Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Để anh ôm trong chốc lát
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"Ừ... Ấm áp hơn nhiều..." Trình Chi Ngôn ở bên tai cô than nhẹ một tiếng, hài lòng nâng khóe môi lên.
"..." Lúc Tiểu Thỏ đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên cảm thấy bụng mình tựa hồ bị vật cưng cứng nào chỉa vào...
Sau khi cô giật mình hai giây, cúi đầu nhìn sang bụng của mình, sau đó lại là một tiếng thét chói tai, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực nói với Trình Chi Ngôn: "Anh anh anh... anh liền không thể khống chế chính mình một chút sao!?"
"Cái này... là phản ứng sinh lý tự nhiên..." Trình Chi Ngôn cũng có chút lúng túng nhìn cô, giọng nói thản nhiên nói: "Khống chế không nổi..."
"..."
Tiểu Thỏ hận không thể trực tiếp ngất đi.
"Em tắm xong rồi!! Em đi ra ngoài trước..."
Dù nói thế nào, nơi đây cũng không thích hợp ở lâu, ai biết Trình Chi Ngôn sẽ có đột nhiên thú tính đại phát, cái gì kia với cô ở trong phòng tắm hay không...
Vẫn là chạy trốn trước thì tốt hơn...
Tiểu Thỏ vừa nghĩ như thế, sau khi vội vàng nói câu này với Trình Chi Ngôn, liền duỗi tay dự định kéo cửa kính phòng tắm rửa ra.
"Đừng động..." Trình Chi Ngôn nhanh tay lẹ mắt duỗi tay nắm ở bả vai cô, kéo cô vào trong ngực mình lần nữa, vùi đầu ở giữa cổ thon dài của cô, rầu rĩ nói: "Đừng động, cứ như vậy để anh ôm trong chốc lát..."
Sao Tiểu Thỏ có thể đồng ý được... Dù sao giờ khắc này, có một thanh "Hung khí" đang chỉa vào mình a!!
Ai biết anh có đột nhiên liền...
Tiểu Thỏ nghĩ tới như thế, càng thêm không tự chủ được giằng co, "Không muốn, em tắm xong rồi, em muốn đi ra ngoài!! Mau thả em ra!!"
Cô duỗi tay dùng sức đi gỡ cánh tay Trình Chi Ngôn ôm bả vai của mình, thân thể cũng như con lươn quay tới quay lui.
Nước chảy ấm áp kia cọ rửa ở trên người hai người bọn họ, khiến lực ma sát giữa da thịt và da thịt đều trở nên nhỏ hơn.
"Ừ... Ấm áp hơn nhiều..." Trình Chi Ngôn ở bên tai cô than nhẹ một tiếng, hài lòng nâng khóe môi lên.
"..." Lúc Tiểu Thỏ đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên cảm thấy bụng mình tựa hồ bị vật cưng cứng nào chỉa vào...
Sau khi cô giật mình hai giây, cúi đầu nhìn sang bụng của mình, sau đó lại là một tiếng thét chói tai, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực nói với Trình Chi Ngôn: "Anh anh anh... anh liền không thể khống chế chính mình một chút sao!?"
"Cái này... là phản ứng sinh lý tự nhiên..." Trình Chi Ngôn cũng có chút lúng túng nhìn cô, giọng nói thản nhiên nói: "Khống chế không nổi..."
"..."
Tiểu Thỏ hận không thể trực tiếp ngất đi.
"Em tắm xong rồi!! Em đi ra ngoài trước..."
Dù nói thế nào, nơi đây cũng không thích hợp ở lâu, ai biết Trình Chi Ngôn sẽ có đột nhiên thú tính đại phát, cái gì kia với cô ở trong phòng tắm hay không...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẫn là chạy trốn trước thì tốt hơn...
Tiểu Thỏ vừa nghĩ như thế, sau khi vội vàng nói câu này với Trình Chi Ngôn, liền duỗi tay dự định kéo cửa kính phòng tắm rửa ra.
"Đừng động..." Trình Chi Ngôn nhanh tay lẹ mắt duỗi tay nắm ở bả vai cô, kéo cô vào trong ngực mình lần nữa, vùi đầu ở giữa cổ thon dài của cô, rầu rĩ nói: "Đừng động, cứ như vậy để anh ôm trong chốc lát..."
Sao Tiểu Thỏ có thể đồng ý được... Dù sao giờ khắc này, có một thanh "Hung khí" đang chỉa vào mình a!!
Ai biết anh có đột nhiên liền...
Tiểu Thỏ nghĩ tới như thế, càng thêm không tự chủ được giằng co, "Không muốn, em tắm xong rồi, em muốn đi ra ngoài!! Mau thả em ra!!"
Cô duỗi tay dùng sức đi gỡ cánh tay Trình Chi Ngôn ôm bả vai của mình, thân thể cũng như con lươn quay tới quay lui.
Nước chảy ấm áp kia cọ rửa ở trên người hai người bọn họ, khiến lực ma sát giữa da thịt và da thịt đều trở nên nhỏ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro