Trúc Cơ(3)
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến tận khi đã sử dụng hết ba loại linh vật này, trạng thái sương mù của pháp lực đã nồng đậm hơn nhiều, nhưng mà mất đi sự hỗ trợ củalLinh vật, trạng thái sương mù của pháp lực chẳng những không tiếp tục nhiều lên, ngược lại lại có xu thế tiêu tan.
Lưu Ngọc nhìn thấy thì đương nhiên hắn sẽ không thờ ơ, hắn biết cơ hội dùng Trúc Cơ đan đã đến rồi, tay phải hắn khẽ động nhanh chóng cầm lấy một cái bình sứ đặt ở một bên, mở nắp bình đổ ra một viên đan dược.
Viên đan này lớn chừng một con mắt, ánh sáng màu xanh đậm, mặt ngoài có ánh sáng màu lam đang lưu chuyển.
Đó là Trúc Cơ đan!
Lưu Ngọc không chút do dự cầm lấy Trúc Cơ đan bỏ vào trong miệng mình, hầu kết khẽ động nuốt viên đan vào trong bụng.
Trúc Cơ đan vào bụng thì lập tức phát huy tác dụng, không ngừng chuyển hóa thành từng luồng pháp lực, vận chuyển dọc khắp kinh mạch toàn thân, cảm giác lạnh buốt rất thoải mái.
Nhưng nó vừa tiến vào đan điền thì lại trở nên cực kỳ nóng, giống như là nước sôi.
“Hự.”
Lưu Ngọc bất ngờ không kịp đề phòng phát ra một tiếng kêu đau, có điều nỗi đau trên người hắn cũng không tính là gì, nhẹ hơn trăm ngàn lần so với đau đớn của luyện thần, nó ở trong phạm vi hắn có thể chịu đựng được.
Thần thức của hắn khống chế pháp lực nóng bỏng tiến vào đan điền, sau đó lập tức chìm xuống đáy, nhập vào vòng xoáy pháp lực, tiếp theo công hiệu của Trúc Cơ đan bắt đầu phát huy.
Tốc độ của vòng xoáy nhanh hơn gấp đôi, trung tâm cuồn cuộn không ngừng sinh ra từng luồng pháp lực dạng sương mù, trôi nổi trong vòng xoáy, hình thành nhiều đám “mây mưa”.
Trúc Cơ đan không hổ là bảo vật xếp hạng thứ nhất trong Trúc Cơ tam bảo, sau khi sử dụng thì hiệu quả có thể lập tức thấy rõ, không ngừng có pháp lực mới nhập vào vòng xoáy vận chuyển.
Tốc độ vận chuyển của vòng xoáy càng nhanh hơn, đan điền nhận áp lực càng lớn, bắt đầu từ từ bành trướng, mở rộng.
Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, toàn bộ tâm thần của Lưu Ngọc đều đang được sử dụng để khống chế vòng xoáy pháp lực, hắn căn bản không cảm nhận được thời gian bên ngoài đang trôi qua.
“Mây mưa” bên trong vòng xoáy pháp lực càng tích càng dày, cuối cùng pháp lực tràn vào đan điền đang từ từ giảm bớt, lúc tác dụng của Trúc Cơ đan bắt đầu suy giảm thì hắn đã ngưng tụ ra được giọt “mưa” đầu tiên.
Giống như là xuất hiện phản ứng dây chuyền, sau khi đã ngưng tụ được giọt pháp lực đầu tiên, giọt thứ hai, thứ ba cũng nhanh chóng được sinh ra, đồng thời tốc độ xoay tròn của vòng xoáy cũng từ từ chậm lại rồi tiêu tán, đan điền cuối cùng cũng đã được mở rộng gấp đôi.
Pháp lực trạng thái lỏng càng ngày càng nhiều, khi tiêu hao sạch sẽ pháp lực trạng thái khí thì đã có hơn trăm giọt nước, rơi xuống Hồ pháp lực, tiếp tục hấp thụ pháp lực trạng thái khí.
Hắn đã vượt qua cửa ải pháp lực!
Lưu Ngọc vỗ túi trữ vật, phất tay một cái năm trăm Linh Thạch xuất hiện trước người hắn, lóng lánh ba màu ánh sáng xanh hồng vàng, tương ứng với ba thuộc tính Linh căn Mộc Hỏa Thổ của hắn.
Hắn lại vung tay lên, toàn bộ năm trăm Linh Thạch đều hóa thành bột phấn, biến thành luồng Linh khí nồng đậm, bị Lưu Ngọc hút vào trong cơ thể, bổ sung vào pháp lực trạng thái lỏng vừa mới hình thành.
Không biết trải qua bao lâu, pháp lực trạng thái lỏng dần dần bão hoàn, thần thức Lưu Ngọc khống chế nó ở dưới đáy đan điền lại một lần nữa hội tụ thành hồ pháp lực.
Pháp lực Trúc Cơ, thần thức Luyện Khí kỳ, bởi vì hắn chưa hoàn thành việc thăng cấp, thần thức còn dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí, tu sĩ bình thường sẽ khống chế vô cùng gian nan, nếu pháp lực trạng thái lỏng không bị khống chế trong thời gian dài thì có thể lại tiêu tán thành trạng thái khí rơi xuống cảnh giới.
Nhưng đối với Lưu Ngọc mà nói thì đây lại là cửa ải dễ nhất, hắn dễ dàng nắm trong tay trạng thái pháp lực mới, sau khi nó thong thả vận chuyển một vòng trong kinh mạch thì lại chảy xuống đáy đan điền tạo thành một vũng “hồ nhỏ”.
Để vượt qua hai cửa ải phía sau, năm trăm khối Linh Thạch đã bị hấp thu bảy tám phần, nhưng lại càng có nhiều Linh khí hơn cuộn trào mãnh liệt mà đến, bắt đầu bước “Linh khí quán thể” cuối cùng, khảo nghiệm thân thể.
Lưu Ngọc nhanh chóng mở ra một chiếc hộp tinh xảo trước người, trong hộp hiện ra một gốc cây toàn thân trắng như tuyết, bên trong lại có một màu tím rõ ràng của Linh thảo, đây chính là Tử Dương thảo.
Ngón tay Lưu Ngọc nắm lấy tất cả, cái vỏ màu trắng của Tử Dương thảo lập tức bị rạch ra, hắn lại hơi dùng sức, rút ra toàn bộ sợi cây màu tím trong đó, nuốt vào.
Sau khi hắn nuốt sợi cây màu tím vào bụng thì nó nhanh chóng phát huy tác dụng.
Khí huyết toàn thân Lưu Ngọc bắt đầu dâng trào, sôi trào lên, một tầng dược lực bao trùm lên bảo vệ cho kinh mạch, cường độ của thân thể cũng tạm thời được tăng lên một phần nhỏ.
Lúc này một trận Linh khí từ bên ngoài động phủ mạnh mẽ tràn vào thân thể của Lưu Ngọc, bắt đầu rửa sạch và tăng cường cả trong lẫn ngoài.
Lưu Ngọc nhìn thấy thì đương nhiên hắn sẽ không thờ ơ, hắn biết cơ hội dùng Trúc Cơ đan đã đến rồi, tay phải hắn khẽ động nhanh chóng cầm lấy một cái bình sứ đặt ở một bên, mở nắp bình đổ ra một viên đan dược.
Viên đan này lớn chừng một con mắt, ánh sáng màu xanh đậm, mặt ngoài có ánh sáng màu lam đang lưu chuyển.
Đó là Trúc Cơ đan!
Lưu Ngọc không chút do dự cầm lấy Trúc Cơ đan bỏ vào trong miệng mình, hầu kết khẽ động nuốt viên đan vào trong bụng.
Trúc Cơ đan vào bụng thì lập tức phát huy tác dụng, không ngừng chuyển hóa thành từng luồng pháp lực, vận chuyển dọc khắp kinh mạch toàn thân, cảm giác lạnh buốt rất thoải mái.
Nhưng nó vừa tiến vào đan điền thì lại trở nên cực kỳ nóng, giống như là nước sôi.
“Hự.”
Lưu Ngọc bất ngờ không kịp đề phòng phát ra một tiếng kêu đau, có điều nỗi đau trên người hắn cũng không tính là gì, nhẹ hơn trăm ngàn lần so với đau đớn của luyện thần, nó ở trong phạm vi hắn có thể chịu đựng được.
Thần thức của hắn khống chế pháp lực nóng bỏng tiến vào đan điền, sau đó lập tức chìm xuống đáy, nhập vào vòng xoáy pháp lực, tiếp theo công hiệu của Trúc Cơ đan bắt đầu phát huy.
Tốc độ của vòng xoáy nhanh hơn gấp đôi, trung tâm cuồn cuộn không ngừng sinh ra từng luồng pháp lực dạng sương mù, trôi nổi trong vòng xoáy, hình thành nhiều đám “mây mưa”.
Trúc Cơ đan không hổ là bảo vật xếp hạng thứ nhất trong Trúc Cơ tam bảo, sau khi sử dụng thì hiệu quả có thể lập tức thấy rõ, không ngừng có pháp lực mới nhập vào vòng xoáy vận chuyển.
Tốc độ vận chuyển của vòng xoáy càng nhanh hơn, đan điền nhận áp lực càng lớn, bắt đầu từ từ bành trướng, mở rộng.
Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, toàn bộ tâm thần của Lưu Ngọc đều đang được sử dụng để khống chế vòng xoáy pháp lực, hắn căn bản không cảm nhận được thời gian bên ngoài đang trôi qua.
“Mây mưa” bên trong vòng xoáy pháp lực càng tích càng dày, cuối cùng pháp lực tràn vào đan điền đang từ từ giảm bớt, lúc tác dụng của Trúc Cơ đan bắt đầu suy giảm thì hắn đã ngưng tụ ra được giọt “mưa” đầu tiên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống như là xuất hiện phản ứng dây chuyền, sau khi đã ngưng tụ được giọt pháp lực đầu tiên, giọt thứ hai, thứ ba cũng nhanh chóng được sinh ra, đồng thời tốc độ xoay tròn của vòng xoáy cũng từ từ chậm lại rồi tiêu tán, đan điền cuối cùng cũng đã được mở rộng gấp đôi.
Pháp lực trạng thái lỏng càng ngày càng nhiều, khi tiêu hao sạch sẽ pháp lực trạng thái khí thì đã có hơn trăm giọt nước, rơi xuống Hồ pháp lực, tiếp tục hấp thụ pháp lực trạng thái khí.
Hắn đã vượt qua cửa ải pháp lực!
Lưu Ngọc vỗ túi trữ vật, phất tay một cái năm trăm Linh Thạch xuất hiện trước người hắn, lóng lánh ba màu ánh sáng xanh hồng vàng, tương ứng với ba thuộc tính Linh căn Mộc Hỏa Thổ của hắn.
Hắn lại vung tay lên, toàn bộ năm trăm Linh Thạch đều hóa thành bột phấn, biến thành luồng Linh khí nồng đậm, bị Lưu Ngọc hút vào trong cơ thể, bổ sung vào pháp lực trạng thái lỏng vừa mới hình thành.
Không biết trải qua bao lâu, pháp lực trạng thái lỏng dần dần bão hoàn, thần thức Lưu Ngọc khống chế nó ở dưới đáy đan điền lại một lần nữa hội tụ thành hồ pháp lực.
Pháp lực Trúc Cơ, thần thức Luyện Khí kỳ, bởi vì hắn chưa hoàn thành việc thăng cấp, thần thức còn dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí, tu sĩ bình thường sẽ khống chế vô cùng gian nan, nếu pháp lực trạng thái lỏng không bị khống chế trong thời gian dài thì có thể lại tiêu tán thành trạng thái khí rơi xuống cảnh giới.
Nhưng đối với Lưu Ngọc mà nói thì đây lại là cửa ải dễ nhất, hắn dễ dàng nắm trong tay trạng thái pháp lực mới, sau khi nó thong thả vận chuyển một vòng trong kinh mạch thì lại chảy xuống đáy đan điền tạo thành một vũng “hồ nhỏ”.
Để vượt qua hai cửa ải phía sau, năm trăm khối Linh Thạch đã bị hấp thu bảy tám phần, nhưng lại càng có nhiều Linh khí hơn cuộn trào mãnh liệt mà đến, bắt đầu bước “Linh khí quán thể” cuối cùng, khảo nghiệm thân thể.
Lưu Ngọc nhanh chóng mở ra một chiếc hộp tinh xảo trước người, trong hộp hiện ra một gốc cây toàn thân trắng như tuyết, bên trong lại có một màu tím rõ ràng của Linh thảo, đây chính là Tử Dương thảo.
Ngón tay Lưu Ngọc nắm lấy tất cả, cái vỏ màu trắng của Tử Dương thảo lập tức bị rạch ra, hắn lại hơi dùng sức, rút ra toàn bộ sợi cây màu tím trong đó, nuốt vào.
Sau khi hắn nuốt sợi cây màu tím vào bụng thì nó nhanh chóng phát huy tác dụng.
Khí huyết toàn thân Lưu Ngọc bắt đầu dâng trào, sôi trào lên, một tầng dược lực bao trùm lên bảo vệ cho kinh mạch, cường độ của thân thể cũng tạm thời được tăng lên một phần nhỏ.
Lúc này một trận Linh khí từ bên ngoài động phủ mạnh mẽ tràn vào thân thể của Lưu Ngọc, bắt đầu rửa sạch và tăng cường cả trong lẫn ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro