Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Sự Kì Vọng Của...
Ngã Cật Tây Hồng Thị
2024-11-18 23:45:04
Trước kia có lẽ La Phong sẽ sinh ra chút thương hại, nhớ ra, lại đi qua nhạc khúc ảo thuật, trong nháy mắt, hiệu quả mãnh liệt quá nhiều lần.
"Bùm! ! !"
La Phong thoáng chốc trở lại quá khứ.
"Ngồi xuống, nhắm mắt lại, nhớ, không nên phản kháng." La Phong trầm thấp nói.
"Biết rồi ạ." Mặc Hán Đức Sâm, Y Tư Đặc, Đặc Lý Mạt Đế Tân Cách, Cổ Nghị, Tác Khoa Lạc Phu đang ngồi ở vị trí đối diện theo bí kĩ Lục Mang. Bọn họ nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên nụ cười kì dị.
Chính là cảnh sáu người họ hiến tế chính mình để đối phó với cự thú sừng vàng.
Một tâm niệm nóng bỏng cắm trong lòng La Phong, vượt qua sinh tử, hắn chỉ có duy nhất một ý niệm là đánh chết cự thú sừng vàng.
Được Thất Tình Luyện Tâm Pháp giúp đỡ, tình cảm nóng bỏng đó nồng nặc đến mức hai mắt La Phong hơi rưng rưng.
. . .
Nhạc khúc ảo thuật là để phục vụ cho khách nhân, nên nó thường điều động những tình cảm có ích.
Cảm xúc mạnh mẽ thiêu đốt, tình yêu, lời cam kết đến chết không thay đổi, huynh đệ cùng chung hoạn nạn. . .
Hồi lâu sau, nữ tử mặc áo đen dừng lại. Nàng hơi ngạc nhiên với vẻ mặt của vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ này, vì hắn lại không bị ảo thuật của nàng ảnh hưởng nhiều.
Trong mắt La Phong mơ hồ có nước mắt, hắn chậm rãi mở mắt ra.
"Tốt, tốt lắm." La Phong nhẹ giọng nói: "Tốt vô cùng."
"Chủ nhân?" Ma La Tát lại cảm thấy La Phong bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là ảo thuật mà Hư Không Chân Thần thi triển thôi.
La Phong liếc nhìn nữ tử áo đen, gật đầu: "Ngươi đi xuống trước đi."
"Tô Á cáo lui." Nữ tử áo đen, nhạc sư Tô Á cung kính lui ra.
La Phong không để ý đến Ma La Tát, cũng không để ý người hầu áo xanh phục vụ bên cạnh mình, mà uống rượu một mình.
Trong điện thính to lớn này, Ma La Tát và người hầu áo xanh đều không dám lên tiếng.
La Phong yên lặng uống rượu, ánh mắt thâm thúy.
Lúc này ý chí của hắn đang tiếp nhận sự rèn luyện của Thất Tình Luyện Tâm Pháp.
Giống như luyện sắt thành thép, cần nện từng búa một. Một sinh linh cần trải qua nhiều lần thất bại mới dần dần lớn lên được.
Ý chí cũng như vậy.
Nó cần lần lượt được rèn luyện! Càng rèn luyện nhiều, nếu ý chí không tan vỡ, sẽ càng mạnh hơn!
Thất Tình Luyện Tâm Pháp khá đặc biệt, phải dùng rất nhiều tình cảm để rèn luyện ý chí của mình. Theo sự vận chuyển của bí pháp, cảm tình nồng đậm lần lượt xông lên đầu, không ngừng đánh vào ý chí.
"Ta tu luyện quá lâu, tình cảm cũng biến thành thâm trầm nội liễm hơn rồi, ai ngờ vào Mộng Hoa lâu này, lại giúp ta quay lại khi cảm tình nồng nhiệt nhất." La Phong có vẻ đang nhớ lại.
"Trong Liệt Nguyên Thuật có nhiều loại bí pháp tu luyện ý chí, ta đã chọn Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp để rèn luyện ý chí. Bế quan hơn một kỷ, ta đều đã tu luyện nhiều lần. Giới hạn trên của bí pháp này rất cao, mà giới hạn trên của Thất Tình Luyện Tâm Pháp lại có hạn, dù sao thì ta cũng không thể cứ đánh vào từ phía tình cảm được, làm vậy ta sẽ điên mất." La Phong suy nghĩ.
Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp lấy ý cảnh đại hủy diệt của vạn sự vạn vật để làm phai mờ ý chí!
Điều La Phong cần làm chính là lấy ý chí để chống cự!
Bởi vì Ma La Tát trời sinh đã nắm giữ Hủy Diệt Bản Nguyên, nên La Phong có thể trực tiếp xem, còn có thể thử ngưng tụ ý cảnh đại hủy diệt, khiến cho bí pháp này có hiệu quả cao.
Hủy Diệt Bản Nguyên và Sinh Mệnh Bản Nguyên của Nguyên Thủy vũ trụ tồn tại ngang hàng! Nô dịch một con giới thú, có thể quan sát Hủy Diệt Bản Nguyên, La Phong dĩ nhiên sẽ lấy Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp làm chủ.
"Những kí ức đó rất đẹp." La Phong dần dần bình tĩnh lại.
“Nhạc sư Tô Á này là người có thể dùng ảo thuật ảnh hưởng đến tình cảm mạnh nhất của Mộng Hoa lâu sao?" La Phong bỗng nhiên mở miệng.
Người hầu áo xanh nghe được câu hỏi, vội vàng nói: "Ở Mộng Hoa lâu, người có ảo thuật mạnh nhất dĩ nhiên là lâu chủ, nhưng thỉnh thoảng lâu chủ thỉnh thoảng mới có thể cử hành bách hoa yến, chỉ có những vị khách quý được mời mới có thể tham gia. Còn những nhạc sư thông thường khác, tương đương với nhạc sư Tô Á, vẫn còn mười mấy người nữa."
La Phong gật đầu: "Bảo bọn họ tới tấu nhạc đi."
"Dạ." Người hầu áo xanh nói, nhưng trong lòng có chút nghi ngờ. Một vị Vĩnh Hằng Chân Thần lại để ý ảo thuật của Hư Không Chân Thần thế sao?
Ở Hộ Dương thành, có một vài Vĩnh Hằng Chân Thần thích Mộng Hoa lâu chủ, thậm chí có kẻ vô cùng điên cuồng mê luyến Mộng Hoa lâu chủ. Nhưng mà. . . chưa từng nghe nói Vĩnh Hằng Chân Thần nào thích ảo thuật sư cấp Hư Không Chân Thần.
Nhưng La Phong đã lên tiếng, người hầu áo xanh cũng lập tức đi sắp xếp.
. . .
Trong khi thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, La Phong liên tục cảm nhận ảo thuật của những nhạc sư đó. Tuy những nhạc sư này ở cùng một phái, nhưng vẫn có người có đặc điểm riêng. Thậm chí có người tạo ra thế giới ảo cảnh mà La Phong trở thành một phần trong câu chuyện đó.
"Bùm! ! !"
La Phong thoáng chốc trở lại quá khứ.
"Ngồi xuống, nhắm mắt lại, nhớ, không nên phản kháng." La Phong trầm thấp nói.
"Biết rồi ạ." Mặc Hán Đức Sâm, Y Tư Đặc, Đặc Lý Mạt Đế Tân Cách, Cổ Nghị, Tác Khoa Lạc Phu đang ngồi ở vị trí đối diện theo bí kĩ Lục Mang. Bọn họ nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên nụ cười kì dị.
Chính là cảnh sáu người họ hiến tế chính mình để đối phó với cự thú sừng vàng.
Một tâm niệm nóng bỏng cắm trong lòng La Phong, vượt qua sinh tử, hắn chỉ có duy nhất một ý niệm là đánh chết cự thú sừng vàng.
Được Thất Tình Luyện Tâm Pháp giúp đỡ, tình cảm nóng bỏng đó nồng nặc đến mức hai mắt La Phong hơi rưng rưng.
. . .
Nhạc khúc ảo thuật là để phục vụ cho khách nhân, nên nó thường điều động những tình cảm có ích.
Cảm xúc mạnh mẽ thiêu đốt, tình yêu, lời cam kết đến chết không thay đổi, huynh đệ cùng chung hoạn nạn. . .
Hồi lâu sau, nữ tử mặc áo đen dừng lại. Nàng hơi ngạc nhiên với vẻ mặt của vị Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ này, vì hắn lại không bị ảo thuật của nàng ảnh hưởng nhiều.
Trong mắt La Phong mơ hồ có nước mắt, hắn chậm rãi mở mắt ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tốt, tốt lắm." La Phong nhẹ giọng nói: "Tốt vô cùng."
"Chủ nhân?" Ma La Tát lại cảm thấy La Phong bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là ảo thuật mà Hư Không Chân Thần thi triển thôi.
La Phong liếc nhìn nữ tử áo đen, gật đầu: "Ngươi đi xuống trước đi."
"Tô Á cáo lui." Nữ tử áo đen, nhạc sư Tô Á cung kính lui ra.
La Phong không để ý đến Ma La Tát, cũng không để ý người hầu áo xanh phục vụ bên cạnh mình, mà uống rượu một mình.
Trong điện thính to lớn này, Ma La Tát và người hầu áo xanh đều không dám lên tiếng.
La Phong yên lặng uống rượu, ánh mắt thâm thúy.
Lúc này ý chí của hắn đang tiếp nhận sự rèn luyện của Thất Tình Luyện Tâm Pháp.
Giống như luyện sắt thành thép, cần nện từng búa một. Một sinh linh cần trải qua nhiều lần thất bại mới dần dần lớn lên được.
Ý chí cũng như vậy.
Nó cần lần lượt được rèn luyện! Càng rèn luyện nhiều, nếu ý chí không tan vỡ, sẽ càng mạnh hơn!
Thất Tình Luyện Tâm Pháp khá đặc biệt, phải dùng rất nhiều tình cảm để rèn luyện ý chí của mình. Theo sự vận chuyển của bí pháp, cảm tình nồng đậm lần lượt xông lên đầu, không ngừng đánh vào ý chí.
"Ta tu luyện quá lâu, tình cảm cũng biến thành thâm trầm nội liễm hơn rồi, ai ngờ vào Mộng Hoa lâu này, lại giúp ta quay lại khi cảm tình nồng nhiệt nhất." La Phong có vẻ đang nhớ lại.
"Trong Liệt Nguyên Thuật có nhiều loại bí pháp tu luyện ý chí, ta đã chọn Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp để rèn luyện ý chí. Bế quan hơn một kỷ, ta đều đã tu luyện nhiều lần. Giới hạn trên của bí pháp này rất cao, mà giới hạn trên của Thất Tình Luyện Tâm Pháp lại có hạn, dù sao thì ta cũng không thể cứ đánh vào từ phía tình cảm được, làm vậy ta sẽ điên mất." La Phong suy nghĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp lấy ý cảnh đại hủy diệt của vạn sự vạn vật để làm phai mờ ý chí!
Điều La Phong cần làm chính là lấy ý chí để chống cự!
Bởi vì Ma La Tát trời sinh đã nắm giữ Hủy Diệt Bản Nguyên, nên La Phong có thể trực tiếp xem, còn có thể thử ngưng tụ ý cảnh đại hủy diệt, khiến cho bí pháp này có hiệu quả cao.
Hủy Diệt Bản Nguyên và Sinh Mệnh Bản Nguyên của Nguyên Thủy vũ trụ tồn tại ngang hàng! Nô dịch một con giới thú, có thể quan sát Hủy Diệt Bản Nguyên, La Phong dĩ nhiên sẽ lấy Đại Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp làm chủ.
"Những kí ức đó rất đẹp." La Phong dần dần bình tĩnh lại.
“Nhạc sư Tô Á này là người có thể dùng ảo thuật ảnh hưởng đến tình cảm mạnh nhất của Mộng Hoa lâu sao?" La Phong bỗng nhiên mở miệng.
Người hầu áo xanh nghe được câu hỏi, vội vàng nói: "Ở Mộng Hoa lâu, người có ảo thuật mạnh nhất dĩ nhiên là lâu chủ, nhưng thỉnh thoảng lâu chủ thỉnh thoảng mới có thể cử hành bách hoa yến, chỉ có những vị khách quý được mời mới có thể tham gia. Còn những nhạc sư thông thường khác, tương đương với nhạc sư Tô Á, vẫn còn mười mấy người nữa."
La Phong gật đầu: "Bảo bọn họ tới tấu nhạc đi."
"Dạ." Người hầu áo xanh nói, nhưng trong lòng có chút nghi ngờ. Một vị Vĩnh Hằng Chân Thần lại để ý ảo thuật của Hư Không Chân Thần thế sao?
Ở Hộ Dương thành, có một vài Vĩnh Hằng Chân Thần thích Mộng Hoa lâu chủ, thậm chí có kẻ vô cùng điên cuồng mê luyến Mộng Hoa lâu chủ. Nhưng mà. . . chưa từng nghe nói Vĩnh Hằng Chân Thần nào thích ảo thuật sư cấp Hư Không Chân Thần.
Nhưng La Phong đã lên tiếng, người hầu áo xanh cũng lập tức đi sắp xếp.
. . .
Trong khi thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, La Phong liên tục cảm nhận ảo thuật của những nhạc sư đó. Tuy những nhạc sư này ở cùng một phái, nhưng vẫn có người có đặc điểm riêng. Thậm chí có người tạo ra thế giới ảo cảnh mà La Phong trở thành một phần trong câu chuyện đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro