Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn
Đánh giá:
8.6
/10 từ 29 lượt
Đọc truyện Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn ra chương mới nhất Chương 55, 56, 57 - DocTruyen.Pro. Cuộc sống hạnh phúc chính là có Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn.
Cửa bên trong mở, hơi liếc mắt là đã nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
An Nhu dừng bước, không hiểu sao lại nghiêng đầu nhìn vào trong.
Có một người đàn ông rất cao đứng bên ghế nha khoa, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh. Làn da trắng nõn như đang tỏa sáng.
Anh đeo khẩu trang y tế màu lam nhạt, lộ ra sống mũi thẳng, đôi mắt hơi cụp xuống. Nhìn từ góc độ này thì đôi mắt hẹp dài của anh hơi xếch lên, trông rất quyến rũ. Trong con ngươi như ánh lên những vụn sáng, vừa lấp lánh vừa dịu dàng.
Áo blouse trắng vừa người làm anh trông càng thêm điềm đạm hờ hững. Anh hơi khom lưng, vạt áo khe khẽ đung đưa làm lộ ra áo lông màu xanh xám ở bên trong. Sau đó anh cúi đầu xuống, cầm dụng cụ y tế cẩn thận khám răng cho bệnh nhân.
An Nhu không thể hiểu nổi phản ứng này của mình. Cô nhìn ra chỗ khác, hơi nhún vai.
Lúc cô đang định đi về quầy tiếp đón bệnh nhân thì nghe thấy giọng anh. Giọng nói khàn khàn hơi lười biếng lại như đang an ủi.
“Đừng sợ.”
Giọng điệu dịu dàng như nước. Trong chớp mắt đã bao phủ lấy cả người An Nhu.
Cũng giống như khi cô đột nhiên dừng chân ấy ——
Hoàn toàn không có sức để trốn thoát.
Thấy anh định bước tới đằng này, An Nhu lập tức lùi hai bước trở về. Nơi trung tâm trái tim như vang lên một giọng nói làm tim cô chao đảo. Đầu cô vốn đã nóng, nay lại càng thêm quay cuồng.
Cô luống cuống bước nhanh về phòng khám của Ứng Thư Hà.
… Cái quỷ gì đây.
Cô chạy làm gì chứ? Sao cô lại phải chạy?
Hơn nữa sao lại chạy về đây không biết.
Đừng bỏ qua câu chuyện ngôn tình đáng yêu này nhé!
Cửa bên trong mở, hơi liếc mắt là đã nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
An Nhu dừng bước, không hiểu sao lại nghiêng đầu nhìn vào trong.
Có một người đàn ông rất cao đứng bên ghế nha khoa, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh. Làn da trắng nõn như đang tỏa sáng.
Anh đeo khẩu trang y tế màu lam nhạt, lộ ra sống mũi thẳng, đôi mắt hơi cụp xuống. Nhìn từ góc độ này thì đôi mắt hẹp dài của anh hơi xếch lên, trông rất quyến rũ. Trong con ngươi như ánh lên những vụn sáng, vừa lấp lánh vừa dịu dàng.
Áo blouse trắng vừa người làm anh trông càng thêm điềm đạm hờ hững. Anh hơi khom lưng, vạt áo khe khẽ đung đưa làm lộ ra áo lông màu xanh xám ở bên trong. Sau đó anh cúi đầu xuống, cầm dụng cụ y tế cẩn thận khám răng cho bệnh nhân.
An Nhu không thể hiểu nổi phản ứng này của mình. Cô nhìn ra chỗ khác, hơi nhún vai.
Lúc cô đang định đi về quầy tiếp đón bệnh nhân thì nghe thấy giọng anh. Giọng nói khàn khàn hơi lười biếng lại như đang an ủi.
“Đừng sợ.”
Giọng điệu dịu dàng như nước. Trong chớp mắt đã bao phủ lấy cả người An Nhu.
Cũng giống như khi cô đột nhiên dừng chân ấy ——
Hoàn toàn không có sức để trốn thoát.
Thấy anh định bước tới đằng này, An Nhu lập tức lùi hai bước trở về. Nơi trung tâm trái tim như vang lên một giọng nói làm tim cô chao đảo. Đầu cô vốn đã nóng, nay lại càng thêm quay cuồng.
Cô luống cuống bước nhanh về phòng khám của Ứng Thư Hà.
… Cái quỷ gì đây.
Cô chạy làm gì chứ? Sao cô lại phải chạy?
Hơn nữa sao lại chạy về đây không biết.
Đừng bỏ qua câu chuyện ngôn tình đáng yêu này nhé!