Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 6

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor Quỳnh NGuyễn.

Nghĩ đến đây, Tiểu Thỏ liền cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Đây là lần thứ nhất nha, cô dĩ nhiên lại cũng không nhớ gì nữa rồi......

Hơn nữa một chút cảm giác cũng không có......

Thực sự quá thương tâm nha......

Trình Chi Ngôn vừa bước vào phòng, liền nhìn thấy Tiểu Thỏ đang ngồi trên giường không có mặc quần áo, đang dùng đôi tay thon nhỏ ra sức nện trên ga giường, vẻ mặt lúc này trông rất ảo não, rất thương tâm.

"Em làm gì thế?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, hướng về Tiểu Thỏ chậm rãi đi tới.

"Anh!" Tiểu Thỏ nghe thấy tiếng của anh, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy phiền muộn nhìn anh nói:" Em..... Tối hôm qua lại uống say....."

"Anh biết, anh thấy rồi." Trình Chi Ngôn bưng một chén nước trên tay nhẹ nhàng đặt trên tủ đầu giường, sau đó hơi nheo mắt lại nhìn cô, âm thanh chậm rãi nói:" Em định tiếp tục ngồi mãi ở chỗ này, không mặc quần áo vào hay sao?"

Hình ảnh trước mắt tuy vô cùng tốt, thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện cô đang đến ngày đó......

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Chi Ngôn liền cảm thấy tình trạng này còn chưa phải tốt để nhìn.

"Anh, tối ngày hôm qua, có phải em đã đem cho anh..... Chuyện đó?" Tiểu Thỏ kéo tấm chăn, che lại cơ thể mình, âm thanh trầm thấp hướng về Trình Chi Ngôn hỏi.

" Chuyện đó..... Là chuyện gì?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, nhìn khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Thỏ, có chút buồn cười hỏi.

"Chính là......"

Tiểu Thỏ cúi đầu, cảm thấy nói thẳng ra thật không tiện chỉ biết nhìn nhìn cánh tay đang vẽ vẽ vu vơ trên ga giường, nhỏ giọng hướng về Trình Chi Ngôn nói:" Chính là cái chuyện đó....."

Trình Chi Ngôn cảm thấy có chút buồn cười mà nhìn cô, trong khoảng thời gian ngắn, dĩ nhiên không biết làm sao để có thể mở miệng."Không nói lời nào chính là chấp nhận??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, nhìn biểu hiện tựa cười mà như không cười trên mặt của Trình Chi Ngôn, kéo kéo môi, nhỏ giọng hỏi.

"Ngầm thừa nhận cái đầu của em!" Trình Chi Ngôn liếc cô một cái nói:" Chính mình vào phòng vệ sinh kiểm tra thật kỹ, anh cũng không có cầm thú đến mức sẽ ra tay đối với một cô gái đang đến kinh nguyệt."

"......."

Đến kinh nguyệt!?

Tiểu Thỏ kéo tấm chăn lên, hướng về cái quần nhỏ của chính mình liếc liếc, quả nhiên cách mảnh vải mỏng manh, thấy được thứ gì đó nhô ra..... Hơn nữa còn cảm thấy tấm lót không được thoải mái.......

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chuyện kia chuyện kia...... ha ha ha..... Thật không phải a......." Tiểu Thỏ lúng túng, nhìn Trình Chi Ngôn cười đầy gượn gạo, đưa tay vơ vội bộ quần áo ngủ, nhanh chóng hướng về phòng vệ sinh lao đến.

Trong phòng vệ sinh.

Tiểu Thỏ ngồi trên bồn cầu mà thở dài tuyệt vọng.

Vốn dự định sau khi kết thúc thi đại học, cô cùng với anh có thể thoải mái nằm ngủ chung như vợ chồng rồi......

Không nghĩ tới, thật không có nghĩ tới......

Kinh nguyệt sớm muộn không đến, lại ngay tại thời điểm này xuất hiện......

Tiểu Thỏ thở dài một hơi, suy nghĩ một chút, tốt nhất là chờ kinh nguyệt đi qua sau đó mới tính tiếp vậy.

Từ bên trong phòng vệ sinh đi ra, cô liền thấy Trình Chi Ngôn đứng trước cái gương lớn trong phòng, cẩn thận điều chỉnh ca-ra-vat.

"Anh, anh muốn đi ra ngoài sao?" Tiểu Thỏ chần chờ một chút, sau đó vẫn hướng về anh đi tới, sau đó tựa ở bên cạnh cửa sổ, nhìn dáng vẻ đeo ca-ra-vat của anh, nhỏ giọng hỏi.

"Ừ." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời một tiếng, xoay đầu lại nhìn Tiểu Thỏ, âm thanh trầm thấp hướng về cô nói:" Buổi chiều muốn ngồi xe đi Nam Kinh, tập trung việc chấm bài kiểm tra thi đại học, tầm khoảng một tuần sau thì trở về."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0