Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 5
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor Quỳnh Nguyễn
Có điều trong chốc lát, Trình Chi Ngôn lại từ cửa ban công từ bên ngoài đi vào.
Anh đi trới trước mặt Tiểu Thỏ, đưa cho cô một đống đồ vật cho cô thay, sau đó ôm cô đứng dậy, đi tới trước giường, nhẹ nhàng đặt xuống giường, sau đó kéo chăn qua đắp cho cô, thấp giọng nói:" ĐI ngủ sớm một chút đi."
"Không tiếp tục sao?" Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong giọng nói mang theo một tia nuối tiếc hỏi.
"......."
Trình Chi Ngôn bị câu hỏi của cô làm ngây ngẩn cả người, sau đó nhíu mày, nhìn khuôn mặt đang ửng hồng của cô, âm thanh mang một tia buồn cười nói:" Làm sao tiếp tục?"
"A...... Em nhớ hôm qua có đọc qua một cuốn tiểu thuyết, có một từ gọi là.....Dục huyết phấn chiến!" Tiểu Thỏ nhíu nhíu lông mày, cẩn thận nhớ lại ngày hôm qua, lúc này mới đọc từng chữ từng chữ hướng về Trình Chi Ngôn nói.
Trên khuôn mặt tuấn tú của Trình CHi Ngôn, trong nháy mắt dần dần ửng đỏ lên.
Anh trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một chút, trong âm thanh mang một chút buồn phiền nói:" Bảo em đọc ít những tiểu thuyết không tốt kia một chút, có nghe không! Giờ đi ngủ sớm cho anh, đừng có học theo những ý đồ xấu đó!"
"Nha......"
Tiểu Thỏ bị anh mạnh mẽ giáo huần một hồi, nhanh chóng co đầu lại, nằm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, có điều chỉ chốc lát, liền chìm vào giấc ngủ.
Trình Chi Ngôn im lặng mà đứng trước giường, nhìn khuôn mặt của cô đang chìm vào giấc ngủ, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một cái.
Xem ra lần sau, cũng không thể dễ dàng để cô đi tham gia cái gì mà liên hoan học sinh.
______
Sáng sớm ngày thứ hai.Khi mặt trời đã lên cao, Tiểu Thỏ mới mơ màng tỉnh lại.
Mà sau khi cô tỉnh lại, cảm giác đầu tiên xuất hiện, đó chính là đau đầu.......
Mẹ ơi...... Xem ra lần này quả nhiên uống thật nhiều rồi.......
Tiểu Thỏ đỡ đầu của chính mình, miễn cưỡng cả người mới đứng dậy, quay đầu liếc mắt nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, đã hơn mưỡi giờ rưỡi sáng......
Gay go! Muộn giờ đi học rồi!
Ngay khi cô xốc chăn chuẩn bị nhanh chóng xuống giường, lúc chuẩn bị sửa soạn quần áo, đột nhiên mới nhớ lại, cái gì mà đi học..... Ngày hôm qua không phải là ngày thi đại học cuối cùng hay sao......
Bắt đầu từ hôm nay, cô có ba tháng nghỉ hè dài dài, cứ từ từ mà tận hưởng......
Tiểu Thỏ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy nửa trên thân chính mình có cảm giác lành lạnh.
Cô cúi đầu liếc mắt nhìn, dĩ nhiên phát hiện trên người không có mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần nhỏ.....
Mà trên ngực cô, trên da thịt trắng nõn, còn xuất hiện một lấm tấm màu xanh tím, không cần phải nghĩ, khẳng định lại là kiệt tác của Trình Chi Ngôn......
Đợi một chút......
Cái này xuất hiện từ khi nào???
Cô hoàn toàn không thể nghĩ ra??
Tiểu Thỏ vuốt đầu chính mình, suy nghĩ hồi lâu, chỉ ngờ ngợ nhớ đến chính mình tối ngày hôm qua cùng Trình Thi Đồng tham gia buổi liên
Có điều trong chốc lát, Trình Chi Ngôn lại từ cửa ban công từ bên ngoài đi vào.
Anh đi trới trước mặt Tiểu Thỏ, đưa cho cô một đống đồ vật cho cô thay, sau đó ôm cô đứng dậy, đi tới trước giường, nhẹ nhàng đặt xuống giường, sau đó kéo chăn qua đắp cho cô, thấp giọng nói:" ĐI ngủ sớm một chút đi."
"Không tiếp tục sao?" Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong giọng nói mang theo một tia nuối tiếc hỏi.
"......."
Trình Chi Ngôn bị câu hỏi của cô làm ngây ngẩn cả người, sau đó nhíu mày, nhìn khuôn mặt đang ửng hồng của cô, âm thanh mang một tia buồn cười nói:" Làm sao tiếp tục?"
"A...... Em nhớ hôm qua có đọc qua một cuốn tiểu thuyết, có một từ gọi là.....Dục huyết phấn chiến!" Tiểu Thỏ nhíu nhíu lông mày, cẩn thận nhớ lại ngày hôm qua, lúc này mới đọc từng chữ từng chữ hướng về Trình Chi Ngôn nói.
Trên khuôn mặt tuấn tú của Trình CHi Ngôn, trong nháy mắt dần dần ửng đỏ lên.
Anh trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một chút, trong âm thanh mang một chút buồn phiền nói:" Bảo em đọc ít những tiểu thuyết không tốt kia một chút, có nghe không! Giờ đi ngủ sớm cho anh, đừng có học theo những ý đồ xấu đó!"
"Nha......"
Tiểu Thỏ bị anh mạnh mẽ giáo huần một hồi, nhanh chóng co đầu lại, nằm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, có điều chỉ chốc lát, liền chìm vào giấc ngủ.
Trình Chi Ngôn im lặng mà đứng trước giường, nhìn khuôn mặt của cô đang chìm vào giấc ngủ, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một cái.
Xem ra lần sau, cũng không thể dễ dàng để cô đi tham gia cái gì mà liên hoan học sinh.
______
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sáng sớm ngày thứ hai.Khi mặt trời đã lên cao, Tiểu Thỏ mới mơ màng tỉnh lại.
Mà sau khi cô tỉnh lại, cảm giác đầu tiên xuất hiện, đó chính là đau đầu.......
Mẹ ơi...... Xem ra lần này quả nhiên uống thật nhiều rồi.......
Tiểu Thỏ đỡ đầu của chính mình, miễn cưỡng cả người mới đứng dậy, quay đầu liếc mắt nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, đã hơn mưỡi giờ rưỡi sáng......
Gay go! Muộn giờ đi học rồi!
Ngay khi cô xốc chăn chuẩn bị nhanh chóng xuống giường, lúc chuẩn bị sửa soạn quần áo, đột nhiên mới nhớ lại, cái gì mà đi học..... Ngày hôm qua không phải là ngày thi đại học cuối cùng hay sao......
Bắt đầu từ hôm nay, cô có ba tháng nghỉ hè dài dài, cứ từ từ mà tận hưởng......
Tiểu Thỏ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy nửa trên thân chính mình có cảm giác lành lạnh.
Cô cúi đầu liếc mắt nhìn, dĩ nhiên phát hiện trên người không có mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần nhỏ.....
Mà trên ngực cô, trên da thịt trắng nõn, còn xuất hiện một lấm tấm màu xanh tím, không cần phải nghĩ, khẳng định lại là kiệt tác của Trình Chi Ngôn......
Đợi một chút......
Cái này xuất hiện từ khi nào???
Cô hoàn toàn không thể nghĩ ra??
Tiểu Thỏ vuốt đầu chính mình, suy nghĩ hồi lâu, chỉ ngờ ngợ nhớ đến chính mình tối ngày hôm qua cùng Trình Thi Đồng tham gia buổi liên
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro