Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Chương 31

Lạc Bối Bối

2025-03-11 04:20:26

"Ngày đó ta cứu nàng ra khỏi thủy lao, nhìn thấy nàng toàn thân đẫm máu, ta chỉ trách mình tại sao lúc đó không ở bên cạnh nàng để bảo vệ nàng.""Hoài Uyển, ta yêu nàng." Hắn khẽ mở miệng."Chàng. . . chàng đừng lừa ta. . ."Ta vô thức lùi lại một bước, giằng khỏi tay hắn, kéo giãn khoảng cách với hắn: "Trước đây chàng đã lừa ta một lần, mà ta chỉ là một con tiểu bạch xà bình thường, dung mạo không đẹp, tu vi không cao, đầu óc cũng không đủ thông minh, thực sự chẳng có gì đáng để chàng thích.""Đừng nghe người ngoài nói bậy."Hắn tiến lên, thu hẹp khoảng cách với ta, lại nắm lấy tay ta: "Nàng rất tốt, những điều ta thích ở nàng còn nhiều hơn thế."Ta chỉ cảm thấy một luồng nhiệt từ lồ|\|g n.g.ự.c bật lên má.Người ta yêu, hắn nói cũng yêu ta.Hắn mỉm cười: "Hoài Uyển, hãy ở bên ta."Ta ngẩng đầu nhìn hắn với ánh mắt long lanh, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập dữ dội."Hoài Uyển."Hắn giơ tay vuốt má ta một lần nữa, ngón tay thon dài dừng lại ở môi ta, nhẹ nhàng vuốt v3, hắn mở miệng dịu dàng dụ dỗ: "Nàng chỉ cần nói nàng có muốn hay không. . .""Ta. . ."Ta mở miệng, dường như bị hắn mê hoặc, nhất thời không nói nên lời.Tay hắn nhẹ nhàng di chuyển xuống vị trí n.g.ự.c ta, ấn nhẹ.Đầu ngón tay hơi lạnh khiến toàn thân ta run lên, hắn lại cười."Hoài Uyển, trái tim nàng không lừa được ta."Ta nhìn dáng vẻ của hắn, lo lắng đến mức không kìm được nuốt một ngụm nước bọt: "Ta. . ."Lời ta chưa nói hết, hắn đã nôn nóng hôn ta.Ta căng thẳng nhắm mắt, dùng tâm cảm nhận sự mềm mại trên môi.Tân Đình Thượng thần đột nhiên buông ta ra, khẽ cười bên tai ta: "Đồ ngốc, há miệng ra."Ta không hiểu gì nhẹ nhàng há miệng.Đầu lưỡi hắn lập tức nôn nóng tiến vào, nhẹ nhàng mở hàm răng ta, quấn quýt chặt chẽ với lưỡi ta.Xung quanh vô cùng tĩnh lặng.Trong cơn mơ hồ, dường như ta nghe thấy tiếng tim hắn đập, dần dần hòa với nhịp tim ta, hợp làm một.Sau một lúc lâu hắn mới buông ta ra, khi ta lấy lại lý trí mới nhớ ra vẫn còn chuyện chính chưa hỏi: "Chàng đừng chuyển chủ đề, trước khi ta ra đời, chàng đã biết ta rồi phải không?"📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!Hắn nhìn ta với ánh mắt phức tạp, im lặng một lúc lâu, mở miệng: "Sao nàng đột nhiên tò mò về những chuyện trước khi ra đời vậy?"Nhìn ánh mắt của hắn lại càng khơi dậy sự tò mò trong lòng ta: "Có phải chàng giấu ta điều gì không?"Hắn nhìn ta hồi lâu, thở dài mở miệng: "Nàng nói không sai, trước khi nàng ra đời ta đã biết nàng rồi.""Lúc đó đúng vào lúc Thiên đình và Ma tộc đại chiến, thần tiên trên Thiên đình người người cảm thấy bất an, lúc đó ta cũng chỉ là một tiểu oa nhi. Cha mẹ nàng. . ."Nói đến đây hắn dừng lại một chút, rồi tiếp tục: "Cha mẹ nàng đều là bạch xà có tu vi rất cao, mẫu thân nàng trông rất xinh đẹp, sau đó yêu cha nàng rồi sinh ra ngươi. Lúc đó nàng còn là một con rắn nhỏ chưa phá vỏ. . .""Chàng chờ một chút."Ta ngắt lời hắn, mắt sáng lên hỏi: "Chàng nói mẫu thân ta rất xinh đẹp? Vậy tại sao ta lại có dung mạo bình thường như vậy?""Liệu có phải cha ta là người trông rất xấu xí không?"Ta sờ cằm tò mò hỏi hắn.Hắn dường như không ngờ ta lại hỏi hắn kiểu câu hỏi này.Liếc nhìn ta: "Cha nàng năm đó cũng là nhân vật ngọc thụ lâm phong, nàng đừng đổ trách nhiệm lên cha người cha nàng."Ta: ". . .""Khụ. . ."Hắn khẽ ho một tiếng rồi tiếp tục: "Lúc đó chiến tranh giữa hai tộc tiên ma đã g.i.ế.c c.h.ế.t nhiều người, cha mẹ nàng cũng nằm trong số đó, mẹ nàng trước khi qua đời đã giao nàng chưa phá vỏ cho ta. Lúc đó ta cũng nhỏ, đâu biết nuôi rắn con, nghĩ đến thói quen sinh hoạt của loài các nàng nên đã đặt nàng trong ngự hoa viên đó. Khi rảnh rỗi ta liền đến ngự hoa viên xem nàng, dần dần nhìn nàng lớn lên, cho đến lần đó ta thấy có con đại bàng không biết sống c.h.ế.t lại định bắt nàng làm thức ăn ngay trước mắt ta, ta liền đưa ngươi đến chỗ Tu Nhiễm học pháp thuật tự vệ, may mà nàng bình an vô sự thuận lợi lớn lên."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Số ký tự: 0