Thuê Vợ

Từ Nay Về Sau,...

Lạc Dã Du Phong

2024-08-17 19:15:45

“Mạt Mạt đọc sách gì vật? Nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ lên của em này, chẳng lẽ là Kim Bình Mai ?” Thường Thanh đặt Thẩm Mạt trên tường, cắn lỗ tai, một bàn tay to từ dưới váy tiến vào, cách quần nhẹ nhàng xoa nắn chân tâm của cô.

“Quyển Kim Bình Mai kia của anh chỉ có một nửa... Đọc không thú vị.. Ưm...” Máy ngày nay Thẩm Mạt nhớ Thường Thanh đếnphát điên, bị anh tùy tiện sờ đã ướt thành một mảnh.

“Có nhớ anh không?” Thường Thanh cảm giác được Thẩm Mạt ướt át, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng cô nói ra.

Thẩm Mạt cắn môi, đến bên tai Thường Thanh nói.

“Nhớ, mỗi buổi tối em đều... Đều nhớ anh, dùng tay...” Nói xong, Thẩm Mạt đè lại bàn tay đang xoa nắn giữa chân tâm mình của Thường Thanh.

Hô hấp của Thường Thanh bỗng nhiên nặng nề, nhưng ngoài cửa lớn đang rất ầm ĩ, bây giờ không phải lúc làm việc.

“Tiểu yêu tinh, chờ anh quay về sẽ thu thập em!”

Thường Thanh bế Thẩm Mạt vào phòng, nhưng không phải làm chuyện càn rỡ, mà là lấy ra khế bán thân còn không có ký tên và ấn dấu tay, nhanh chóng ký tên và ấn dấu tay của anh lên.

Sau đó, Thường Thanh kéo cái rương dưới giường ra, cầm hai trăm đồng đại dương đi ra ngoài.

Thường Thanh kéo tay Thẩm Mạt đi đến trước cửa, người nhà họ Lý đã bị đánh đến ngã trái ngã phải, mặt mũi bầm dập, lại không ai dám mở miệng mắng, càng không nói đến chuyện dẫn Thẩm Mạt đi.

Không ít anh em của Thường Thanh ở chỗ kia đang xoa tay hầm hè, dáng vẻ ai dám lên sẽ đánh chết người đó, vô cùng dọa người.

“Đây là khế ước bán thân mà Lý Chí Cao của nhà họ Lý mấy người đích thân viết, còn ký tên và dấu tay nữa, ngay cả người chứng minh cũng có, mấy người còn muốn chơi xấu? Thật con mẹ nó không biết xấu hổ! Từ nay về sau, Thẩm Mạt chính là người của Thường Thanh tôi, không liên quan đến nhà họ Lý, ai còn dám tới tìm, có tin ông đây đánh mấy người đến mức nửa đời sau chỉ có thể nằm không?”

Nói xong, Thường Thanh đưa khế ước bán thân và hai trăm đồng đông dương cho người dẫn đầu nhà họ Lý.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhìn rõ cho tôi, hai trăm đồng đại dương không thiết một đồng, gọi mấy người cùng đếm đi, đến lúc làm cái gì rồi lại đổ lên đầu Thường Thanh tôi.”

Thường Thanh nói xong, đá vào chân một nam thanh niên bên cạnh, nghe răng rắc một tiếng, tiếng xương cốt gãy, người kia lập tức đau đớn lăn lộn trên đất.

“Tôi vốn thuê Thẩm Mạt ba năm, hiện tại còn chưa tới nửa năm, tiền thuê còn lại, coi như cho mấy người trị thương, còn ai không phục, đứng ra cho ông đây!”

Một mắt của người đàn ông trung niên dẫn đầu nhà họ Lý đã sưng húp lên, sợ tới mức nhanh chóng đi lên nhận túi tiền, lại cùng vái người đi lên đếm.

Rất nhanh đã đếm hết hai trăm đồng đại dương, sau đó người đàn ông trung niên dẫn đầu cúi đầu khom lưng với Thường Thanh, nói không thiếu một đồng, thu khế ước bán thân, sau đó đám người nâng đỡ nhau, xám xịt rời đi.

Thẩm Mạt vui vẻ muốn ôm Thường Thanh, muốn dùng sức hôn toàn thân anh mấy lần!

Nhưng hiện tại đám anh em đến giúp Thường Thanh đều vui vẻ phấn chấn đi vào sân nhà cô, cô chỉ có thể để Thường Thanh lôi kéo tay cô, không làm được cái gì.

“Thường Thanh, nhiều người như vậy, tôi đi mua thêm chút rau!”

Đây là lần đầu tiên chị dâu Trần nhìn thấy nhiều người đánh nhau như vậy, không bị dọa ngốc đã không tồi rồi, cô ấy căn bản không biết Tống Thuận bảo cô ấy đi gọi điện thoại cho ai, hơn nữa trước nay cô ấy không biết dùng điện thoại, vẫn là bảo người gọi hộ.

Lúc cô ấy trở về đã nhìn thấy cảnh tượng trước cửa, sợ tới mức chân mềm nhũn.

Cô ấy vốn tưởng rằng Thường Thanh chính là quản sự cửa hàng trong thành, nhưng hôm nay vừa thấy đám người này đánh nhau như chơi đùa, liền biết không đơn giản như vậy.

Đám người này, không dễ chọc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thuê Vợ

Số ký tự: 0