Chương 7
2024-12-25 20:08:18
Chị Vân lo lắng nói: "Chúng ta tìm ở xung quanh đây trước đã, cậu ấy không quen với môi trường nơi đây, còn có thể đi đâu được chứ..."
Chị Vân còn chưa dứt lời, phía sau đã vang lên tiếng mở cửa. Đôi mắt của trợ lý Mao Mao sáng lên, vui vẻ nhìn sau lưng chị ấy: "Anh Lộ, anh về rồi!"
Chị Vân vội xoay người, chỉ thấy nghệ sĩ vốn chẳng thấy tăm hơi nay đã xuất hiện ở cửa, chị ấy thở phào nhẹ nhõm: "Tinh Tinh, em không sao là tốt rồi."
Thấy chị ấy, Lộ Kiến Tinh cũng giật mình, hỏi: "Chị Vân, sao chị lại ở đây?"
"Chị nghe tin em bị cướp vai, nên vội chạy tới xem thử... Em vừa đi đâu thế? Sao không nghe điện thoại?" Chị Vân hỏi han bằng giọng điệu quan tâm.
Lộ Kiến Tinh cởi bỏ chiếc mũ và khẩu trang đã đội/ đeo cả ngày, tiện tay đặt xuống bàn: "Em không sao. Vừa nãy em chỉ tùy tiện đi dạo giải khuây thôi."
Biết lòng anh buồn bã, chị Vân không nỡ trách móc thêm, chỉ cần anh không nghĩ quẩn trong lòng là tốt rồi.
Chị ấy cất tiếng an ủi: "Đừng buồn. Chờ về công ty, chị sẽ tìm vai khác cho em, chúng ta vẫn còn cơ hội..."
"Thật sự còn cơ hội ư?" Lộ Kiến Tinh cắt ngang lời chị ấy, anh tự giễu: "Làm gì còn ai sẵn lòng hợp tác với em nữa? Trong giới có rất nhiều người, ai cũng có thể thay thế em."
Chị Vân ấp úng không đáp được. Nhìn dáng vẻ ủ rũ chán chường của anh, trong lúc nhất thời, chị ấy chẳng thể thốt ra mấy lời an ủi sáo rỗng.
Lộ Kiến Tinh bình tĩnh nói: "Chị Vân, em nghĩ kỹ rồi, em muốn rời khỏi giới giải trí."
"Tinh Tinh, em..."
Sau khi lọ thuốc mà Lộ Kiến Tinh tích cóp trong thời gian dài bị lăn xuống đáy hồ, lòng cam đảm mà anh vất vả lắm mới có được cũng tan biến theo, giờ đây anh chẳng có gan đâu tự sát thêm lần nữa. Suốt dọc đường quay về khách sạn, anh đã suy nghĩ kỹ càng rồi. Hiện tại, anh liên tục bị các tin đồn tiêu cực bủa vây, dù có ở lại giới giải trí, cũng chẳng ai dám hợp tác với anh. Chi bằng anh rút khỏi giới giải trí, thành thật kiếm việc làm thuê, ít nhất cũng có thể dựa vào đôi bàn tay mà nuôi sống bản thân.
Lộ Kiến Tinh không kể với chị Vân về chuyện anh từng có ý định tự tử, anh chỉ nhấn mạnh: "Em đã nghĩ kỹ rồi."
"Em... Thôi được rồi."
Chị Vân cũng chẳng biết nói gì hơn.
Chị ấy đã nói rất nhiều lời động viên, cổ vũ; họ cũng đã dốc lòng cố gắng hết lần này tới lần khác. Nhưng từ cõi lòng tràn ngập kỳ vọng ban đầu, tới sự thất vọng ê chề của hiện tại, thất vọng tới nỗi, ngay cả một lời động viên sáo rỗng cũng chẳng thể thốt thành lời.
Rõ ràng ban đầu mọi chuyện đều tốt, sao tự nhiên lại trở thành thế này?
Chuyện này kể ra cũng khá kỳ lạ.
Sở dĩ hiện tại Lộ Kiến Tinh bị toàn mạng mắng chửi là do đủ loại các tin đồn và lời bịa đặt thất thiệt về anh. Chẳng hạn cái lần trên mạng xuất hiện video anh tỏ thái độ chảnh chọe với phóng viên, thực ra, video đó đã bị cắt ghép một cách ác ý. Nhưng khi anh muốn tìm lại video gốc để thanh minh, thì video lại biến mất vì sự cố kỹ thuật.
Chuyện tương tự xảy ra rất nhiều lần, lần nào anh tìm bằng chứng để thanh minh cũng gặp vô vàn trở ngại. Kết quả, các tin đồn thất thiệt ngày một nhiều, tin trước còn chưa kịp làm sáng tỏ, tin sau đã liên tục xuất hiện.
Nếu chỉ có mỗi tin đồn thì còn đỡ, dẫu sao nghệ sĩ cũng nói chuyện bằng tác phẩm mà. Nhưng xui thay, tác phẩm của Lộ Kiến Tinh cũng không thuận lợi. Đầu tiên, không hiểu sao bộ phim truyền hình anh đã quay xong, sắp tới ngày công chiếu lại không vượt qua được vòng kiểm duyệt; tiếp đó, nhà đầu tư của bộ phim truyền hình anh đang quay lại gặp vấn đề về tài chính; công ty có sản phẩm do anh đại diện bị phá sản; đi quay chụp tạp chí thì gặp sự cố, khiến anh suýt chút nữa bị thương...
Hầu hết người trong giới giải trí đều có hơi mê tín, nên sau khi chứng kiến một loạt sự cố xảy ra với anh, mọi người bèn tránh anh như tránh tà.
Bị tung tin đồn thất thiệt nhưng không kịp thời thanh minh, thêm việc các đối thủ bỏ đá xuống giếng và không có tác phẩm để mới để giữ chân người hâm mộ, dư luận nhanh chóng nghiêng về một phía. Nền tảng của Lộ Kiến Tinh vốn chưa vững chắc, nay người hâm mộ cũng lần lượt rời đi.
Không phải công ty của Lộ Kiến Tinh chưa từng cố gắng giúp nghệ sĩ nhà mình thoát khỏi trạng thái bị toàn mạng mắng chửi, tiếc là chẳng có chút hiệu quả nào, trái lại càng cố gắng càng thất bại, vì thế công ty chỉ đành từ bỏ. Tài nguyên công ty có hạn, chi bằng giao cho nghệ sĩ tiềm năng khác thì hơn.
Nhớ lại những chuyện đáng ghét trong quá khứ, cảm xúc của ba người có hơi trầm xuống.
"Kinh kong."
Chuông cửa đột nhiên vang lên. Căn phòng vốn yên tĩnh, tiếng chuông cửa lại càng rõ ràng hơn, khiến tất cả mọi người giật thót.
----
P/s: Nếu mọi người thấy truyện hay thì hãy bình luận cho mình biết, để mình có động lực ra thêm chương mới nhé!
Chị Vân còn chưa dứt lời, phía sau đã vang lên tiếng mở cửa. Đôi mắt của trợ lý Mao Mao sáng lên, vui vẻ nhìn sau lưng chị ấy: "Anh Lộ, anh về rồi!"
Chị Vân vội xoay người, chỉ thấy nghệ sĩ vốn chẳng thấy tăm hơi nay đã xuất hiện ở cửa, chị ấy thở phào nhẹ nhõm: "Tinh Tinh, em không sao là tốt rồi."
Thấy chị ấy, Lộ Kiến Tinh cũng giật mình, hỏi: "Chị Vân, sao chị lại ở đây?"
"Chị nghe tin em bị cướp vai, nên vội chạy tới xem thử... Em vừa đi đâu thế? Sao không nghe điện thoại?" Chị Vân hỏi han bằng giọng điệu quan tâm.
Lộ Kiến Tinh cởi bỏ chiếc mũ và khẩu trang đã đội/ đeo cả ngày, tiện tay đặt xuống bàn: "Em không sao. Vừa nãy em chỉ tùy tiện đi dạo giải khuây thôi."
Biết lòng anh buồn bã, chị Vân không nỡ trách móc thêm, chỉ cần anh không nghĩ quẩn trong lòng là tốt rồi.
Chị ấy cất tiếng an ủi: "Đừng buồn. Chờ về công ty, chị sẽ tìm vai khác cho em, chúng ta vẫn còn cơ hội..."
"Thật sự còn cơ hội ư?" Lộ Kiến Tinh cắt ngang lời chị ấy, anh tự giễu: "Làm gì còn ai sẵn lòng hợp tác với em nữa? Trong giới có rất nhiều người, ai cũng có thể thay thế em."
Chị Vân ấp úng không đáp được. Nhìn dáng vẻ ủ rũ chán chường của anh, trong lúc nhất thời, chị ấy chẳng thể thốt ra mấy lời an ủi sáo rỗng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lộ Kiến Tinh bình tĩnh nói: "Chị Vân, em nghĩ kỹ rồi, em muốn rời khỏi giới giải trí."
"Tinh Tinh, em..."
Sau khi lọ thuốc mà Lộ Kiến Tinh tích cóp trong thời gian dài bị lăn xuống đáy hồ, lòng cam đảm mà anh vất vả lắm mới có được cũng tan biến theo, giờ đây anh chẳng có gan đâu tự sát thêm lần nữa. Suốt dọc đường quay về khách sạn, anh đã suy nghĩ kỹ càng rồi. Hiện tại, anh liên tục bị các tin đồn tiêu cực bủa vây, dù có ở lại giới giải trí, cũng chẳng ai dám hợp tác với anh. Chi bằng anh rút khỏi giới giải trí, thành thật kiếm việc làm thuê, ít nhất cũng có thể dựa vào đôi bàn tay mà nuôi sống bản thân.
Lộ Kiến Tinh không kể với chị Vân về chuyện anh từng có ý định tự tử, anh chỉ nhấn mạnh: "Em đã nghĩ kỹ rồi."
"Em... Thôi được rồi."
Chị Vân cũng chẳng biết nói gì hơn.
Chị ấy đã nói rất nhiều lời động viên, cổ vũ; họ cũng đã dốc lòng cố gắng hết lần này tới lần khác. Nhưng từ cõi lòng tràn ngập kỳ vọng ban đầu, tới sự thất vọng ê chề của hiện tại, thất vọng tới nỗi, ngay cả một lời động viên sáo rỗng cũng chẳng thể thốt thành lời.
Rõ ràng ban đầu mọi chuyện đều tốt, sao tự nhiên lại trở thành thế này?
Chuyện này kể ra cũng khá kỳ lạ.
Sở dĩ hiện tại Lộ Kiến Tinh bị toàn mạng mắng chửi là do đủ loại các tin đồn và lời bịa đặt thất thiệt về anh. Chẳng hạn cái lần trên mạng xuất hiện video anh tỏ thái độ chảnh chọe với phóng viên, thực ra, video đó đã bị cắt ghép một cách ác ý. Nhưng khi anh muốn tìm lại video gốc để thanh minh, thì video lại biến mất vì sự cố kỹ thuật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện tương tự xảy ra rất nhiều lần, lần nào anh tìm bằng chứng để thanh minh cũng gặp vô vàn trở ngại. Kết quả, các tin đồn thất thiệt ngày một nhiều, tin trước còn chưa kịp làm sáng tỏ, tin sau đã liên tục xuất hiện.
Nếu chỉ có mỗi tin đồn thì còn đỡ, dẫu sao nghệ sĩ cũng nói chuyện bằng tác phẩm mà. Nhưng xui thay, tác phẩm của Lộ Kiến Tinh cũng không thuận lợi. Đầu tiên, không hiểu sao bộ phim truyền hình anh đã quay xong, sắp tới ngày công chiếu lại không vượt qua được vòng kiểm duyệt; tiếp đó, nhà đầu tư của bộ phim truyền hình anh đang quay lại gặp vấn đề về tài chính; công ty có sản phẩm do anh đại diện bị phá sản; đi quay chụp tạp chí thì gặp sự cố, khiến anh suýt chút nữa bị thương...
Hầu hết người trong giới giải trí đều có hơi mê tín, nên sau khi chứng kiến một loạt sự cố xảy ra với anh, mọi người bèn tránh anh như tránh tà.
Bị tung tin đồn thất thiệt nhưng không kịp thời thanh minh, thêm việc các đối thủ bỏ đá xuống giếng và không có tác phẩm để mới để giữ chân người hâm mộ, dư luận nhanh chóng nghiêng về một phía. Nền tảng của Lộ Kiến Tinh vốn chưa vững chắc, nay người hâm mộ cũng lần lượt rời đi.
Không phải công ty của Lộ Kiến Tinh chưa từng cố gắng giúp nghệ sĩ nhà mình thoát khỏi trạng thái bị toàn mạng mắng chửi, tiếc là chẳng có chút hiệu quả nào, trái lại càng cố gắng càng thất bại, vì thế công ty chỉ đành từ bỏ. Tài nguyên công ty có hạn, chi bằng giao cho nghệ sĩ tiềm năng khác thì hơn.
Nhớ lại những chuyện đáng ghét trong quá khứ, cảm xúc của ba người có hơi trầm xuống.
"Kinh kong."
Chuông cửa đột nhiên vang lên. Căn phòng vốn yên tĩnh, tiếng chuông cửa lại càng rõ ràng hơn, khiến tất cả mọi người giật thót.
----
P/s: Nếu mọi người thấy truyện hay thì hãy bình luận cho mình biết, để mình có động lực ra thêm chương mới nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro