Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thật sự là một màn kịch vui
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: May
"Ừ... Có thể là vừa rồi anh lái xe đến quá nhanh, vẫn là cảm thấy không quá thoải mái..." Tiểu Thỏ cắn răng, đưa ra một đôi cánh tay mảnh mai ôm eo Trình Chi Ngôn, dán đầu về phía ngực anh, giọng nói yếu ớt nói: "Ừm... Có chút khó chịu..."
Cảm giác được thân thể mềm mại, ấm áp của cô liền áp vào trong lòng của mình, vẻ mặt cứng ngắc trên mặt Trình Chi Ngôn cuối cùng thoáng dãn ra một chút, anh đưa thay sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, giọng nói thản nhiên nói: "Đau ở đây??"
"Ừ..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, đầu nhỏ lại cọ xát ở trong lòng anh.
Lâm Sở Sở vùi ở trong lòng Hạ Phong, vẻ mặt hết sức hài lòng nhìn Tiểu Thỏ.
Xem ra bạn trai cô gái nhỏ để ý cô ấy còn hơn trong dự tình của cô nhiều.
Vừa mới chủ động yêu thương nhung nhớ một cái, thần sắc lạnh như băng trên mặt tên kia đã dãn ra không ít.
A... Thật sự là một màn kịch vui a...
Lâm Sở Sở duỗi tay cầm lấy rượu trên bàn, nhẹ nhàng hớp một ngụm.
Bàn tay thon dài của Trình Chi Ngôn, liền nhẹ nhàng xoa ở trên đầu Tiểu Thỏ trong chốc lát.
Tiểu Thỏ chôn đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, cảm thụ được ngón tay thon dài của anh động tác ôn nhu xoa huyệt Thái dương của cô, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể thoải mái đến không muốn nhúc nhích.
Chao ôi... Chỉ cần anh nước chanh của cô nhìn không phải là quá tức giận, cảnh báo của cô liền toàn bộ giải trừ.
"Khụ khụ..." Lâm Sở Sở đúng lúc lại nhẹ nhàng ho hai tiếng vào lúc này, sau đó giọng nói mềm mại nói với Hạ Phong: "Thân ái, cổ họng em có chút ngứa, anh rót cho em ly nước được không."
"Được, anh đi đây!" Hạ Phong vội vàng đứng dậy, đi tìm nhân viên phục vụ muốn nước.
Cho dù Tiểu Thỏ là chôn đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, cũng có thể cảm nhận được ánh mắt đốt người kia của Lâm Sở Sở rơi ở trên người của mình.
"Ừ... Có thể là vừa rồi anh lái xe đến quá nhanh, vẫn là cảm thấy không quá thoải mái..." Tiểu Thỏ cắn răng, đưa ra một đôi cánh tay mảnh mai ôm eo Trình Chi Ngôn, dán đầu về phía ngực anh, giọng nói yếu ớt nói: "Ừm... Có chút khó chịu..."
Cảm giác được thân thể mềm mại, ấm áp của cô liền áp vào trong lòng của mình, vẻ mặt cứng ngắc trên mặt Trình Chi Ngôn cuối cùng thoáng dãn ra một chút, anh đưa thay sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, giọng nói thản nhiên nói: "Đau ở đây??"
"Ừ..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, đầu nhỏ lại cọ xát ở trong lòng anh.
Lâm Sở Sở vùi ở trong lòng Hạ Phong, vẻ mặt hết sức hài lòng nhìn Tiểu Thỏ.
Xem ra bạn trai cô gái nhỏ để ý cô ấy còn hơn trong dự tình của cô nhiều.
Vừa mới chủ động yêu thương nhung nhớ một cái, thần sắc lạnh như băng trên mặt tên kia đã dãn ra không ít.
A... Thật sự là một màn kịch vui a...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Sở Sở duỗi tay cầm lấy rượu trên bàn, nhẹ nhàng hớp một ngụm.
Bàn tay thon dài của Trình Chi Ngôn, liền nhẹ nhàng xoa ở trên đầu Tiểu Thỏ trong chốc lát.
Tiểu Thỏ chôn đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, cảm thụ được ngón tay thon dài của anh động tác ôn nhu xoa huyệt Thái dương của cô, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể thoải mái đến không muốn nhúc nhích.
Chao ôi... Chỉ cần anh nước chanh của cô nhìn không phải là quá tức giận, cảnh báo của cô liền toàn bộ giải trừ.
"Khụ khụ..." Lâm Sở Sở đúng lúc lại nhẹ nhàng ho hai tiếng vào lúc này, sau đó giọng nói mềm mại nói với Hạ Phong: "Thân ái, cổ họng em có chút ngứa, anh rót cho em ly nước được không."
"Được, anh đi đây!" Hạ Phong vội vàng đứng dậy, đi tìm nhân viên phục vụ muốn nước.
Cho dù Tiểu Thỏ là chôn đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, cũng có thể cảm nhận được ánh mắt đốt người kia của Lâm Sở Sở rơi ở trên người của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro