Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Không ai cưa được lớp trưởng
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Cận Mặc ngẩng đầu nhìn cô, lại nhìn một chút Tiểu Thỏ đứng ở một bên, tiện tay liền đưa cái túi trong tay cho các cô.
"Đa tạ lớp trưởng!!" Trang Manh Manh vội vàng vẻ mặt hưng phấn tiếp nhận túi to, sau đó mở ra, lấy chai đồ uống bên trong ra, lại trả cho Cận Mặc.
Cận Mặc gật gật đầu, cái gì cũng không nói, liền trực tiếp xoay người đi về phía những nam sinh khác.
"Chao ôi... Lớp trưởng a lớp trưởng..." Trang Manh Manh có chút tiếc hận nhìn bóng lưng Cận Mặc, mở đồ uống ra uống một ngụm, sau đó nhịn không được thở dài nói: "Không thể tưởng được bốn năm đại học, nữ sinh lớp chúng ta đều không thể bắt lại lớp trưởng."
"Đừng nói lớp chúng ta, chính là nữ sinh những ngành khác, cũng không thể bắt lại lớp trưởng được không??" Dương Tuyết Cần đứng ở bên cạnh Trang Manh Manh, cũng là vẻ mặt cảm khái nói ra: "Nói thật, đã có nữ sinh hoài nghi lớp trưởng có phải là đồng tính luyến hay không, dù sao giống như cũng không có thấy anh thích qua nữ sinh nào..."
"Lớp trưởng, vẫn là lãnh khốc như thế a..." Chu Đậu Đậu cảm khái nói tiếp: "Không thích nói chuyện, không thích cười, bốn năm qua, nữ sinh nói chuyện với anh nhiều nhất, phỏng đoán chính là Tiểu Thỏ."
"Đáng tiếc Tiểu Thỏ không thích lớp trưởng a..." Trang Manh Manh xoay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt vô tội, nhịn không được căm giận cấu véo cánh tay cô nói: "Chỉ là lại nói, phòng ngủ chúng ta còn chưa có tốt nghiệp, cũng đã ra một phụ nữ đã kết hôn, quả thực chính là ngược giết một đám chó độc thân chúng ta!!"
"Đừng đừng đừng, cậu và Đậu Đậu là chó độc thân là đúng, ngàn vạn đừng mang tớ theo." Dương Tuyết Cần vội vàng mở miệng nói với Trang Manh Manh: "Tớ có bạn trai được không!? Tớ và Hoàng Gia Hi nhà tớ, cũng đã mến nhau ba năm được không!?"
"Được được được, cậu có bạn trai, cậu rất giỏi, sao cậu không bay lên trời luôn đi, sao cậu không vai sóng vai với mặt trời luôn đi??" Trang Manh Manh nhịn không được liếc mắt cô ấy.
Dương Tuyết Cần làm mặt quỷ với cô ấy, tức giận trả lời: "Vậy sao cậu không xuống nước, sao cậu không miệng đối miệng với con rùa luôn đi??"
"Được, được, hai người đừng ầm ĩ, thầy giáo Hứa đến, vội vàng đứng vững." Tiểu Thỏ cười hì hì nhìn hai cô ngắt lời nói.
"Đa tạ lớp trưởng!!" Trang Manh Manh vội vàng vẻ mặt hưng phấn tiếp nhận túi to, sau đó mở ra, lấy chai đồ uống bên trong ra, lại trả cho Cận Mặc.
Cận Mặc gật gật đầu, cái gì cũng không nói, liền trực tiếp xoay người đi về phía những nam sinh khác.
"Chao ôi... Lớp trưởng a lớp trưởng..." Trang Manh Manh có chút tiếc hận nhìn bóng lưng Cận Mặc, mở đồ uống ra uống một ngụm, sau đó nhịn không được thở dài nói: "Không thể tưởng được bốn năm đại học, nữ sinh lớp chúng ta đều không thể bắt lại lớp trưởng."
"Đừng nói lớp chúng ta, chính là nữ sinh những ngành khác, cũng không thể bắt lại lớp trưởng được không??" Dương Tuyết Cần đứng ở bên cạnh Trang Manh Manh, cũng là vẻ mặt cảm khái nói ra: "Nói thật, đã có nữ sinh hoài nghi lớp trưởng có phải là đồng tính luyến hay không, dù sao giống như cũng không có thấy anh thích qua nữ sinh nào..."
"Lớp trưởng, vẫn là lãnh khốc như thế a..." Chu Đậu Đậu cảm khái nói tiếp: "Không thích nói chuyện, không thích cười, bốn năm qua, nữ sinh nói chuyện với anh nhiều nhất, phỏng đoán chính là Tiểu Thỏ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đáng tiếc Tiểu Thỏ không thích lớp trưởng a..." Trang Manh Manh xoay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt vô tội, nhịn không được căm giận cấu véo cánh tay cô nói: "Chỉ là lại nói, phòng ngủ chúng ta còn chưa có tốt nghiệp, cũng đã ra một phụ nữ đã kết hôn, quả thực chính là ngược giết một đám chó độc thân chúng ta!!"
"Đừng đừng đừng, cậu và Đậu Đậu là chó độc thân là đúng, ngàn vạn đừng mang tớ theo." Dương Tuyết Cần vội vàng mở miệng nói với Trang Manh Manh: "Tớ có bạn trai được không!? Tớ và Hoàng Gia Hi nhà tớ, cũng đã mến nhau ba năm được không!?"
"Được được được, cậu có bạn trai, cậu rất giỏi, sao cậu không bay lên trời luôn đi, sao cậu không vai sóng vai với mặt trời luôn đi??" Trang Manh Manh nhịn không được liếc mắt cô ấy.
Dương Tuyết Cần làm mặt quỷ với cô ấy, tức giận trả lời: "Vậy sao cậu không xuống nước, sao cậu không miệng đối miệng với con rùa luôn đi??"
"Được, được, hai người đừng ầm ĩ, thầy giáo Hứa đến, vội vàng đứng vững." Tiểu Thỏ cười hì hì nhìn hai cô ngắt lời nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro