Tiểu Dạ Khúc
Đánh giá:
8.4
/10 từ 50 lượt
Đọc truyện Full Tiểu Dạ Khúc trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Tiểu Dạ Khúc - Xuân Phong Lựu Hỏa
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Cô cúi đầu, lau sạch mấy giọt mồ hôi hột trên chóp mũi, lấy một mảnh giấy nhỏ từ trong balo ra, trên tờ giấy viết —
Ký túc xá nam số 8, phòng 510.
Hôm nay là ngày cô đến trường báo danh nhập học, tác chiến cho tới tận trưa, cầm thư thông báo trúng tuyển, tự mình tìm được vị trí của học viện, chật vật chen vào đám người điền thông tin, lấy được chìa khóa của khu ký túc xá
Thế nhưng lúc cô đi ra, lại không thấy chiếc vali đỏ của mình đâu nữa.
Bây giờ ở chỗ cô để va li, chỉ lưu lại một tờ giấy có chữ viết ngoáy qua quýt: Ký túc xá nam số 8, phòng 510.
Phản ứng đầu tiên của Kim Tịch là chạy tới phòng bảo vệ xin giúp đỡ, nhưng khi cô tới phòng bảo vệ, thì phát hiện hành lang chật ních sinh viên và phụ huynh, hầu như họ đều đến đây nhờ tìm đồ bị mất lạc.
Đại học B thực sự rất rộng, diện tích hơn một nghìn mẫu, vả lại địa hình còn phức tạp. Sinh viên mới đến nhập học nhiều như nước thủy triều dâng, trong trường học khắp nơi đều là người ngoài và người nhà của sinh viên, tốt xấu lẫn lộn, khó tránh khỏi có điều sơ xuất.
Thầy cô phòng bảo vệ tổ chức phối hợp xếp hàng cho mọi người, giải quyết từng chuyện từng chuyện một, không chút vội vàng.
Kim Tịch chờ một lúc, rồi quyết định từ bỏ.
Cô dựa theo thông tin trên tờ giấy, đi tới khu ký túc xá nam số 8, đứng dưới lầu lưỡng lự nửa ngày, không biết nên làm thế nào cho phải.
Có không ít sinh viên mới xách theo hành lý, cùng bố mẹ đi vào ký túc xá.
Kim Tịch suy nghĩ một chút rồi quyết định trà trộn theo dòng người đi vào ký túc xá nam.
Ngay đúng lúc này, một nam sinh mặc áo thun đen, chậm dãi đi lướt qua người cô.
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Cô cúi đầu, lau sạch mấy giọt mồ hôi hột trên chóp mũi, lấy một mảnh giấy nhỏ từ trong balo ra, trên tờ giấy viết —
Ký túc xá nam số 8, phòng 510.
Hôm nay là ngày cô đến trường báo danh nhập học, tác chiến cho tới tận trưa, cầm thư thông báo trúng tuyển, tự mình tìm được vị trí của học viện, chật vật chen vào đám người điền thông tin, lấy được chìa khóa của khu ký túc xá
Thế nhưng lúc cô đi ra, lại không thấy chiếc vali đỏ của mình đâu nữa.
Bây giờ ở chỗ cô để va li, chỉ lưu lại một tờ giấy có chữ viết ngoáy qua quýt: Ký túc xá nam số 8, phòng 510.
Phản ứng đầu tiên của Kim Tịch là chạy tới phòng bảo vệ xin giúp đỡ, nhưng khi cô tới phòng bảo vệ, thì phát hiện hành lang chật ních sinh viên và phụ huynh, hầu như họ đều đến đây nhờ tìm đồ bị mất lạc.
Đại học B thực sự rất rộng, diện tích hơn một nghìn mẫu, vả lại địa hình còn phức tạp. Sinh viên mới đến nhập học nhiều như nước thủy triều dâng, trong trường học khắp nơi đều là người ngoài và người nhà của sinh viên, tốt xấu lẫn lộn, khó tránh khỏi có điều sơ xuất.
Thầy cô phòng bảo vệ tổ chức phối hợp xếp hàng cho mọi người, giải quyết từng chuyện từng chuyện một, không chút vội vàng.
Kim Tịch chờ một lúc, rồi quyết định từ bỏ.
Cô dựa theo thông tin trên tờ giấy, đi tới khu ký túc xá nam số 8, đứng dưới lầu lưỡng lự nửa ngày, không biết nên làm thế nào cho phải.
Có không ít sinh viên mới xách theo hành lý, cùng bố mẹ đi vào ký túc xá.
Kim Tịch suy nghĩ một chút rồi quyết định trà trộn theo dòng người đi vào ký túc xá nam.
Ngay đúng lúc này, một nam sinh mặc áo thun đen, chậm dãi đi lướt qua người cô.