Tiểu Ngư Nữ Làm Ruộng, Ta Mang Theo Không Gian Ra Biển Nuôi Nhãi Con

Chương 14

2024-11-22 19:29:01

Mộc Khinh Khinh lại thêm củi vào, dùng nước sạch rửa nồi, cho mỡ heo, phi thơm hành, gừng băm nhuyễn cùng với ớt khô, cho khoai tây thái sợi vào đảo đều, đổ ra đĩa, thêm nước dưa chua từ không gian của mình, lại rắc thêm ít hành thái sợi để điểm xuyết, một đĩa khoai tây xào chua cay thơm nức mũi đã hoàn thành.

Mộc Khinh Khinh lấy một hộp sữa chua từ trong không gian ra, ngửa cổ uống cạn trong một hơi, bê đĩa đi vào trong nhà.

Bàn thấp để trên sập, Lý gia gia vì đến để tiện cho Lăng Mặc, mang bàn thấp của nhà mình đến, đồ ăn trên bàn đã được sắp xong, ba người nhìn chằm chằm bàn thức ăn không khỏi tròn xoe ngỡ ngàng, mùi thơm ngào ngạt kích thích vị giác, nước miếng Lý Tiểu Quân Lý không cẩn thận rơi xuống bàni.

"Tẩu tử, tẩu ngồi xuống đi!" Tiểu Quân Lý thấy Mộc Khinh Khinh bước vào, lập tức từ mép giường bật dậy, ngượng ngùng lau nước miếng ở khóe miệng.

Ăn bánh bột ngô khô cứng quá lâu, một năm chưa từng chạm đến mì, càng đừng nói là thịt, không thể kiểm soát cũng chẳng thể trách hắn được, không nhịn được liếc nhìn gia gia chau mày đầy bất mãn.

"Khinh Khinh, này xa xỉ quá rồi! Ngay cả huyện lão gia cũng chẳng dám nấu ăn thế này!"

Lý gia gia đau lòng ôm ngực, hối hận lúc trước vậy mà thay đổi cách nhìn về Mộc Khinh Khinh, nha đầu béo này đúng là chỉ cần dính đến chuyện ăn uống, nhà cũng dám bán đi.

Lăng Mặc cũng rất bất ngờ, nhưng không trách móc Mộc Khinh Khinh hoang phí, trái lại cảm thấy nha đầu béo này lại có thể nấu được bữa cơm ngon: "Lý gia gia, Tiểu Quân, ăn cơm thôi. Khinh... khụ khụ, Khinh Khinh ăn cơm thôi."

Lăng Mặc nhất thời không biết nên xưng hô với vị tức phụ này như thế nào, tay chân lúng túng đến mức làm rơi cả đũa xuống giường.

Mộc Khinh Khinh trong lòng thoáng hối hận, chỉ mải lo nấu ăn, thế mà quên mất đây là thời buổi đói kém. Nhìn thấy vẻ đau lòng của Lý gia gia, áy náy liếc qua Lăng Mặc rồi nói: "Ta ăn rồi, Vương thẩm tử vừa cho ta một cái bánh nướng."

Mộc Khinh Khinh ôm hai hài tử vào phòng trong, khép cửa lại.

Phòng trong là một chiếc giường đất cũ kỹ đã được dọn sạch, còn lót thêm chiếu cói, xem ra đây đều là Khang bá bá mang đến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mộc Khinh Khinh đặt hai hài tử nằm xuống giường, lấy sữa bột từ không gian của mình pha thành sữa, ân cần nhìn hài tử, miệng nhỏ chóp cha chóp chép mút bình đầy đáng yêu.

Uống xong hai bảo bảo mệt mỏi ngủ thiếp đi, nàng lấy tã không ướt ra thay cho bảo bảo, hài lòng dùng chăn cũ rách bọc lại, nhìn mái nhà cao cao, gió biển thổi qua mang theo hơi lạnh.

"Khinh Khinh, tiễn Lý gia gia và Tiểu Quân giúp ta." Giọng nói ôn nhu của Lăng Mặc từ ngoài truyền vào, Mộc Khinh Khinh rón rén mở cửa, lại chầm chậm khép lại.

"Lý gia gia, để ta tiễn hai người."

"Không cần, Khinh Khinh, món ăn ngươi nấu rất ngon, nhưng gia gia vẫn muốn nhiều miệng nói một câu, cuộc sống cần phải tiết kiệm một chút, sau này còn có nhiều chỗ cần tiền cái này ngươi cầm lấy."

Lý gia gia còng lưng lấy một xâu tiền từ ống tay áo rách rưới ra. Nghĩ lại lời mình vừa nói có phần nặng nề, dù sao Mộc Khinh Khinh này ngoài béo một chút, xấu một chút, háu ăn một chút ra, thật ra cũng không tệ.

"Lý gia gia, này sao có thể!" Mộc Khinh Khinh vội vàng đẩy tay Lý gia gia từ chối.

"Lý gia gia, người đây là làm cái gì!"

Giọng nói sốt sắng của Lăng Mặc cũng đồng thời truyền tới, theo thói quen muốn đứng dậy, nhưng phát hiện vết thương ở chân lại nhói đau, nhăn mày lại .

Hắn điều chỉnh tư thế, mỉm cười nhìn Lý gia gia nói: "Lý gia gia, thật sự không còn đồng nào ta đã chẳng khách sáo với ngài."

"Đúng cậy, Lý gia gia." Mộc Khinh Khinh lại nhét xâu tiền vào túi Lý gia gia.

Bên ngoài trời đã tối, bầu trời đêm lấp lánh những ánh sao, Mộc Khinh Khinh tiễn hai người rời đi, mới thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười tà mị, đến giờ nàng ăn bữa tiệc lớn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Ngư Nữ Làm Ruộng, Ta Mang Theo Không Gian Ra Biển Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0