Tiên Long
Đánh giá:
7.9
/10 từ 6 lượt
Đọc truyện Tiên Long ra chương mới nhất Chương 114, 115, 116 - DocTruyen.Pro. Bạn đang đọc truyện Tiên Long của tác giả Thiên Thu Vô Ngân trên trang đọc truyện online. Vạn cổ trước kia, xa xôi năm tháng, từ khi thiên địa mới sơ khai, có một con rồng tên là Lạc, là Long Chi Quân Vương, Thú Chi Hoàng Giả. Nó thân hình, trải rộng vô số tinh không, trường tồn qua vô vàn năm tháng.Nó nằm trong vũ trụ mênh mông, đầu nằm tại hồng hoang thái cổ, đuôi vắt qua vũ trụ huyền hoàng. Trường mũi khẽ hấp, lúc thở ra liền diễn sinh vô tận hằng tinh, tinh hệ sinh sôi nảy nở. Lúc hít vào khiến cho thế gian tận thế, vạn vật trở lại hồng mông hủy diệt.Lạc sinh thời giao hoan với Tiên Chi Nữ Hậu, gọi là Âu Cơ. Âu Cơ có mang, trải qua vô số thời đại liền sinh ra một cái bọc, từ trong bọc chui ra một trăm quả trứng, từ mỗi trứng lại diễn sinh đi ra một cái sinh vật. Là rồng mà không phải rồng, là tiên mà không phải tiên, hình người đầu rồng, thế gian chi chủ, là một loại sinh mạng hoàn mỹ nhất kết tinh giũa thiên địa vũ trụ.Lạc và Âu Cơ nhìn nhau, trông thấy trên người những đứa con mình một cái hung sát chi khí, diệt tuyệt hoàn vũ, thế gian chấp pháp, bèn gọi chung những người con này là Diệt.Diệt có trăm tên, năm mươi người long khí dồi dào thì theo Lạc xuống biển, quy về long tộc. Năm mươi người tiên khí phồn thịnh, tiên phong đạo cốt lại theo Âu cơ lên núi, truy theo thiên đạo.Cũng không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, Diệt tộc ở giữa thái cổ danh chấn lừng lẫy, chinh chiến bát phương, trên đánh tới chư thần tịnh thổ, giữa đạp tới địa ngục thâm uyên. Mà bản thân Diệt tộc, trải qua vô số thời đại cũng bị nhân gian gọi lái đi thành Việt tộc, tựu để tỏ lòng tôn kính.Sau này, do Việt tộc quá ư cường đại, uy hiếp tới chúng thần uy nghiêm vì vậy liền bị vạn giới chư thiên, trăm ngàn chủng tộc vây công, cuối cùng triệt để rơi rụng xuống.Nhưng cuộc chiến này, chư thiên tổn thất tám phần, vũ trụ gần như tan biến trở lại thời kỳ hồng mông hỗn độn, đủ khiến cho bất kỳ tồn tại nào, khi nhắc tới Việt tộc vẫn còn muôn đời ám ảnh không thôi.