ hội sống sót."
Người hầu áo xanh đang phục vụ âm thầm run sợ.
Vừa rồi ở trong điện thính kia có rất nhiều khách quý, không ít vị xuất thân từ những đại tộc đứng đầu Hộ Dương thành, vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ này nói giết là giết được sao? Có lẽ chỉ là tùy tiện nói thế thì sao?
"Hả?" La Phong liếc thấy một nữ tử mặc đồ đen đi tới bên ngoài điện.
Sau khi đi vào, nữ tử đó hành lễ.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh giới thiệu giúp: "Đây là đệ tử thân truyền của lâu chủ nhà ta: Nhạc sư Tô Á ."
Ma La Tát ở một bên cũng nói: "Khắp Hộ Dương thành, những Vĩnh Hằng Chân Thần chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng chỉ có lâu chủ của Mộng Hoa Lâu nguyện ý thi triển ảo thuật cho khách nhân giải trí."
La Phong gật đầu.
Hắn phải kiêm tu Cửu Yểm Giới thì mới được coi là tiến vào cấp Vĩnh Hằng Chân Thần. Ảo thuật, nếu như không dùng để đối địch, mà là để giải trí cho đại chúng, đúng là hiệu quả tuyệt diệu.
"Bắt đầu đi." La Phong thật tò mò, rốt cuộc Mộng Hoa lâu đã dùng loại ảo thuật nào để hấp dẫn người tu hành vạn tộc.
Nữ tử áo đen tự mình ngồi xuống, vung tay lên, trước mặt nàng xuất hiện nhiều loại nhạc khí.
Theo thần lực phổ nhiều loại nhạc khí, nhất thời có nhiều tiếng nhạc khí vang lên, một lượng lớn tiếng nhạc khí đều có năng lực ảnh hưởng đến tâm linh. Chúng kết hợp với nhau, trong nháy mắt đã khiến La Phong lâm vào miền kí ức trong quá khứ.
Ưu tư bắt đầu nóng lên.
La Phong như thấy được cảnh vô số người “người trước ngã xuống, người sau tiến lên” đối phó với cự thú sừng vàng ở địa cầu năm xưa.
"Lấy nhạc khí dẫn dắt, lấy ảo thuật làm căn cơ, ảnh hưởng đến tình cảm. . ."
"Sục sôi! Phấn khởi! Thiêu đốt!"
“Những người đã tu luyện, năm tháng vô tận như chúng ta, tâm linh càng ngày càng yên lặng, tựa như đất đai mênh mông, gần như không hề có thăng trầm gì! Muốn tâm trạng của ta lập tức dao động mạnh, quá khó khăn." La Phong không có bất kỳ chống đối nào, chủ động bị âm nhạc và ảo thuật ảnh hưởng.
Nhưng mà ý chí tâm linh của hắn quá mạnh mẽ, ý chí cấp Hỗn Độn đỉnh phong căn bản không phải thứ mà một người làm slide này có thể lay chuyển.
Dường như nó khiến La Phong nhớ lại một vài chuyện trên địa cầu.
Cảm xúc mạnh mẽ đó thiêu đốt năm tháng!
"Đúng rồi, trong Liệt Nguyên Thuật còn có nhiều loại bí pháp tu luyện ý chí tâm, trong đó có một môn Thất Tình Luyện Tâm Pháp." Các loại cảm xúc mạnh mẽ dâng trào trong trí nhớ của La Phong, nhưng cậu vẫn nhớ được, Thất Tình Luyện Tâm Pháp .
“Thất Tình Luyện Tâm Pháp là chủ động phóng đại năng lực tâm linh của mình! Trở nên rất dễ cảm động, vui sướng, giận dữ, sầu bi. . . Sau đó, lấy các loại tình cảm này làm chất dinh dưỡng để luyện ý chí tâm linh."
La Phong nghĩ xong, bắt đầu thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp. Pháp môn vận chuyển, giờ khắc này, tâ, lực cảm giác tâm linh của La Phong nhanh chóng phóng đại.
Người hầu áo xanh sợ hãi run rẩy, vội vàng nói: "Đây là sự sơ sót của Mộng Hoa lâu, kiểu chiến đấu cược sinh tử như thế này, Mộng Hoa lâu cũng không cho phép. Phá hỏng tâm trạng của thượng tôn, là lỗi của chúng ta, tất cả chi phí của thượng tôn tối nay đều do Mộng Hoa lâu gánh vác."
"Đến Lan Tinh điện đi." La Phong nói.
"Dạ." Người hầu áo xanh lại tiếp tục dẫn đường.
Ma La Tát lại liếc mắt nhìn về phía điện thính phía xa kia, cười he he đầy quái dị: "Một đám nhãi con." Sau đó, nó theo La Phong phi hành đến Lan Tinh điện.
Trong điện thính đang diễn ra cuộc chiến đánh cược sinh tử.
"Chư vị đi nhanh lên." Người hầu phụ trách phục vụ vội vàng nói: "Vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ kia không thích kiểu chiến đấu đánh cược sinh tử này."
"Đi mau đi mau." Khách quý mặc áo xanh, Tùng Khuyết Sơn, lập tức nói: "Mọi người đi mau."
"Coi như ngươi may mắn." Vị khách tám cánh tay không dám dây dưa thêm. Hắn ta chạy nhanh nhất, được ba hộ vệ vây quanh nhanh chóng biến mất khỏi điện thính, những khách quý khác cũng đều nhanh chóng chạy mất.
Hai Chân Thần đang đánh giết nhìn nhau.
"Không ngờ hai ta lại tránh được một kiếp." Hai người bọn họ thu thi thể đồng bọn, rồi cũng đều nhanh chóng rời đi.
. . .
Chỗ sâu nhất bên trong Mộng Hoa lâu, điện thính cốt lõi nhất, 'Lan Tinh điện' .
"Dù Mộng Hoa lâu là nơi hưởng lạc số một Hộ Dương thành nhưng thỉnh thoảng mới có Vĩnh Hằng Chân Thần tới đây." Ma La Tát ngồi ở một bên: "Khách bình chủ yếu vẫn là Hư Không Chân Thần. Bọn họ chơi rất điên cuồng, những người hầu khác cũng không dám ngăn cản đám con cháu đại tộc đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người hầu áo xanh ở bên cạnh hỗ trợ rót rượu phục vụ.
“Thế gian có quá nhiều thứ dơ bẩn, ta làm gì có để ý chứ?" La Phong thản nhiên nói: "Ta tỏa ra một luồng khí tức, cũng chỉ để cảnh cáo bọn họ mà thôi."
"Nếu bọn họ dám coi thường lời cảnh cáo của chủ nhân, vẫn ở lại đó thì sao?" Ma La Tát hỏi.
"Vậy nghĩa là không nể mặt ta, đánh vào mặt ta! Vậy thì bọn họ có chết cũng không oán được ai." La Phong nói.
Ma La Tát nghe xong vội vàng nói: "Chủ nhân lương thiện, còn cho bọn họ cơ hội sống sót."
Người hầu áo xanh đang phục vụ âm thầm run sợ.
Vừa rồi ở trong điện thính kia có rất nhiều khách quý, không ít vị xuất thân từ những đại tộc đứng đầu Hộ Dương thành, vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ này nói giết là giết được sao? Có lẽ chỉ là tùy tiện nói thế thì sao?
"Hả?" La Phong liếc thấy một nữ tử mặc đồ đen đi tới bên ngoài điện.
Sau khi đi vào, nữ tử đó hành lễ.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh giới thiệu giúp: "Đây là đệ tử thân truyền của lâu chủ nhà ta: Nhạc sư Tô Á ."
Ma La Tát ở một bên cũng nói: "Khắp Hộ Dương thành, những Vĩnh Hằng Chân Thần chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng chỉ có lâu chủ của Mộng Hoa Lâu nguyện ý thi triển ảo thuật cho khách nhân giải trí."
La Phong gật đầu.
Hắn phải kiêm tu Cửu Yểm Giới thì mới được coi là tiến vào cấp Vĩnh Hằng Chân Thần. Ảo thuật, nếu như không dùng để đối địch, mà là để giải trí cho đại chúng, đúng là hiệu quả tuyệt diệu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bắt đầu đi." La Phong thật tò mò, rốt cuộc Mộng Hoa lâu đã dùng loại ảo thuật nào để hấp dẫn người tu hành vạn tộc.
Nữ tử áo đen tự mình ngồi xuống, vung tay lên, trước mặt nàng xuất hiện nhiều loại nhạc khí.
Theo thần lực phổ nhiều loại nhạc khí, nhất thời có nhiều tiếng nhạc khí vang lên, một lượng lớn tiếng nhạc khí đều có năng lực ảnh hưởng đến tâm linh. Chúng kết hợp với nhau, trong nháy mắt đã khiến La Phong lâm vào miền kí ức trong quá khứ.
Ưu tư bắt đầu nóng lên.
La Phong như thấy được cảnh vô số người “người trước ngã xuống, người sau tiến lên” đối phó với cự thú sừng vàng ở địa cầu năm xưa.
"Lấy nhạc khí dẫn dắt, lấy ảo thuật làm căn cơ, ảnh hưởng đến tình cảm. . ."
"Sục sôi! Phấn khởi! Thiêu đốt!"
“Những người đã tu luyện, năm tháng vô tận như chúng ta, tâm linh càng ngày càng yên lặng, tựa như đất đai mênh mông, gần như không hề có thăng trầm gì! Muốn tâm trạng của ta lập tức dao động mạnh, quá khó khăn." La Phong không có bất kỳ chống đối nào, chủ động bị âm nhạc và ảo thuật ảnh hưởng.
Nhưng mà ý chí tâm linh của hắn quá mạnh mẽ, ý chí cấp Hỗn Độn đỉnh phong căn bản không phải thứ mà một người làm slide này có thể lay chuyển.
Dường như nó khiến La Phong nhớ lại một vài chuyện trên địa cầu.
Cảm xúc mạnh mẽ đó thiêu đốt năm tháng!
"Đúng rồi, trong Liệt Nguyên Thuật còn có nhiều loại bí pháp tu luyện ý chí tâm, trong đó có một môn Thất Tình Luyện Tâm Pháp." Các loại cảm xúc mạnh mẽ dâng trào trong trí nhớ của La Phong, nhưng cậu vẫn nhớ được, Thất Tình Luyện Tâm Pháp .
“Thất Tình Luyện Tâm Pháp là chủ động phóng đại năng lực tâm linh của mình! Trở nên rất dễ cảm động, vui sướng, giận dữ, sầu bi. . . Sau đó, lấy các loại tình cảm này làm chất dinh dưỡng để luyện ý chí tâm linh."
La Phong nghĩ xong, bắt đầu thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp. Pháp môn vận chuyển, giờ khắc này, tâ, lực cảm giác tâm linh của La Phong nhanh chóng phóng đại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro