Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn
Sao Thế, Gặp Ch...
2024-10-18 04:39:12
Chuẩn bị nhiều năm như thế, sắp trần ai lạc định, trong đôi mắt xung quanh mắt tràn ngập nếp nhăn của bà ta để lộ ra chút tia sáng nhất định phải có được.
Lúc chạng vạng đèn rực rỡ mới lên, Mộc Cảnh Trần đang liên hoan với bạn tốt, vào lúc này nhận được báo cáo điều tra về Tô Tịch Vãn.
Mộc Cảnh Trần mở báo cáo điều tra ra, biểu cảm dần trở nên nghiêm trọng, chẳng qua anh ta càng nhìn lông mày càng nhíu chặt, trong mắt tràn ngập thất vọng.
Dạ Mặc Diễm ở bên cạnh thấy Mộc Cảnh Trần nhíu mày, anh vẫn luôn lạnh lùng không nhịn được quan tâm nhìn qua, thản nhiên hỏi:
“Sao thế, gặp chuyện khó giải quyết à?”
Mộc Cảnh Trần đặt di động xuống, thở dài một hơi, trong mắt xuất hiện bất đắc dĩ và mệt mỏi.
Nhiều năm như vậy, mình cũng không biết thất vọng bao nhiêu lần, cũng không thiếu lần này.
Nhưng mà tìm kiếm nhiều năm như vậy, nữ sinh Tô Tịch Vãn này là người có diện mạo giống cha mẹ bọn họ nhất.
Vốn dĩ khi bảo người điều tra Tô Tịch Vãn, anh ta còn ôm hy vọng rất lớn, không nghĩ tới kết quả vẫn khiến người ta rất thất vọng.
Mộc Cảnh Trần nhìn thấy bạn tốt dò hỏi, thì thở dài một hơi, nói kỹ càng tỉ mỉ chuyện hôm nay cho bạn tốt nghe.
Giọng nói của anh ta trầm thấp mà khàn khàn, giống như gánh chịu trầm trọng và áp lực nhiều năm qua.
Lại nói tới em gái mình, còn có hôn sự với Dạ Mặc Diễm này nữa, chẳng qua hiện giờ em gái mình đang ở đâu?
Em ấy có sống tốt không?
Lúc này Mộc Cảnh Trần lại vô cùng chán ghét đám buôn người kia.
Dạ Mặc Diễm nghiêm túc nghe bạn tốt nói xong mọi việc, anh im lặng một lát.
Nói đến công chúa nhỏ mất đi của Mộc gia, Dạ Mặc Diễm có chút ngượng ngùng cúi đầu, không cho bạn tốt nhìn ra được gì.
Lần trước khi anh nghỉ phép, còn bị mẹ Sở Mạn Tâm thúc giục kết hôn, bị Dạ Mặc Diễm lấy lý do mình đã có vợ sắp cưới qua loa lấy lệ cho qua, Sở Mạn Tâm tức tới mức trừng anh nói:
“Nếu vợ sắp cưới của con vẫn luôn không tìm thấy, chẳng lẽ đời này con sẽ không kết hôn?”
Phải biết rằng Dạ Mặc Diễm chỉ nhỏ hơn Mộc Cảnh Trần 1 tuổi, lớn hơn vợ sắp cưới của anh năm tuổi, mà đứa bé của Mộc gia cũng không biết khi nào mới tìm được.
Không phải là Sở Mạn Tâm không muốn con trai mình thực hiện hôn ước, mà là hiện giờ con trai mình đều hơn hai mươi, chẳng lẽ đứa bé Mộc gia không tìm thấy, đứa bé nhà bọn họ vẫn luôn đợi sao?
Dạ Mặc Diễm hơi bất đắc dĩ nhìn mẹ mình, gần đây mỗi lần trở về đều gặp phải chuyện thúc giục kết hôn, nếu không phải về nhà thăm ông nội, anh đều không muốn nghỉ phép trở về.
Mộc Cảnh Trần nói chuyện hôm nay điều tra Tô Tịch Vãn xong, thì lấy di động mở ảnh chụp Tô Tịch Vãn trong báo cáo điều tra nói với Dạ Mặc Diễm:
“Mặc Diễm, tuổi của nữ sinh kia đúng, trông giống mẹ tôi nhiều hơn chút, nhưng cũng có điểm giống cha tôi, cậu nói xem trên thế giới này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?”
Dạ Mặc Diễm nhìn dung nhan xinh đẹp của Tô Tịch Vãn trong di động không nhịn được sửng sốt, cô gái này dung mạo lóa mắt, biểu cảm tự tin, khiến người ta nhìn không nhịn được có chút trước mắt sáng ngời.
Vẻ đẹp của cô không chỉ tinh xảo ở bề ngoài, càng là khí chất độc đáo tỏa ra từ bên trong.
Lúc chạng vạng đèn rực rỡ mới lên, Mộc Cảnh Trần đang liên hoan với bạn tốt, vào lúc này nhận được báo cáo điều tra về Tô Tịch Vãn.
Mộc Cảnh Trần mở báo cáo điều tra ra, biểu cảm dần trở nên nghiêm trọng, chẳng qua anh ta càng nhìn lông mày càng nhíu chặt, trong mắt tràn ngập thất vọng.
Dạ Mặc Diễm ở bên cạnh thấy Mộc Cảnh Trần nhíu mày, anh vẫn luôn lạnh lùng không nhịn được quan tâm nhìn qua, thản nhiên hỏi:
“Sao thế, gặp chuyện khó giải quyết à?”
Mộc Cảnh Trần đặt di động xuống, thở dài một hơi, trong mắt xuất hiện bất đắc dĩ và mệt mỏi.
Nhiều năm như vậy, mình cũng không biết thất vọng bao nhiêu lần, cũng không thiếu lần này.
Nhưng mà tìm kiếm nhiều năm như vậy, nữ sinh Tô Tịch Vãn này là người có diện mạo giống cha mẹ bọn họ nhất.
Vốn dĩ khi bảo người điều tra Tô Tịch Vãn, anh ta còn ôm hy vọng rất lớn, không nghĩ tới kết quả vẫn khiến người ta rất thất vọng.
Mộc Cảnh Trần nhìn thấy bạn tốt dò hỏi, thì thở dài một hơi, nói kỹ càng tỉ mỉ chuyện hôm nay cho bạn tốt nghe.
Giọng nói của anh ta trầm thấp mà khàn khàn, giống như gánh chịu trầm trọng và áp lực nhiều năm qua.
Lại nói tới em gái mình, còn có hôn sự với Dạ Mặc Diễm này nữa, chẳng qua hiện giờ em gái mình đang ở đâu?
Em ấy có sống tốt không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Mộc Cảnh Trần lại vô cùng chán ghét đám buôn người kia.
Dạ Mặc Diễm nghiêm túc nghe bạn tốt nói xong mọi việc, anh im lặng một lát.
Nói đến công chúa nhỏ mất đi của Mộc gia, Dạ Mặc Diễm có chút ngượng ngùng cúi đầu, không cho bạn tốt nhìn ra được gì.
Lần trước khi anh nghỉ phép, còn bị mẹ Sở Mạn Tâm thúc giục kết hôn, bị Dạ Mặc Diễm lấy lý do mình đã có vợ sắp cưới qua loa lấy lệ cho qua, Sở Mạn Tâm tức tới mức trừng anh nói:
“Nếu vợ sắp cưới của con vẫn luôn không tìm thấy, chẳng lẽ đời này con sẽ không kết hôn?”
Phải biết rằng Dạ Mặc Diễm chỉ nhỏ hơn Mộc Cảnh Trần 1 tuổi, lớn hơn vợ sắp cưới của anh năm tuổi, mà đứa bé của Mộc gia cũng không biết khi nào mới tìm được.
Không phải là Sở Mạn Tâm không muốn con trai mình thực hiện hôn ước, mà là hiện giờ con trai mình đều hơn hai mươi, chẳng lẽ đứa bé Mộc gia không tìm thấy, đứa bé nhà bọn họ vẫn luôn đợi sao?
Dạ Mặc Diễm hơi bất đắc dĩ nhìn mẹ mình, gần đây mỗi lần trở về đều gặp phải chuyện thúc giục kết hôn, nếu không phải về nhà thăm ông nội, anh đều không muốn nghỉ phép trở về.
Mộc Cảnh Trần nói chuyện hôm nay điều tra Tô Tịch Vãn xong, thì lấy di động mở ảnh chụp Tô Tịch Vãn trong báo cáo điều tra nói với Dạ Mặc Diễm:
“Mặc Diễm, tuổi của nữ sinh kia đúng, trông giống mẹ tôi nhiều hơn chút, nhưng cũng có điểm giống cha tôi, cậu nói xem trên thế giới này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?”
Dạ Mặc Diễm nhìn dung nhan xinh đẹp của Tô Tịch Vãn trong di động không nhịn được sửng sốt, cô gái này dung mạo lóa mắt, biểu cảm tự tin, khiến người ta nhìn không nhịn được có chút trước mắt sáng ngời.
Vẻ đẹp của cô không chỉ tinh xảo ở bề ngoài, càng là khí chất độc đáo tỏa ra từ bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro