Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chụp ảnh tốt nghiệp
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
Thời gian, cuối cùng sẽ khiến cho người từ từ tiếp nhận thực tế, phai nhạt đau xót, đã từng đau triệt nội tâm, hiện tại lúc quay đầu nhìn lại lần nữa, cũng đã là mây trôi nước chảy.
"Tiểu Thỏ!! Nên chụp ảnh tốt nghiệp!!" Trang Manh Manh đứng ở dưới cây ngô đồng không xa, la lớn với Tiểu Thỏ.
"Đến, đến!!" Tiểu Thỏ ngẩng đầu đáp một tiếng với cô ấy, sau đó lại phát tin nhắn cho Trình Thi Đồng nói:
Chúng tớ phải đi chụp ảnh tốt nghiệp, tán gẫu a!!
Trình Thi Đồng: Bai bái! Chụp xong nhớ gửi vào nhóm bạn bè!
Tiểu Thỏ xem tin nhắn của cô ấy, hé miệng cười một tiếng, chạy về phía Trang Manh Manh.
"Cậu lại ở nơi đó gửi tin nhắn với ông xã cậu, nhìn cậu cười đến vẻ mặt sáng lạn kìa." Dương Tuyết Cần duỗi tay chọc chọc cánh tay Tiểu Thỏ, vẻ mặt ranh mãnh hỏi. "Cái gì nha, tớ rõ ràng là đang gửi tin nhắn cho con gái nha." Tiểu Thỏ làm mặt quỷ với cô ấy nói: "Ai da, hôm nay nóng quá..."
"Nói nhảm, dự báo thời tiết nói hôm nay ba mươi ba độ, trời nóng như vậy, chúng ta lại còn mặc áo bào lớn màu đen đứng ở dưới ánh mặt trời phơi nắng, không nóng mới là lạ, tớ đều muốn hôn mê luôn rồi được không!" Chu Đậu Đậu dùng tay làm như cây quạt, càng không ngừng tự quạt gió cho mình.
"Nếu không tớ qua siêu thị nhỏ bên kia mua chai nước đi, các cậu uống không?" Tiểu Thỏ hỏi ba người trong ký túc xá các cô.
"Được, tớa muốn..." Trang Manh Manh mới vừa gật đầu đáp một tiếng, liền nhìn thấy Cận Mặc mang theo một túi đồ uống đi về phía các cô bên này, cô vội vàng kêu một tiếng: "Lớp trưởng!!"
Cận Mặc xoay đầu lại, mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn cô.
"Hắc hắc hắc, lớp trưởng, cái đó, đồ uống trong túi kia của cậu, có thể chia cho chúng tớ vài chai không??" Trang Manh Manh mày dạn mặt dày nói ra với Cận Mặc: "Mấy người chúng tớ đều sắp chết khát, hơn nữa lúc đi ra từ ký túc xá, trên người lại không có mang tiền, hiện tại muốn mua đồ uống cũng không dễ mua... Đồ uống trong tay cậu, chia cho chúng tớ vài chai, lát nữa chúng tớ trả tiền lại cho cậu, được không?"
Thời gian, cuối cùng sẽ khiến cho người từ từ tiếp nhận thực tế, phai nhạt đau xót, đã từng đau triệt nội tâm, hiện tại lúc quay đầu nhìn lại lần nữa, cũng đã là mây trôi nước chảy.
"Tiểu Thỏ!! Nên chụp ảnh tốt nghiệp!!" Trang Manh Manh đứng ở dưới cây ngô đồng không xa, la lớn với Tiểu Thỏ.
"Đến, đến!!" Tiểu Thỏ ngẩng đầu đáp một tiếng với cô ấy, sau đó lại phát tin nhắn cho Trình Thi Đồng nói:
Chúng tớ phải đi chụp ảnh tốt nghiệp, tán gẫu a!!
Trình Thi Đồng: Bai bái! Chụp xong nhớ gửi vào nhóm bạn bè!
Tiểu Thỏ xem tin nhắn của cô ấy, hé miệng cười một tiếng, chạy về phía Trang Manh Manh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cậu lại ở nơi đó gửi tin nhắn với ông xã cậu, nhìn cậu cười đến vẻ mặt sáng lạn kìa." Dương Tuyết Cần duỗi tay chọc chọc cánh tay Tiểu Thỏ, vẻ mặt ranh mãnh hỏi. "Cái gì nha, tớ rõ ràng là đang gửi tin nhắn cho con gái nha." Tiểu Thỏ làm mặt quỷ với cô ấy nói: "Ai da, hôm nay nóng quá..."
"Nói nhảm, dự báo thời tiết nói hôm nay ba mươi ba độ, trời nóng như vậy, chúng ta lại còn mặc áo bào lớn màu đen đứng ở dưới ánh mặt trời phơi nắng, không nóng mới là lạ, tớ đều muốn hôn mê luôn rồi được không!" Chu Đậu Đậu dùng tay làm như cây quạt, càng không ngừng tự quạt gió cho mình.
"Nếu không tớ qua siêu thị nhỏ bên kia mua chai nước đi, các cậu uống không?" Tiểu Thỏ hỏi ba người trong ký túc xá các cô.
"Được, tớa muốn..." Trang Manh Manh mới vừa gật đầu đáp một tiếng, liền nhìn thấy Cận Mặc mang theo một túi đồ uống đi về phía các cô bên này, cô vội vàng kêu một tiếng: "Lớp trưởng!!"
Cận Mặc xoay đầu lại, mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn cô.
"Hắc hắc hắc, lớp trưởng, cái đó, đồ uống trong túi kia của cậu, có thể chia cho chúng tớ vài chai không??" Trang Manh Manh mày dạn mặt dày nói ra với Cận Mặc: "Mấy người chúng tớ đều sắp chết khát, hơn nữa lúc đi ra từ ký túc xá, trên người lại không có mang tiền, hiện tại muốn mua đồ uống cũng không dễ mua... Đồ uống trong tay cậu, chia cho chúng tớ vài chai, lát nữa chúng tớ trả tiền lại cho cậu, được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro