Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Sự Kì Vọng Của...
Ngã Cật Tây Hồng Thị
2024-11-18 23:45:04
"Thượng tôn, những nhạc sư này có khiến ngài hài lòng không?" Người hầu áo xanh nói: "Mộng Hoa lâu còn có nhiều thứ thú vị khác, ảo thuật của nhạc sư chỉ là một loại trong đó mà thôi."
"Hôm nay hết sức rồi! Sau này xem tiếp!" La Phong đứng dậy, liếc nhìn nữ tử thon thả khắp người đầy lá cây.
Nữ tử thon thả này hơi ngại ngùng, tên là A La Nhã, là sinh mệnh thực vật của Khởi Nguyên đại lục. Nhạc khúc của nàng ta có sự quyến rũ đặc biệt, cũng ảnh hưởng mạnh nhất đến sự vận động tình cảm của La Phong, vượt xa những nhạc sư khác: "Nhạc sư A La Nhã rất giỏi."
Nói xong, La Phong tiện tay ném xuống một hạt cát nhìn như thông thường, nhưng hạt cát đó lại lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều sinh linh ở đây.
"Vũ trụ sa?" Người hầu áo xanh cả kinh, vội vàng nói: "Thượng tôn, tất cả chi phí của thượng tôn ở Mộng Hoa lâu tối nay đều là của Mộng Hoa chúng ta, không cần. . ."
"Ta không thích chiếm của hời." La Phong nói xong thì đi ra ngoài.
Mà Ma La Tát vẫy tay thu một bình rượu vào rồi nhanh chóng đuổi theo. Nó không nhịn được mà liếc mắt viên vũ trụ sa bị ném trên bàn: "Chủ nhân nhà ta cho, các ngươi mau lấy đi."
Lúc này người hầu áo xanh mới cầm viên vũ trụ sa kia lên, nhìn hình thức ban đầu của vũ trụ ẩn chứa trong viên vũ trụ sa đó thì đầy thán phục.
Thật ra chi phí tối nay cũng chỉ hơn hai ngàn Hỗn Độn tinh mà thôi, viên vũ trụ sa này của La Phong đã dư quá nhiều.
"A La Nhã, thượng tôn rất hài lòng với nhạc khúc của ngươi, thưởng mười viên Hỗn Độn tinh." Người hầu áo xanh nói.
"Cảm tạ Vũ Lạc quản sự." A La Nhã có sinh mệnh thực vật ngạc nhiên lại mừng rỡ hành lễ. Những thứ nhạc sư khác đều rất hâm mộ, bọn họ chỉ có thể nhận được phục vụ và phí dùng cơ bản, A La Nhã được vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia thích nhất.
Sâu bên trong đại trận của Mộng Hoa lâu, trong một tiểu lâu tầm thường.
Một bóng người mặc áo khoác rộng thùng đứng ở đó, ánh mắt đầy chắc chắn, hơn một nửa cảnh tượng của Mộng Hoa lâu đang ở trong tầm quan sát của nàng.
"Lâu chủ." Người hầu áo xanh cung kính nói: "Vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia đã đi rồi, hắn còn thanh toán một viên vũ trụ sa."
Mộng Hoa lâu chủ khẽ gật đầu: "Ngươi cẩn thận nghe ngóng tất cả thông tin của hắn cho ta."
"Dạ." Người hầu áo xanh cung kính nói: "Trước kia người làm của vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia từng đến chỗ chúng ta rất nhiều lần, nhưng hắn lại lần đầu tiên tới đây. Ở Mộng Hoa lâu, hắn chỉ để ý đến nhạc khúc ảo thuật."
"Những nhạc sư kia cũng chỉ là Hư Không Chân Thần, theo lý mà nói, sẽ ảnh hưởng rất nhỏ đến Vĩnh Hằng Chân Thần." Người hầu áo xanh nói: "Nhưng hắn cũng rất thích."
"Thậm chí hắn còn nghe mà rơi lệ, đích thích rất khó tin." Người hầu áo xanh cũng không hiểu lắm "Hơn nữa, theo ý hắn nói, hắn sẽ còn tới nữa."
Mộng Hoa lâu chủ khẽ cười: "Tỉ tỉ sinh linh đều có điểm khác biệt, có lẽ vị này Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ dễ xúc động.”
“Ảo thuật của những nhạc sư kia đã khiến hắn bị ảnh hưởng thể rồi, nếu như lâu chủ tự mình xuất thủ. . ." Người hầu áo xanh thấp giọng nói: "Có lẽ hắn sẽ cuồng nhiệt mê luyến lâu chủ."
Mộng Hoa lâu chủ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhiều năm qua, chỉ có hai Vĩnh Hằng Chân Thần mê luyến nàng. Dẫu sao thì ý chí của các Vĩnh Hằng Chân Thần đều rất phi thường, cho dù nhất thời đắm chìm, đến khi ảo thuật kết thúc cũng sẽ khôi phục lại bình thường. Cực ít người mê luyến nàng đến cùng.
"Lần sau hắn tới, ngươi nói với hắn, mười ngày sau ta sẽ cử hành 'Bách Hoa yến', mời hắn tham gia." Mộng Hoa lâu chủ nhẹ giọng nói.
"Dạ, lâu chủ." Người hầu áo xanh cung kính gọi.
. . .
Một ngày ở Khởi Nguyên đại lục dài đằng đẵng. Mấy ngày sau, ngoài lúc tu hành, La Phong đều được Ma La Tát mang đi đến nhiều chỗ khác nhau để tiêu tiền, cũng coi là có kiến thức.
Một lần nữa đi tới Mộng Hoa lâu, La Phong cũng nhận được lời mời.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh nhiệt tình nói: "Mười ngày sau lâu chủ nhà ta sẽ cử hành bách hoa yến, Hộ Dương thành sẽ có rất nhiều Vĩnh Hằng Chân Thần lấy được giấy mời, lâu chủ cũng mời thượng tôn tham gia."
"Bách hoa yến của Mộng Hoa lâu chủ?" La Phong ngạc nhiên: "Mười ngày sau luôn sao sao?"
"Đúng vậy, ngay mười ngày sau! Phải mấy kỷ sau lâu chủ mới tổ chức một bách hoa yến khác." Người hầu áo xanh nói.
La Phong mỉm cười: "Nếu đã mời, đương nhiên ta cũng tình nguyện tham gia, đến lúc đó ta muốn xem thành tựu ảo thuật của lâu chủ."
"Xin hỏi tôn danh của thượng tôn là…? Bách hoa yến cần đăng ký tham gia." Người hầu áo xanh nói.
"La Hà." La Phong nói.
Người hầu áo xanh lập tức ghi nhớ cái tên này này.
Thật ra bách hoa yến được tổ chức cũng là vị trước mắt này, nếu vị Vĩnh Hằng Chân Thần 'La Hà' này cuồng nhiệt mê luyến Mộng Hoa lâu chủ, thì sức ảnh hưởng của Mộng Hoa lâu chủ ở Hộ Dương thành sẽ lớn hơn chút.
"Hôm nay hết sức rồi! Sau này xem tiếp!" La Phong đứng dậy, liếc nhìn nữ tử thon thả khắp người đầy lá cây.
Nữ tử thon thả này hơi ngại ngùng, tên là A La Nhã, là sinh mệnh thực vật của Khởi Nguyên đại lục. Nhạc khúc của nàng ta có sự quyến rũ đặc biệt, cũng ảnh hưởng mạnh nhất đến sự vận động tình cảm của La Phong, vượt xa những nhạc sư khác: "Nhạc sư A La Nhã rất giỏi."
Nói xong, La Phong tiện tay ném xuống một hạt cát nhìn như thông thường, nhưng hạt cát đó lại lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều sinh linh ở đây.
"Vũ trụ sa?" Người hầu áo xanh cả kinh, vội vàng nói: "Thượng tôn, tất cả chi phí của thượng tôn ở Mộng Hoa lâu tối nay đều là của Mộng Hoa chúng ta, không cần. . ."
"Ta không thích chiếm của hời." La Phong nói xong thì đi ra ngoài.
Mà Ma La Tát vẫy tay thu một bình rượu vào rồi nhanh chóng đuổi theo. Nó không nhịn được mà liếc mắt viên vũ trụ sa bị ném trên bàn: "Chủ nhân nhà ta cho, các ngươi mau lấy đi."
Lúc này người hầu áo xanh mới cầm viên vũ trụ sa kia lên, nhìn hình thức ban đầu của vũ trụ ẩn chứa trong viên vũ trụ sa đó thì đầy thán phục.
Thật ra chi phí tối nay cũng chỉ hơn hai ngàn Hỗn Độn tinh mà thôi, viên vũ trụ sa này của La Phong đã dư quá nhiều.
"A La Nhã, thượng tôn rất hài lòng với nhạc khúc của ngươi, thưởng mười viên Hỗn Độn tinh." Người hầu áo xanh nói.
"Cảm tạ Vũ Lạc quản sự." A La Nhã có sinh mệnh thực vật ngạc nhiên lại mừng rỡ hành lễ. Những thứ nhạc sư khác đều rất hâm mộ, bọn họ chỉ có thể nhận được phục vụ và phí dùng cơ bản, A La Nhã được vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia thích nhất.
Sâu bên trong đại trận của Mộng Hoa lâu, trong một tiểu lâu tầm thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bóng người mặc áo khoác rộng thùng đứng ở đó, ánh mắt đầy chắc chắn, hơn một nửa cảnh tượng của Mộng Hoa lâu đang ở trong tầm quan sát của nàng.
"Lâu chủ." Người hầu áo xanh cung kính nói: "Vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia đã đi rồi, hắn còn thanh toán một viên vũ trụ sa."
Mộng Hoa lâu chủ khẽ gật đầu: "Ngươi cẩn thận nghe ngóng tất cả thông tin của hắn cho ta."
"Dạ." Người hầu áo xanh cung kính nói: "Trước kia người làm của vị Vĩnh Hằng Chân Thần kia từng đến chỗ chúng ta rất nhiều lần, nhưng hắn lại lần đầu tiên tới đây. Ở Mộng Hoa lâu, hắn chỉ để ý đến nhạc khúc ảo thuật."
"Những nhạc sư kia cũng chỉ là Hư Không Chân Thần, theo lý mà nói, sẽ ảnh hưởng rất nhỏ đến Vĩnh Hằng Chân Thần." Người hầu áo xanh nói: "Nhưng hắn cũng rất thích."
"Thậm chí hắn còn nghe mà rơi lệ, đích thích rất khó tin." Người hầu áo xanh cũng không hiểu lắm "Hơn nữa, theo ý hắn nói, hắn sẽ còn tới nữa."
Mộng Hoa lâu chủ khẽ cười: "Tỉ tỉ sinh linh đều có điểm khác biệt, có lẽ vị này Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ dễ xúc động.”
“Ảo thuật của những nhạc sư kia đã khiến hắn bị ảnh hưởng thể rồi, nếu như lâu chủ tự mình xuất thủ. . ." Người hầu áo xanh thấp giọng nói: "Có lẽ hắn sẽ cuồng nhiệt mê luyến lâu chủ."
Mộng Hoa lâu chủ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhiều năm qua, chỉ có hai Vĩnh Hằng Chân Thần mê luyến nàng. Dẫu sao thì ý chí của các Vĩnh Hằng Chân Thần đều rất phi thường, cho dù nhất thời đắm chìm, đến khi ảo thuật kết thúc cũng sẽ khôi phục lại bình thường. Cực ít người mê luyến nàng đến cùng.
"Lần sau hắn tới, ngươi nói với hắn, mười ngày sau ta sẽ cử hành 'Bách Hoa yến', mời hắn tham gia." Mộng Hoa lâu chủ nhẹ giọng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Dạ, lâu chủ." Người hầu áo xanh cung kính gọi.
. . .
Một ngày ở Khởi Nguyên đại lục dài đằng đẵng. Mấy ngày sau, ngoài lúc tu hành, La Phong đều được Ma La Tát mang đi đến nhiều chỗ khác nhau để tiêu tiền, cũng coi là có kiến thức.
Một lần nữa đi tới Mộng Hoa lâu, La Phong cũng nhận được lời mời.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh nhiệt tình nói: "Mười ngày sau lâu chủ nhà ta sẽ cử hành bách hoa yến, Hộ Dương thành sẽ có rất nhiều Vĩnh Hằng Chân Thần lấy được giấy mời, lâu chủ cũng mời thượng tôn tham gia."
"Bách hoa yến của Mộng Hoa lâu chủ?" La Phong ngạc nhiên: "Mười ngày sau luôn sao sao?"
"Đúng vậy, ngay mười ngày sau! Phải mấy kỷ sau lâu chủ mới tổ chức một bách hoa yến khác." Người hầu áo xanh nói.
La Phong mỉm cười: "Nếu đã mời, đương nhiên ta cũng tình nguyện tham gia, đến lúc đó ta muốn xem thành tựu ảo thuật của lâu chủ."
"Xin hỏi tôn danh của thượng tôn là…? Bách hoa yến cần đăng ký tham gia." Người hầu áo xanh nói.
"La Hà." La Phong nói.
Người hầu áo xanh lập tức ghi nhớ cái tên này này.
Thật ra bách hoa yến được tổ chức cũng là vị trước mắt này, nếu vị Vĩnh Hằng Chân Thần 'La Hà' này cuồng nhiệt mê luyến Mộng Hoa lâu chủ, thì sức ảnh hưởng của Mộng Hoa lâu chủ ở Hộ Dương thành sẽ lớn hơn chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro